Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 280: Lôi Phong! Đi Mau!






- Sáu Phi Hồn Cảnh!
Nhìn Bách Lý Lạc Vân, Lam Thiên Phong Ba sánh vai nhau mà đứng.
Sau lưng là bốn vị trưởng lão của Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia.
Vũ Lôi Phong ngưng trọng nhìn đám người đang lăng không mà đứng trên trời cao.
Sáu đạo khí thế Phi Hồn Cảnh ầm ầm bạo phát, một luồng áp lực cực lớn đè nặng lên đám người Vũ Lôi Phong, Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Trần Lệ và Hồ Điệp Y, còn có Đặng Tiến Hòn vừa nhậm chức đệ thập cũng phải chịu áp lực chung với cả bọn
Vũ Lôi Phong thần sắc trầm trọng, áp lực trên người của hắn là mạnh nhất, hắn không dám tưởng tượng áp lực này nếu đặt lên đầu chúng nữ có lẽ các nàng sẽ bị đè bẹp trong phút chốc
Chúng nữ và Đặng Tiến Hòn tuy không nhận áp lực mạnh như Vũ Lôi Phong, thế nhưng vẫn quá sức chịu đựng của họ, bàn chân không ngừng bấu chặt lấy mặt đất thế nhưng thân thể vẫn bị lùi dần ra sau, mặt đất tạo thành từng cái rãnh nhỏ
- Hôm nay! Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia muốn tiêu diệt Nghịch Phong Minh! Ai không phận sự lập tức rời đi! Kẻ nào xen vào, bất luận là ai, giết không tha!
Thanh âm giận dữ của Bách Lý Lạc Vân truyền ra khắp nơi trong Thúy Hằng Thánh Địa, chấn đến không gian run rẩy làm màng tai mọi người run lên bần bật, những người thực lực thấp thậm chí muốn mất hết hồn vía lăn đùng tại chỗ ngất đi
Đám người Nghịch Phong Minh cảm giác bản thân đã không còn đường lui, bọn họ lập tức làm ra quyết định.
Cả đám người từ vị trí của mình liền vọt tới chắn trước mặt Vũ Lôi Phong và chúng nữ

Vũ Lôi Đình bộ dạng già nua lúc này đã không còn, hắn đại khí bừng bừng nhìn lên không trung, hô lớn
- Bách Lý Chưởng Môn, Lam Thiên Tông Chủ, đại hội Thập Đại Cường Giả vốn không cấm giết người, các ngươi nếu đã cho bọn chúng tham gia thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý chúng sẽ bị giết chết.
Lẽ nào chỉ vì các thí sinh của Nghịch Phong Minh ta giết chết các thí sinh của các ngươi là phạm vào luật của hội thi sao?
Bách Lý Lạc Vân mỉm cười, bất quá nụ cười này mang theo vô tận sát khí rét lạnh
- Không sai, về điểm này các ngươi hoàn toàn đúng, Nghịch Phong Minh không hề phạm luật của Thúy Hằng Thiên Đế đặt ra, thi đấu Thập Đại Cường Giả rất công bằng!
Nghịch Phong Minh, khu vực Vũ Đài Môn có một lão giả bước ra, khí thế không kém gì so với Vũ Lôi Đình, khí thế Phi Hồn Cảnh nhàn nhạt chấn động.
Đây là nhân vật tu vi cao nhất Vũ Đài Môn, phụ thân của Đặng Vũ – Đặng Vô Tâm! Hắn lớn tiếng chất vấn
- Nếu đã như vậy! Hà cớ gì các ngươi lại muốn diệt sạch Nghịch Phong Minh chúng ta? Chỉ vì mấy tiểu bối tuổi còn chưa quá một trăm đó sao?
Theo sau Đặng Vô Tâm, từ trận thế của Âm Phong Môn và Thiên Thánh Môn, hai người một nam một nữ đồng thời đi ra, lăng không mà đứng, sánh vai cùng Vũ Lôi Đình và Đặng Vô Tâm.
