Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 343: Ngàn Vạn Ước Nguyện





- Hạ Trưởng Lão, Huyền Trưởng Lão! Chúng ta có lợi thế về số đông, Vũ Lôi Phong tuy tấn công rất mạnh nhưng chiêu thức ngày ấy mất rất nhiều thời gian để ngưng tụ, chúng ta không bị hạn chế như Đại Trưởng Lão Phong Vân Môn, có lẽ tình hình vẫn chưa đến nỗi bi quan!
- Đúng thế, để ngưng tụ ra chiêu thức tấn công khủng khiếp kia Vũ Lôi Phong lần đó cần không ít thời gian, chúng ta chia ra công kích hắn là được!
- Cũng không còn cách nào khác! Ta không tin Vũ Lôi Phong này có thể bắt kịp tốc độ và phòng ngự được những đòn thế của chúng ta.
Kẻ này nếu đã chủ tu về thiên hướng tấn công, vậy tốc độ và phòng thủ của hắn sẽ không thể nổi trội được, ta không tin một người có thể hoàn hảo về mọi mặt!
Ba Trưởng Lão Hoàng Lôi Tông đạt thành ăn ý, bọn họ lập tức không còn sợ hãi nữa, cả ba siết chặt Nguyên Linh Khí nghênh chiến.
- Vũ Lôi Phong! Nhốt chúng ta vào đây thành công nhưng ngươi cũng đừng vội mừng! Hưu chết về tay ai còn chưa biết đâu!
Tiên hạ thủ vi cường, ba người liền muốn chiếm thế chủ động, ba luồng lôi chưởng bắn ra hầu như cùng lúc về phía Vũ Lôi Phong.
Vũ Lôi Phong lập tức lách người, hiểm hóc luồn qua khoảnh cách giữa hai quyền ảnh đầy lôi điện.
Thế nhưng trước mặt lại là một quyền ập tới, xung quanh lại có rất nhiều đạo công kích nhằm phong tỏa đường lui của hắn.
- Vũ Lôi Phong! Quả nhiên ngươi không dám ngạnh kháng! Tiến lên các huynh đệ, bắt sống kẻ này về lên chức nào!
Vũ Lôi Phong tinh thần tập trung.

Cơ thể dùng một góc độ không tưởng uốn mình, lần nữa tránh cùng lúc ba đòn thế lao tới.
- Hoàng Lôi Chấn Thiên Trận!
Chu Trưởng Lão kết xuất vô số thủ ấn nhanh như chớp, xung quanh phạm vi đám người Hoàng Lôi Tông và Vũ Lôi Phong mọc lên vô số cột trụ cao ngất, ba người lập tức nhảy đến ba vị trí trong trận.
- Tụ sấm!
Thiên địa biến sắc, bầu trời khu vực Eo núi Thiên Công trở nên tối mịt, từng luồng lôi điện hoàng kim sắc không ngừng giáng xuống khu vực chiến đấu.
Khắp nơi trong Hoàng Lôi Thành, mọi người đổ dồn ánh mắt vào hàng trăm đạo lôi điện hoàng kim phía xa, ai nấy đều phấn khích.
- Hoàng Kim Lôi Minh, đó là biểu tượng của Hoàng Lôi Tông a, chắc chắn ai đó đang không biết sống chết chọc vào Hoàng Lôi Tông bị các cường giả dạy cho một bài học rồi.
Trong khu vực Hoàng Lôi Tông, chúng cao tầng lo lắng nhìn bầu trời phía xa.
- Ba người Trưởng Lão chưa đi được bao lâu, vậy mà Hoàng Lôi Chấn Thiên Trận đã được thi triển ra, xem chừng kẻ địch không đơn giản!
- Có vẻ không ổn.
Ngụy Trưởng Lão mau xuất phát đến eo núi Thiên Công xem tình hình, tránh xảy ra thương vong không đáng có!
- Đã rõ!
Một bóng hình nhanh chóng vụt qua đám người, lao về phía bầu trời đầy lôi điện.


