Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 54: Chương 53





- A a!
Nhi đồng còn chưa biết nói, liền a a ô ô kêu.
- Nhớ tiểu thúc hay không nha?
Lý Quý Dương không ôm nhi đồng mà nằm úp sấp một bên trêu chọc hắn.
- Ô ô!
Nhi đồng nhìn Lý Quý Dương, đầu nhỏ chuyển động nhìn hắn.
- Đây là nhớ hay không nhớ nha?
Lý Quý Dương ghé vào trên giường, dùng đầu ngón tay chọc chọc cánh tay tiểu tử kia, tiểu cánh tay như là củ sen béo đô đô mềm núc ních.
Tiểu tử kia có lẽ do nghiêng đầu nhìn tiểu thúc cảm thấy không thoải mái, thế nhưng chợt lăn lông lốc xoay người!
- A nha!
Lý Quý Dương kinh hô một tiếng.
Vừa lúc này Lan nãi mẫu không ở đây, Thuần Nhã nghe động tĩnh vội vàng tiến vào:
- Thiếu gia!
- Thuần Nhã, hắn biết xoay người!
Lý Quý Dương kích động lôi kéo Thuần Nhã, nói năng lộn xộn hô:
- Hắn biết xoay người a!
- Thiếu gia, tiểu thiếu gia đã hơn ba tháng, sẽ xoay người là thật bình thường.
Thuần Nhã còn chưa kịp đáp, Lan nãi mẫu đã đi tới cửa nghe được liền trả lời hắn.
Lý Quý Dương buông tay ra, vui vẻ hớn hở vuốt đầu:

- Ta đây là kích động, kích động, hắc hắc.
.
hắn biết xoay người rồi sao!
Lan nãi mẫu che miệng cười nói:
- Hơn ba tháng xoay người thật bình thường, đợi sau sáu tháng sẽ biết ngồi dậy.
Có thể là phát hiện mình có thể xoay người, tiểu tử kia chuyển người lại gục chỗ này "a a" kêu to.
- Ai u!
Lý Quý Dương vui vẻ nói:
- Xem! Hắn lại lật người!
Lan nãi mẫu cùng Thuần Nhã nhìn nhau cười, thiếu gia cũng thật ngạc nhiên!
Kết quả các nàng phát hiện thiếu gia đưa tay đem tiểu thiếu gia lật ngược trở về!
Không đợi hai người mở miệng ngăn cản, lại thấy tiểu thiếu gia tự mình lật trở lại!
Sau đó lại chứng kiến thiếu gia vươn tay ra lại đem tiểu thiếu gia lật ngược qua!
Hai người:
- !
Bị lật năm sáu lần, tiểu tử kia có lẽ dùng hết khí lực, liền gục tại chỗ không động đậy, há mồm phẫn nộ nhìn Lý Quý Dương:
- A a!
- Ai nha! Tức giận sao!
Lúc này Lý Quý Dương mới ôm tiểu tử kia.
Một lớn một nhỏ chơi trong chốc lát mới chịu dừng lại, Lan nãi mẫu đổi tã cho tiểu tử kia xong, ôm dỗ nửa ngày mới chịu ngủ, Lý Quý Dương quay về phòng của mình.
Buổi tối ở trong không gian bận việc một lát, tắm rửa xong đi ra, vừa đi ra liền cảm thấy nhiệt độ bên ngoài cùng trong không gian khác nhau rất lớn, bên ngoài càng lạnh hơn một chút.
Lý Quý Dương nghĩ thầm:
- Thời tiết chuyển lạnh, trong phòng cũng cần làm giường sưởi, ân, trong phòng của nhi đồng cũng vậy!
Thời đại này quý tộc chỉ dùng chậu than, bởi vì dễ di chuyển.
Dựa theo cách nói của nơi này, giường sưởi chỉ dành cho người hầu, nằm ngủ trên giường lớn chung với nhau, nghĩ một chút cũng cảm thấy thật chen chúc!
Nhưng sự thật là tại bọn hắn không biết làm, giường sưởi tuy lớn, nhưng cũng có thể làm nhỏ một chút đó thôi! So sánh với đốt chậu than dễ ngộp chết người, giường sưởi phương tiện hơn.
Thu hoạch vụ thu xong, Lý Trung mang theo lương thực đi nộp thuế, pháp chế Tần quốc không phải nói chơi, chậm một ngày nộp thuế ở hiện đại có lẽ không sao cả, nhưng ở Tần quốc tuyệt đối là trọng tội!
Cần thu thuế lương nhiều hơn, đều xem ngươi tới trễ bao lâu!
Cho nên Lý Trung nhanh chóng tổ chức người kéo lương thực đi quan phủ, giao xong thuế lương còn phải đi vạch tên mấy chủ tử đã qua đời.
Ít người, sang năm cũng không cần giao thuế lương của bọn họ.
Nhưng năm nay cần phải nộp lên, đây là cổ đại!
Lý Quý Dương ở nhà chỉ huy người hầu xây giường sưởi.
- Thiếu gia, làm vậy được không?
Thuần Nhã lo lắng hỏi.

