Tạo Thần

Chương 492: Đồng quy vu tận?




Tiếng gầm gừ của Quỷ binh Tử Kim Cảnh đột nhiên dừng lại.
Trước khi lão A Nhĩ Pháp Đặc nói ra chân tướng, rống lên tức giận uy hiếp đối phương. Nhưng sau khi cái tên cáo già nói ra câu đó, ngược lại nó liền bình tĩnh lại.
Nó nhìn hật sâu vào lão già trước mặt, nhờ uy năng của linh khí mà lão biến hình to gần bằng nó, Quỷ binh Tử Kim Cảnh thở một hơi thật dài, nói: - Tốt lắm, ngươi đoán rất chính xác. Kỳ thực, ta có thể đáp ứng yêu cầu của ngươi.
Lão A Nhĩ Pháp Đặc hơi giật mình, lập tức trong lòng của lão có chút do dự.
Kỳ thật, khi biết đối phương bảo vệ bảo vật gì đó, lão cũng động lòng rồi. Nhưng, nếu đem bảo vật đó so sánh với tương lai gia tộc, lão nên chọn cái nào đây.
Quỷ binh Tử Kim Cảnh không chú ý tới vẻ mặt của lão mà chỉ nói: - Ta phát hiện một cái ao máu ở trong di tích, máu tươi trong ao rất có ích đối với ta. Nhưng, bên trong máu tươi có ẩn chứa đặc tính cương mãnh, ta không thể trực tiếp hấp thu, nếu ngươi có thể trợ giúp ta, ta sẽ ký kết hiệp ước đồng minh ngàn năm với gia tộc nhà ngươi.
"Hiệp ước đồng minh ngàn năm." Lông mày lão A Nhĩ Pháp Đặc hơi giật giật.
Trong lòng của hắn nhanh chóng tính toán, hiệp ước đồng minh ngàn năm tuy rằng không phải hiệp ước suốt đời, nhưng có được từng đó thời gian hòa bình cũng đủ để gia tộc tạo tiếng vang với đời rồi.
Nếu như sau một ngàn năm, gia tộc không có bảo vật để tiếp tục lấy lòng quỷ binh Tử Kim Cảnh, như vậy giá trị tồn tại của gia tộc này cũng không đáng là bao.
Hơn nữa lui một bước sẽ có thời gian ngàn năm, trong gia tộc e là đã sớm bồi dưỡng được vị cường giả Tử Kim Cảnh thứ hai rồi, khi đó dù có hay không có nó trấn thủ thì cũng không ảnh hưởng gì đến đại cục.
Hắc khí trên người từ từ thu lại, lão A Nhĩ Pháp Đặc trầm giọng nói: - Ao máu gì vậy, có thể cho lão phu xem qua được không.
- Đương nhiên có thể. Cự trảo quỷ binh Tử Kim Cảnh nhẹ nhàng vung lên, sương mù dày đặc trong mật thất lập tức bắt đầu tiêu tan, một lát sau, toàn bộ căn phòng bí mật khôi phục trạng thái bình thường.
Một người một quỷ cùng nhau tiến vào trong đó, biến mất phía sau vách đá.
Nhưng mà. Doanh Thừa Phong ở phía xa cũng chau mày, trong lòng hắn thầm rủa một câu.
Tuy rằng thuật ẩn nấp của đám tiểu lang có thể nói là tuyệt diệu, hòa tan thân thể vào trong cảnh vật chung quanh. Phương pháp cao minh này chưa từng bị ai phát hiện, cho dù đó là hai vị đại cường giả Tử Kim Cảnh.
Tuy nhiên, phương pháp này cũng có một khiếm khuyết rất lớn, đó là tiểu lang không thể di động, chỉ có thể quan sát được tất cả động tác khi xung quanh không bị vật gì che khuất.
Hắn bố trí bốn con tiểu lang làm thám tử phía trước vách đá, cho nên mới nhìn thấy và nghe thấy được tất cả.
