Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 341: Hồn Thần Khí





- Đã có tin tức của cánh quân điều tra tung tích do Lương Chấp Sự đứng đầu, hắn đang ở Eo Núi Thiên Công!
Chưởng Môn Hoàng Lôi Tông ánh mắt hiện ra chút khó hiểu, hắn hỏi vị Trưởng Lão kia;
- Lương Chấp Sự phụ trách điều tra khu vực nào?
Vị Trưởng Lão kia lục lọi lại trí nhớ một chút, sau đó hắn nói:
- Bẩm Chưởng Môn, ta phân bố hắn điều tra ở khu vực cổng thành phía tây!
Chưởng Môn Hoàng Lôi Tông phân tích:
- Eo núi Thiên Công cách cổng tây khoảng vài chục dặm, khoảng cách không nhỏ.
Tại sao một đội được cử đi điều tra ở cổng tây lại chạy đến tận nơi kia để điều tra mà còn phát ra được tín hiệu?
Vị Trưởng Lão kia cũng lập tức hiểu ra:
- Có hai khả năng! Một là đám người Lương Chấp Sự truy đuổi theo người kia đến tận eo núi Thiên Công mới bóp ngọc giản.
Hai là đã xảy ra chuyện không may!
- Báo! Huyền Trưởng Lão! Ngọc giản sinh mệnh của Lương Chấp Sự cùng những người đi cùng đã vỡ nát!
Đúng lúc này, thanh âm hớt ha hớt hải chạy vào trong đại điện, trên tay hắn là một khối ngọc giản vàng nhạt vỡ vụn.

- Chuyện này không đơn giản nữa rồi! Chưởng Môn, người đối phó thế nào đây?
Chưởng Môn Hoàng Lôi Tông vẫn rất bình tĩnh, hắn nói:
- Lục Trưởng Lão bị hạ độc mà chết, chứng tỏ người ra tay thực lực không quá mạnh, vì nếu hắn thực lực cường hãn sẽ dễ dàng giết chết Lục Trưởng Lão chứ không dùng cách hạ độc!
- Lục Trưởng Lão đang ở tu vi Ý Hồn Cảnh Ngũ Trọng, có thể khẳng định, kẻ ra tay chắc chắn chưa đạt đến Hư Hồn Cảnh!
- Hiện tại, Huyền Trưởng Lão, Chu Trưởng Lão và Hạ Trưởng Lão cùng nhau xuất hành, đầu tiên đến cổng tây hỏi thăm tình hình xem có xảy ra chuyện gì không, sau đó đến eo núi Thiên Công một chuyến!
- Chu Trưởng Lão đã là Hư Hồn Cảnh Nhất Trọng, hẳn sẽ không có nguy hiểm gì khi chạm mặt kẻ kia, các ngươi nhớ về sớm, tốt nhất là bắt sống người trở về!
Ba người lập tức cúi đầu lĩnh mệnh, sau đó liền thẳng hướng cổng tây Hoàng Lôi Thành chạy tới.
- Chưởng Môn! Người có suy đoán được ai đứng sau chuyện này không?
Chưởng Môn Hoàng Lôi Tông dựa lưng vào ghế, hắn nói:
- Huyết Lôi Tông, Hắc Lôi Tông và Thanh Lôi Tông đều có khả năng, đợi bọn họ trở về rồi sẽ rõ thôi.

Đứng trước không gian hùng vĩ, Linh Nhi không khỏi cảm thán.
Từng cảm giác man mát khi các cơn gió âu yếm nàng, sự dễ chịu khoan khoái khi hít bầu không khí trong lành cũng như ánh nắng chói chang làm nàng vô cùng rung động.
- Một người đã vẫn lạc vô số năm tháng vẫn có thể để lại một ảo cảnh khủng khiếp như thế này, thực lực của hắn lúc trước rốt cuộc đã đến tình trạng nào rồi?
Linh Nhi nhìn ngắm xung quanh, mọi thứ chân thật đến mức nàng nghĩ mình đã rời khỏi Lãnh Kim Hàn Băng Sơn đặt chân đến một nơi khác.

