Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

Chương 445:




Chương 445:


Tôi phóng lên lướt qua phần lâu đài bị phá hủy và đáp ở tầng bên trên.
Mục nát rú lên khi nó tung 〖Hủy hoại〗 xuống thành phố.
“OooOO, OooOoOOoOOOOOO!”
Chỉ đến gần nó thôi mà tôi cảm thấy áp lực to lớn đè nặng lên vai.
Cứ như thể nó là sự hiện thân của thế lực thôi thúc phá hủy.
Vẻ ngoài là một khối ánh sáng rực rỡ trong hình dáng con rồng.
Tôi không nghĩ ra cách nào để đối phó được nó.
Lúc này tôi đang ở cùng độ cao với Mục nát và nhìn rõ được quan cảnh đổ nát của thủ đô.
Những tòa nhà phía xa bị thổi tung trước tia sáng óng ánh và lần lượt đổ xuống.
Hốc mắt trống rỗng của Mục nát lơ đễnh quan sát sự tàn phá.
“GuuruoOOOOOOOOh!”
Tôi 〖Gầm〗 lên.
Nó chẳng buồn quay đầu nhìn lại.
Nhưng ngay lúc tôi lên tiếng thì nó quất đuôi thẳng về phía này.
Tuy vẫn cách rất xa nhưng cái đuôi là bằng chứng cho thấy nó biết được sự hiện diện của tôi.
Một đòn tấn công sắp xảy ra!
Tôi đập đuôi xuống đất rồi dồn lực xuống hai chân sau bật lùi về.
Một quả cầu rực rỡ xuất hiện nơi tôi vừa đứng và nhanh chóng phát nổ.
Làn sóng áp lực lao đến.
Tôi dang rộng cánh đón lấy cơn sóng để đẩy người ra sau.
Trên không trung, nơi tôi đã đứng có một cái hố tàn dư của sự hủy diệt trên sàn nhà.
Gần như toàn bộ không gian chỗ đó bị quét sạch.
Tôi nghĩ đã dụ được nó đuổi theo, nhưng thay vào đó nó lại tiếp tục nhìn lấy thành phố, bất động.
Chết tiệt, ký ức của nó hoàn toàn tan biến rồi sao?!
Thậm chí tôi bị nó cho ăn bơ.
「Hay thử đập nó bằng thứ gì đi?」
Cô bạn gợi ý.
Nhưng tôi không muốn tốn MP cho một đòn tấn công vô nghĩa.
Với khả năng trị thương của nó thì có cố gắng cào cấu cũng chẳng ích gì.
Mục tiêu của tôi là lợi dụng Kỹ năng đặc trưng 〖Thần hủy diệt〗 của nó.
Hơn nữa liệu nó còn khả năng suy nghĩ hay không, chưa chắc nó sẽ lưu tâm đến những đòn đánh của tôi.
Có vẻ những gì nó đang làm là tung ra mọi kỹ năng của mình để gây nên sức phá hoại lớn nhất.
Nếu không đúng như thế thì khó nghĩ ra hướng nào khác tại sao nó lại phớt lờ chúng tôi để nhắm vào thành phố.
「Hey, Slime, là ta đây! Đối mặt với ta nào!」
Gương mặt Mục nát giật giật và nó ngừng cử động.
Những đòn 〖Hủy hoại〗 phóng ra đều đặn cũng dừng lại.
Tôi dùng 〖Thần giao cách cảm〗 tìm kiếm nội tâm của nó.
「Tàn phá, hủy diệt…? Tàn phá, hủy… di…ệt…」
Y như trước, tôi không cảm thấy gì ngoài sự thúc đẩy phải tàn sát xoáy sâu trong lòng nó.
Nhưng phía sau đó tôi còn nhận ra có gì đó như sự lạc lối.
Cách này có thể hiệu quả.
Có lẽ một phần ý thức của con Slime vẫn còn.
Đầu nó hướng ra nhiều nơi không cố định như đang tìm kiếm.
Chỉ cần một cú hích nữa thôi.
Nhưng một khi tôi hành động thì bản tính gϊếŧ chóc của nó sẽ chĩa vào tôi.
Nếu xảy ra thì tôi sẽ… không, chẳng gì phải do dự cả!
「Là ta đây, Irushia! Chúng ta sẽ giải quyết chuyện này một lần và mãi mãi, đến đây nào Slime! Ngươi đã mệt mỏi lắm chưa? Ta sẽ dẫn ngươi đến bên cạnh Thần ngôn!」
Nó ngừng lại cuộc tìm kiếm bất định.
Cơ thể phát sáng chói lòa dậm chân dữ tợn khi từ từ quay mặt lại.
“! Iru…jia…?”
Tôi nuốt nước bọt.
Mắt cả hai nhìn lấy nhau đắm đuối.
Hai hốc rỗng bên nó cứ như nháy sáng.
Có lẽ không gì khác ngoài sự biến động của màu sắc, nhưng trong một khoảng tôi cảm thấy như cột sống của mình đông cứng vì kinh hãi.
Mặc dù nó chỉ là hiện thân của phá hủy, nhưng sự thù địch đã quay trở lại với Mục nát.
Một cuộc chiến là khó tránh khỏi.
【Cấp độ Danh hiệu 〖Anh hùng〗 đã tăng từ 8 lên 9】
【Nhận được Kỹ năng đặc trưng 〖Ý chí của nhà vô địch〗】
Dòng tin nhắn chứng tỏ rằng tôi thật sự đã trở thành mục tiêu của Mục nát.
Hết vui rồi, cũng như sẽ là nói dối nếu cho là tôi không hối hận.
Vẫn chưa nảy ra ý tưởng nào về cách để giúp tôi sống sót sau vụ này.
“O, OoOO, OOOO…IrujiaAaAAAaaAaaAAh!”
Mục nát gào thét.
Ánh sáng trên người phát ra mạnh hơn và lan rộng.
Sàn nhà nơi nó đứng vỡ vụn.
Khi ánh sáng giảm dần, tôi thấy nó đang lơ lửng trên không với bốn cánh rực rỡ phía sau.
Rõ là nó cũng tăng lên về kích thước.
Bộ cánh có lẽ không dùng để bay do chúng không cử động.
Tôi xoay theo hướng ngược lại, nghiêng người lướt nhanh về trước.
Thật không may là tôi không đủ sức đối đầu trực diện với Mục nát.
Mọi chỉ số của nó vượt xa tôi.
Ngoài ra tấn công vào cơ thể mang một lượng ma lực khổng lồ là tôi rụi luôn.
Kỹ năng trùng tên 〖Hủy hoại〗 cũng tác động trên phạm vi rộng.
Nếu giao tranh theo cách thẳng thắn thì tôi sẽ chẳng tránh được gì rồi nghẻo liền.
Những gì để bảo vệ Alban là tôi sẽ dụ nó đi.
Tôi cần tiếp tục chạy đến khi nó cạn HP tối đa do kỹ năng 〖Thần hủy diệt〗 bí ẩn đó.
Tuy thảm hại nhưng tôi chỉ làm được có vậy thôi.
…Quả thật với chỉ số của mình, tôi không tự tin sẽ hạ gục được Mục nát thứ hạng cao hơn.
Nhưng trọng điểm của chiến thuật này là tôi không cần phải hoàn toàn khô máu với nó.
Chỉ cần dẫn nó đến nơi tránh xa khỏi con người, cho dù tôi có thất bại thì nó cũng sẽ mất hết sức lực khi cố gắng quay trở về.
Tệ nhất là tôi phải triệt tiêu được phân nửa HP tối đa thì nó mới không thể gây hại thêm được nữa.
Đây không phải là bước tiếp cận tôi muốn thực hiện.
Nhưng khi đã chấp lấy Mục nát thì tôi phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
.

Chương 446:


Tôi phóng lên lướt qua phần lâu đài bị phá hủy và đáp ở tầng bên trên.


Mục nát rú lên khi nó tung 〖Hủy hoại〗 xuống thành phố.


“OooOO, OooOoOOoOOOOOO!”


Chỉ đến gần nó thôi mà tôi cảm thấy áp lực to lớn đè nặng lên vai.


Cứ như thể nó là sự hiện thân của thế lực thôi thúc phá hủy.


Vẻ ngoài là một khối ánh sáng rực rỡ trong hình dáng con rồng.


Tôi không nghĩ ra cách nào để đối phó được nó.


Lúc này tôi đang ở cùng độ cao với Mục nát và nhìn rõ được quan cảnh đổ nát của thủ đô.


Những tòa nhà phía xa bị thổi tung trước tia sáng óng ánh và lần lượt đổ xuống.




Hốc mắt trống rỗng của Mục nát lơ đễnh quan sát sự tàn phá.


“GuuruoOOOOOOOOh!”


Tôi 〖Gầm〗 lên.


Nó chẳng buồn quay đầu nhìn lại.


Nhưng ngay lúc tôi lên tiếng thì nó quất đuôi thẳng về phía này.


Tuy vẫn cách rất xa nhưng cái đuôi là bằng chứng cho thấy nó biết được sự hiện diện của tôi.


Một đòn tấn công sắp xảy ra!


Tôi đập đuôi xuống đất rồi dồn lực xuống hai chân sau bật lùi về.


Một quả cầu rực rỡ xuất hiện nơi tôi vừa đứng và nhanh chóng phát nổ.


Làn sóng áp lực lao đến.


Tôi dang rộng cánh đón lấy cơn sóng để đẩy người ra sau.


Trên không trung, nơi tôi đã đứng có một cái hố tàn dư của sự hủy diệt trên sàn nhà.


Gần như toàn bộ không gian chỗ đó bị quét sạch.


Tôi nghĩ đã dụ được nó đuổi theo, nhưng thay vào đó nó lại tiếp tục nhìn lấy thành phố, bất động.


Chết tiệt, ký ức của nó hoàn toàn tan biến rồi sao?!


Thậm chí tôi bị nó cho ăn bơ.


「Hay thử đập nó bằng thứ gì đi?」


Cô bạn gợi ý.


Nhưng tôi không muốn tốn MP cho một đòn tấn công vô nghĩa.




Với khả năng trị thương của nó thì có cố gắng cào cấu cũng chẳng ích gì.




Mục tiêu của tôi là lợi dụng Kỹ năng đặc trưng 〖Thần hủy diệt〗 của nó.


Hơn nữa liệu nó còn khả năng suy nghĩ hay không, chưa chắc nó sẽ lưu tâm đến những đòn đánh của tôi.


Có vẻ những gì nó đang làm là tung ra mọi kỹ năng của mình để gây nên sức phá hoại lớn nhất.


Nếu không đúng như thế thì khó nghĩ ra hướng nào khác tại sao nó lại phớt lờ chúng tôi để nhắm vào thành phố.


「Hey, Slime, là ta đây! Đối mặt với ta nào!」


Gương mặt Mục nát giật giật và nó ngừng cử động.


Những đòn 〖Hủy hoại〗 phóng ra đều đặn cũng dừng lại.


Tôi dùng 〖Thần giao cách cảm〗 tìm kiếm nội tâm của nó.


「Tàn phá, hủy diệt…? Tàn phá, hủy… di…ệt…」


Y như trước, tôi không cảm thấy gì ngoài sự thúc đẩy phải tàn sát xoáy sâu trong lòng nó.


Nhưng phía sau đó tôi còn nhận ra có gì đó như sự lạc lối.


Cách này có thể hiệu quả.


Có lẽ một phần ý thức của con Slime vẫn còn.


Đầu nó hướng ra nhiều nơi không cố định như đang tìm kiếm.


Chỉ cần một cú hích nữa thôi.


Nhưng một khi tôi hành động thì bản tính gϊếŧ chóc của nó sẽ chĩa vào tôi.


Nếu xảy ra thì tôi sẽ… không, chẳng gì phải do dự cả!


