Trên đường về, tôi ghé vào một cửa hàng thời trang nữ để thay sang bộ đồ tử tế rồi mới dám về nhà.
Về đến phòng mình, tôi lăn một vòng trên chiếc giường mềm như mây.
Tối qua tôi thức đến tận rạng sáng, sáng nay vừa mở mắt đã lao vào... hoạt động thể lực.
Dây thần kinh căng như dây đàn cuối cùng cũng được thả lỏng.
Tôi dặn quản gia đừng gọi mình, thế là lăn ra ngủ một mạch tới chiều mới dậy.
May mà bố mẹ đang đi du lịch nước ngoài, không ai giục tôi ăn cơm.
Tôi dụi mắt lảo đảo xuống nhà, định nhờ dì giúp việc nấu gì đó lót dạ.
Ai ngờ vừa cúi đầu bước xuống đã thấy Tạ Triệt đứng chờ ngay dưới chân cầu thang.
Anh ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua tôi một cách nhàn nhạt: “Tỉnh rồi à?”
Tôi lập tức nhớ đến câu “Bảo bối tỉnh rồi à?” mà anh nói sáng nay, rồi sau đó là hai tiếng liên tục vận động...
Tôi theo phản xạ lùi lại nửa bước: “Anh...?”
Ánh mắt anh thâm trầm khó dò.
Tôi cố tỏ ra bất ngờ: “Sao hôm nay anh lại ở nhà thế?”
Anh gõ ngón tay lên lan can gỗ: “Em đoán xem?”
Em biết đường nào mà đoán hả anh giai!
Tôi vội lái sang chuyện khác: “Anh ăn chưa? Em đói rồi, nếu anh cũng chưa ăn thì để dì nấu thêm phần nhé.”
Anh nhìn tôi: “Giờ này mới ăn?”
Tôi tỉnh bơ bịa chuyện: “Vâng, hôm qua về nhà mới phát hiện còn bài tập chưa làm, em phải làm cả đêm đến sáng mới xong, ban ngày ngủ bù luôn.”
Anh mím môi cười như không cười: “Tối qua làm bài tập ở nhà?”
Tôi gật đầu cái rụp: “Đúng rồi!”
Anh đáp khẽ, giọng có chút ẩn ý: “Vậy thì ăn đi nào. Em gái yêu quý của anh đã mệt cả đêm rồi, đúng là nên ăn cho lại sức.”
Tạ Triệt rất ít khi ở nhà, thế mà gần đây đột nhiên dọn về ở hẳn.
Tôi đoán chắc là anh cãi nhau với bạn gái rồi.
Dù gì chuyện ngoại tình to bự như vậy, muốn giấu cũng khó.
Tôi cắn nắp bút, thở dài não nề.
Không biết chị dâu tương lai là ai, nhưng... xin lỗi chị rất nhiều.
Thật sự em không cố ý đâu!
Phiền quá đi mất.
Tôi liếc nhìn đống bài tập còn chưa đụng tới.
Tôi cũng năm tư rồi, hay là... đi du học nhỉ?
Dù gì cũng sống chung dưới một mái nhà, ngày nào tôi với Tạ Triệt cũng phải mặt đối mặt.
Nếu tôi là bạn gái anh thì chắc chắn tôi không nuốt nổi cục tức này.
Mặc dù Tạ Triệt vẫn chưa phát hiện ra chuyện kia... Nhưng để tránh mọi rắc rối thì tôi bắt đầu tìm một vài trường đại học nước ngoài, nộp đơn xin học thạc sĩ.