Ta Mạnh Lên Nhờ Group Chat

Chương 18: Chương 17 Kế Hoạch





Chương 17: Kế Hoạch
Khu đất trống với bãi cỏ thơ mộng lúc nãy giờ đang la liệt xác chết, máu tươi nhuộm đỏ cỏ cây, mùi của sự chết chóc bao trùm cả cánh rừng.
Đàn goblin trên 300 con giờ chỉ còn lại mỗi hobgoblin và một con goblin khác.
Nó có nước da tối màu hơn với tiếng cười quỷ dị.
Hoàng Vĩ đặc biệt chú ý vì từ đầu trận chiến tới hiện tại nó vẫn đứng yên tại đó không nhúc nhích tí nào.
Các thành viên nhóm tuy không có ai tử trận hay bị thương quá nặng nhưng họ đều đã kiệt sức sau trận chiến, Hoàng Vĩ cũng bị thương ở bàn tay vì bị một con quỷ lùn cắn phải, mọi người đành lùi lại theo dõi trận chiến của người máy Jason và hobgoblin.
Jason rất mạnh, thành viên nhóm ai cũng công nhận điều đó.
Mỗi lần cậu ta vung rìu thì cây cối trong phạm vi đều sẽ bị chặt đổ.
Nếu đây là ở Trái Đất thì đã phạm tội phá hoại rừng rồi, nhưng ở thế giới này chắc không có luật đó nên cứ thoải mái thôi.
Tuy nhiên Jason vốn là người máy hỗ trợ xây dựng, sức mạnh và khả năng phòng thủ rất đáng nể nhưng tốc độ lại chậm chạp.
Con hobgoblin nhận thấy được điều này, nó liên tục di chuyển vào những nơi cây cối rậm rạp nhằm hạn chế chuyển động của Jason.
Đến khi có cơ hội là tấn công ngay.
Quả nhiên chỉ sau vài phút thế trận đã nghiêng về một phía.
Jason bị hỏng hóc vài chỗ, di chuyển bắt đầu chậm lại.
Còn con hobgoblin vẫn vẻ mặt đắc chí, né hết các đòn tấn công rồi ung dung đáp trả bằng vài cú nện.
Akira: Có vẻ không ổn rồi!
Akira nói sau khi nốc một hơi hết chai nước khoáng.

Không chỉ hắn mà tất cả thành viên nhóm đều có một chai, những thứ này là do Stella nhờ Bunny chuyển tới.
Không chỉ có nước khoáng, Bunny còn chuyển tới cả hộp cứu thương vì H với Duy Nam là bị thương nhiều nhất.
Với y học của kĩ sư thế giới thì mấy vết thương cỏn con này chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng Stella lại không có hiểu biết nhiều về y học cho lắm, cô bé chỉ có thể mang hộp cứu thương tới sơ cứu cho các thành viên.
Tiêm thuốc giảm đau xong, bôi lên vết thương loại thuốc kích thích tế bào thì sau 24h vết thương sẽ liền lại.
Hoàng Vĩ nhìn thao tác của chú thỏ máy, thắc mắc hỏi Stella:
Hoàng Vĩ: Stella này! Nếu như khoa học ở thế giới của em phát triển đến mức có thể dịch chuyển vật từ nơi này sang nơi khác, vậy tại sao em lại không biết gì về các thế giới khác?
Stella: Anh tưởng là Bunny đã dịch chuyển Jason và Kai cũng như mấy thứ vật dụng từ thế giới của em đến đây chứ gì!?
Hoàng Vĩ: Không phải sao?
Stella mỉm cười, cô lấy trong túi áo ra một vật giống như con chip.
Stella: Em lưu trữ các dạng vật chất bằng cách biến nó thành dữ liệu số rồi đưa vào trong con chip này.
Khi cần thiết Bunny sẽ chuyển hóa dữ liệu trở lại trạng thái ban đầu.