「Là ta đây, Irushia! Chúng ta sẽ giải quyết chuyện này một lần và mãi mãi, đến đây nào Slime! Ngươi đã mệt mỏi lắm chưa? Ta sẽ dẫn ngươi đến bên cạnh Thần ngôn!」


Nó ngừng lại cuộc tìm kiếm bất định.


Cơ thể phát sáng chói lòa dậm chân dữ tợn khi từ từ quay mặt lại.


“...Iru…jia…?”


Tôi nuốt nước bọt.


Mắt cả hai nhìn lấy nhau đắm đuối.


Hai hốc rỗng bên nó cứ như nháy sáng.


Có lẽ không gì khác ngoài sự biến động của màu sắc, nhưng trong một khoảng tôi cảm thấy như cột sống của mình đông cứng vì kinh hãi.


Mặc dù nó chỉ là hiện thân của phá hủy, nhưng sự thù địch đã quay trở lại với Mục nát.





Một cuộc chiến là khó tránh khỏi.


【Cấp độ Danh hiệu 〖Anh hùng〗 đã tăng từ 8 lên 9】


【Nhận được Kỹ năng đặc trưng 〖Ý chí của nhà vô địch〗】


Dòng tin nhắn chứng tỏ rằng tôi thật sự đã trở thành mục tiêu của Mục nát.


Hết vui rồi, cũng như sẽ là nói dối nếu cho là tôi không hối hận.


Vẫn chưa nảy ra ý tưởng nào về cách để giúp tôi sống sót sau vụ này.


“O, OoOO, OOOO…IrujiaAaAAAaaAaaAAh!”


Mục nát gào thét.


Ánh sáng trên người phát ra mạnh hơn và lan rộng.


Sàn nhà nơi nó đứng vỡ vụn.


Khi ánh sáng giảm dần, tôi thấy nó đang lơ lửng trên không với bốn cánh rực rỡ phía sau.


Rõ là nó cũng tăng lên về kích thước.


Bộ cánh có lẽ không dùng để bay do chúng không cử động.


Tôi xoay theo hướng ngược lại, nghiêng người lướt nhanh về trước.


Thật không may là tôi không đủ sức đối đầu trực diện với Mục nát.


Mọi chỉ số của nó vượt xa tôi.


Ngoài ra tấn công vào cơ thể mang một lượng ma lực khổng lồ là tôi rụi luôn.


Kỹ năng trùng tên 〖Hủy hoại〗 cũng tác động trên phạm vi rộng.


Nếu giao tranh theo cách thẳng thắn thì tôi sẽ chẳng tránh được gì rồi nghẻo liền.


Những gì để bảo vệ Alban là tôi sẽ dụ nó đi.


Tôi cần tiếp tục chạy đến khi nó cạn HP tối đa do kỹ năng 〖Thần hủy diệt〗 bí ẩn đó.


Tuy thảm hại nhưng tôi chỉ làm được có vậy thôi.


…Quả thật với chỉ số của mình, tôi không tự tin sẽ hạ gục được Mục nát thứ hạng cao hơn.


Nhưng trọng điểm của chiến thuật này là tôi không cần phải hoàn toàn khô máu với nó.


Chỉ cần dẫn nó đến nơi tránh xa khỏi con người, cho dù tôi có thất bại thì nó cũng sẽ mất hết sức lực khi cố gắng quay trở về.


Tệ nhất là tôi phải triệt tiêu được phân nửa HP tối đa thì nó mới không thể gây hại thêm được nữa.


Đây không phải là bước tiếp cận tôi muốn thực hiện.


Nhưng khi đã chấp lấy Mục nát thì tôi phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất


Chương 447:


“IrujiaAAAAAAh!”


Mục nát rú lên.


Tôi vừa bay vừa nhìn về phía sau.


Nó đã thu hẹp khoảng cách, miệng há to.


Cánh tay nó vung xuống tại nơi mà tôi vừa mới chỉ ở đó.


Nhanh kinh hãi.


May mà tôi nhận được phép cường hóa nhanh nhẹn.


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Chủng loài: Mục nát (Ruin)


Trạng thái: Thần hủy diệt


Cấp độ: 54/150


HP: 1486/2089


MP: 1044/2393


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


…Cấp độ của nó không đổi.


Có vẻ những người bị nó sát hại trong thành phố không ai đủ mạnh để mang lại điểm kinh nghiệm.


Cùng bắt đầu thôi nào Slime.


Trò chơi đuổi bắt sinh tử giữa chúng ta.


Tôi bay đến vùng ngoại ô.


Ít nhất tôi muốn dụ nó ra khỏi thành phố.


Cô bạn đảm nhận vai trò giám sát phía sau gầm gừ.


「Sắp đến rồi! Cử động của nó vừa khựng lại!」


「Nó đang nhìn về hướng nào? Tôi cần biết vị trí nó sẽ bắn ra!」


「Bên phải theo hướng chúng ta!」


Tôi hạ đầu lao xuống theo góc cực gắt.


Chùm sáng rực rỡ xuất hiện ngay phía trên.


Tôi nín thở tiếp tục tạo thêm nhiều khoảng cách nhất có thể.


Âm thanh của vụ nổ phát ra đằng sau, ánh sáng gây chói cả tầm nhìn.


Tôi đã tránh được một cú trực diện.


Lợi dụng sóng áp lực của 〖Hủy hoại〗 đẩy tôi đi về trước xa hơn nữa.


M- May mà tôi vượt qua được…


Nhưng lại cảm thấy kiệt sức chỉ mới trong một đòn.


Được cái là nhờ cô bạn có thể bao quát tầm nhìn.


Chúng tôi còn có thể nhắc nhau khi nào thì nó chuẩn bị tung 〖Hủy hoại〗 vì chuyển động của nó sẽ bị gián đoạn khi tập trung vào đòn tấn công.


“OooOoOoOOOOOh!”


「Lại là phía trước!」


Tôi tiếp tục hạ độ cao và tăng tốc lao về trước.


Sẽ có thể tránh được như vừa rồi…


Argh, thôi chết bất cẩn.


Những khối cầu ánh sáng xuất hiện hai bên tôi.


「X- Xin lỗi anh bạn! Nó lừa tôi!」


N- Nó đã nhận ra chúng tôi đang né đòn dựa theo đường ngắm của nó ư, nên cố tình đánh lái để gài bẫy?


Nó đang dần lấy lại trí khôn của mình.


Vào lúc nó gọi tên tôi, tôi biết mình cần phải đề phòng nhiều hơn.


Nhưng do có quá ít thời gian nên tôi đã mắc sai lầm dựa vào lần thành công đầu tiên.


Làm sao đây?


Có nên ngừng bay rồi quay ngược trở về?


Ôi trời, thế khác gì tôi tự đâm đầu vào nó.


Tiến bước là lựa chọn duy nhất.


Nhất định phải dấn thân!


Tôi xoay người qua một bên duỗi đôi cánh lên trên và bên dưới.


〖Hủy hoại〗 nổ tung ở hai bên, làn sóng xung kích tác động lên người tôi từ cả hai phía.




Cơn đau buốt như thể cơ thể tôi bị bóp vắt khi phóng về trước, quay mòng mòng giữa không trung.


Tôi cố gắng lấy lại thăng bằng để tiếp tục bay mà không bị giảm tốc.


「T- Tránh được rồi!」


「G- Giờ phải làm gì…」


Hai vụ nổ tạo luồng không khí cực mạnh giữa chúng tôi.


Tôi dựng người dang cánh đón lấy chúng.


Đương nhiên tôi cũng đâu thoát thân toàn vẹn.


Giờ tôi bị đau nhức âm ỉ ở xương cánh tay và lưng, cả đôi cánh nữa.


Đôi cánh là bộ phận quan trọng nhất hiện nay.


Tôi nắn xương của mình bằng 〖Tự tái tạo〗 rồi bay tiếp.


Phải cố hết sức để tránh nạn.


Đã ra khỏi thành phố.


Chúng tôi đã xóa được rào cản lớn nhất.


Mục tiêu tiếp theo là bay tới khi HP tối đa của nó giảm xuống phân nửa… khoảng 1000.




Khi rơi xuống mức đó thì dù trong trường hợp xấu nhất, nó cũng không còn khả năng quay trở lại thành phố..


「Nó định làm gì kìa! Thời gian thi triển lâu quá!」


Tôi cảm nhận được sự lo lắng từ cô bạn.


Mục nát đang chuẩn bị đồ chơi mới…?


Nhưng đáng lẽ nó không thể làm gì khác ngoài tung ra 〖Hủy hoại〗 và đuổi theo tôi chứ.


「Dừng lại anh bạn! Có gì đó lạ lắm! Phía trước không tốt đâu!」


D- Dừng lại…?


Nếu làm vậy chúng ta sẽ rơi vào phạm vi tầm gần của nó.


Thế nhưng trực giác nhạy bén của cô bạn luôn có lợi cho chúng tôi.


Tôi sẽ tin vào giác quan đó!


Lao xuống gần như thẳng đứng.


Tôi không tiến về trước nữa.


Nhưng vẫn muốn giữ khoảng cách với nó càng xa càng tốt.


Dùng cách giảm độ cao cũng hiệu quả tương tự.


Ở cách xa phía trước tôi có sáu khối cầu rực sáng.


Tôi không tin nổi vào mắt mình trong một giây.


N- Nó có thể ném ra liên tiếp bấy nhiêu đó?


Không, ngay cả với Mục nát thì lượng tiêu thụ MP sẽ rất khủng khϊếp và nó sẽ không thể duy trì kiểu đấy một cách tự do được.


Những quả cầu phân bổ thưa thớt phát nổ, ánh sáng nối tiếp nhau dựng nên bức tường khổng lồ.


Nếu tôi cứ tiến về phía trước là tiêu rồi.


Nhưng ngay cả cách xa thế này, sóng áp lực vẫn đè xuống khiến tôi mất thăng bằng.


Tầm nhìn bị ánh sáng làm lóa mắt.


「Ta… bắt được… ngươi…」


Sức ép và cơn đau trùm lên người tôi.


Cái gì đó rất lớn đã tóm lấy tôi.


Chẳng lẽ là chân trước của nó…?!


Nó bắt được tôi khi bị thổi ngược về phía sau mà chưa kịp phản ứng.


Ánh sáng mờ dần và tôi có thể nhìn thấy được xung quanh.




Bộ vuốt to tướng của Mục nát đang cắm sâu vào người.


Tôi vùng vẫy nhưng vô ích.


Không thể trốn thoát được.


Thực lực chênh lệch đến mức ngay cả tôi cũng không thể khiến nó lay chuyển.


K- Kết thúc dễ vậy sao…?


Chỉ nhận phải một đòn của nó mà tôi sắp phải chết?


Ở mức gần gũi âu yếm cỡ này rồi, tôi không còn cơ hội nào để chạy thoát.


Người tôi được nâng lên rồi bị ném mạnh xuống.


「〖Hồi sức tăng cường〗!」


Cô bạn thi triển phép trị thương.


Ánh sáng dịu nhẹ bao phủ cơ thể tôi và vết thương khép miệng.


Nhưng vô dụng rồi…


Không, tôi vẫn phải tiếp tục đấu tranh chứ.


Có thể vẫn còn cách.


Nếu tôi đầu hàng mới là kết thúc thật sự.


Mục nát mà quay trở về thì vô số sinh mạng sẽ phải chết.


Aro, Miria, Volk, Nightmare, Magiatite - tất cả họ sẽ làm mồi cho 〖Hủy hoại〗.


Đã quá trễ ư?


Thôi nào, cô bạn vừa dùng 〖Hồi sức tăng cường〗 nên ít nhất cô ấy không nghĩ vậy.


Tôi biết có lẽ chẳng hơn gì một sự cố gắng vô nghĩa.


Nhưng có gì sai nào?


