Tắc Kè Và Chủ Nhân Của Nó

Chương 30:




30.
Bản thân động vật có một chút trực giác, đương nhiên, tắc kè hoa cũng có.
Nó biết mình hẳn là sắp không trụ nổi nữa rồi.
Chỉ là không ngờ rằng, tình yêu vừa chớm nở, nó đang định sống yên vui ở bên người mình thích, thì đại nạn đã ập đến.
Nó muốn để lại chút gì đó, nói cho chủ nhân biết, rằng nó thích anh.
Có một con tắc kè hoa, đã từng thích anh.
Nhưng thân thể suy yếu không động đậy nổi, ngay cả mở mắt cũng là việc rất đỗi khó khăn.
Chủ nhân đưa nó đi bệnh viện cho thú cưng, sau đó mỗi ngày đều xịt nước, đút thuốc cho nó, nhưng nó thật sự không xong, nó thậm chí còn không có cách nào nuốt được thuốc xuống.
Mỗi ngày đều ngủ mê man.
Lần tiếp theo nó tỉnh lại trong cơn khó chịu, nó cảm giác được ở trên người có nước.
Nó tưởng là chủ nhân đang xịt nước cho nó, nhưng gắng sức mở to mắt, lại là chủ nhân đang bồng nó khóc, từng giọt từng giọt nước mắt, đều rơi cả vào người nó.
Tắc kè hoa cố sức cuộn đuôi lên, quấn vòng quanh đầu ngón tay của chủ nhân mà lắc lư nhè nhẹ.
Tắc kè hoa: Đừng khóc, tui thích ông mà.
Hôm ấy trời nổi trận tuyết đầu tiên của mùa đông, mang theo bên mình những giọt nước mắt của chủ nhân, tắc kè hoa từ từ khép đôi mắt lại.
=============================================================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.