Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 20: Ai nữ tính hơn ai!




Tôn Noãn Tịch ngồi trên giường ủ chăn. Mắt dương lên nhùn đám bạn....
Viên Băng Nghiên lạnh nhạt không một lời, chỉ lặng im ngồi xem tình hình cô bé. Nhạc Ly Khả rất ôn nhu, người con gái này sao thùy mị đến thế! Là kiểu con gái mà các chàng trai ao ước.... Giá như Tôn Noãn Tịch cô đây có thể bằng một nửa thì tốt.
Viên Băng Nghiên chính là dạng cá tính, từ nhỏ đã có cái tính cổ quái, lầm lỳ miệng lưỡi, lạnh lùng cô cảm... Nhưng cô vẫn là con gái, thậm chí bắt đầu nghĩ mình con gái hơn cả Tôn Noãn Tịch! Ai đâu trong tình thế cấp bách này lại mất mất mấy ngày luyện tập! Lại còn.... Mãi 15 mới bị!
- Cậu có thấy một đứa con gái nào như cậu ta không? 13 tuổi người ta bắt đầu thích áo phông màu trắng hay nhũng bộ đồ chĩnh trạc, còn cậu ta thì có cái áo màu hồng như con nít bộ đồ ngủ kitty? Người ta 14 tuổi đã bắt đầu yểu điệu, bắt đầu làm tóc xoăn, còn cậu ta ngay cả thả tóc cũng không có một lần? Đây là cùng thể loại với tớ sao? Nhưng tớ đâu có trễ như thế!
Lại nhớ đến năm đầu tiên của Viên Băng Nghiên chính là không thoát được sự dòm ngó của anh em biến thái Lôi Tử Cách - Tề Tử Ân!
Hừm! Nhớ lại lúc đó cô rất hối hận! Là hối hận! Hối hận vì đã giáng một cái tát nhẹ hều.... Lúc đó cô tát cả hai người đó in cả đốt tay nhưng cô muốn tát nữa!!! Nếu Tôn Noãn Tịch và Nhạc Ly Khả không can chắc Lôi Tử Cách dù võ vẽ đến đâu cô cũng cho sập nguồn!
Còn đối với Nhạc Ly Khả cũng không ngoại lệ, cô chỉ kém Viên Băng Nghiên 2 tháng là đã 'có ' rồi. Lúc đó cô xấu hổ lắm! Xấu hổ vì mình là đứa trẻ lập dị, là đứa trẻ bị mấy đứa trẻ trong tổ dân cư soi mói! Nhớ lại lúc ấy, cũng buồn cười thật!!!
Nhạc Ly Khả đang cho Tôn Noãn Tịch uống cốc nước đậu đỏ... Bên tai vẫn chuyền thanh âm trầm ổn nhưng đầy ý nghi vấn, thật hết cách.
Tôn Noãn Tịch đang húp nước vào trong khi nghe xong....
Sặc!!!
Ngụm nước phun ra ngay lập tức chổ thẳng xuống sàn...
Này nhé! Cô lúc còn 13 tuổi mặc đồ ngủ kitty còn nữ tính hơn cậu ta dù đã 15 mà vẫn mặc đồ của anh Viên Quân!!! Cô 14 tuổi chỉ biết buộc đuôi ngựa còn nữ tính vạn lần Viên Băng Nghiên thời 12 tuổi để tóc như con trai! Tất cả đều hơn chỉ thua chỗ ' này ' thôi!!!
Nhạc Ly Khả chưa kịp dọn đống này thì Lục Triển Bách bước vào! Trên tay là chiếc bánh pudding cô thích nhất!
- Hai em có thể về nhà soạn sách vở rồi!
- Vâng! Anh Lục! Chúng em về! Phần còn lại nhờ anh.
Đợi tất cả ra về Lục Triển Bách mới thở dài...
- Em xem, ngồi học chỉ biết ngủ gật, nấu ăn cũng để khét... Đến nằm im cũng không bớt được thì làm sao đây!
Lục Triển Bách lau dọn xong xuôi đâu vào đó bắt đầu quay qua nói chuyện
- Em đúng là rất hậu đậu!
- Đã biết mình hậu đậu thì phải khắc phục đi!
Lục Triển Bách lại gần bàn học lấy giấy ăn....
Chiếc hộp giấy nằm bên trên một quyển sổ lạ! Có lẽ cậu chưa từng động vào!
- Cái gì đây???
Tôn Noãn Tịch đi khong đi được chỉ bắt đầu hận đời không thể dấu quyển sách đi!
Cảm giác, tay nghề còn yếu... Không thể cho Lục Triển Bách xem!!!!
- ------------------------
Mn like và bỏ phiếu tác phẩm để mình có động lực nhé! Cảm ơn mn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.