347: Hóa Đá
“AA, AaAAA, AAAAAaaaAaah!!”
Basilisk lao về đây.
Mắt nó ánh lên màu đỏ quỷ dị.
Đối diện với cái nhìn ấy mà tôi ớn lạnh cả người.
Chính là 〖Quỷ nhãn hóa đá〗 của nó.
Tôi cảm nhận được sức mạng ma thuật tác động lên cơ thể mình nên chống lại.
Trên người tôi chưa bị gì cả.
Sự khác biệt về chỉ số Ma thuật quá lớn khiến nó không gây được trạng thái bất lợi.
Mắt nó giật giật vì bất ngờ.
Khi cố gắng dùng móng đè nó xuống, nó đã vỗ cánh rút lui.
Con gà ranh ma này…
Quả nhiên phép cường hóa nhanh nhẹn không thể xem nhẹ.
Cho dù tôi hạ trúng một đòn cũng khó để gây chí mạng.
Tôi tung một nhát 〖Phong trảm〗.
Đồng thời thu hẹp khoảng cách theo sau.
“Aaah!”
Nó nhảy qua bên trái để tránh.
Tôi bám lấy.
Đây rồi!
Tôi dồn hết sức đâm vào mặt nó.
Gương mặt nhăn nheo phồng lên.
Lật lại danh sách kỹ năng dựa trên điều nó sắp làm.
Tôi tin chắc đó là 〖Cực độc〗!
Đành giảm đà nhưng giữ yên tư thế.
“Agyuoh!”
Một chất lỏng đen kịt được nó phun ra.
Ở dơ thế.
Cả 〖Dây băng độc〗 và 〖Cực độc〗 của nó đều ở cấp 8!
Độc tính gì mà khủng khϊếp một cách phi lý.
Nhưng nếu lùi lại sẽ mất cơ hội bắt được nó.
“GruoOOh!”
Tôi liều dùng chân trước đấm thẳng qua chất độc.
Tầm nhìn bị che mất, nhưng tôi có cảm giác đã đánh trúng được nó.
C- Có lực tác động.
Vì nó còn 〖Hồi sức tăng cường〗 nữa nên tôi phải bắt dùng hết MP ép nó tới con đường chết.
Không có thời gian chơi trò mèo vờn chuột.
Để giải phóng Mộc quái, tôi phải gây được sát thương đáng kể và bẻ chân trước khi nó kịp hồi phục.
Chất độc bắn tung tóe lên người tôi.
Đành sao được… tôi đã thừa biết rồi mà.
Với khả năng 〖Kháng độc: Cấp 6〗 và sức sống dẻo dai.
Muốn cùng đau thì chấp luôn, có chơi có chịu.
Cảm giác buốt nhói nóng rát ở những phần vảy bị bám dính.
Oww… Chỉ riêng mặt và chân trước cứ như bị kim đâm ấy…
Tôi nhìn lấy bàn chân và sững sờ vì sốc trong giây lát.
Lợi dụng phần chất độc, gương mặt lão già cắn vào chân tôi.
Vô số răng nanh lún sâu vào lớp vảy kêu răng rắc.
Nhớ lại thì Basilisk, hay đuôi rắn của nó có kỹ năng 〖Cảm biến nhiệt〗!
Cho dù bị khuất tầm nhìn thì khi vẫn còn cái đầu đó thì tôi vẫn bị phát hiện.
Nhắm chính xác vào chân tôi cực kỳ dễ.
Một bên đầu của nó đỡ lấy đòn đánh của tôi nên bị lõm vào với vết bầm tím lớn, nhưng cũng không phải chấn thương nghiêm trọng.
Thực tế đây chỉ là đợt phản công liều lĩnh do tôi không thể nhìn thấy.
Không trúng trực diện mục tiêu.
“Aaaa…”
Một cảm giác ấm nóng và nhão nhớt chạy vào chân.
Nó nhả miệng ra khi cái lưỡi chẻ đôi xanh tím liếm lấy chân tôi.
Đột ngột cảm thấy chân lạnh buốt và mất dần sức lực.
C- Con thú này…!
Tôi muốn đè nó xuống nhưng không dùng sức nổi.