Mạng sống của tôi cùng bạn bè và rất nhiều người trông cậy vào tôi, từ bỏ dễ dàng thì thật đáng xấu hổ!


Tôi đâu thể bỏ cuộc trước cô bạn được.


Sẽ không cho đến khi tôi dùng hết công lực não bộ mà vẫn chẳng được gì kìa!


Tôi kích hoạt 〖Hóa nhân thuật〗.


Không phải chuyển hóa hoàn toàn mà chỉ đủ để thu nhỏ cơ thể lại một chút.


Có thể tạo ra khoảng hở khi lực siết của Mục nát yếu đi.


Tôi vụt được khỏi tay nó văng ra ngoài.


T- Thành công rồi!


Tôi mở rộng đôi cánh tả tơi cố gắng bay.


Ngay lập tức, cánh tay của nó lại vươn tới.


Tôi gập cánh lại và ưỡn người hy vọng tránh được tầm với của nó.


Đáng lẽ là thế.


Nhưng cánh tay của nó lại duỗi dài ra.


Cả cơ thể nó là một khối ma lực.


Biến hóa đôi chút vô cùng đơn giản.


Thực tế là nó đã gia tăng kích cỡ trước khi đuổi theo và trước đó còn kéo dài cánh tay tóm được tôi.


Tôi quất đuôi làm lệch trọng tâm vặn người sang một bên.


Cánh tay của nó sượt qua.





Đ- Đã tránh được!


「Ta sẽ không để ngươi bỏ chạy đâu!」


Cánh tay bừng sáng hơn.


Nó sẽ tự kích nổ chính cánh tay của nó bằng 〖Hủy hoại〗?!


Tôi nhầm rồi.


Ngay từ đầu mục đích của nó là khiến vụ nổ càng gần tôi càng tốt.


Toàn bộ cánh tay của nó tỏa sáng rực rỡ cháy cả mắt.


Quy mô sức công phá lớn hơn bất kỳ đòn tấn công nào trước đây.


Nó có âm mưu ra tay từ điểm mù và hạ gục tôi triệt để.


“Chết đi… Irushia…”


Trước sát khí hừng hực, tôi đưa chân trái lên để che chắn.


Sau đó là sóng áp lực dữ dội đập lên người.


Sức nóng khủng khϊếp bao trùm.


Chân trái của tôi thâm đen từ phần cùi chỏ và rụng mất.


Đi đời rồi ư?


Trong thoát chốc tôi tưởng mình đã lụi.


Nhưng rồi khẽ có cảm giác đuôi tôi chạm đất.


T- Tôi vẫn sống…?


Rõ ràng tôi đã gần như nằm ngay tâm chấn của 〖Hủy hoại〗 mà.


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


〖Irushia〗


Chủng loài: Ouroboros


Trạng thái: Nhanh nhẹn (nhẹ), Khiên chắn năng lượng (nhẹ)


Cấp độ: 109/125


HP: 281/2816


MP: 284/2718


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


V- Vẫn còn lại một lượng đáng ngạc nhiên thế này…?


Lẽ nào… không đâu?!


【Kỹ năng đặc trưng 〖Ý chí của nhà vô địch〗】


【Nếu nhận phải sát thương chí mạng khi vẫn trên phân nửa lượng HP tối đa, thì vẫn sẽ luôn chịu đựng được kèm theo 10% HP còn lại】


T- Tôi đã được cứu.


Nếu không nhờ kỹ năng này là tôi ngủm củ tỏi chắc luôn.


Nhưng dù ra sao thì tôi cũng không thể tạo khoảng cách với Mục nát theo cách thông thường.


Tôi sẽ dùng mọi thứ mình có!


Cần có gì đó đánh lạc hướng nó!


「Bạn tôi, dùng 〖Sự sống giả tạo〗! Lúc này tôi không thể kén chọn!」


「H- Hảả?! Sao lại…」


「Chân trước của tôi! Không có thời gian suy nghĩ đâu, làm đi!」


Nói xong tôi cuộn người rồi 〖Lăn〗.


「〖Sự sống giả tạo〗!」


Ánh sáng đen cô ấy tung ra chiếu vào phần chân trước rụi đen của tôi.


Nó co lại biến thành con rồng đen không mắt cháy xém.


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Chủng loài: Mảnh thịt Ouroboros


Trạng thái: Bị nguyền rủa, Bị thiêu cháy


Cấp độ: 1/65


HP: 25/155


MP: 28/144


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Xong xuôi.


Trên cả sự ngạc nhiên vì tôi vẫn còn sống sót, Mục nát dường như cũng không hiểu được sự xuất hiện bất ngờ của một quái thú khác và trong một lúc nó ngừng di chuyển.


“Giiiii!”


Mảnh thịt Ouroboros sải đôi cánh vặn vẹo bay quanh nó.


Mặc dù phản ứng của nó gián đoạn nhưng vẫn mở miệng cắn nát con rồng.


Vảy đen và máu xanh bắn tóe ra.


Xin lỗi vì đã dùng chú mày cho mục đích này.


Nhưng nhờ sự hy sinh của chú mà Mục nát bị phân tâm trong giây lát.


Nếu không tận dụng mọi cách có thể, tôi sẽ không tài nào đánh bại được nó.


“OOO, OooOOOOOh!”


Mục nát gào lên.


Cánh tay phát nổ của nó nhanh chóng mọc lại.


Nó có thể khôi phục bộ phận cơ thể thật dễ dàng.


Tôi đoán có một thân thể từ ma lực rất tiện.


Sau đó nó hướng ánh mắt cuồng nộ khi tôi lăn đi xa.


Tôi 〖Tự tái tạo〗 lại phần chân trước bị mất.


Chương 448:


Tôi 〖Lăn〗 trên mặt đất nhanh nhất có thể.


Tận dụng bất kỳ khoảng cách nào có được.


Thậm chí tôi còn không có thời gian để cân nhắc việc tiết kiệm thể lực.


Chỉ số nhanh nhẹn của Mục nát về cơ bản vượt xa cả tôi.


Nó bay dưới tầm thấp đuổi theo và nhanh chóng tiếp cận.


Những vụ nổ tạo ra bởi 〖Hủy hoại〗 thực tế không chịu ảnh hưởng bởi tầm xa.


Nhưng khi nó đuổi kịp, tôi sẽ mất khả năng né tránh và bị gϊếŧ.




Chẳng còn cách nào khác ngoài phải hết sức giữ khoảng cách với nó đồng thời đề phòng mấy chiêu ma thuật tấn công.


〖Anh bạn! Nó đang nhắm về phía trước! Tôi không biết bao xa!〗


〖Hủy hoại〗 sắp tung ra!


Tôi nên bứt tốc lên chăng?


Không, thế thì thật liều lĩnh.


Khác với 〖Bay〗, tôi đâu thể lượn lên xuống bằng 〖Lăn〗, thế nên chuyển động của tôi có thể bị đoán trước.


Tôi đổi hướng theo góc xéo.


Cách tôi một khoảng ánh sáng rực rỡ của 〖Hủy hoại〗 bùng lên.


Tôi đã tránh được lần này, nhưng sẽ không đời nào gặp may mắn liên tục như thế.


Nếu nó nã 〖Hủy hoại〗 liên hoàn thì sẽ tóm được tôi dễ ợt.


Tôi rất biết ơn nhờ khả năng gia tăng tốc độ của 〖Lăn〗 nhưng nó đâu thể giúp né hết 〖Hủy hoại〗.


「Đ- Đến nữa. Tôi không rõ vị trí… Có dấu hiệu một trò lừa khác…」


…Khả năng chúng tôi đọc vị được nó đã bị hạn chế.


Sự dễ đoán gần như đã biến mất khỏi phương thức tấn công của nó.


Cũng chẳng sao.


Tôi nghĩ mình đã không còn đủ sức để tránh né bằng 〖Lăn〗 rồi.


Đập đuôi xuống đất để nâng cơ thể lên, tôi chuyển sang cơ chế bay.


Ngay bên dưới lại là khối cầu sáng phát nổ.


Quá nguy hiểm.


Suýt nữa là toi mạng!


Tôi lợi dụng lực quán tính còn lại từ 〖Lăn〗 để lộn người giữa không trung phóng ra hai 〖Phong trảm〗 về phía sau.


Sau đó tôi lấy lại thăng bằng và tiếp tục.


「Sao rồi bạn tôi? Có khiến nó chậm lại không?」


「Không hề, thậm chí nó còn chẳng thèm phản ứng! Chỉ lãng phí ma lực nên đừng làm nữa!」


…B- Bộ tôi mất kiên nhẫn rồi sao?




Tôi nhìn về phía trước.


Có một vùng đại dương trải dài.


Hay là bay về hướng đó nhỉ?


Nếu lướt trên biển thì tôi mất đi khả năng 〖Lăn〗.


Muốn lựa chọn giải pháp nào khác thì đây là lúc.


Không, nếu dùng 〖Lăn〗 lần nữa sẽ rất đáng lo.


Dùng một chiến thuật hai lần thì nó sẽ đối phó theo cùng một cách.


Nó đã khắc chế 〖Lăn〗 của tôi một lần rồi.


Nếu thực hiện lại thì tôi trúng đòn là cái chắc.


Tôi nên tiếp tục lao ra phía vùng biển.


Thay đổi hướng đi sẽ chỉ khiến tôi chậm lại.


Tôi vẫn giữ theo đường thẳng.


…Đột nhiên cơ thể tôi có gì đó khác thường.


Trở nên nặng nề.


Có lẽ 〖Nhanh nhẹn〗 đã hết tác dụng.


H- Hơi khó khăn rồi đây…


N- Nó thế nào rồi?


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Chủng loài: Mục nát (Ruin)


Trạng thái: Thần hủy diệt


Cấp độ: 54/150


HP: 1128/1269


MP: 622/1564


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


…Lượng HP tối đa gần giảm đi phân nửa rồi.


Khi đã dưới 1000, nó sẽ không kịp quay về thủ đô nữa.


Chỉ một chút nữa thôi, tôi sẽ hoàn thành mục tiêu thứ hai là giữ nó không tiếp cận được tới nơi cư trú của con người.


Sau đó… nếu tôi có thể thoát nạn trong mười lăm phút, thân thể nó sẽ tự hủy.


Nhưng với chỉ số của tôi thì chuyện đó là không thể.


Với vận tốc 〖Bay〗 đã chậm lại, tôi không vượt qua được Mục nát.


Nó đang ngày một đến gần hơn.





Vô ích rồi.


Tôi có vắt óc thế nào cũng không nghĩ ra được kế hoạch.


Để xem có những kỹ năng nào đây?


〖Hơi thở tai ương〗... 〖Thiên giáng〗... 〖Hóa nhân thuật〗... 〖Thủ đề vũ〗... 〖Chết chóc〗... 〖Thánh linh〗... Chẳng có cái gì được việc cả!


Tôi không nghĩ ra được thứ gì có hiệu quả lên Mục nát.


Đúng thật là xàm xí đú mà!


Cả Tấn công và Ma thuật của nó đều trên 1800!


Tôi thật sự không thể làm được gì vào lúc này!


Xin lỗi Aro.


Có lẽ anh sẽ không thể giữ được lời hứa giữa chúng ta.


「...Anh bạn, tôi có một mưu kế」


Trong một lúc tôi tự hỏi ai đang nói vậy.


Tất nhiên đó là cô bạn.


Cô ấy quay đi khỏi Mục nát mà nhìn chằm chằm lấy tôi.


H- Hiếm khi cô lại nảy ra ý tưởng.


「Cắt đầu tôi đi. Tuy không đảm bảo giúp anh được mười lăm phút, nhưng… tôi có thể cầm chân nó」


…Gì?


「C- Cô đang nói cái quái gì thế? Nếu tách khỏi cơ thể của tôi thì làm gì mà cô cử động được…」


Tôi chợt nhớ lại từ rất lâu về trước, khi cùng Thằn lằn đen đối phó với Khuyển hai đầu.