- Thế nào? Bất ngờ lắm đúng không?
Một thanh âm đột ngột vang lên, Linh Nhi giật mình nhìn về phía tiếng nói phát ra.
Một thân ảnh vĩ ngạn mang áo khoác lông trắng đứng trước mặt nàng.
- Bạch Lộ Tiền Bối? Sao người lại ở đây?
Bạch Lộ đặt tay lên vai Linh Nhi, hắn hiền hòa cười:
- Đây đã là khảo nghiệm cuối cùng rồi, khả năng ngươi trở thành truyền nhân của chủ nhân đã rất cao, ta ở đây nói cho ngươi biết thêm một chút sự tình.
Bạch Lộ ngồi xuống thảm cỏ, mắt nhìn ra xa xăm, Linh Nhi ngồi xuống bên cạnh tò mò hóng chuyện.
- Trước đây, chủ nhân một thân sở học kinh diễm tuyệt luân, xét về phương diện sử dụng Linh Hồn Lực chỉ có thể dùng tự đệ nhất mà hình dung.
- Luyện Khí, Luyện Đan đối với chủ nhân chỉ là trò trẻ con, thời đó có biết bao nhiêu cường giả kể cả đến từ Tứ Đại Gia Tộc của Nhân Loại phải đến nhờ người luyện khí cho.
- Ngươi biết Nguyên Linh Khí loại nào là khó luyện nhất không?
Nghe câu hỏi của Bạch Lộ, Linh Nhi trầm ngâm.
- Nguyên Linh Khí tấn công, phòng thủ, tăng tốc, đánh lạc hướng và đa số các loại khác đều rất dễ luyện, chỉ có Nguyên Linh Khí liên quan đến linh hồn rất khó luyện chế ra!
Bạch Lộ gật đầu:
- Đúng vậy! Nguyên Linh Khí liên quan đến linh hồn vô cùng khó luyện, nó thậm chí thoát ly khỏi phạm trù Nguyên Linh Khí, được gọi với một cái tên khác là Hồn Linh Khí!
- Bởi Hồn Linh Khí vô cùng khó luyện, người luyện được Hồn Linh Khí giống như đứng trên đỉnh vinh quang được xã hội trọng vọng.
Bởi từ sau Nhập Hồn Cảnh, Nguyên Lực so với Linh Hồn Lực tỏ ra kém hơn không ít, từ cảnh giới này đa số đều dùng Linh Hồn Lực để chiến đấu.
- Chủ nhân là người như vậy, Hồn Linh Khí dưới tay người luyện chế đã đạt tới hàng trăm kiện, nhưng đa số đều là cấp thấp theo đơn đặt hàng của những người kia.
- Ngày qua ngày, kinh nghiệm của chủ nhân tích lũy càng sâu, kiến thức luyện khí cùng với óc sáng tạo tìm tòi của người qua hàng ngàn năm thời gian đã đơm hoa kết trái.
Linh Nhi cảm thấy khúc cao trào đã tới, nàng tò mò:
- Đơm hoa? Chủ nhân người đã làm ra tuyệt thế Hồn Linh Khí gì sao?
Bạch Lộ ánh mắt hiện lên vẻ tự hào, hắn nói:
- Tuyệt thế Hồn Linh Khí sao? Ha ha! Còn hơn cả như thế nữa cơ!
Linh Nhi cảm giác tim mình đập mạnh hơn một phần, nàng nuốt nước bọt chờ đợi:
- Ngày hôm đó, thiên uy ngập trời, dị tượng thiên địa làm cho cả đại lục này điên đảo, chủ nhân luyện ra một kiện Hồn Linh Khí 14 sao trong truyền thuyết! Đúng vậy đấy! Hồn Thần Khí đầu tiên của Đại Lục Thúy Hằng này là do chủ nhân luyện ra! Khoảnh khắc linh trí của nó khai sinh chính là lúc thiên địa rung chuyển dữ dội, thiên uy hàng lâm ngập trời!
- Hồn Thần Khí sao?
Linh Nhi tròn mắt, nàng biết Thần Khí rất khó luyện, Linh Nhi nàng luyện một món Nguyên Linh Khí 7 sao đã mãi không luyện được, Thần Khí tức Nguyên Linh Khí 14 sao còn khó cỡ nào nữa chứ?
Hồn Linh Khí lại là một dạng đặc biệt của Nguyên Linh Khí, khó luyện cực kỳ.
Theo lời của Bạch Lộ, người luyện ra được Hồn Linh Khí đã là đỉnh cao trong giới luyện khí, luyện ra được Hồn Thần Khí chứng tỏ kiến thức về luyện khí cũng như kỹ năng sử dụng Linh Hồn Lực của vị tiền bối này khủng khiếp đến mức độ nào.
- Đúng vậy! Kiện Hồn Thần Khí đầu tiên trên thế gian này là chủ nhân ta luyện ra.