Nhưng bây giờ bọn họ tiến vào sau vách đá. Doanh Thừa Phong không thể tiếp tục nghe lén rồi.
Tuy hắn cũng có thể khiến tiểu lang hiện thân, từ từ tiến vào vách đá. Nhưng, lúc này ở sau vách đá lại có hai vị cao thủ, chỉ cần Doanh Thừa Phong dám làm như vậy thì 100% sẽ bị phát hiện.
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Doanh Thừa Phong chỉ biết cười khổ.
Dự định ban đầu của hắn là đợi sau khi hai người lưỡng bại câu thương, hoặc là một chạy một đuổi, rời xa nơi đây hắn sẽ lẻn vào mang Bá Vương thương đi. Nhưng hiện giờ có lẽ quyết định này phải hủy bỏ thôi.
Đang lúc hắn đau đầu vì chuyện đó thì tiểu lang lại truyền đến âm thanh khiến hắn vui mừng.
"Oanh..."
Đột nhiên trong căn phòng bí mật vang lên vô số tiếng oanh kích mãnh liệt.
Tiếng gầm gừ điên cuồng vang vọng thiên địa của quỷ binh Tử Kim Cảnh: - Chỉ dựa vào tên loài người đáng chết như ngươi mà muốn ta bán mạng cho các người sao, nơi đây là máu của rồng, có thể bài trừ khí hắc ám của ngươi. Ha ha, lại không có linh giáp và Linh Binh, ngươi dựa vào cái gì để chiến đấu với ta.
Thanh âm tức giận của Lão A Nhĩ Pháp Đặc cũng vang vọng trong căn phòng bí mật:
- Tên quỷ chết tiệt, không ngờ ngươi cũng biết gạt người.
Cũng không lạ khi lão vừa tức giận vừa hoảng sợ, bởi vì theo sách xưa ghi lại, tuy rằng quỷ binh Tử Kim Cảnh có trí khôn, nhưng cũng không biết gian xảo, hơn nữa một khi đã lập huyết thề sẽ tuyệt đối không vi phạm lời thề.
Nhưng mà, không ngờ con quỷ binh Tử Kim Cảnh này lạ biết lừa lão đi vào trong hang động và thi triển quỷ kế khiến điểm tựa lớn nhất trên người lão mất tác dụng. Tên quỷ binh đáng ghét, thật sự khiến người ta phải sợ hãi và phẫn nộ.
Tiếng cười điên dại của quỷ binh Tử Kim Cảnh không ngừng vang lên: - Mất đi Linh Binh và linh giáp, ta xem ngươi dựa vào cái gì chiến đấu với ta. Ha ha, chết đi, chết đi, sau khi ngươi chết, tất cả sẽ đều thuộc về ta.
- Thối tha, cho dù lão phu có chết, cũng sẽ khiến ngươi đau khổ. Thanh âm của lão A Nhĩ Pháp Đặc trở nên ngân nga sâu xa, như thể đến từ một thế giới khác: - Không gian vỡ vụn, đồng quy vu tận...
- Không, không thể nào, làm sao ngươi có thể khống chế sức mạnh không gian. Thanh âm của quỷ binh Tử Kim Cảnh tràn đầy sợ hãi vang lên: - Đây, đây là bảo vật gì vậy?
Trong căn phòng bí mật truyền đến tiếng nổ long trời, cũng không biết trôi qua bao lâu, rốt cục cũng đã yên lặng trở lại.
Doanh Thừa Phong khẽ nhếch chân mày, tuy rằng hắn không thể nhìn thấy tất cả sự việc phát sinh ở bên trong, nhưng chỉ cần nghe tiếng rống của hai vị cường giả Tử Kim Cảnh là có thể biết được sơ qua tình hình rồi.
Hai vị này đều là cường giả hàng đầu, nhất định đã trải qua một trận chiến cực kỳ thê thảm.