Nó có thứ gọi là 〖Lưỡi ô uế〗.
Có vẻ đã gây nên hiệu ứng nào đó.
Khi định dùng chân còn lại, tôi nhận ra con rắn đang trừng lấy mình.
“Shaaah!”
Khi nó rít lên, ánh sáng đen xuất hiện ở miệng.
L- Là 〖Chậm chạp tăng cường〗?!
Ma thuật kiềm hãm Nhanh nhẹn.
Tôi không có bất kỳ ấn tượng đẹp nào về kỹ năng này.
Dồn hết vào tốc độ hiện có, nếu làm được thành công.
Tôi quất đuôi về phía Basilisk, tận dụng phản lực phóng mình tránh ra xa khỏi 〖Chậm chạp tăng cường〗.
Ng- Nguy hiểm quá…
Tôi đã có cơ hội thu hẹp khoảng cách mà giờ lại công cóc!
Mà thôi kệ đi nhỉ?
Tôi đã tránh được nó rồi phải không?
Kiểm tra lại cho chắc…
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Ouroboros
Trạng thái: Trúng độc, Giảm kháng, Hóa đá (nhẹ)
Cấp độ: 96/125
HP: 2304/2517
MP: 2496/2520
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
D- Dính một nùi hiệu ứng.
May mà không trúng phải chậm chạp, nhưng… giảm kháng với hóa đá…
Là do lúc nó liếm lên người tôi sao?
Quả nhiên.
Quá trình hóa đá khiến chân tôi cảm thấy tê dại…
Tôi nhìn bàn chân mà nó đã cắn vào.
Phần ngón đã chuyển sang màu xám rồi cứng lại và đang lan lên từ từ.
N- Nó bắt được tôi rồi!?
Bởi quá trình hóa đá ở chân làm tốc độ của tôi suy yếu.
Không còn khả năng bắt nó được nữa.
Hơn nữa cứ thế này tôi sẽ biến thành tượng hoàn toàn.
Ngay từ lúc đầu, vì tôi chưa ở giai đoạn hiệu suất cao nên giúp nó có cơ hội gây áp lực.
Không hổ danh là kẻ đạt được cấp độ tối đa trên hòn đảo này.
Chiến thuật của nó vô cùng khó chịu.
L- Liệu có thể cắt bỏ rồi tái tạo lại không trời?
Không được… để chữa lành bàn chân sẽ tốn rất nhiều thời gian, ma lực cũng như sự linh hoạt.
Rõ ràng Basilisk đang nhắm tới sơ hở đó.
Tôi nên làm thế nào?
Tức thì tôi nghe thấy tiếng loạt soạt ở phía sau.
Nightmare đang thấp thoáng trong hàng cây.
Nó nhìn thẳng vào mắt tôi và gật đầu.
Có dự cảm nó bảo tôi đi về hướng đó.
Rồi nó nhanh chóng lẩn mất.
N- Nightmare…!
Tao tưởng mày đã bỏ trốn nhưng đặt bẫy suốt lúc ấy sao?
N- Nhưng chỉ số và thể lực giữa hai bên quá khác biệt, tôi không nghĩ tơ nhện có thể giúp ích được nhiều…
Cơ mà, Nightmare đã gài bẫy được rất nhiều kẻ thù mà chúng tôi từng đối mặt.
Nó chắc chắn có ý tưởng.
Tôi chú ý Basilisk khi chậm rãi lùi lại.
Như thể tưởng nắm được phần thắng, nó xông lên.
Tôi cứ đi lùi về nơi của Nightmare đến khi đảm bảo nó sẽ đuổi theo, tôi mới quay lưng chạy.
Khi kiểm tra vị trí của nó, tôi nhìn Mộc quái bị hóa đá ở một góc.
Chờ nhé, anh mày nhất định sẽ làm được gì đó…!
---.
Basilisk đuổi theo nhanh thoăn thoắt.
Bởi do bàn chân bị hóa đá nên tôi khó di chuyển với tốc độ như ý muốn.
Tôi quay lưng lại bắn một 〖Phong trảm〗.
Nó dễ dàng tránh được, cái mặt nhăn nheo của lão nở nụ cười.