Nó đã tự vứt bỏ cái đầu bị nhiễm độc.


Sau đó… cái đầu bị đứt rời vùng dậy tấn công tôi.


Nó có kỹ năng 〖Bạn đồng hành〗.


Cũng là thứ tôi có được khi tiến hóa thành Ouroboros.


「Đ- Đừng có ngu ngốc như thế. Không đời nào tôi cho phép điều đó」


「Cả hai sẽ phải chết đấy! Anh đã hứa với Aro rồi mà? Là người kiểm soát cơ thể, anh không thể chết được!」


Tôi phớt lờ cô ấy mà quay mặt về phía trước.


「Ê này! Không có thời gian để phí phạm đâu! Này!」


「Im miệng mà tiếp tục để ý tới nó đi! Ma pháp đó sắp tung ra nữa rồi!」


Khỏi bàn cãi.


Nếu phải hy sinh cô để sống sót thì tôi thà liều mạng với Mục nát còn hơn.


Tôi tuyệt đối không tán thành kế hoạch đó.


Tôi sẽ chứng minh cho cô thấy… ngay cả khi không dùng tới 〖Bạn đồng hành〗, tôi vẫn sẽ tiếp tục bay cho đến khi nó cạn HP…!


Chương 449:


「Bạn tôi, tình hình thế nào?」


Tôi hỏi khi cô bạn lo phần phía sau.


「Không hay. Nó đang đến gần hơn! Làm sao đây? Đòn tiếp theo sẽ sớm được tung ra!」


Cô ấy đáp đồng thời có vẻ trách móc.


Chết tiệt, tôi phải làm cách nào?


Bọn tôi phải giải quyết ra sao?


Có nên tấn công ngay khi tìm thấy sơ hở không?


HP hiện giờ của nó chỉ còn một nửa, cơ hội để gϊếŧ nó bằng phép màu nào đó có khi còn tốt hơn việc cố gắng tránh xa nó trong vài phút cuối.


G- Gì chứ, tôi không được phép đánh mất hy vọng.


Thách thức nó chẳng khác nào thiêu thân lao vào lửa.


Sự liều lĩnh cũng cần phải cân nhắc.


Mục nát dần thu hẹp khoảng cách, từng chút một.


「Hey! Sắp tung đòn rồi!」


Không biết nó sẽ nhắm vào đâu.


Nếu tôi giảm tốc để tránh thì sẽ bị nó tóm nữa.


Dù bay sang phải hay trái thì có thể lại vô tình trúng phải 〖Hủy hoại〗 rồi mất mạng.


Giá như 〖Thần giao cách cảm〗 của tôi thượng thừa như Kiến chúa thì đã đọc được ý đồ của nó!


Không, tôi vẫn có thể thử cách đó!


Nếu tôi chuyển hướng nằm ngoài dự tính của nó thì sẽ sống sót!


Được ăn cả, ngã về không!


Hãy liều hết những gì mình có!


Tôi nghiêng người xuống cho một cú lặn sâu.


Đầu lao xuống mặt biển trước tiên.


Tia nước lớn bắn lên, cơ thể tôi đã hoàn toàn chìm xuống bên dưới.


Khi tôi lướt dưới nước nhờ động lượng từ 〖Bay〗, bề mặt bên trên đã bị bao phủ bởi ánh sáng.




Sau đó bẻ góc vuông phóng lên khỏi mặt nước trở lại không trung.


Tôi kiểm tra phía sau.


Mục nát có vẻ đã mất dấu tôi, cách một khoảng không xa.


Tôi đã thành công.


Vẫn có thể bỏ xa được.


Vừa rồi nó đã gần bám đít, tôi có thể sẽ toi mạng vào bất kỳ lúc nào, vậy mà vẫn còn nguyên vẹn.


Dù Mục nát cau có với tôi nhưng nó lại không di chuyển.


Hay nó định tung ra 〖Hủy hoại〗 khác…?


Có lẽ không phải trường hợp đó.


Lạ thật, gần như sát khí và bản tính thù địch của nó đã biến mất, nó trở nên vô cảm.


Tôi cảm thấy lo lắng.


Nhưng tôi sẽ không bao giờ để vụt cơ hội thế này.


Tôi quay mặt về phía trước tiếp tục 〖Bay〗.


Hay sự thôi thúc phải tiêu diệt tôi đã bị lấn áp hoàn toàn bởi ý niệm tàn phá của nó?


Nhưng với HP nó đâu thể nào kịp trở về thủ đô…


Ôi không, nhầm rồi!


Phạm vi 〖Hủy hoại〗 của nó rất đáng sợ.


Chỉ cần nhìn thấy mục tiêu từ xa, nó có thể thổi tung những công trình bất động, sát hại vô số người.


Chỉ giảm lượng HP để ngăn nó quay trở lại không có nghĩa là giảm thêm được thương vong nào.


「Sao đột nhiên nó…」


Nghe thấy lời cô bạn thắc mắc, tôi lập tức quay lại.


Linh cảm xấu của tôi đã đúng.


Mục nát đang bỏ tôi lại và hướng về thành phố.


「Ngươi đang làm gì đấy?! Ta là Irushia nè! Quên rồi hả?!」


Tôi giữ yên giữa không trung khi khiêu khích nó với 〖Thần giao cách cảm〗.


Mặc dù chuyển động của nó không chậm lại.


Trong lúc tôi hoang mang không biết nên làm gì thì chuyện đã xảy ra.


Ngay phía trước tôi, khối ánh sáng rực rỡ xuất hiện.


Quả nhiên tôi đã bị lừa.


“Gaaah!”


Cô bạn gào lên.


〖Hồi sức tăng cường〗 bao phủ cả cơ thể.


Đồng thời tôi vội xoay người để bay đi.




Phải tránh xa được 〖Hủy hoại〗 được chừng nào hay chừng đấy.


Sức nóng mãnh liệt và tia sáng chói lòa ập đến từ phía sau.


Tôi bất tỉnh trong giây lát.


Khi tỉnh dậy thì đang nổi trên mặt nước.


Trước tầm mắt là Mục nát.


Nó đang từ từ tiến lại với nụ cười khoái trá.


Một biểu cảm xấu xa không thể tưởng tượng nổi so với trạng thái vô cảm ban đầu của nó.


Nó đã đạt tới hành thái này chỉ vì sự căm thù đối với tôi.




Tôi hiểu ngay sự thật đó chỉ bằng việc nhìn gương mặt của nó.


Tức giận vì bị tôi giỡn mặt nhiều lần, nó thừa nắm bắt lý do tôi đả kích nó, giả vờ bỏ đi để đánh lừa rồi nhắm vào thời điểm tôi bất động.


Nó đã lấy lại phần nhiều khả năng tư duy.


“Irushia… chết cùng ta.”


Đáng lẽ nó đã mất đi ngôn ngữ nhưng lời nói vẫn phát ra từ miệng Mục nát.


Tôi dang đôi cánh rách nát cố gắng để bay.


Khi bay tôi dùng tới 〖Tự tái tạo〗 nhưng vẫn không vững.


Đi xa đến được mức này rồi, vậy mà…! Khốn khϊếp!


「Anh bạn… Cắt bỏ tôi đi. Không còn cách khác đâu」


Cô bạn hối thúc.


「Im lặng! Tôi đã bảo với cô sẽ không đời nào làm thế!」


「...Không phải lúc để nói chuyện này, nhưng tôi khá hạnh phúc vì được anh quan tâm nhiều đến vậy. Phải, đó chính là bản tính của anh」


Lời của cô ấy điềm đạm không phù hợp một chút nào.


「Này, bạn tôi. Này」


Cô nàng cúi đầu với tôi.


「Đừng có nói mấy lời nhảm nhí nữa!」


Khi nhìn lấy cô ấy, cơ thể tôi cứng đờ.


Mắt cô bạn bừng sáng.


〖Quỷ nhãn khống chế〗!


Ngoài khả năng khắc chế chuyển động, nó còn có thể kiểm soát một số hành động của đối tượng có cùng bước sóng.


Đôi cánh của tôi vẫn vỗ.


Có lẽ cô ấy đang điều khiển chúng.


「S- Sao thế? Cô muốn làm gì?!」


「Đúng như anh nói, điều này không phù hợp với tôi. Phải sống chung với một người lập dị thực sự đã gây ảnh hưởng đến tôi. Tôi chỉ muốn nói thế này thôi, ngay từ đầu, tôi chẳng ưa anh cho lắm. Anh cứ làm hết chuyện tào lao này đến chuyện xàm xí khác」


Chân trước của tôi tự đưa lên.


Những ngón chân tách ra và móng vuốt ló dạng.


Đầu vuốt đưa lên phần cổ bị bỏng của cô ấy.


Tôi hết sức chống cự nhưng bàn chân không nghe lời.


「Nhưng… chà, thật tiếc khi đã đến lúc phải kết thúc. Nếu luân hồi có thật, sẽ rất tuyệt nếu tôi lại được ở bên cạnh anh. Rồi khi đó, tốt nhất là anh đừng quên lời hứa sẽ dẫn tôi đi thưởng thức tất cả những món ngon lành nhé」


「K- Không, làm ơn dừng lại đi bạn tôi. Đúng rồi, HP của nó đã xuống thấp! Cho nên nếu tôi cố gắng chiến đấu thì sẽ…!」


「Vĩnh biệt anh bạn. Đừng để tôi ra đi một cách vô ích. Anh không được chết trước cuộc chiến vô bổ này」


Chân tôi hạ xuống.


Móng vuốt cắt qua cổ cô ấy.


Sự kiểm soát lên cơ thể tôi biến mất.


Tôi thất thần, ngừng di chuyển mà nhìn xuống tìm kiềm đầu của cô ấy.


Cô bạn rơi dần vào lòng biển, máu xanh tuôn ra.


Đôi mắt nhắm lại một cách thanh thản.


Nhưng trước khi chạm mặt nước, cô ấy bừng mở mắt và lơ lửng tại chỗ.


Rồi há to miệng gào lên, lao về phía Mục nát với vận tốc nhanh hơn nhiều khả năng 〖Bay〗 thông thường của Ouroboros.


Đó là cảnh tượng tôi đã từng thấy một lần khi đối mặt với Khuyển hai đầu.


Kỹ năng 〖Bạn đồng hành〗 đã được kích hoạt.


Cảm giác khi lấy đầu cô ấy vẫn còn đọng trên bàn chân của tôi.


Quá sốc, tôi không thể làm gì khác ngoài việc chứng kiến cảnh đang diễn ra.


“GaaaaaaaaaaaaaaaAAAAAAh!”


Mục nát lùi lại trước cú lao tới bất ngờ của cô bạn.


Phản ứng dữ dội của cô ấy khiến nó phải rụt người.


Nó vọi vung tay cố gắng bắt lấy cô ấy.


Nhưng không thể nào theo kịp tốc độ kinh hồn.


Cô ấy luồn qua cánh tay và cắn phập nanh vào vai Mục nát.





“OooO, OOOOoOOoOOOh!”


Nó rú lên vặn vẹo cổ đau đớn.


Nhưng do cắn vào một khối ma thuật khổng lồ, vảy cô ấy tróc ra, máu xanh chảy khắp mặt.


Máu từ mắt chảy ra tựa như đổ lệ.


「B- Bạn… của tôi…」


Cô ấy nhìn tôi như thể quở trách.


Những lời cuối cùng của cô nàng nhắn nhủ tôi.


「Vĩnh biệt anh bạn. Đừng để tôi ra đi một cách vô ích. Anh không được chết trước cuộc chiến vô bổ này」


Tôi quay mặt đi khỏi Mục nát.


Xin lỗi… và cảm ơn cô, bạn tôi.


“OooOOooOOOOoOOOoOOhh!”