Trong chuyện này, lại vẫn liên quan đến sức mạnh không gian.
Sức mạnh không gian là sức mạnh vượt ra ngoài sự khống chế của cường giả Tử Kim Cảnh. Tuy nhiên, nghe thanh âm cuối cùng mà quỷ binh Tử Kim Cảnh rống lên, dường như toàn bộ sức mạnh này không phải đều là của lão A Nhĩ Pháp Đặc, mà là một loại bảo vật nào đó trên người của lão.
Đám tiểu lang lẳng lặng lắng nghe, nhưng không phát hiện điều gì.
Dường như trong căn phòng bí mật, đã không còn vật gì nữa rồi.
Từ sau khi Doanh Thừa Phong sống lại, vẫn duy trì thái độ cẩn trọng. Tuy rằng lúc này hai vị cường giả trong căn phòng bí mật có vẻ đã đồng quy vu tận rồi, nhưng hắn vẫn không dám chủ quan.
Dưới sự điều khiển của tư tưởng, một nơi âm u trong góc tường từ từ lồi lên.
Một con tiểu lang giống như hiện lên từ mặt đất, chậm rãi ngưng tự thành hình.
Lắc lắc đầu, tiểu lang nhảy một bước dài ra ngoài, thận trọng tiến vào căn phòng bí mật.
Lúc này, kích thước căn phòng bí mật vẫn như cũ, ngoại trừ ao máu, những nơi còn lại đều trống rỗng, không hề có đồ vật gì.
Bất kể là quỷ binh Tử Kim Cảnh khủng bố, hay là đệ nhất cường giả trong gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc, tất cả đều biến mất một cách kỳ lạ.
Nếu như không phải đích thân Doanh Thừa Phong đã đến căn phòng bí mật, kiểm tra tỉ mỉ, hơn nữa vừa mới nghe thấy tiếng rống của lão A Nhĩ Pháp Đặc thì nhất định hắn sẽ nghi ngờ rằng có lối đi bí mật ở nơi này.
Tuy nhiên lúc này hắn lại mơ hồ đoán được. Hai người kia hẳn là bị sức mạnh không gian thần bí nào đó kéo đi rồi.
Tiểu lang đi vòng quanh căn phòng bí mật một vòng, ngoại trừ cảm ứng được khí tức khổng lồ mà khủng bố khiến người khác sợ hãi thì không phát hiện được gì khác.
Đi tới bên cạnh ao máu, xuyên thấu qua ánh mắt tiểu lang. Nhìn thấy ao máu vô tận dày đặc khiến người ta hoảng sợ, trong lòng Doanh Thừa Phong không cam tâm.
Hoá ra đây là máu rồng, loại máu tươi của sinh vật hùng mạnh nhất trong truyền thuyết, thảo nào ngay cả Quỷ binh Tử Kim Cảnh cũng không dám hấp thu.
Doanh Thừa Phong cảm ứng mơ hồ thấy dưới ao máu, khí linh Bá Vương thương đang phóng xuất ra ý niệm vui mừng mãnh liệt. Nó muốn phá không mà ra, phi tới trước mặt hắn.
Nhưng mà, trong lòng Doanh Thừa Phong vừa động, hạ đặt mệnh lệnh tạm thời ẩn núp.
Tuy rằng khí linh Bá Vương thương không cho rằng mệnh lệnh này là hợp lý, nhưng dù sao nó cũng do một tay Doanh Thừa Phong tạo ra, mà ngay cả khí linh cũng là do mảnh vỡ tinh thần của Trí Linh hóa thành, nó giống như đứa con rất biết nghe lời của Doanh Thừa Phong, vẫn là ngoan ngoãn ở lại trong ao máu.
Đương nhiên. Thời khắc tiềm phục trong ao máu cũng tốt đối với sự trưởng thành của nó.
Cho dù nó đã hút đủ máu tươi, nhưng máu ở nơi này không bình thường. Ngâm lâu ngày cũng có hiệu quả trưởng thành từng bước.