- Vũ Lôi Phong! Trong trận này, ngươi sẽ không ngừng bị lôi điện oanh kích từ bốn phương tám hướng, để xem ngươi chống đỡ kiểu gì?
Ba người Trưởng Lão của Hoàng Lôi Tông dùng thân mình dẫn dắt lôi điện, không gian hiện tại tràn ngập mùi sấm chớp, mùi vị khét khét đặc trưng tại Tử Đỉnh Sơn.
Hàng trăm đạo lôi đình hoàng kim thẳng hướng Vũ Lôi Phong mà lao tới, dù hắn có chạy đến bất kì chỗ nào thì đám lôi điện này đều như có mắt đuổi theo không bỏ.
- Khá khen cho trình độ Ý Hồn! Nhưng trận pháp này còn quá nhiều sơ hở! Ví dụ như:
Vũ Lôi Phong tâm niệm vừa động, sau lưng xuất hiện một khối Cầu Đạo Ngọc, nó lập tức hòa cùng thuộc tính Lôi tạo thành một lớp giáp lôi điện phủ quanh người hắn, Vũ Lôi Phong thoải mái đón nhận hàng trăm công kích không ngừng giáng vào người mình.
- Ví dụ như: Số lượng thì nhiều, mà uy thực có chút xíu! Mai mạnh, còn hôm nay chưa mạnh!
Nhìn Vũ Lôi Phong không ngờ lại chẳng thèm tránh né, ba người cắn răng gia tăng lực lượng, giảm bớt số lượng tia chớp đánh xuống! Những đạo lôi đình chất lượng cao hơn khi trước mạnh mẽ giáng thẳng vào đỉnh đầu Vũ Lôi Phong.
- Thứ hai: đám người các ngươi chắc chưa đọc qua truyện Đẽo Cày Giữa Đường! Bộ ta nói gì các ngươi cũng tin à?
Các đạo lôi điện uy lực đã mạnh lên rất nhiều, nhưng số lượng lại ít đi, Vũ Lôi Phong dễ dàng tránh né, đám người Hoàng Lôi Tông tức muốn nổ phổi khi bị Vũ Lôi Phong chơi một vố.
- Các huynh đệ, không có thời gian đùa giỡn với tiểu tử này đâu!
- Hoàng Thiên Lôi Liên Kích!
Theo trận pháp, Linh Hồn Lực của ba người không ngừng đổ vào tụ sấm, Nguyên Lực Lôi tính như thủy triều tràn vào trong trận, không gian vặn vẹo, mây đen đầy trời.
Trên đỉnh đầu Vũ Lôi Phong và ba người, một tia hoàng kim lôi minh to như một căn nhà bổ xuống, phạm vi cực rộng bao trùm cả không gian Huyết Băng Phách Lôi Liên
- Ngươi né kiểu gì? Chết đi!
Ầm Ầm Ầm
Ba luồng lôi điện to tướng giáng mạnh xuống một cách vô tình, Vũ Lôi Phong khẽ biến sắc, quả nhiên hai Ý Hồn Cảnh đỉnh phong và một Hư Hồn Cảnh không hề tầm thường chút nào, đối mặt với loại công kích như vậy Vũ Lôi Phong nếu chủ quan sẽ ăn không ít thiệt thòi.
Tiểu Na Hồn Đao xuất hiện, uy thế gấp mười lần lôi điện lan tràn trên nó, bắn ra hào quang tử kim sắc chói sáng.
- Ngàn Vạn Ước Nguyện!
Đao trong tay giơ lên trời cao, từng luồng lôi điện trong thiên địa Tử Đỉnh Sơn giống như bị hiệu triệu, mây đen thẳng hướng Vũ Lôi Phong mà đánh ra ngàn vạn lôi điện giáng xuống Tiểu Na Hồn Đao.
Ba luồng lôi điện to lớn của ba người Hoàng Lôi Tông cũng không thoát khỏi số phận, chúng nó bị Tiểu Na Hồn Đao mạnh mẽ hút lấy, uy lực tiêu biến không còn sót lại.
Vũ Lôi Phong hiện tại giống như một cây cột thu lôi, hắn đứng ngạo nghễ trước mặt ba người Trưởng Lão Hoàng Lôi Tông, vô số tia chớp từ bốn phương tám hướng hội tụ vào mũi đao tử sắc trên tay hắn, cảnh tượng vô cùng hoành tráng, nhưng trong mắt ba người lại là vô hạn sợ hãi.
Tại một cửa hang động vùng hẻo lánh, một thân ảnh yểu điện thướt tha trong bộ trang phục đỏ nhạt nhìn lên trời cao, ánh mắt hiện lên một nỗi nhớ vô bờ.
- Ngàn Vạn Ước Nguyện! Thì ra chàng đã đến Tử Đỉnh Sơn!
Trần Lệ vội vàng thu xếp lại hang động, thân ảnh thẳng hướng vùng trời hội tụ vô số lôi điện lao đi.
- Chuyện gì? Là chuyện gì đã xảy ra ở eo núi Thiên Công?
Khắp nơi trên địa bàn của Hoàng Lôi Tông, vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn từng đạo lôi điện hội tụ, hiện tại thiên địa như chỉ tập trung vào eo núi Thiên Công, sấm chớp tràn ngập bầu trời đều giáng xuống khu vực đó, tạo thành cảnh tượng như một cái phễu ánh sáng rót vào eo núi Thiên Công.
- Chẳng lẽ là bảo vật xuất thế?