Bọn họ là trụ cột của Âm Phong Môn và Thiên Thánh Môn, theo thứ tự là: Phong Lưu Ly và Hạ Mộng Vũ.
Bốn người ngang hàng nhau đồng loạt phát ra khí thế, bốn cỗ hơi thở Phi Hồn Cảnh bùng phát ra xung quanh, đối chọi gay gắt với sáu người của Lam Thiên Gia và Bách Lý Gia.

Tuy khí thế không cách nào so sánh với đám người hai đại gia tộc nhưng cũng không đến nỗi chật vật như Vũ Lôi Phong và chúng nữ khi trước
Có bốn lão quái vật trong môn đứng ra gánh lấy áp lực, đám người Nghịch Phong Minh, còn có Vũ Lôi Phong cùng chúng nữ mới cảm thấy tốt hơn một chút.
Nhìn trận thế mạnh nhất của Nghịch Phong Minh, chỉ có vỏn vẹn bốn Phi Hồn Cảnh, thực lực thế này đối với đại môn phái và đại gia tộc bọn họ quả thực là trò cười.
Nên biết rằng thực lực của sáu người mới chỉ là một phần trong toàn bộ lực lượng bổn môn mà thôi.
Bách Lý Lạc Vân cười khẽ, hắn nói.
- Đúng là Nghịch Phong Minh các ngươi không hề vi phạm quy tắc của Thập Đại Cường Giả Hội, lý do đó không thể nào dùng để diệt môn các ngươi!
Dừng một chút, ánh mắt của Bách Lý Lạc Vân trở nên rét lạnh, hắn cười gằn
- Thế nhưng! Vũ Lôi Phong của Nghịch Phong Minh các ngươi dám cả gan đánh chết Đại Trưởng Lão của Phong Vân Môn ta, tuy chỉ là một tên Đại Trưởng Lão của thế lực phụ thuộc Bách Lý Gia, nhưng dù sao cũng là một Phi Hồn Cảnh Thất Trọng, đây là tổn thất cực lớn đối với Phong Vân Môn chúng ta!
- Cho nên! Chúng ta muốn Nghịch Phong Minh đền mạng cho Đại Trưởng Lão! Có vấn đề gì không?
Dung nhan xinh đẹp khẽ động, Phong Lưu Ly ánh mắt khinh bỉ nhìn Bách Lý Lạc Vân!
- Buồn cười! Đại Trưởng Lão các ngươi vi phạm quy định của Thúy Hằng Thiên Đế đặt ra, cả gan động thủ với thí sinh trong Thập Đại Cường Giả Hội, bị người phán tội chết! Vũ Lôi Phong của Nghịch Phong Minh chẳng qua chỉ là người được Thúy Hằng Thiên Đế ủy thác mà thôi, sao có thể quy hết trách nhiệm lên đầu hắn và Nghịch Phong Minh chúng ta chứ?
Bách Lý Lạc Vân bình tĩnh nhún nhún vai, hắn nói
- Ta không biết! Ở đây ai cũng đều thấy rõ mồn một, chính Vũ Lôi Phong đã ra tay giết chết Đại Trưởng Lão Phong Vân Môn chúng ta, chúng ta muốn báo thù cho hắn!
Lam Thiên Phong Ba im lặng một lúc lâu mới mở miệng, thanh âm trầm thấp nói
- Lại nói! Tứ Đại Môn Phái các ngươi vốn là bốn môn phái dưới trướng Phong Vân Môn, phục vụ cho Phong Vân Môn, dựa vào Phong Vân Môn mới có thể tồn tại.
Ấy vậy mà các ngươi âm thầm kết minh, phải chăng có mưu đồ tạo phản? Nếu không có cuộc thi Thập Đại Cường Giả, có lẽ đại lục này không ai biết âm mưu của các ngươi a.
Phong Vân Môn ra tay thanh trừng tai họa ngầm cũng coi như hợp tình hợp lý!