- Có gì không được? Mùa đông tới, cũng không thể để cho ta cùng nhi đồng bị đông lạnh đi?
Các ngươi đều có giường sưởi, chỉ có ta không có, lỗ hay không?
Giường sưởi đốt lên, trải lên một tầng chiếu do lau sậy làm thành, trên chiếu lại trải một tầng đệm giường, sau đó Lý Quý Dương mới leo lên cảm thụ một chút:
- Quả nhiên thoải mái!
Giường sưởi nóng hổi, ở mùa đông rét lạnh thật sự làm người không muốn rời khỏi nó chút nào!
- Xây một cái cho tiểu thiếu gia!
Lý Quý Dương nói:
- Làm cho Lan nãi mẫu mang theo tiểu thiếu gia dời qua ở trong phòng ta trước.
Chờ Lan nãi mẫu chuyển qua, liền tìm Lý Quý Dương nhỏ giọng nói:
- Thiếu gia, tiểu thiếu gia chuyển qua đây rồi cũng đừng chuyển đi trở về.
- Vì sao?
Lý Quý Dương kinh ngạc:
- Bên kia không tốt?
Nhi đồng luôn ở bên kia, đợi ba bốn tháng rồi, đột nhiên đổi địa phương, còn không định chuyển trở về, đây là làm sao vậy?
- Thiếu gia, đại gia đình đều lấy đông vi tôn.
.
Lan nãi mẫu liếc Lý Quý Dương, thấy hắn còn chưa hiểu, bèn nói rõ ràng:
- Chủ nhân một nhà mới ở lại bên phía đông.
.
Trước kia là không có biện pháp, tiểu thiếu gia quá nhỏ, không nên tùy tiện thay đổi chỗ ở, hiện tại không được, thiếu gia đã thu thập lòng người cùng quyền hành, tiểu thiếu gia cần dựa vào thiếu gia nuôi lớn, Lan nãi mẫu không thể làm cho thiếu gia chán ghét mà vứt bỏ tiểu thiếu gia.
Trả lại chỗ ở chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai là làm cho tiểu thiếu gia dần dần dán thiếu gia, nuôi cấy cảm tình của thúc cháu.
Tối thiểu, chờ khi thiếu gia lập gia đình có con nối dõi, cũng sẽ không vắng vẻ tiểu thiếu gia.
Lý Quý Dương chợt hiểu ra, đây là Lan nãi mẫu vì không cho hai chú cháu bị ngăn cách, tranh thủ dời ra cũng không tiếp tục muốn dời vào.
- Được rồi.

Lý Quý Dương cũng không làm khó nàng, đồ vật bên trong cũng không sao cả, chỉ cần có địa phương ở lại, mùa đông không bị lạnh là được rồi.
Nhi đồng chuyển qua bên trong phòng phía tây, đồ vật rất nhiều, tã lót linh tinh đều xếp thành thùng chuyển vào đi, nguyên lai bất tri bất giác Lan nãi mẫu đã làm nhiều tã lót tắm rửa cho nhi đồng như vậy.
Lý Quý Dương cảm thấy Lan nãi mẫu vẫn thật tận tâm.
.
Xây chỉ là xây loại giường nhỏ, dùng một ngày thời gian là có thể khô ráo ở lại, sau khi chuẩn bị xong Lý Quý Dương nằm trên giường ấm áp, nơi này không có điều hòa, càng không có điện!
Mùa đông hắn chỉ có thể dựa vào giường sưởi.
Không gian cùng hệ thống mặc dù tốt, nhưng hắn không có khả năng vĩnh viễn ở bên trong không đi ra!
Ngày hôm sau trong nhà còn cần tu sửa một chút, dù sao dựng giường sưởi, trừ bỏ trải giường còn phải thêm một ít đồ vật.
Bởi vì sau thu hoạch vụ thu sẽ bắt đầu mùa đông, lớp sa trên cửa sổ vẫn để nguyên, còn tăng thêm một tầng rèm vải màu trắng, có thể xuyên thấu ánh sáng, mà rèm cửa thì thả dày một chút, chắn gió a!
Nhưng đến lúc đó trong phòng sẽ thật ám, vậy cần điểm nhiều "đèn".
Ngay lúc Lý Quý Dương bận rộn, ở Hàm Dương thành Lý Trung nộp xong thuế lương, cùng ngày thì không cách nào trở về nhà, vì thế tìm một địa phương bên ngoài Hàm Dương thành ở lại.
Nhưng hôm sau là ngày quốc chủ đăng cơ, dòng người lưu lượng lớn, còn phải tạm thời giới nghiêm, bọn họ cũng bị vây tại chỗ, nhưng ba ngày sau đó.
.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.