Với tiếng thét điên cuồng, ánh sáng rực rỡ bùng lên từ người Mục nát.


Khi nguồn sáng tắt đi, chẳng còn lại bóng dáng cô ấy đâu cả.


Nó lại nở một nụ cười ghê rợn.


“Irujia… Irushia… IrushiAAaaaaaAAAh!”


Tôi bay xa khỏi nó.


Bạn tôi… cảm ơn vì tất cả những gì cô đã hy sinh.


Tôi sẽ không bao giờ quên cô đâu.


Cho dù cô được tái sinh bao nhiêu lần.


Vì thế tôi nhất định phải gìn giữ cơ thể mình!


Đó là lời hứa cuối cùng dành cho cô ấy.


Không đời nào tôi lại để cái chết của cô trở nên vô ích!


Tôi đã kiệt sức, nhưng nó cũng chịu sát thương từ 〖Bạn đồng hành〗.


Nó không còn sung sức nữa.


“IrushiAaaaaaAAAAh!”


Mục nát há to miệng khủng khϊếp và nhanh chóng tiếp cận tôi.


Là một khối ma thuật, nó có thể dễ dàng biến đổi cơ thể, nhưng hình dáng này vẫn thật quá điên loạn.


Tôi vung đuôi ra rồi 〖Lăn〗 trong không trung để thay đổi trọng tâm vượt khỏi cái miệng của nó.


Vị trí nơi tôi vừa ở một giây trước bị tóm gọn bởi ma lực.


“IrushiAaaAAAaah!”


Mục nát đưa tay lên cao.


Cả hai tay của nó đập xuống về phía tôi.


Ngay thời điểm cuối cùng, tôi phóng 〖Phong trảm〗 lợi dụng phản lực đẩy mình thêm được khoảng cách nhỏ.


Cánh tay nó vung xuống mặt biển làm bắn lên cột nước to lớn.


Đã đi xa được thế này rồi mà tôi vẫn không tìm ra cách nào để sống sót ư…?!


Tôi liếc nhìn Mục nát.


Phía sau nó có ánh sáng đen hình đầu rồng.


Đó là… 〖Sự sống giả tạo〗...?


Cô ấy áp dụng lên chính cơ thể mình?!


Vào lúc nó với tay về phía tôi, ánh sáng đen mở miệng cắn vào vai nó.


“OooOOh, OOOooOoooOoOOOoOhh!?”


Nó quằn quại.


「Đừng có mơ, ta sẽ không để ngươi tóm được anh bạn của ta đâu. Trước khi trở về thế giới bên kia, ta phải gửi lời từ giã anh ấy」


Màn sương đen cắn xuyên bả vai Mục nát.


Bắt đầu từ vai, thân thể của nó tách ra và dần phân tán.


“OooOOh, OOOooOoooOoOOOoOhh!?”


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Chủng loài: Mục nát (Ruin)


Trạng thái: Thần hủy diệt


Cấp độ: 54/150


HP: 8/854


MP: 384/1149


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Cuối cùng nó đã cạn hết sức lực.


Như để đấu tranh kịch liệt, cánh tay nó duỗi thẳng về phía tôi.


“Iru…ji…AaaaAaAAAh!”


Cánh tay lao qua vùng không khí trống trãi ngay dưới đuôi tôi.


Ánh sáng rực rỡ mờ dần rồi chìm xuống nước.


Chương 450:


“Thánh nhân, ngài Thánh nhân, hãy tỉnh dậy…!”


Lilixira lấy lại được ý thức khi nghe thấy tiếng từ Kỵ sĩ thánh hầu cận Alphiss.


Cô thấy mình ngồi dựa vào góc tường của một căn phòng bị mất mái.


Bản thân ở giữa vũng máu chảy ra trên người.


Bàn tay cô ta lần mò xung quanh trước khi nắm chặt lấy 〖Quyền trượng của Chính quyền Thánh quốc〗.


Rồi cô nhớ lại những chuyện đã xảy ra.


Một con quái thú có tên là “Mục nát” đột nhiên lao lên từ sàn nhà.


Nó đã tấn công cô ấy bằng một đòn ma thuật, cô ta phải đáp trả bằng 〖Gương phản chiếu〗.


Nhưng chiếc khiên bị đánh vỡ tan tành dễ dàng.


Chỉ với bấy nhiêu ký ức Lilixira vẫn hiểu được ý chính của vấn đề.


Qua cái nhìn thoáng về bảng trạng thái của quái thú rực sáng kia, cô biết nó là “Mục nát”, và rất có thể đó là kết quả khi Quỷ vương tiến hóa mà bỏ qua các quy luật thông lệ.




“Ngài tỉnh lại rồi Thánh nhân! Thần đã dùng tới 〖Hồi sức〗, nhưng… chân và tay trái của ngài…”


Theo lời của Alphiss, Lilixira quan sát lại thân thể của mình.


Chân trái bị quẹo cong, còn cả cánh tay trái từ vai trở đi đã mất hoàn toàn.


“...Chân của ngài bị đống đổ nát đè trúng khi rơi xuống hố. Còn cánh tay, umm… nó trúng trực diện ma pháp của quái thú ánh sáng kia nên có lẽ đã tan rã.”


“Có thể tôi cần phải quay trở lại Thánh quốc để nhờ tới chuyên gia tái tạo. Vì thế mà tôi mới mời anh ta đi theo cùng.”


Lilixira vô cảm đáp, cứ như đang nói về vết thương của người khác vậy.


Đứng vây quanh là tám Kỵ sĩ thánh mà cô ấy đã cho cải trang vào Alban.


“Thời gian đã trôi qua khá lâu khi tôi ở bên ngoài. Mục nát… tình hình về con quái thú đó sao rồi, và cả 〖Cõi phàm nhân〗 nữa?”


“Là, um… Con rồng đã đóng vai mồi nhử để dụ quái vật đó rời khỏi thành phố…”




Lilixira mở to mắt không nói gì.


Sau vài giây im lặng, cô ta lẩm bẩm “Không thể nào.”, giữ chặt lấy quyền trượng chăm chú vào Alphiss.


“N- Nhưng đúng là nó…”


“Không thể nào đâu Alphiss. Không có chuyện con rồng đó còn đủ sức để lôi kéo quái thú kia đi. Đúng thật là lạ phải không? Đặc biệt là khi Alphiss và Balear là những người được giao nhiệm vụ có nguy cơ đến cả tính mạng?”


Alphiss nuốt nước bọt giữ im miệng.


“Cô và Balear đã chữa trị cho nó đúng chứ?”


“N- Nhưng thưa Thánh nhân… Để bảo vệ thành phố, nó phải…”


Lilixira thúc quyền trượng vào cằm Alphiss.


“Nếu cô có thời gian rảnh như vậy thì sao không bóp nát đầu con Ouroboros đó, hay vặt cánh bẻ chân của nó? Cho dù không khống chế nó được thì gϊếŧ luôn. Alphiss, Balear, biết hai người đã gây nên chuyện gì chưa?”


Lời nói lạnh lùng của Lilixira tiếp tục.


“Đây là lần sai sót thứ ba của cô, Alphiss. Từ trước đến giờ tôi cứ nghĩ cô là một người nhanh trí và tin tưởng rằng cô sẽ không bị lung lay bởi cảm xúc của mình, nhưng có vẻ tôi đã đặt sai kỳ vọng rồi.”


“Thứ ba… của thần…?”


“Trước nhất là lúc cô tỏ ra thái độ thù địch khi hai ta lần đầu tiếp xúc với Ouroboros. Cần phải có ý thức cẩn thận nhất định để không khơi dậy sự nghi ngờ chứ, nhưng những gì cô làm lại đi ngược với lời căn dặn.”


“...Vâng.”


“Lần thứ hai khi cô cảnh báo cho ả xác sống rời khỏi Ouroboros. Hậu quả là trận chiến với con rồng khiến tôi không kịp lường trước yếu tố Quỷ vương sẽ bỏ trốn. Tưởng tôi không nhận thấy ư?”


“...Thần không có gì để chối cãi.”


“Tất cả những điều này toàn bộ do sai lầm của cô. Đáng lẽ chúng đều đã nằm trong phạm vi tính toán của tôi. Đó là lý do tôi sắp xếp rất nhiều kế hoạch dự phòng. Nhưng bởi do những việc làm vô ích của cô mà mọi thứ đổ bể hết.”


Điều Lilixira sợ nhất là trường hợp nằm ngoài dự tính như Mục nát.


Vì thế mà cô ấy phân tán lực lượng, rải đều quân lực để tạo ra nhiều phòng tuyến dự bị.


Đó là lý do cô ta dàn xếp Ouroboros là mục tiêu tiếp theo sau Quỷ vương, đồng thời giam giữ Ma thú vương ở trạng thái 〖Chư hầu thánh linh〗 thay vì chiếm đoạt cả Kỹ năng linh thiêng.





Giờ thì sự tình rõ ràng sẽ hay hơn nếu cô ấy ra tay với Ouroboros ngay tại hòn đảo Tận cùng thế giới và sử dụng Kỹ năng linh thiêng của nó.


Con rồng ấy là món vũ khí gây tác động tâm lý hữu hiệu để ngăn Quỷ vương không bỏ chạy, chẳng qua là do không còn sự lựa chọn nào khác.


Tuy nhiên do Ouroboros dễ bị lừa gạt nên cô ta muốn giữ nó như một con cờ để chống lại bất kỳ trường hợp ngoại lệ nào xảy ra.


Nhưng lần này, bởi sự lo sợ và bản tính thận trọng trước một Kỹ năng linh thiêng xa lạ của cô đã gây phản tác dụng.


Trước chiến thắng chỉ còn cách một bước, mối quan hệ hợp tác đã bị phá bỏ.


Dù chỉ là quan điểm dựa trên nhận thức muộn màng, nếu cô ta hợp nhất toàn bộ lực lượng để tấn công thì rất có thể mọi thứ đã rơi vào tay mình.


“...Người duy nhất lại mỉm cười khi đã phản bội ai đó chỉ có mỗi ngài thôi, Thánh nhân.”


Ánh mắt Alphiss ảm đạm, khẽ lẩm bẩm.


Đó là những lời thiếu suy nghĩ, nhưng chính là cảm xúc thật không thể nhầm được.


“Tôi cần phải loại trừ nó ngay lập tức. Nếu nó đã chết thì không sao, chứ còn sống thì sẽ là thảm họa…!”


Lilixira dựa vào tường cố gắng gượng dậy.


“N- Ngài Thánh nhân! Đuổi theo nó trong tình trạng như thế này là liều lĩnh lắm!”


Balear vội đỡ lấy Lilixira.


“Giá mà Seraphim không hy sinh…! Tôi chỉ hy vọng khoảng cách sẽ vừa đủ. Không ngờ lại phải dùng tới lá bài tẩy cuối cùng trong tình huống này…”


Lilixira đưa quyền trượng lên cao.


“〖Chư hầu thánh linh〗! Hãy hiện thân trước mặt ta, người tôi tớ của ta đã được ban tặng cái tên Ma thú vương, Tử thần ô uế, Beelzebub!”


Một vòng phép hắc ám khổng lồ lan rộng khắp sàn nhà.


Khi chứng kiến cảnh này, mặt Alphiss tái đi.


“T- Thánh nhân… G- Giả sử hành động của con rồng đó thật sự là để bảo vệ thành phố… Liệu có cần thiết phải gọi Beelzebub không?”


“Ngay cả khi thủ đô hoàng gia bị thiêu thành tro bụi thì cũng không thể để Ouroboros trốn thoát! Đây là thời điểm thuận lợi duy nhất để chúng ta an toàn đối phó với nó! Sao cả hai người đều không hiểu thế hả?! Một quái thú thứ hạng huyền thoại không được phép tồn tại… kể cả khi chưa phải là Thần quái!”


Chương 451:


“Iru…shia…”


Cánh tay của Mục nát rơi xuống biển và tan biến.