- Đi! Mau điều tra! Trong địa bàn Hoàng Lôi Tông có khả năng xuất hiện bảo vật!
Hiện tượng kỳ lạ trên bầu trời Tử Đỉnh Sơn làm vô số thế lực lân cận chú ý, từng đám người kéo nhau hướng về eo núi Thiên Công.

Ba Trưởng Lão Hoàng Lôi Tông thẫn thờ nhìn cảnh tượng trước mắt, Vũ Lôi Phong lúc này khí thế đại thịnh, thanh đao trên tay hắn đã cắn nuốt vô số lôi đình dày đặc, ánh sáng tử sắc sáng như một mặt trời thu nhỏ.
- Hắn muốn tấn công! Lực tấn công của kẻ này chúng ta không thể thừa nhận đâu! Mau cản hắn lại!
Hư Hồn Cảnh duy nhất trong ba người lập tức lao lên, hắn muốn ngăn chặn Vũ Lôi Phong tụ lực, nếu không một chiêu này đánh ra sẽ có rắc rối lớn.
- Trễ rồi! Các ngươi đứng thành trận pháp lâu như vậy mà không nhận ra sai lầm của mình sao?
Vũ Lôi Phong cười cười nhìn về ba người, ánh mắt giống như nhìn người chết.
Ba người lập tức cảm thấy bản thân không ổn, toàn bộ cơ thể không còn chút cảm giác nào, muốn nhúc nhích cũng không được.
- U Minh Tử Hỏa! Phong Ấn!
Ba ngọn lửa tím bốc lên dữ dội, bao phủ ba người vào bên trong, tác dụng đặc biệt của Tử Hỏa là khiến người trúng phải không cách nào nhúc nhích hay dùng Nguyên Lực và Linh Hồn Lực, nó giống như một loại cấm chế vậy.
- Lôi Liên! Quay lại đi!
Huyết Băng Phách Lôi Liên nhận được mệnh lệnh của Vũ Lôi Phong, nó nhanh chóng thu lại kết giới sau đó hóa thành một đạo huyết quang bắn vào mi tâm Vũ Lôi Phong, trở lại thành ấn ký hoa sen đỏ máu ẩn hiện trên trán hắn.
- Vũ Lôi Phong! Thì ra là ngươi!
Từ phía xa, một đạo khí tức mạnh mẽ ập tới, chấn cho Vũ Lôi Phong lùi lại một bước.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.