Chậc! Dù gì đi nữa nó cũng đang dần bám sát.
Tôi lái một vòng lớn quanh thân cây chỗ Nightmare ẩn nấp, khi thấy nó đối diện trực tiếp thì chậm lại.
Có một sợi tơ mảnh đỏ phía trước nó.
Khối mạng nhện lớn liên kết với nhau giữa các thân cây.
Nhưng nó không chỉ đơn giản bứt phăng chúng đi là xong sao?
Nightmare chắc chắn đã chuẩn bị kế hoạch.
Trạng thái hóa đá trên chân tôi cũng đang từ từ lan ra.
Không còn nhiều thời gian.
Tôi quay ngược và xông thẳng trực diện với nó.
“...Aaa?”
Với tiếng lấp bấp tỏ ra khó chịu, nó giật đứt đường tơ.
Tuy cản nó chậm lại đôi chút nhưng chỉ có thế.
Nó nhìn lên cái cây.
Nightmare xuất hiện phun một khối tơ đỏ.
“Peh!”
Basilisk đáp trả bằng chất dịch đen.
Phạm vi nhỏ hơn nhiều so với khi dùng để đối phó tôi, nhưng vẫn là kỹ năng 〖Cực độc〗.
Khối tơ nhanh chóng bị ăn mòn và rơi xuống đất.
Không chỉ vậy, những giọt bắn trúng vào con nhện làm nó rơi xuống, quằn quại vì đau đớn.
N- Nightmare!?
Sát thương có giảm bớt nhờ đặc tính chuyên về độc của nó, nhưng…
Khác biệt giữa cấp độ vẫn quá cao.
Hơi thở của nó đã yếu rồi.
Mặc không cần biết Nightmare còn sống hay đã chết, Basilisk tiếp tục nhắm lấy tôi.
Có vẻ nó không có hứng thú.
“GUOOOOOH!”
Khi định tung thêm 〖Phong trảm〗... tôi nhận ra con rắn đang vùi đầu dưới đất để gỡ bỏ tơ nhện.
Phần đuôi yếu đuối hơn nhiều so với cơ thể, nó cũng không có tay chân để giúp được.
Không có cách nào để gỡ đám tơ bám lên cả.
Mục tiêu chính là con rắn đó!
〖Nhanh nhẹn tăng cường〗, 〖Chậm chạp tăng cường〗, 〖Hồi sức tăng cường〗...
Phép cường hóa tuy mạnh nhưng đều do con rắn ấy đảm nhiệm.
Có lẽ cái đầu còn lại không thể thi triển ma pháp.
Nếu chặt đứt thứ đó thì nó xem như vô phương với tôi.
Ngoài việc không thể tái tạo lại cơ quan, cả 〖Nhanh nhẹn tăng cường〗, 〖Hồi sức tăng cường〗 đều sẽ không thể sử dụng, lượng HP còn lại rất dễ để xử lý.
“......”
Mí mắt nó giật giật khi tiến công chậm lại.
Đôi mắt đỏ thẫm nhìn lấy cánh của tôi.
Nó giấu con rắn ra sau người.
K- Không hay rồi.
Nó đang ở trạng thái phòng vệ.
Cái đuôi ví như sinh mạng bị dính tơ nên nó phải đề cao cảnh giác.
Tôi chỉ cần một bước nữa thôi mà.
Không còn nhiều sự lựa chọn.
Ước gì có thứ giúp tôi phá vỡ thế chủ động của nó…
Tôi bỗng nhớ tới cảm giác trên lưỡi.
Ừ nhỉ, Aro đã ở bên cạnh ngay từ đầu mà.
“Guooh!”
Tôi gọi con bé rồi há miệng.
“Phong thuật 〖Gió lốc〗!”
Cô nhóc hô lên từ trong miệng.
Mắt Basilisk trừng to kinh ngạc.
Quả nhiên nó không ngờ tới chuyện này.
Do hòa hợp với nhiệt độ trong miệng tôi, con bé hoàn toàn vô hình trước 〖Cảm biến nhiệt〗.
Cuộn xoáy mặt đất, cơn lốc ập vào mặt nó.