【Đã nhận được 42660 điểm kinh nghiệm】


【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 42660 điểm kinh nghiệm】


【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 109 lên 122】


Một lượng lớn điểm kinh nghiệm dành cho tôi.


Vượt trội hơn bất kỳ quái thú nào mà tôi đã từng đánh bại.


Quả đúng là số điểm từ một sinh vật thứ hạng huyền thoại.


Tôi chưa từng nghĩ cấp độ của mình lại lên nhanh khủng khϊếp dù đã ở mức cao đến vậy.


Nhưng thay vì niềm vui thì tôi lại cảm thấy trống rỗng.


Tôi nhìn ra mặt biển.


Những gì tôi thấy chỉ là vảy và máu của cô ấy, chẳng còn gì khác.


Có lẽ do cô bạn trúng phải 〖Hủy hoại〗 và biến mất không còn lại dấu vết.


【Đã nhận được Kỹ năng cơ bản 〖Hồi sức diện rộng〗】


【Đã nhận được Kỹ năng cơ bản 〖Tái thiết (Ligne)〗】


Những kỹ năng ma thuật mới…


【Cấp độ Danh hiệu 〖Phàm ăn (Diệt khổng lồ)〗 đã tăng từ 3 lên 5】


【Cấp độ Danh hiệu 〖Anh hùng〗 đã tăng từ 9 lên MAX】


【Đã nhận được Kỹ năng cơ bản 〖Ánh quang xua tan hắc ám〗】


Tôi thẫn thờ chờ dòng tin nhắn trôi qua.


Sau đó dùng 〖Tự tái tạo〗 ở cổ cô ấy.


Vết thương bắt đầu khép miệng và máu chảy chậm đi.


Tôi vội dừng lại, không muốn minh chứng sự sống của cô bạn phải biến mất.


Thật sự tôi không hy vọng rằng khả năng hồi sinh có thể diễn ra.


Ý thức của cô ấy vẫn còn ở phần đầu bị cắt đứt.


Không thể có chuyện mang cô bạn trở lại dễ dàng như thế.


Cơ thể tôi nhẹ bổng khó mà giữ thăng bằng.


Tôi bay gần mặt nước xem xét những phần còn lại của cô ấy.


Điều này không thể nào là thật được.


Cô nàng đã xuất hiện bên cạnh tôi khi tiến hóa trong hoang mạc để chiến đấu với tên anh hùng, vì thế tôi không tin mình sẽ chẳng còn cơ hội gặp lại cô ấy.


Đối đầu với con Slime để đổi lấy kết quả là tôi mất đi người đồng đội của mình.


Nhưng kỳ lạ thay, tôi lại không ghét nó.


Khi tôi phát hiện chính nó là kẻ chủ mưu đằng sau cuộc tiến công vào ngôi làng của Rồng đá nhỏ, tôi đã thề con Slime đó là thứ không được phép sống.


Nhưng giờ tôi chỉ nghĩ nó là một sinh vật đáng thương bị vứt bỏ trước sự thao túng của Thần ngôn.




Trong một lúc, tôi không làm gì cả mà giữ yên tại chỗ.


Nhưng tôi sớm nhận ra mình phải họp mặt với Aro và mọi người.


Liệu họ có tha thứ cho tôi vì lựa chọn sự sống bằng cách thế mạng người bạn của mình.


Nightmare chắc chắn sẽ không tha thứ cho tôi.


Nó vô cùng quý mến cô ấy.


…Nhưng tôi vẫn phải quay lại.


Tôi sẽ trở về khu mỏ Alban và kể hết sự tình cho họ nghe.


Có thể Aro, Nightmare và cụ Magiatite còn chưa thoát ra ngoài một cách an toàn.


Hơn nữa Thánh nhân đã trở thành kẻ thù, tôi cũng lo lắng cho cả Volk.


Tôi cúi đầu trước những mảnh vụn chìm dần của cô bạn.


…Cảm ơn vì cô đã luôn ủng hộ cho tôi suốt thời gian qua.




Tôi nhất định sẽ không để mình phải chết dễ dàng.


Chừng nào cái kết đến với tôi, tôi sẽ ra đi hệt như niềm hãnh diện cứng đầu của cô.


Hãy cầu chúc cho tôi nhé, bạn hiền.


Kéo cơ thể nặng nề lao đi trong không trung, tôi hướng về phía Đại khu mỏ Alban.


Mỗi khi phục hồi đủ MP, tôi 〖Tự tái tạo〗 một phần đôi cánh và cơ thể, nhưng cũng không tạo ra nhiều hiệu quả.




Quá trình hồi phục tự động cũng chậm hơn bình thường, có lẽ vì tôi đã thúc ép bản thân quá sức.


Trong tức thời tôi phải giao tranh với Rogueheil, Dịch nhầy hỗn mang, Lilixira rồi lại Mục nát.


Vậy mà tôi còn sống thì đúng là điều thần kỳ.


Biết là vô ích nhưng tôi vẫn thử 〖Hồi sức tăng cường〗.


Quả nhiên chẳng có gì xảy ra cả.


Không phải do thiếu MP mà dường như yếu tố cần thiết để kích hoạt đã quên mất khỏi trí óc tôi.


Nếu tôi nhớ không lầm thì khi chiến đấu với Khuyển hai đầu, các kỹ năng của nó vẫn không hề bị xóa khỏi bảng trạng thái dù đã mất đi một đầu.


Có lẽ nó tương tự như việc bạn không thể cầm kiếm khi đã mất đi cánh tay vậy.


Ouroboros là loài chỉ có thể sử dụng ma pháp từ một bên đầu.


Nếu tôi tiến hóa thành một sinh vật bình thường, chủng loài một đầu thì có thể những kỹ năng ấy có thể tái sử dụng.


Trong lúc bay, tôi kiểm tra những thứ mà mình mới nhận được.


【Kỹ năng cơ bản 〖Tái thiết (Ligne)〗】


【Các bộ phận cơ thể bị khuyết sẽ được tái tạo và hồi phục HP】


【Mức tiêu thụ MP lớn hơn đáng kể so với 〖Hồi sức〗】


…Một phiên bản khác của 〖Tự tái tạo〗?


Có vẻ chẳng hữu ích đối với tôi đâu…?


Khoan, nếu có tác dụng lên người khác thì nó khá quan trọng đấy.


【Con người và quái thú hiếm hoi có được kỹ năng này thường bị bắt và vắt kiệt cho đến chết】


【Vào thời cổ đại, từng có một quái thú sở hữu 〖Tái thiết〗 khi chỉ mới hạng D, nhưng do không có khả năng sinh sản khi chưa đến dạng trưởng thành nên đã bị tuyệt chủng】


Lời giải thích hiển nhiên của Thần ngôn…


Tôi chẳng cảm thấy buồn cười tý nào…


Hừm, vẫn lại là con người.


Dường như ở thời đại nào cũng thế, luôn có những kẻ làm nên mấy chuyện tàn ác.


【Kỹ năng cơ bản 〖Ánh quang xua tan hắc ám〗】


【Lưỡi kiếm được bao phủ trong ánh sáng thánh linh dùng để chém kẻ thù】


【Trước ánh hào quang này, mọi sự dối trá đều vô dụng】


【Tất cả hình thức giảm hoặc miễn nhiễm sát thương từ những Kỹ năng kháng, Kỹ năng đặc trưng, Kỹ năng cơ bản hay trạng thái đặc biệt đều bị vô hiệu để gây nên sát thương mạnh nhất lên mục tiêu】


Vậy đây là kỹ năng từ Anh hùng cấp MAX.


Không may là tôi đâu chiến đấu bằng kiếm.


Có vẻ nó chỉ dành cho loài người.


Tôi không nghĩ ra lúc nào phù hợp để sử dụng tới nó, nhưng…


Nếu tôi đang phải giao chiến với đối thủ sử dụng chiêu thức chuyên biệt để che chắn bản thân thì có thể lại đáng giá…


Dĩ nhiên tôi chưa từng thấy quái thú nào dùng cách như thế cả.


Lý do mà khó gây được thiệt hại thật sự lên Rùa vỏ bình không phải vì kỹ năng mà đơn giản do sức phòng ngự của chúng quá cao.


Xem ra cũng sẽ chẳng hợp lý gì khi giảm phân nửa sức tấn công lúc tôi hóa nhân thuật chỉ để sử dụng được nó.


「Tôi đã khá mong đợi vậy mà chẳng có chút hữu dụng nào như dự tính. Tưởng là sẽ được gì đó để chống lại những đối thủ cùng hạng rồi chứ…」


Tôi dùng tới 〖Thần giao cách cảm〗 mà không suy nghĩ.


Chỉ là tôi định trò chuyện nhiều hơn cùng với cô bạn, nhưng nhận ra điều đó vô nghĩa nên dừng lại.


Đột nhiên tôi chợt nhớ ra Lilixira.





Có thể, hy vọng, liệu 〖Chư hầu thánh linh〗 của cô ta gọi hồn bạn tôi trở về được không?


Tôi không biết nó có khả thi hay chăng.


Chắc là không thể.


Tôi nhớ rằng Seraphim đã phong ấn linh hồn của mình trong bức tượng đá chờ đến ngày mà Thánh nhân triệu hồi.


Có vẻ hợp lý khi một con rồng đã chết từ lâu lại được hồi sinh là nhờ vào phương thức bảo tồn chuyên dụng mà họ dùng tới.


Tôi không biết đối tượng phải ở tình trạng nào và trạng thái mà cô bạn sẽ được tái sinh.


Ngoài ra cô ấy đâu phải là quái thú có thân thể hoàn chỉnh, nên 〖Chư hầu thánh linh〗 có lẽ sẽ không hiệu quả.


Nhưng không phải là không có khả năng.


…Có lẽ sau khi nhận được Kỹ năng linh thiêng của Quỷ vương, Lilixira lo sợ tôi sẽ phản bội nên tấn công trước.


Nếu thư viện tại Thánh quốc có thông tin chi tiết về điều kiện sinh ra của những quái thú như Mục nát thì nỗi lo của cô ta là điều dễ hiểu và tôi đã nhầm lẫn về hành động của cô ấy.


Là người mạnh nhất, cô ấy có lẽ sợ tôi sẽ trở thành mối đe dọa không thể kiểm soát.


Vậy thì không chừng sự thù địch của cô ta đã phai mờ sau khi tôi dẫn dụ Mục nát rời đi để bảo vệ thành phố.


Tôi hiểu suy nghĩ đó quá ngây ngô.


Nhưng nếu lý do cô ta ra tay vì nghĩ tôi sẽ phản bội, thì giờ chẳng còn dấu hiệu nào để xem tôi là kẻ thù nữa.


Cô bạn cùng tôi đã đạt được thành quả đó, tôi rất tự hào.


Tuy nhiên việc làm của cô ta đã khiến cho người bạn của tôi phải hy sinh, tôi sẽ không bao giờ tha thứ.


Nếu chịu hợp tác ngay từ đầu, con Slime sẽ chẳng thể nào bỏ trốn và tiến hóa thành Mục nát.


Nhưng bất kể ra sao, tôi không muốn tạo dựng một mối thù vô nghĩa.


Sau khi đã cố gắng mà kỹ năng của Lilixira không thể hồi sinh đồng đội của tôi thì…


Hoặc nếu Thánh nhân giúp đỡ tận tình thật… dù không đáng để tha lỗi, nhưng tôi cũng chẳng chấp nhất báo thù làm gì.


Tôi cảm thấy như thế.


“Hahha, ngươi đây rồi! Là Irushia đúng chứ? Kahhahahaha! Ngươi mất đi phân nửa rồi! Không thể tin được ngươi gần ngủm đến thế! Xem ra chẳng còn gì đáng thú vị dành cho ta nữa!”


Một giọng nói chói tai vang lên từ xa phía sau…


G- Gì cơ?


