Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

Chương 65: Đầu Tư





Diệp Tử Yên thấy anh không nói gì, cô ôm lấy thắt lưng anh, vùi mặt vào lưng anh:” Sở Viêm, anh nhẫn tâm nhìn em suốt ngày buồn chán ở nhà sao?”
Sở Viêm lúc này xoay người lại:” Em có thể đến công ty của anh”
“Nhưng em luôn muốn làm nghiên cứu khoa học a”
“Được không anh, anh đồng ý nha, nha” Diệp tử Yên làm nũng
Sở Viêm biết mình không thể thay đổi quyết định của cô, thở dài:” được, lần sau nói trước với anh”
Diệp Tử Yên vui mừng, cười hôn lên má anh một cái thật vang.
Sở Viêm nhìn cô cười vui như vậy liền giận: Xa anh vui như vậy sao?
Sở Viêm ôm cô, xoay người đè lên:” Viên nghiên cứu đó hấp dẫn hơn anh sao?”
Diệp Tử Yên còn đang ngơ ngác môi liền bị anh lấp kín.
Nụ hôn hung ác khiến cô chỉ cảm thấy môi mình xót, rất đau a.
Sở Viêm trước khi buông môi cô ra còn cắn một cái, nói thầm bên tai cô:” trừng phạt”
Diệp Tử Yên ủy khuất:” đau a.
Anh cắn em”.

Môi cô chắc chắn sưng lên rồi a
Sở Viêm che mắt cô lại, khàn giọng nói:” Đừng nhìn anh như vậy”
Diệp Tử Yên như nhận ra điều gì, lấy gối ném anh:” Sở Viêm anh lưu manh”
Sở Viêm lại hôn môi cô một cái:” Chỉ lưu manh với mình em và anh còn có thể lưu manh hơn nếu em muốn”.
Nói xong Sở Viêm đứng dậy bước vào phòng tắm
Diệp Tử Yên bị anh trêu chọc mặt đỏ đến mang tai.
Sở Viêm sau khi tắm xong thì thấy cô nhóc vô lương tâm kia ngủ mất tiêu, đến bên giường đắp chăn cho cô.
Sở Viêm ra ngoài ban công gọi cho Trương Vỹ
“Cậu tra cho tôi là ai đầu tư hạn mục bên viện nghiên cứu đế đô”
“Vâng ông chủ”
Nửa tiếng sau, Trương Vỹ gọi lại cho anh, ngập ngừng nói:” Sếp, là phó giám đốc ạ”
“ Cậu ta không thông báo với tôi một tiếng”
Trương Vỹ đáp:” Lần trước, phó tổng có đưa tài liệu đến nhưng anh nói cậu ta tự giải quyết nên”
Sở Viêm bóp trán, không ngờ người đầu tư hạng mục của cô lại là công ty anh.
Giờ anh liền hiểu câu tự lấy đá đập chân mình là như thế nào
“Cậu nói với viện trưởng chúng ta sẽ đầu tư cho viện nghiên cứu của họ, yêu cầu chuyển kí túc của họ sang tòa đối diện công ty chúng ta”
Trương Vỹ đáp:” Viện trưởng bên đó nói rằng quá xa viện nghiên cứu, không thuận tiện cho lắm”
Sở Viêm lạnh giọng:” Đầu tư trang thiết bị mới nhất cho họ, chuyển một phần phòng nghiên cứu sang đối diện, yêu cầu hạn mục mới của phu nhân cũng chuyển sang đối diện”
Trương Vỹ một mặt mộng bức, nói nãy giờ Sếp anh chỉ là muốn ở gần phu nhân thôi a:” vâng, tôi sẽ sắp xếp”
Sở Viêm cúp máy, leo lên giường ôm cô vào lòng:” Ngủ liền ngoan như mèo vậy”
Sáng hôm sau, Diệp Tử Yên tỉnh dậy, cô phát hiện mình đang nằm trong lòng Sở Viêm a, phải làm sao đây nên đánh thức anh không hay là lặng lẽ đi.
Hôm nay cô phải chuyển vào kí túc xá rồi a
Diệp Tử Yên cứ thế nằm ngắm anh ở khoảng cách gần, khẽ đưa tay chạm vào mi anh cảm thán: lông mi cũng thật dài.
Đúng là rất đẹp trai a
Bỗng nhiên Sở Viêm bắt lấy bàn tay không yên phận của cô:” mới sáng em đã sờ anh như vậy, có ý gì a”
Thật ra Sở Viêm đã tỉnh từ lâu, anh chỉ muốn xem cô gái nhỏ muốn làm gì.
Hừ, thì ra là mê muội sắc đẹp của anh mà.
Chắc anh phải giữ mình cẩn thận thôi
Diệp Tử Yên bất ngờ, liền viện cớ:” Là do lông mi anh bị rụng, em chỉ muốn lấy ra giúp”
Sở Viêm cười:“ Thật sao.
Anh còn nghĩ bạn gái thấy anh đặc biệt đẹp trai nên muốn hôn trộm anh đấy”
“Đúng là tự luyến”
“Không hôn trộm anh thật sao? Vậy anh hôn em là được.
Bạn gái chào buổi sáng” Sở Viêm hôn lên trán cô..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.