Cơn gió tuy nhanh chóng tiêu tan nhưng vẫn sẽ có sát thương.
Chỉ số của Aro thiên về HP cao và hỏa lực mạnh.
Thêm nữa được cường hóa nhờ hút ma lực từ tôi.
Đây chính là trận pháp giúp con bé dễ dàng lên cấp trước những đối cấp cao hơn.
Basilisk dừng bước, mặt nó bị giật sang một bên đánh mất tư thế.
Nhận ra đang để lộ sơ hở, nó vội xoay ngang người.
Phản ứng nhạy bén thật.
Nếu không nó sẽ bị tôi nhắm vào người.
Nhưng đó là một bước đi sai lầm.
Dù cơ thể bị thương thì tự chữa lành bằng 〖Hồi sức tăng cường〗 là được mà.
Tôi phóng ra 〖Phong trảm〗 tới phần đuôi ló ra vẫn đang chật vật gỡ tơ nhện.
“Gh!”
Cơ thể con rắn vùng lên.
Có thể nó cảm nhận được lưỡi gió đang nhắm tới.
Nó duỗi thẳng ra cho tư thế tránh né.
Thế nhưng không hiệu quả.
Lưỡi gió đồng thời cũng lao tới lưng con gà.
Khi cơ thể chính cúi xuống đỡ đòn, đương nhiên đuôi rắn sẽ bị nâng lên cao.
“Shaaaaah!?”
Con rắn rít lên để trách mắng.
Đầu nó bị chém đứt văng.
Phần cơ thể không đầu vùng vẫy điên cuồng trong khoảng khắc cuối.
Máu tươi phun ra như vòi nước, đến khi vơi bớt thì nó gục xuống đất hoàn toàn.
Riêng phần đầu rắn hóa đen lại.
“Aaah!”
Basilisk sải cánh bay lên.
Nó định chuồn khỏi đây.
Nhưng tốc độ bị suy giảm.
Hiệu quả của 〖Nhanh nhẹn tăng cường〗 đã biến mất.
Tôi nhanh chóng truy đuổi theo chặn lại.
Bàn chân hóa đá đập xuống đầu nó tựa như búa tạ.
Có cảm giác xương sọ nó đã vỡ.
H- Hơi quá tay rồi chăng?
Tôi dồn sức vào chân vượt mức cần thiết rồi.
【Đã nhận được Kỹ năng kháng 〖Kháng hóa đá: Cấp 1〗】
Ui dà, hàng mới.
Tính ra đây là lần đầu tiên tôi dính phải trạng thái này.
Basilisk rơi đổ, đập hàm xuống đất.
349: Cái Chết Khốn Khổ
Tôi đáp xuống cạnh đầu Basilisk.
Cô bạn nhìn quanh nôn nao đến khi tìm thấy Nightmare thì kêu “Gaah”.
Nó được ánh sáng của 〖Hồi sức tăng cường〗 bao phủ.
Chân nó ngừng vùng vẫy, sau vài giây mới đứng dậy.
May quá, không sao hết.
Basilisk vẫn nằm im bất động sau khi rơi xuống, chất độc chảy rỉ ra từ miệng, cơ thể co giật.
Chỉ có mỗi đôi mắt đỏ thẫm trợn nhìn tôi.
Giờ cảm phiền ngươi biến Mộc quái trở lại bình thường được không?
Chân của tôi vẫn ổn.
Có thể cắt bỏ đi rồi mọc ra cái mới.
Cảm giác động đậy trong miệng tôi.
Là Aro.
Để đảm bảo an toàn, tốt nhất nhóc cứ nằm yên trong đó một chút…
“Không… được, em chịu hết nổi rồi…”
Giọng nói yếu ớt.
V- Vậy thôi…
Xem ra kẻ thù cũng chẳng thể làm gì được nữa.
Trong khi cô bạn giám sát nó, tôi hạ đầu ở chỗ khác há miệng.
Aro lăn quay ra ngoài dính đầy dãi.
Rồi đứng dậy tỏ ra nhẹ nhõm.
Bốc mùi như rồng ấy.
Tôi nhăn mặt.
“Long thần!?”
Tôi liền quay lại Basilisk.
Mau hóa giải cho Mộc quái đi!