Giọng con người?


Có lẽ bởi tình trạng cơ thể nên 〖Cảm quan〗 của tôi không hoạt động.


Quay lại, tôi thấy một người đàn ông mặc bộ trang phục đen hở hang, bay lơ lửng nhờ vào sáu chiếc cánh như loài côn trùng.


Hắn rõ ràng không phải là người bình thường.


Có bốn cánh tay, nước da xám tro, tai nhọn như yêu tinh, miệng đầy nanh và những ngón tay dài một cách quái dị, mỗi ngón đều có móng vuốt sắc nhọn.


Xung quanh hắn có ba con ruồi to cỡ con người.


Tôi nhớ tới lời của Thánh nhân.


‘Khi xưa, với sự giúp sức của hội Kỵ sĩ thánh, tôi thu phục được linh hồn của một quái thú hung bạo, Ma thú vương Beelzebub. Thế nhưng rất khó để kiểm soát nên tôi luôn tránh sử dụng tới nó.’


Đây là…?!


“Đừng nghĩ xấu về ta, do ta không thể chống lại mệnh lệnh của Thánh nhân mà thôi! Kuhahahahahaha!”


Hắn bừng to mắt.


Tôi nhìn thấy tia sáng rực đỏ nhấp nháy trong nhãn cầu của hắn.


Giờ tôi đã hiểu ra.


Việc cô ta giải thích linh hồn Ma thú vương rất khó kiểm soát chỉ là lời ngụy biện.


Trong tình thế hiện tại cô ả muốn che giấu sức mạnh thật sự của mình.


Cô ta đã ẩn lá bài Ma thú vương một cách kỹ lưỡng.


「...Hiểu rồi, vậy đây là cách làm của ả. Lúc này đây ta đã thừa biết cô ta không hề có ý định hòa giải」


Lilixira vẫn đang cố gắng loại trừ tôi bằng mọi giá.


“Nhìn ngươi rã rời thế kia, dù không ở tình trạng này thì ngươi cũng không đời nào chạy thoát. Khả năng cơ động thì tốt, nhưng ta sẽ không thể tận dụng được hết sức mạnh, lại còn khiến ta muốn buồn nôn…!”


Người hắn hơi tỏa sáng.


Ngay sau đó hắn nhanh chóng hóa nên khổng lồ.


Chương 452:


Thân hình của hắn phóng to lên, hình dáng con người càng trở nên quái dị.


Nếu bạn bỏ qua sáu cánh tay khá giống của người, cặp sừng khổng lồ trên đầu cùng phần bụng to tướng kỳ lạ thì vẻ ngoài của hắn không khác gì một con ruồi.


Nhưng điều khiến tôi không ngờ tới là kích cỡ khủng khϊếp của hắn.


Hắn cao hơn hai mươi mét - nhiều gấp đôi cả tôi.


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Chủng loài: Beelzebub


Trạng thái: Tinh linh


Cấp độ: 86/130 (bị khóa)


HP: 1076/2152


MP: 2064/2071


Tấn công: 1485


Phòng ngự: 1090


Ma thuật: 1384


Nhanh nhẹn: 701 (1402)


Hạng: A+


Kỹ năng linh thiêng:


〖Cõi súc sinh (Animal Realm): Cấp -〗


Kỹ năng đặc trưng:


〖Thần ngôn: Cấp 8〗 〖Ngôn ngữ Grisha: Cấp 3〗 〖Dây băng độc: Cấp 9〗


〖Chướng khí độc: Cấp 7〗 〖Thuộc tính hắc ám: Cấp -〗 〖Thân thể chậm chạp: Cấp -〗




〖Hồi phục HP tự động: Cấp 6〗 〖Hồi phục MP tự động: Cấp 6〗 〖Háu ăn: Cấp -〗


〖Bắt chước: Cấp -〗 〖Bay: Cấp 6〗 〖Chuyển hóa thực phẩm: Cấp 3〗


〖Ánh mắt thân cận (Kin Eyes): Cấp -〗


Kỹ năng kháng:


〖Miễn nhiễm độc tính: Cấp -〗 〖Miễn nhiễm nguyền rủa: Cấp -〗 〖Hấp thụ thuộc tính hắc ám: Cấp -〗


〖Kháng vật lý: Cấp 6〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 8〗 〖Kháng chí mạng: Cấp 4〗


Kỹ năng cơ bản:


〖Kiểm tra trạng thái: Cấp 6〗 〖Hấp khí (Inhaara): Cấp 6〗 〖Hơi thở thiêu đốt: Cấp 5〗


〖Hơi thở tai ương: Cấp 6〗 〖Hơi thở gây ngủ: Cấp 6〗 〖Giông tố của Ruồi vương: Cấp 6〗


〖Sinh sôi nòi giống (Kin Proliferation): Cấp 8〗 〖Thần giao cách cảm: Cấp 4〗 〖Nước bọt axit: Cấp 3〗


〖Nanh độc: Cấp 7〗 〖Cực độc: Cấp 7〗 〖Vuốt độc: Cấp 6〗


〖Hóa nhân thuật: Cấp 4〗 〖Cắn: Cấp 5〗 〖Tự tái tạo: Cấp 5〗


〖Trận mưa tăm tối: Cấp 4〗 〖Chết chóc: Cấp 4〗 〖Điên dại diện rộng: Cấp 6〗


Danh hiệu:


〖Ma thú vương: Cấp 6〗 〖Bậc thầy độc dược: Cấp 9〗 〖Giả dối: Cấp 1〗


〖Ruồi vương: Cấp -〗 〖Thiên tai: Cấp MAX〗 〖Biểu tượng của sự ô uế: Cấp -〗


〖Hệ tham chiếu Laplace: Cấp 2〗 〖Thuộc hạ linh thú: Cấp -〗 〖Tiến hóa bậc cuối: Cấp -〗


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Hạng A+?!


Xét về chỉ số đơn thuần hắn không chỉ mạnh hơn con Slime mà còn cả Eldia nữa.




Sao một kẻ thế này lại chiến bại dưới tay Lilixira?




Nếu sức mạnh này thuộc về cô ta thì đâu cần phải trốn chạy khỏi Eldia làm gì.


Hay đó chỉ là những hành động để tôi không nắm được lá bài tẩy của ả?


…Không, vì sau khi Thánh nhân khống chế Long vương bằng đòn ma pháp trọng lực, chúng tôi đã ở vị trí khá thuận lợi.


Với đôi cánh bị nghiền nát, Eldia chỉ có thể phun ra ma lực loạn xạ.


Do tôi không muốn kết liễu ông ấy, khi Lilixira quyết định rút lui tôi cũng đã ngoan ngoãn đi theo.


…Không chừng vì cô ả muốn giữ cấp độ của tôi cách xa khỏi ngưỡng tiến hóa.


Eldia là một con rồng hạng A cấp MAX.


Quả thật ông ấy là người mang lại điểm kinh nghiệm đáng giá nhất hơn tất cả những đối thủ khác trên thế giới, ngoài những người nắm giữ Kỹ năng linh thiêng.


Không muốn tôi trở nên quá mạnh để nằm trong vòng kiểm soát, Lilixira đã cố tình dàn xếp trận hòa đó.


Càng suy luận tôi càng nhận ra tính hợp lý lạnh lùng trong hành vi của Lilixira.


Có thể còn một số động cơ của ả trong cuộc chơi mà tôi vẫn chưa nắm rõ.


「Cố mà chạy khỏi ta cứ như ngươi sắp chết đi. Mà tất nhiên ngươi sẽ chết đấy!」


Thân hình khổng lồ của Beelzebub lao đến với tôi.


Có vẻ do Kỹ năng đặc trưng 〖Thân thể chậm chạp〗 khiến chỉ số Nhanh nhẹn của hắn giảm đi phân nửa.


Qua những lời hắn nói trước đó thì tôi đoán rằng nó chẳng ảnh hưởng gì tới khi hắn ở trong hình hài con người.


Mặc dù 【Nhanh nhẹn: 701】 là chậm so với một hạng A, nhưng vẫn còn nhanh một cách đáng sợ.


Tôi có thể bỏ xa hắn ta nếu bay ở vận tốc nhanh nhất, nhưng với thiệt hại trên người thì điều đó không dễ rồi.


Khi Beelzebub xông tới, tôi 〖Lăn〗 giữa không trung bất ngờ thay đổi quỹ đạo né tránh theo đường chéo xuống bên dưới.


Bắp tay to tướng của hắn sượt qua đuôi tôi.


May mà trận chiến này ở trên không chứ không phải ở mặt đất.


Trên không trung tôi có nhiều hướng di chuyển hơn, do đó có nhiều sự lựa chọn tránh đòn.


Trốn chạy sẽ chẳng mang tới cái lợi nào ngoài việc khiến tôi kiệt sức.


Nhưng khả năng phòng ngự và HP của hắn cao ngất ngưỡng.


Nếu hắn chỉ là dạng pháo đại bác thủy tinh thì tôi còn có cơ hội lật ngược thế trận, nhưng hắn cứng cáp quá, nếu tôi cố gắng bỏ chạy và tạo ra được khoảng cách thì hắn sẽ hóa nhân thuật để nhân đôi chỉ số nhanh nhẹn của mình đuổi theo.


Không có cách nào để tôi cắt đuôi hắn được.


Lúc Beelzebub quay lại đối mặt với tôi, sáu cánh tay của hắn đều duỗi ra.


Tôi xoay người sang một bên cố gắng để tránh.


Một nhát 〖Phong trảm〗 để ngăn chặn cánh tay mà tôi không né được, rồi đá vào nó để phóng người ra xa hơn.


P- Phải làm sao giờ?


Tôi nợ mạng sống của mình cho cô bạn.


Không thể chết ở đây để Aro và mọi người mãi mong chờ được.


Liệu có nên giả vờ bỏ chạy để ép hắn hóa thành con người rồi tung đòn tấn công khi khả năng phòng thủ của hắn đã giảm đi một nửa?


Có vẻ lượng tiêu hao MP của 〖Hóa nhân thuật〗 bị vô hiệu bởi 〖Bắt chước〗, nhưng nó vẫn hạ đi nửa lượng HP tối đa của hắn.


Tất cả những hạn chế khi biến hình vẫn tác động lên hắn ta ngoại trừ lượng MP.


「Đỡ hay lắm! Nhưng ngươi nên đề phòng phía sau thì tốt hơn!」


Hai con ruồi đuổi theo sau lưng.


Chúng nhanh hơn tôi tưởng.


Tôi kiểm tra chỉ số của một tên.


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐





Chủng loài: Ruồi săn thịt (Magic Butcher Fly)


Trạng thái: Nòi giống


Cấp độ: 30/60 (bị khóa)


HP: 312/312


MP: 107/107


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐


Hạng C+...


Tuy không phải mối đe dọa, nhưng tôi cần đảm bảo chúng phải chết!


Tôi tung 〖Phong trảm〗 vào từng tên trong số chúng.


Cả hai bị chém làm đôi rơi xuống đất.


Sao tôi không nhận được điểm kinh nghiệm nào thế...?


Có lẽ chúng là những quái thú được tạo thành bởi kỹ năng đặc biệt.


Chúng luôn được sinh ra ở cấp 30.


「Ngươi để lộ sơ hở lớn rồi!」


Phần bụng phồng to của Beelzebub mở ra để lộ một cái miệng khổng lồ.


Vô số hàm răng nằm bên trong.


Á- đù má…?!


「〖Hấp khí〗!」


Vòng ma thuật xuất hiện trước cái miệng.


Cảm nhận được sự xấu xa từ vòng phép, tôi lập tức quay người và hết sức vỗ cánh.


Tôi liếc về phía sau.


Có một dạng lốc xoáy tung ra từ vòng phép…


Đồng thời tôi thấy như thể mình bị kéo về phía sau.