Hoàng Vĩ: Thế sao em không dùng găng tay trữ vật giống anh với Caryln?
Cô bé đưa tay lên gãi đầu:
Stella: Hì hì! Em lỡ tháo banh nó ra để nghiên cứu rồi!
Hoàng Vĩ muốn cạn lời với cô bé này, Elment mà biết quà tặng của mình đã bị phá tanh bành thì chắc sẽ khóc mất.
Elment: Jason thua rồi!
Trận chiến gần như đã đi đến hồi kết.
Jason không còn cầm nổi chiếc rìu nữa mà đánh rơi xuống đất, con hobgoblin nhân cơ hội tấn công tới tấp.
Tiếng va chạm của của gỗ với kim loại kèm theo đó là tiếng xẹt điện vang lên liên hồi.
Cao Thiết: Giờ làm gì đây?
Elment: Chịu! Tôi hết mana rồi còn gì!
Lý Long: Ta cũng cạn sạch linh lực rồi.
Chỉ còn lại hai tấm "hỏa phù" nhưng có dùng cũng vô dụng!
Nghe tới đây thì Hoàng Vĩ cảm thấy khó hiểu, liền hỏi:
Hoàng Vĩ: Hết linh lực? Tôi nhớ anh là tu sĩ cơ mà? Sao không hấp thụ lấy linh khí trời đất để hồi phục linh lực?
Lý Long: Đương nhiên là ta đã thử làm điều đó! Linh khí nơi đây rất nồng đậm nhưng khi ta cố hấp thụ thì linh khí lại bài trừ ta!
Linh khí bài trừ? Đây là lần đầu tiên Hoàng Vĩ nghe tới điều đó.
Theo như những gì hắn biết thì chẳng phải chỉ cần là linh khí thì tu sĩ đều có thể hấp thụ được cơ mà.
Stella: Jason!
Stella nhìn tình trạng của Jason, cô bé nắm chặt hai bàn tay lại cầu nguyện, rưng rưng nước mắt.
Dù là người máy nhưng Jason là do Stella nhặt về và sửa chữa, nếu cậu ta bị phá hủy thì cô bé sẽ đau đớn lắm.
Trái tim của con người rất nhạy cảm và mong manh.
Khi bị tổn thương về tinh thần, vết thương còn khó chữa lành hơn tổn thương về thể xác.
Đối với một đứa trẻ thì điều này còn hơn gấp bội lần.
Không muốn thấy viễn cảnh Stella trở nên trầm cảm, Hoàng Vĩ đang vắt óc suy nghĩ hướng giải quyết:
"Con hobgoblin dựa vào cây chùy đó để kháng ma pháp nhưng bản thân nó thì không.
Nếu vậy thì..."
"Có rồi!"
Một tia sáng ý lóe lên trong đầu, Hoàng Vĩ quay sang nói:
Hoàng Vĩ: Elment! Cậu có ma pháp khống chế nào không?
Elment: Anh hỏi làm gì?
Hoàng Vĩ: Trả lời tôi đi đã!
Elment: Hmm...!có!
Hoàng Vĩ: Vậy cậu còn đủ mana để thực hiện chứ?
Elment: Chút ít! Mà anh rốt cuộc định làm gì thế?
Hoàng Vĩ: Tôi có một kế hoạch này...!
...
Caryln: Kế sách này...!liệu có ổn không?
Hoàng Vĩ: Sẽ được thôi! Chỉ cần làm đúng theo những gì tôi nói.
Lý Long: Đành phải giao cho Hoàng Vĩ đạo hữu thôi.
Dù gì thì cũng đâu còn cách nào khác.
Thảo luận xong kế hoạch, các thành viên nhóm bắt đầu triển khai đội hình.
Duy Nam và Caryln tiên phong, theo sau là H, Melina và Tần Tử.
Hoàng Vĩ: Hành động!
Theo hiệu lệnh cả năm người cùng xông tới chỗ con hobgoblin, nó đưa mắt nhìn sang những kẻ lao tới, nở nụ cười man rợ.