Có nấu chú ta lên ngươi cũng chẳng ăn được!
Hàng đống thứ khác ngon hơn xung quanh kìa!
Nhận ra mình không thể sống sót, nó ngẩng đầu lên chuẩn bị cho điều tệ nhất khi nhìn chằm chằm lấy tôi rồi hướng mặt lên trời.
“AaaAahaaaaAaAah!”
Tiếng hét ghê tai phát ra từ gương mặt nhăn nheo của lão già.
Đến mức khiến tôi cũng phải giật thót.
Âm thanh có chứa ma thuật.
Chẳng lẽ là kỹ năng 〖Lời nham hiểm〗?
N- Nó đang định làm gì thế…?
Không có hiệu ứng gì ảnh hưởng lên tôi cả.
Nó cười trước biểu cảm mập mờ của tôi.
Vẻ hiền dịu hiện ra trên gương mặt bị méo mó.
Tưởng như bất khả thi, tôi trông thấy màu sắc của Mộc quái đang dần quay lại.
Tuy còn bị hóa cứng, nhưng nó nhận ra tôi và xoay thân cây về phía này.
Nhưng cử động vẫn còn chậm.
B- Basilisk… ngươi…!
Đây có phải là cảnh kết nghĩa huynh đệ sau cuộc tương tàn trong mấy bộ phim kiếm hiệp không nhỉ?
Tuy chấp nhận thất bại và sắp đối mặt với cái chết, nó vẫn sử dụng giây phút cuối cùng để giải thoát Mộc quái, một thái độ đáng khâm phục.
Tôi nên làm sao bây giờ?
Vì khá nguy hiểm nên tôi muốn tiêu diệt nó, nhưng bỗng trở nên khó xử.
Chúng ta không thể cho bậc thầy Basilisk tham gia ư?
Theo hướng khách quan nếu để nó phiêu lưu cùng thì có hơi…
Tôi không có ý phân biệt về ngoại hình, nhưng cũng cần phải có những yêu cầu để…
「Ê! Nó sắp làm gì kìa!」
Nó nở nụ cười xấu xa và tôi cảm nhận được ma lực của nó tăng vọt.
Tôi gấp rút chặt đầu nó.
Máu bắn tung khi cái đầu rơi xuống đất.
H- Hốt cả hền…
Tôi hết sức vung móng mà không kịp suy nghĩ.
Hy vọng là đã hạ được trước khi nó kịp làm gì đó...
“Avaaaah! Vavava! Va, vaAAaaaaah!”
Đầu của Basilisk gào thét to lên.
Sau đó biểu cảm lạnh lùng trên mặt thả lỏng rồi hóa đen lại vì cạn sinh khí.
Cái giọng vang ra khó chịu ấy như đập trong hộp sọ của tôi.
【Đã nhận được 3168 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 3168 điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 96 lên 97】
Được lên cấp thì mừng rồi, nhưng…
Có lẽ bởi cái âm thanh kỳ quái đó làm đầu tôi ong ong.
Không hiểu sao có cảm giác hơi buồn nôn.
“Gaah! Aaaahah!”
Cô bạn kêu lên điên cuồng.
K- Không ổn rồi, có vẻ nó đều mang tới cho chúng tôi trạng thái kỳ quái.
Phải lấy lại bình tĩnh đã.
Tôi điều hòa lại nhịp thở và giữ tỉnh táo.
“Gaaaah!”
Cô ấy nhe nanh về tôi nên phải húc đầu vào cô ta.
“Ogoh!”
Trúng cú trực diện, cô ấy buông thõng xuống.
「Chắc chỉ do… loạn trí」
Có thể vậy… tôi cũng thấy khá hơn sau đòn khi nãy, nhưng hơi chóng mặt.
Dường như nó chứa cả ba trạng thái 〖Ảo giác〗, 〖Sợ hãi〗 và 〖Điên dại〗.
Chắc chắn là kỹ năng 〖Lời chua chát〗 trước đó.
Chẳng lẽ cái đầu bị đứt sử dụng 〖Cái chết khốn khổ〗...?
Vẫn tiếp tục gây hại được dù đã chết, đúng là kỹ năng khốn nạn.