Xác hai con ruồi trước đó bị hút vào miệng Beelzebub.


Nước biển xung quanh cũng bị kéo lên bắn cả vào người tôi.


Cái kiểu tào lao gì nữa vậy trời?!


Tôi chỉ vừa đủ để phản lại lực kéo bằng sức bay, nhưng khi hắn có chiêu thức này thì chiến đấu trên không sẽ gặp bất lợi.


「Ực. Cảm tạ vì bữa ăn… Aah, mặn thế. Nước biển đã làm hỏng mất hương vị rồi」


Vòng ma thuật tan biến, cái miệng khép lại.


Tôi có thể lợi dụng thời điểm này!


Nếu cưỡi luồng gió còn sót lại để lướt qua có thể sẽ đủ khiến hắn bất ngờ.


Tôi sẽ tạo ra được khoảng cách nhất định để buộc hắn phải biến hình.


Tôi xoay người bám theo cơn gió.


Bỗng nhiên cái miệng lại mở ra.


「Và giờ, tia chiếu chí mạng!」


Hỗn hợp màu tím của nước và không khí bắn ra từ miệng hắn đến mức bề mặt đại dương lay động.


Như thể hơi thở của hắn có chứa chướng uế, vệt màu tím nhanh chóng lan ra khắp mặt nước.


「Hahahahaa! Nếu là trước đây thì điều này sẽ giúp ta có được hàng đống điểm kinh nghiệm! Bản năng của ngươi nhạy bén? Hay chỉ là do may mắn?」


K- Kỹ năng gì đây?


Phạm vi của nó rộng quá.


Chương 453:


Khi lướt ngang Beelzebub, tôi quất đuôi vào lưng hắn ta.


Thế mà thân hình đồ sộ của hắn không hề lay chuyển một chút nào sau cú tấn công.


Không thể có chuyện sức phòng thủ của hắn cao đến nỗi tôi không gây ra được sát thương nào.


Nhưng có lẽ do sự nặng nề mà Kỹ năng đặc trưng 〖Thân thể chậm chạp〗 mang lại nên khả năng chịu đòn trở nên khác thường.


Tôi không thể ép hắn quay trở lại cuộc giao tranh thông thường.


Một cú đánh vào lưng khi tôi cố gắng bỏ chạy không đủ để vượt qua chỉ số phòng ngự của hắn, còn nếu liều mạng đối mặt trực diện thì đảm bảo tôi ăn vả rớt hàm.


Làm thế nào để tôi đánh bại được gã này đây?


…Dĩ nhiên ưu thế sức trâu của hắn chỉ có hiệu nghiệm khi không biến thành con người và khả năng nhanh nhẹn bị giảm đi một nửa.


Tôi buộc hắn tham gia vào trận đua tốc độ để hắn phải giảm đi sức bền, tấn công và phòng ngự.




Tận dụng phản lực lúc tôi đập vào lưng hắn để tăng tốc, phóng người lên cao.


Nếu vẫn ở tầm thấp tôi không tài nào tránh được đòn tấn công do hắn tung ra…


Tôi phải thoát khỏi ‘Tia chiếu chí mạng’ được hắn cường hóa 〖Giông tố của Ruồi vương〗 cùng 〖Hấp khí〗.


Khi đã lên đủ cao, tôi có thể lao xuống để tránh nó.


Chiêu thức ấy có phạm vi ảnh hưởng thật đáng sợ.


Bất cứ thứ gì trúng phải không chỉ chịu thiệt hại nặng nề mà còn bị tác động bởi chất độc chết chóc.


Nếu dính phải chất kịch độc tôi sẽ mất khả năng cơ động.


Mục tiêu của tôi là mặt đất.


Bản chất dễ đoán của 〖Lăn〗 khiến nó khó chống lại những đòn ma thuật tầm xa gian lận của Mục nát, nhưng lúc này tôi đã quá kiệt sức, chỉ còn cách đặt cược mà thôi.


Nếu còn tiếp tục chiến đấu trên đại dương, đôi cánh của tôi sẽ sớm bị hư hại rồi xem như chấm hết.


「Ê, ê, đừng có ngoan cố nữa. Ngươi thừa biết chẳng có cách nào để trốn chạy với thân thể tàn tạ đó!」


Hắn đuổi theo tôi như đang xé toạc cả không khí với sáu chiếc cánh kia.


Tôi chỉnh độ cao tránh khỏi tầm vuốt của hắn, sau đó lợi dụng sự cách biệt nhỏ về vận tốc để tôi nới dần khoảng cách.


So sánh với hình thái nguyên bản của hắn thì tôi nhanh hơn.




「Hầy, chẳng có ích lợi gì đâu! Chỉ tốn công cố gắng!」


Cơ thể khổng lồ của Beelzebub tỏa sáng và thu nhỏ lại.


Sáu cánh tay, da xám và đôi cánh côn trùng.


Hắn trở lại hình dạng mà tôi đã thấy ban đầu.


“Ta vốn không thích sử dụng cơ thể này!”


Đúng như kế hoạch…!


Giờ tôi cần gây được vài sát thương khi sức phòng thủ và trọng lượng của hắn đã suy giảm để ép hắn phải rút lui.


Tôi quay lại nhìn để quan sát vị trí hắn ta, sau đó giảm tốc một chút rồi tung 〖Phong trảm〗.


“Vô dụng! Hahaha, đừng xem thường sự nhanh nhẹn của ta!”


Hắn né được lưỡi gió chỉ với bước di chuyển gọn gàng.


Tôi không nghĩ sẽ hạ đòn lên được hắn.


Đây là kẻ có tốc độ đứng đầu trong số những đối thủ tôi đã từng tranh đấu.


Nhưng nhất định phải gắng sức thôi.


Cứ theo cách bình thường thì tôi không đánh trúng được.


Vậy nên tôi quyết định sẽ chịu một đòn của hắn.




Sau đó sẽ tung chiêu đáp trả.


Sức tấn công của hắn sẽ yếu hơn khi ở dạng người, nhưng vẫn còn cao hơn rất nhiều khả năng mà tôi chống đỡ nổi.


Với thể trạng bây giờ đây là giải pháp mà tôi không muốn dùng tới.


Vì chẳng còn lựa chọn nào khác.


Tôi phải hạ đòn thành công.


Hạ đòn cho dứt điểm.


Hãy nghĩ xem hắn sẽ tấn công tôi theo cách nào và tôi có thể trả đũa ra sao?


“Hyahou, tóm được ngươi rồi!”


Hắn tăng tốc vòng ra sau lưng tôi.


Thậm chí còn nhanh hơn cả trí tưởng tượng của tôi.


Nhưng miễn là đoán được thời điểm hắn ra tay, tôi sẽ phản công.


Gần hơn nữa nào.


Ngay khi hắn đánh vào lưng tôi, tôi sẽ đáp lại bằng cú nhanh nhất có thể.


Ngay tức thì cảm thấy đau nhói ở lưng, tôi xoay người vung vuốt.


TIếp theo tôi sẽ định ném hắn xuống biển.


Tôi có cảm giác móng vuốt đã cắt qua hắn ta.


Thế nhưng chỉ khiến tôi nghiêng về trước mất thăng bằng.


Trượt rồi.


“Ghê quá đấy. Ta đã biết ngay qua cái biểu cảm hung tợn của ngươi, thế mà cũng suýt trúng cơ. Nó vừa sượt qua ta.”


Lời hắn phát ra từ phía sau.


Vận tốc của hắn quá nhanh.


Thì ra đây là thế giới quan của 【Nhanh nhẹn: 1402】 ư…


Đường vuốt thứ hai của hắn cào xé lưng tôi không thương tiếc.


Máu xanh vương vãi tung tóe.


Cảm thấy bất ổn, tôi nhanh chóng lao xuống.


Đòn vuốt thứ ba lướt qua đầu tôi.


Bằng cách kết hợp những chuyển động không đồng đều với gia tốc trọng lực, tôi đã tránh được cú tấn công thứ tư và năm, sau đó quay một góc cua gắt ngay trên mặt biển hướng thẳng về đất liền.


Tôi cầm máu bằng 〖Tự tái tạo〗...


Có vẻ tôi đã bị hạ độc.


Tuy chưa có nhiều ảnh hưởng, nhưng thật xót xa khi biết rằng HP của tôi sẽ chỉ có giảm theo thời gian.


Nó đã cướp mất thêm các lựa chọn của tôi.


Kế hoạch tốt nhất mà tôi bày ra là hạ gục Beelzebub khi hắn ở trạng thái nhân hóa để khiến hắn bỏ đi.


Nhưng không khả thi rồi.


Tôi đã nhận ra điều đó khi cố gắng tấn công.


Vì hắn vẫn đủ sức né tránh dù tôi đã chuẩn bị rất chu đáo, nên thêm bất kỳ nỗ lực nào nữa cũng chỉ lãng phí MP vô ích.


Vậy tôi sẽ dựa vào kế hoạch B tốt thứ nhì tiếp theo.


Hạ cánh trên đất liền rồi 〖Lăn〗 để tẩu.





Thật ra thì cơ hội dành cho tôi gần như bằng không.


Nhưng khi đã chứng kiến phong cách chiến đấu của hắn, tôi nảy ra ý tưởng.


Nếu thực hiện không chừng tôi sẽ giữ được ít khoảng cách…


Thân thể tôi sẽ khó mà tránh khỏi tổn thương.


Liệu tôi còn sử dụng được 〖Lăn〗 sau đó nữa hay không vẫn chưa chắc.


Nhưng dù sao thì tôi cũng sẽ sớm bị làm thịt nếu cứ giữ tiến độ này.


Phải dùng mọi biện pháp có thể nhằm gia tăng cơ hội để tôi thoát thân.


Chính cô bạn đã hy sinh để giữ tôi sống.


Tôi không cho phép mình chết tại đây, nhất định phải toàn mạng bất kể chuyện gì xảy ra đi nữa.


“Ngươi nghĩ có thể thoát khỏi tay ta á?”


Beelzebub lướt trên mặt nước đuổi theo.


Hắn sẽ bắt kịp chỉ trong giây lát.


Nhưng cũng chẳng sao.


Ngay lúc này tôi muốn đến gần đất liền nhất có thể.


“GuruuoooOOh!”


Tôi búng đuôi xuống nước.


Tia nước bắn về phía Beelzebub.


Hắn bay vòng qua rồi xông đến chỗ tôi.


“Hạ ngươi từng chút từng chút một không hợp với cách làm của ta. Bộ ngươi chẳng có chút can đảm nào để lao vào ta và chết một cách quang minh chính đại à?”


Tôi lặn xuống nước rồi trồi lên từ bên dưới hắn.


Khi hắn giật mình lùi lại để tránh, tôi tiếp tục hướng thẳng về đất liền.


“Bản tính cố chấp của ngươi thật đáng ghét! Đồ hèn nhát chết tiệt!”


Hắn lại tức thì đuổi theo.


Sau khi tiếp cận, hắn đã biến mất ngay trên biển.


Ngay lúc tôi nhận ra hắn tiến đến từ bên dưới, bụng tôi đau đớn và như bị thúc lên trên.


Tôi đã không tránh kịp.


Thậm chí còn phải nhận nhiều thiệt hại hơn…!


Sau khi xuyên thủng bụng tôi, hắn vung xuống xé tan cả cánh bên trái.


Máu xanh tuôn xối xả.


Càng có thêm nhiều chất độc xâm nhập vào cơ thể tôi.


Cánh trở nên tê dại.


“Guu…!”


Tôi bị ép nhấn xuống biển.


Cố gắng bơi và suy nghĩ trong hỗn loạn.


Đôi cánh là huyết mạch của tôi.


Khả năng bay giờ đã bị khống chế nghiêm trọng.


“Một cái chết đáng thương hại!”


Beelzebub phía bên trên tỏa sáng và trở lại hình dáng quái thú.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.