Duy Nam là người đầu tiên đối mặt với con quái vật, nó vung chùy toan đập nát cậu nhưng Duy Nam đã dùng khiên chặn được.
Ầm!!!
Sự va chạm khiến cánh tay Duy Nam tê rần, con hobgoblin định bồi thêm một đòn nữa thì bỗng dưng ngưng lại.
Cơ thể nó đang hứng chịu một cơn đau đớn khủng khiếp khiến nó choáng váng.
Đó là hiệu ứng đến từ Khiên Đồng Lạc Việt, Hoàng Vĩ đưa nó cho Duy Nam nhằm khiêu khích con quái vật tấn công.
Con hobgoblin đã nhận lại toàn bộ sát thương từ đòn đánh ban nãy, nhưng với "kháng sát thương vật lý" nó sẽ nhanh chóng tỉnh táo lại.
Chớp lấy thời cơ H và Melina tung hai nhát chém vào gân chân con hobgoblin.
Vết chém tuy nông nhưng cắt rất chuẩn xác vào gân gót chân, con quái vật mất thăng bằng phải quỳ gối xuống.
Hoàng Vĩ: Chính là lúc này!

Elment vẽ ra một vòng tròn ma pháp trên mặt đất, cậu truyền mana vào đó chờ đợi thời cơ.
Đến khi hiệu lệnh của Hoàng Vĩ vang lên cậu mới kích hoạt nó.
Từ vị trí dưới chân của con hobgoblin bỗng rất nhiều dây leo chui ra khỏi mặt đất.
Những dây leo đó quấn chặt hai chân và cánh tay trái của con quái vật.
Những cái dây leo đó là ma pháp hệ thực vật trong chuỗi kĩ năng "Chiến thần nguyên tố" của Elment.
Ma pháp này chuyên dùng để bắt giữ kẻ địch, những sợi dây leo rất dẻo và chắc chắn nhưng lại khá yếu trước các ma pháp hệ lửa hoặc kim loại.
Con hobgoblin gầm lên, nó định dùng chùy gỗ để phá giải ma pháp nhưng đã bị Caryln mặc chiến giáp cơ khí khóa lại.
Cô ôm chặt cánh tay phải cầm chùy của nó.
Caryln: Bắt được rồi nhé!
Ngay lúc này Lý Long ném ra một trong hai tấm hỏa phù của mình về phía con hobgoblin:
Lý Long: Đi!
Kế hoạch của Hoàng Vĩ là thế này.
Đầu tiên Duy Nam sẽ khiêu khích con hobgoblin để H và Melina tấn công khiến nó không thể di chuyển, tiếp đó Elment sẽ dùng ma pháp khống chế con quái vật, Caryln lo liệu cánh tay giữ chùy của nó, còn Tần Tử...!Hoàng Vĩ chỉ thêm vào cho đủ đội hình thôi chứ hắn chẳng biết nên để tên Tần não phẳng làm gì nữa.
Cuối cùng Lý Long sẽ ném tấm hỏa phù vào con hobgoblin đã mất đi khả năng kháng phép để thiêu rụi nó.
Caryln nói rằng bộ giáp có khả năng chống nhiệt độ cao nên không cần phải lo cho cô.
Mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ, tấm phù bốc lửa bay tới với tốc độ chóng mặt.
Hoàng Vĩ đang chờ tiếng hét thảm thiết của con hobgoblin nhưng điều đó đã không xảy ra.
Chỉ thấy tấm phù bỗng dưng va chạm với một bức tường trong suốt màu xanh lá cây với nhiều hình lục giác ghép lại, tấm phù phát nổ làm không khí xung quanh bị đốt nóng.
Cả nhóm như chết lặng khi chứng kiến hiện tượng vừa rồi, mặt ai cũng hiện lên một câu hỏi: "Chuyện gì vừa xảy ra?"
Hết chương 17.
*Bình luận của người đọc là động lực của tác giả.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.