May mà nó đã hóa giải cho Mộc quái.
Chú nó đang chạy về phía tôi.
Dù sao đi nữa nó cũng đã an toàn…
Cơ mà nó có bị gì không…?
Mộc quái lao tới với nhánh cây giữ phía trước.
Tôi kịp nhận ra ánh sáng hình thành trước miệng nó rồi nhả ra khối cầu đỏ.
〖Hỏa cầu〗 ư.
Nó hoàn toàn mất kiểm soát rồi…!
“〖Gió lốc〗!”
Aro hô lên.
Trận gió bão dữ dội dập tan quả cầu, đồng thời làm rung lắc thân thể cành lá của Mộc quái.
Bàn tay trái được phủ đất cô nhóc tung ra đánh Mộc quái văng xa.
A- Aro…!
Con bé có 〖Vô hiệu hóa trạng thái〗 nên không bị ảnh hưởng tới.
Thây ma cấp bậc cao đúng là không thể tưởng tượng nổi.
B- Basilisk.
Nếu ngươi nghĩ Mộc quái đủ sức gϊếŧ ta thì quả là sai lầm.
Ít nhất phải có năm mươi người như chú ta ấy.
“Shiih! Shiih!”
Nightmare cũng bị kích động lao tới.
Hoàn toàn khác hẳn bình thường.
Mắt nó dán chặt vào tôi… hoặc là cô bạn.
Cuối cùng tôi cũng có lý do chính đáng để trừng trị con Nightmare ngáo đá táo tợn này.
Chỉ một cú vả thậậậậật là nhẹ cho nó tỉnh ra.
Yên tâm, cứ như vuốt mặt ấy mà.
Nó không bị đè chết đâu.
...Phía sau Nightmare còn có cả những quái thú mới lảo đảo về hướng này.
Con bò hai chân, rùa ba đầu…
Chúng đều từng bị hóa đá.
Trong đám sinh vật tôi thấy cả Adam.
Ối giời!
Sao ngươi còn bị một con quái cấp thấp Basilisk tạc tượng thế!?
Đúng là ô nhục cho hạng A mà!
Ờ mà trận chiến cũng đâu phải trò chơi đâu nhỉ!?
Có vẻ sau khi hóa giải tất cả, nó có ý định cho chúng chém gϊếŧ lẫn nhau bằng cách gây ra trạng thái tiêu cực diện rộng.
Tôi chưa hiểu tại sao kỹ năng hoàn tác tình trạng hóa đá lại gọi là 〖Lời nham hiểm〗, nhưng giờ đã biết.
Khi đối tượng nghe thấy âm thanh đó, nó sẽ bị những kẻ thù đã hóa đá khác vùi dập.
Trò ranh ma lố bịch.
Cô bạn điềm tĩnh nhốt Nightmare vào trong miệng rồi nhìn tôi thúc giục.
Tôi cũng gật đầu rồi nhấc Aro lên miệng và tóm lấy Mộc quái bay ở tầm thấp.
Cô bạn nhìn lại với vẻ hối tiếc.
「T- Thịt chim...」
Thôi bỏ đi!
Thứ đó đâu có ăn được, còn không kịp lấy cái xô nữa…!
Nightmare ló ra từ miệng của cô ấy để nhả tơ về phía xô đựng và Basilisk.
Cả hai bị kéo lê theo sau chúng tôi.
Vẫn nhanh nhạy như mọi khi…
Xem ra nó đã tỉnh lại khi bị bỏ vào miệng.
Nó giữ khoảng cách với tôi nhưng lại cực thích cô bạn và tự nguyện chui vào miệng.
Hừ, chúng ta có tên biếи ŧɦái đây chăng?
Do đầu nằm bên ngoài nên nó trừng lấy tôi.
Úi, hổng có gì hết.
Sao cũng được, một khi thoát khỏi đám quái vật, chúng tôi sẽ tìm nơi để tập hợp lại.
Aro chắc cũng tới thời điểm tiến hóa rồi.
Nguyên liệu đựng trong xô đang bị xốc tung ra ngoài và xác của Basilisk bị va đập dập nát…
Mà thôi, quan tâm làm gì chứ.