Sự tự hào hiện rõ trên nét mặt của Bạch Lộ, cùng với đó là một sự tiếc nuối không cam lòng.
- Nhưng đáng tiếc thay, thế nhân vốn chẳng yên lành, thay vì công nhận địa vị của chủ nhân, đám người kia hết lần này đến lần khác lại muốn dụ dỗ người đầu quân cho thế lực bọn họ, tất nhiên sự kiêu ngạo của người sao có thể chấp nhận dưới trướng kẻ nào chứ?
- Dụ dỗ không được, bọn chúng muốn cướp lấy Hồn Thần Khí mà người luyện ra, nghiêm trọng hơn là muốn bắt sống chủ nhân, mang về sưu hồn để moi ra được thông tin và cách luyện chế Hồn Linh Khí cũng như Hồn Thần Khí!
Theo từng câu nói, Linh Nhi mơ hồ cảm thấy tiếng nghiến răng của Bạch Lộ càng lớn, sát khí bên trong lời nói cũng như cơ thể dần lan tràn ra ngoài tạo thành cảm giác lạnh lẽo không thôi.
- Sát khí của người này quá nặng, từ trước đến giờ chưa từng thấy kẻ nào có sát khí khủng khiếp như vậy cả!
- Đừng ngạc nhiên như vậy, thù hận này của ta đã dồn nén hơn vạn năm, sát khí nặng cũng là chuyện thường tình mà thôi!
Bạch Lộ trấn an Linh Nhi, sau đó hắn nhìn nàng chằm chằm.
- Như ta đã từng nói, trải qua muôn vàn trận chiến liên miên bất tuyệt, ta và chủ nhân dừng chân tại đây, người dùng toàn bộ sức lực còn lại của mình thiết lập các thí luyện để tìm được truyền nhân hữu duyên, cũng dùng toàn bộ thần lực để bố trí một loại cấm chế không để bất kỳ kẻ nào trên Ý Hồn Cảnh có thể tìm đến nơi đây, cũng chỉ vì muốn tìm được người thích hợp giúp cả ta và chủ nhân báo thù, sở học của hắn sẽ một lần nữa vang danh thiên hạ!
- Trải qua bao nhiêu năm tháng, ta cũng không còn nhớ rõ nữa, nhưng rốt cuộc ta cũng đợi được.
Linh Nhi! Ngươi sở hữu Đại Trí Tuệ, Đại Nghị Lực, Đại Hàn Tâm.
Đã đủ điều kiện tiếp nhận Đại Cơ Duyên!
Linh Nhi nghiêm túc ánh mắt gật đầu:
- Được! Vậy tiếp theo là gì?
Bạch Lộ gật đầu, ánh mắt nghiêm trọng hẳn.
- Ngươi đã thông qua khảo nghiệm của Bạch Lộ ta, khảo nghiệm của chủ nhân, nhưng vẫn còn một khảo nghiệm khó nhất phía trước đợi ngươi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.