Nghe thấy Lam Thiên Phong Ba nói vậy, chúng cường giả Nghịch Phong Minh nhất thời không thể nói lời nào, nhưng đúng lúc này, Hạ Mộng Vũ bước lên trước một bước, hắn nói
- Xem như các hạ có lý! Vậy thì có liên quan gì đến Lam Thiên Gia Tộc hay Tử Vân Tông các ngươi sao? Chẳng lẽ Bách Lý Gia vì một tiểu bối không đủ thực lực ngã xuống trong Thập Đại Cường Giả lại muốn cùng Nghịch Phong Minh chúng ta trở mặt? Nên nhớ.
Nghịch Phong Minh không nằm trong khu vực Tử Đỉnh Sơn của các ngươi!
Mọi người xung quanh xem náo nhiệt cũng gật gù, chúng cường giả ở các khu vực khác ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Hạ Mộng Vũ.
Khu vực Bình Nguyên Thiên Hương, một phụ nhân trung niên nhàn nhạt nói:
- Lam Thiên Tông Chủ! Đây là việc riêng của khu vực Phong Vân Sơn, mọi người không nên nhúng tay quá nhiều vào việc này a, đừng quên quy định tổ tiên truyền lại!
Khu vực Thiên Địa Vực, Thiên Địa Giáo - Thác Bạt Giáo Chủ cũng lên tiếng

- Tứ Huyền Cung Chủ nói không sai! Lam Thiên Tông Chủ nên có chừng mực một chút vẫn tốt hơn!
Các cường giả Tứ Linh Thần thì chỉ ngồi yên quan sát, xem náo nhiệt mà gật gù.
Bọn họ không hề liên quan đến chuyện này a, Nhân Loại cắn xé nhau, Nguyên Yêu Thú bọn họ trăm lợi mà không có một hại
Bách Lý Lạc Vân ánh mắt tối sầm lại, cơ mặt co giật không thôi, hắn cũng biết Lam Thiên Gia Tộc không thể nào tham gia vào vũng nước đục này, bọn họ chung quy vẫn không phải người của Phong Vân Sơn, họ đến từ Tử Đỉnh Sơn a
Nhưng nếu lúc này Lam Thiên Phong Ba rời đi! Ở nơi đây Phong Vân Môn – Bách Lý Gia Tộc tính cả hắn tổng cộng chỉ có ba Phi Hồn Cảnh mà thôi, các cường giả Phi Hồn Cảnh khác đã ở lại trấn thủ sơn môn, một bộ phận đang trên đường đến khu vực Nghịch Phong Minh tàn sát.
Trước mặt là bốn cường giả Phi Hồn Cảnh của Nghịch Phong Minh, tuy tu vi họ thấp hơn ba người bọn hắn, nhưng lợi thế về số đông khiến Bách Lý Tuyệt Phong hơi chùn bước, thứ hắn muốn chính là giết Vũ Lôi Phong.
Nếu để đám lão già này dây dưa thì Vũ Lôi Phong sẽ lại chạy mất như ngày ấy.
Mà thật trùng hợp, trong đầu đám người Nghịch Phong Minh cũng đang nghĩ giống hệt mấy người Bách Lý Gia
- Lôi Phong! Linh Nhi! Thiên Kim! Điệp Y! Lệ Nhi! Các ngươi đi mau! Lôi Phong, con có thủ đoạn có thể bỏ trốn đúng không? Đi Đi! Cứ mặc kệ bọn ta, ngày hôm nay Nghịch Phong Minh lành ít dữ nhiều, chúng ta sẽ cố cầm cự, ngươi đi mau lên!
- Lôi Phong! Đi mau lên! Bảo toàn huyết mạch của Nghịch Phong Minh! Ở Phong Vân Sơn có lẽ đã không thể trụ rồi, chúng ta không thể mất cả ngươi!
- Đừng lo cho chúng ta! Đi mau! Ngày sau báo thù cho chúng ta là được!
- Diệt sạch bọn chúng! Chúng ta tin ngươi!
Toàn bộ mọi người Nghịch Phong Minh hét lớn…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.