Tận Thế Song Sủng

Chương 224: Cửa địa ngục




Vì không muốn gây ra khủng hoảng, những đoạn phim này cũng không phải tự nhiên có thể đem ra.
Ông Hồ có thể lấy ra cho mọi người trong đoàn đội Tùy Tiện thấy, từ đó xem ra, trong căn cứ đã có người muốn đem bọn họ ‘Kéo xuống nước’ —— cùng quân đội nghĩ cách chiến đấu.
Hồ Hạo Thiên trong lòng cũng hiểu rõ điểm này, nhưng là xuất phát từ lòng hiếu kỳ, hắn vẫn nhận lấy mở ra.
Bên trong là một loạt những bức ảnh chụp trung tâm nội thành, toàn bộ đều được chụp từ trên cao.
Quay chụp ở góc độ cao, phía dưới Zombie tựa như những chấm đen đen, từng bước từng bước tiến đến cùng một chỗ, giống như những con kiến, rậm rạp chằng chịt.
Gần chỗ quay chụp hiện ra hình ảnh, lại để cho người xem càng thêm chấn động.
Phía dưới cho dù dùng từ Địa ngục nhân gian cũng không thể diễn tả được sự khủng bố của nó.
Ngàn vạn gương mặt dữ tợn, giống như khi mở ra cánh cửa địa ngục, hàng trăm ngàn oan hồn lệ quỷ thoát ra ngoài.
Đập vào mắt tất cả đều là Zombie, dưới ánh mặt trời, những gương mặt thối rữa mục nát khiến cho người ta sợ hãi vô cùng.
Hồ Hạo Thiên liên tục lướt qua hơn mười tấm hình.
Nhưng mà, trên mỗi một tấm hình, Zombie đều mênh mông như biển nước, quá nhiều, vô số kể, khác biệt duy nhất chỉ có là phong cảnh thay đổi mà thôi.
Cuối cùng, bên trong còn có một đoạn video.
Thời điểm quay lại đoạn video này, có lẽ là quân đội đã phát hiện Zombie cấp 3, muốn bắt đầu hành động, áp dụng biện pháp đánh chết hoặc bắt lại. Cho nên máy bay chỉ phi hành ở độ cao khoảng 100 mét so với mặt đất, xấp xỉ với mấy tòa cao ốc ở bên cạnh.
Mà ở trong đoạn video, Zombie cũng phát hiện máy bay trên không, chúng gào thét, muốn trèo lên lên phi cơ hưởng dụng đồ ăn.
Chỉ thấy bọn chúng giống với Spider Man( người nhện) trong TV, ‘Võ nghệ cao cường ” trực tiếp theo men tường ngoài của tòa nhà, leo lên trên tầng cao nhất. Sau đó tất cả Zombie không ngừng chồng chéo lên nhau, muốn ôm lấy máy bay, đem nó đánh rơi xuống.
Chứng kiến hình ảnh này, mọi người trong nội tâm bốc lên một cơn khủng hoảng.
Trong đoạn video, phía trước khung ảnh, binh sĩ trong máy bay đang cầm súng máy điên cuồng bắn phá, nhưng viên đạn trúng Zombie lại không tạo ra tổn thương.
Cuối cùng, một ống phóng rocket[1] từ trên phi cơ bắn ra, cái lầu Zombie cao ngất kia mới bị đánh rơi xuống đất.
[1]: hay đạn phản lực là loại đạn được phóng tới mục tiêu nhờ lực đẩy của động cơ phản lực. Ngoài nghĩa “đạn phản lực”, rốc-két còn được dùng để chỉ tên lửa.
( Nguồn: Wikipedia)
Mà như vậy mới chỉ đánh nát mấy con Zombie mà thôi. Càng ngày càng nhiều Zombie theo tường ngoài các tòa nhà bò lên, những Zombie cấp hai thì men theo cầu thang ùa lên như thủy triều.
“Tốc độ này...” Sở hữu tất cả người cầm video quay đều sững sờ, mức độ cứng rắn của làn da này..
Tốc độ này so với những Zombie mà nhóm người mình từng nhìn thấy nhanh hơn rất nhiều, cũng mạnh hơn rất nhiều.
“Là cấp 3.” Đường Nhược nói.
Cô có tinh thần lực, trước đó đã từng tự mình cảm nhận qua tốc độ của Zombie cấp 3, bây giờ vừa so sánh là tìm ra được kết quả.
“Zombie cấp 3 có nhiều như vậy rồi ư?” Mọi người ở đây đồng loạt hít vào một hơi khí lạnh.
Lúc đầu ở thành phố H chỉ đối mặt với hai con Zombie cấp 3, bọn họ đã đánh tới mức mồ hôi đầm đìa, chảy ròng ròng, mỗi lần nghĩ lại trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Mà bây giờ...
Xem những hình ảnh quay được trong video, nếu như những Zombie leo lên tường ngoài tòa cao ốc đều là Zombie cấp 3…, ít nhất tại đây cũng có mấy trăm con rồi!
Sức bật của Zombie cấp 3 rất lợi hại, có mấy con giẫm lên đồng bạn rồi nhảy bật lên, thò tay bắt được cánh máy bay.
Đã có con thứ nhất đương nhiên có con thứ hai... Càng ngày càng nhiều...
Máy bay chịu không được va chạm, dừng lại một chút rồi rơi xuống, người cũng chết.
Xem xong đoạn video, cảm giác trong lòng mỗi người đều là xúc động, bi thương.