Thêm nhiều tiểu lang hiện lên, chúng tiến vào căn phòng bí mật, lẳng lặng tìm kiếm .
Nhưng, kết quả sau cùng vẫn không phát hiện được gì.
Mà kiến trúc di tích này rắn chắc không thể tin nổi, hai vị cường giả Tử Kim Cảnh hàng đầu giao phong chính diện, cũng không thể lưu lại bất cứ dấu vết gì trên vách đá. Chỉ có khí tức khủng bố dập dờn ở trong không gian, chứng tỏ ở trong này đã từng có hai vị cao thủ cường đại tàn sát lẫn nhau.
Sau nhiều lần xác định nơi này an toàn, rốt cục Doanh Thừa Phong đã thôi cảnh giác, hắn đi tới chỗ phiến bản. Dọc theo thông đạo tiến vào căn phòng bí mật.
Sở dĩ muốn đích thân tới chỗ này, là bởi vì hắn muốn tận mắt nhìn thấy hiện trường sau khi hai vị cường giả Tử Kim Cảnh đồng quy vu tận, càng muốn tự thể nghiệm khí tức khủng bố còn lưu lại.
Tuy rằng đám tiểu lang có thể truyền tới những tình huống và khí tức tổng thể, nhưng bất luận thế nào cũng là cách một lớp, chỉ khi tự thể nghiệm mới có hiệu quả tốt nhất.
Ở phía ngoài tường đá. Khí tức tràn ngập cũng đã khiến Doanh Thừa Phong có chút khó chịu, mà tiến vào trong căn phòng bí mật, thân hình của hắn lại lảo đảo, suýt chút nữa thì phải ngồi bệt xuống đất.
Sức nặng của khí tức, sức mạnh của uy hiếp, thật sự là có cảm giác khó tin.
Thậm chí Doanh Thừa Phong còn cảm thấy, cho dù là ảnh xạ của ác long ở đây cũng không chắc có thể phóng xuất ra áp lực mãnh liệt như thế.
Đương nhiên, dường như không phải uy hiếp từ hai vị cường giả Tử Kim Cảnh, mà là uy hiếp tới từ vật thần bí nào đó. Lúc này, Doanh Thừa Phong vô cùng hiếu kỳ, rốt cục đòn sát thủ cuối cùng mà lão A Nhĩ Pháp Đặc sử dụng là cái gì.
Tuy nhiên, sau khi hai vị cường giả Tử Kim Cảnh mất tích thì tất cả những việc này không thể điều tra được nữa.
Hít một hơi thật sâu, Doanh Thừa Phong ngồi xếp bằng ở trong mật thất, hắn lẳng lặng cảm ứng áp lực khủng bố trong hư không.
Gân xanh trên trán hắn nhảy thình thịch, hốc mắt mơ hồ đau tê liệt.
Nhưng, dường như hắn không để ý đến những việc đó.
Bởi vì hắn cảm ứng được, dưới áp lực khủng bố này, tinh thần lực của hắn dường như đang tăng trưởng chậm chạp.
Từ sau khi hắn thăng tiến cấp bậc Bạch Ngân Cảnh, lập tức tăng trưởng lực lượng tinh thần rơi vào tắc nghẽn, mà lúc này, trong khi kháng cự áp lực, lực lượng tinh thần đã đạt được tiến bộ nhảy vọt.
Cho nên, bất kể lúc này hắn có khó chịu thế nào, cũng phải cắn răng gắng gượng, tuyệt đối không lùi bước.
Nhưng mà, vào lúc này, áp lực khủng bố tràn ngập trong hư không bắt đầu suy yếu và dần dần biến mất.
Doanh Thừa Phong trông măt liu lươi nhìn về phía trước, trên khoảng trống phía trước ao máu, đột nhiên sáng lên một viên ngọc, viên ngọc này không ngừng mở rộng, biến thành một hang động sâu không lường được. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.