Bạch Thất im im lặng lặng, chăm chú nhìn máy tính bảng đã đen kịt một mảnh, nói: “Xem ra lúc trước trong nội thành người sống sót không ít, bị ăn mất cũng không ít.”
Một nguyên nhân là thời gian lắng đọng để cho Zombie hút vào virus trong không khí rồi thăng cấp, còn có một nguyên nhân khác, chính là do số lượng người ăn được.
Tất cả mọi người trầm mặc một hồi.
Cái này, chưa cứu được những người sống sót, lại để cho Zombie ăn đầy đủ máu thịt con người, nhưng chúng thăng cấp được nhanh như thế không phải là Chính phủ không có trách nhiệm.
Khi đó, tin tức phát sóng ba ngày, để cho bao nhiêu dân chúng tin tưởng Chính phủ, vì vậy ở trong nhà, tràn đầy hi vọng chờ đợi quân đội cứu viện.
Một lúc lâu sau, Hồ Hạo Thiên nói: “Tiền đại tướng, bây giờ căn cứ có phương pháp gì không, nếu cứ tiếp tục như vậy, Zombie cấp 3 càng ngày càng nhiều, chạy tới vây công( bao vây và tấn công) căn cứ, chúng ta cũng chỉ có chết thôi.”
Nếu như tất cả Zombie đều thăng lên cấp 3, giống như Spider Man bò lên trên tường thành của căn cứ...
Bỏ ra nhiều nỗ lực như vậy, nếu như so với nhiều người ở trong nhà chờ đợi bốn tháng, kỳ thật... bản chất có khác gì nhau đâu chứ?
Tiền đại tướng thở dài một tiếng, nói: “Trước mắt, căn cứ cũng không biết phải dùng biệc pháp gì, lần này phái binh sĩ đi vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, căn cứ cũng không có đối tượng cụ thể để nghiên cứu nhược điểm của bọn chúng...”
Mỗi người của đoàn đội Tùy Tiện đều đang gào thét trong lòng:  hiện tại thật không phải là thời điểm lại nghiên cứu cái gì Zombie rồi, hôm nay giải quyết hết uy hiếp mới là mấu chốt, trực tiếp điều động nhân lực và đạn dược oanh tạc nội thành mới là việc làm đúng đắn a!
Ông Hồ giống như nhìn ra ý nghĩ của bọn họ, mở miệng giải thích: ” Số lượng Zombie nhiều như vậy, mà binh sĩ của chúng ta tới bây giờ cũng chỉ có bốn vạn, cộng thêm dị năng giả đăng kí trong căn cứ, tổng cộng mới 7 vạn người. Mà chỉ kể thành phố A cũng đã có tới 500 vạn Zombie, nói thật, chúng ta khó có thể chống lại.”
” Đạn pháo các loại đâu rồi.”
” Xem tình hình trước mắt, khả năng rất lớn là đạn pháo còn chưa vận chuyển đến nội thành bộ binh có lẽ cũng đã chết sạch, chúng ta không thể mạo hiểm như vậy.”
Trong phòng khách lại lâm vào trầm mặc.
Tóm lại nói đến nói đi, bọn họ giống như thú bị nhốt vẫn phải chiến đấu, vẫn công khai mở vận mệnh tử vong.
Cuối cùng Tiền đại tướng nói: ” Chi tiết tỉ mỉ, căn cứ còn chưa bàn bạc ra, ngày mai các cậu có cần phải tới hội nghị nghe cụ thể không?”
Hồ Hạo Thiên nhìn Bạch Thất, sau đó lắc đầu: ” Không cần, chúng tôi không hiểu vũ khí và phương pháp quân sự, đi cũng không cho được ý kiến, sau khi tiến hành hội nghị xong, Tiền đại tướng có chuyện gì cần giúp đỡ, cứ nói cho chúng tôi biết là được rồi.”
Tiền đại tướng gật gật đầu, nói vài câu về tương lai phát triển của căn cứ, sau đó ra về.
Lúc ông Hồ chuẩn bị ra về, vỗ vỗ bả vai Hồ Hạo Thiên: ” Quốc gia có lẽ cần tập chung các con, những dị năng giả, toàn bộ đều lên đường.”
Bầu trời xa xôi màu xanh đậm, ánh trăng còn có thể thấy được rõ ràng.
Hồ Hạo Thiên cùng người trong Tùy Tiện ngồi một đoàn trong phòng khách tự buồn bã, tự ai oán, tự thương hại.
Cái thế giới này, thực mẹ nó khiến cho người ta tuyệt vọng.
Lưu Binh mở to mắt nhìn mọi người, nhẹ giọng mở miệng nói: “Làm sao bây giờ, Chính phủ ngày mai lại điều chúng ta ra ngoài hành động, làm sao bây giờ?”
Hồ Hạo Thiên nói: ” Trốn trốn trốn, đánh đánh đánh, giết giết giết... Rau trộn!”
Mọi người lại trầm mặc một hồi.
Đội trưởng nhà mình, bình thường đều là một người đàn ông cơ trí vô song, bây giờ cũng chỉ nghĩ ra hai từ ‘Rau trộn’ rồi, bọn họ còn có thể nói cái gì.
Hồi lâu, Phan Đại Vĩ chậm rãi mở miệng: ” Dù sao ngày mai chúng ta cũng có ý định đi ra ngoài đánh Zombie, cho dù quân đội lần nữa yêu cầu chúng ta đi theo, cũng chỉ là thâm nhập sâu hơn một chút thôi, không phải nói không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con sao.”
” Nói thì nói như thế, nhưng mà...  nội thành có nhiều Zombie cấp 3 như vậy, sau khi đi vào còn có thể sống trở ra sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.