Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 246: Rơi Đài






- Dám xem thường ta sao? Băng Hỏa Dung Hợp!
Phượng Yên Đan khẽ quát, trong ánh mắt đã không còn sự hờ hững nữa, thay vào đó là chiến ý ngập trời
Khí tức vẫn là Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng, nhưng trong thoáng chốc, quanh người Phượng Yên Đan đều chìm trong một mảnh cuồng bạo
- Đây mới thực sự là Phượng Yên Đan sao?
Phong Linh Nhi nhìn khí thế bừng bừng của Phượng Yên Đan, không khỏi âm thầm cảm thán, cũng không biết cô cô của nàng thế nào mà có thể đào tạo ra một yêu nghiệt thế kia nữa.
Mình bồi dưỡng chúng nữ bằng các vật phẩm mua trong Hệ Thống KOF, tuy rằng phải chia ra đủ bốn phần nhưng đồ của hệ thống vô cùng tốt, chúng nữ so với người thường chỉ có hơn chứ không bao giờ kém
Vậy mà Phượng Yên Đan trước mặt này lại khiến Phong Linh Nhi suy nghĩ lại ý nghĩ tự cao của mình lúc xưa.
Nàng mới 100 tuổi, suy ra tuổi Nhân Loại là 25, mới từng ấy tuổi đã đạt đến thành tựu này, Phong Linh Nhi đoán chừng nàng cũng là Ý Hồn Cảnh.
Luyện thành Phượng Linh Thánh Thể của Phượng Linh Thần, còn thành công dung hợp Băng và Hỏa thuộc tính với nhau, thành công tạo ra thể chất truyền thuyết của Phượng Linh Thần! Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Thể!
Một nữ nhân xuất sắc như vậy, nếu Phong Linh Nhi không có hệ thống, có thể sánh bằng người ta sao? Nếu không có hệ thống, đoán chừng hắn vẫn còn là một thiếu gia phế vật ở Phong Lôi Môn mà thôi
Nhìn khí tức của Phượng Yên Đan hiện tại, Phong Linh Nhi có thể đoán được một chút, so với người cùng cấp, nàng đã mạnh hơn gấp năm lần
Năm lần, nói thì thấy ít, nhưng thực tế có mấy ai làm được? Nên biết mạnh hơn gấp đôi so với người cùng cấp đã có thể coi là tuyệt thế kỳ tài
Phong Linh Nhi tính toán một chút, chúng nữ Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ hiện tại cũng chỉ mạnh hơn người cùng cấp gấp ba lần mà thôi, nếu thêm các thủ đoạn quỷ dị thì sẽ còn mạnh hơn nhưng ở đây là đang so sánh cường độ thuần túy, nếu xét về điểm này này thì Phượng Yên Đan ăn đứt chúng nữ

Phượng Yên Đan siết chặt trường kiếm trong tay, thân ảnh nhanh đến cực hạn hòa mình cùng kiếm ảnh
- Vô Song Kiếm Trận!
Trước mắt Phong Linh Nhi, một đám kiếm ảnh bay múa liên hồi, thân ảnh của Phượng Yên Đan đã không thấy đâu nữa nhưng kiếm ảnh vẫn đánh ra liên lục, cứ nàng hiện tại chính là kiếm ảnh vậy
Phong kiếm giơ lên đỡ lấy từng đạo kiếm ảnh, Phong Linh Nhi chợt nhận ra kiếm của mình đang dần nứt vỡ
- Băng Hỏa Dung Hợp đúng là bất phàm! Một kiếm Hỏa rồi lại một kiếm Băng.
Tăng hạ nhiệt đột ngột như vậy dù vật cứng nhất trên thế gian cũng bị hư hại! Không hổ danh Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Nữ!
Phong Linh Nhi vừa chém vừa cảm thán, Phượng Yên Đan trong đám kiếm ảnh mỉm cười, thanh âm tự tin vang lên
- Đúng vậy đấy! Phong Linh Nhi ngươi xem ra lý giải về các nguyên tố rất sâu a
Kiếm trận vẫn bao phủ lấy Phong Linh Nhi, kiếm ảnh rậm rạp như mưa, hai loại thuộc tính băng hỏa luân phiên nhau công kích, kiếm trong tay Phong Linh Nhi vỡ vụn ra rất nhiều lần, nhưng lập tức lại ngưng tụ chém tới, thế trận giằng co không ai chịu thua ai
Phượng Yên Đan vẫn điên cuồng tấn công, Phong Linh Nhi vẫn chỉ một mực đáp trả, mỗi đòn tung ra đều mạnh hơn Phượng Yên Đan một chút, khiến nàng càng lúc càng ủy khuất, càng đánh ra nhiều đòn công kích hơn
Cuối cùng, Phượng Yên Đan đã hết kiên nhẫn, kiếm trong tay giơ cao lên không trung
Trong mắt Phong Linh Nhi, Phượng Yên Đan lúc này thật vô cùng chói sáng
Khán giả cũng ngẩn ngơ nhìn nàng
Một kiếm giơ lên, vạn người rung động
Kiếm quang bắn thẳng lên trời cao, một hư ảnh cực lớn xuất hiện sau lưng Phượng Yên Đan, đây là một đầu phượng hoàng lớn chừng ngàn thước, vô cùng đặc biệt và sống động
Một nửa thân bên phải của phượng hoàng, cánh đỏ sải rộng, ngọn lửa cam bốc cháy hừng hực.
Bên trái lại tràn ngập băng hàn trong màu sắc xanh lam sáng bóng lạnh lẽo
Băng Hỏa Phượng Hoàng hiện thế, tiếng phượng minh vang vọng đất trời, từ trong đám hư ảnh, Phượng Yên Đan dần dần hiện ra
Phượng Yên Đan lao thẳng xuống, kiếm nhắm thẳng đỉnh đầu Phong Linh Nhi, theo sau nàng, phượng hoàng hai màu đỏ xanh cũng vỗ cánh hót vang lên một tiếng rồi đâm thẳng xuống
- Phượng Nộ Kiếm Quyết!
Phong Linh Nhi nhìn phượng hoàng đâm tới, kiếm trong tay ném ra trước mặt, ngay trong khoảnh khắc lần nữa xoay tròn trước mặt nàng.
Một tia sáng đỏ bắn ra xuyên thấu vạn vật
- Cầu Vồng Tối Thượng!
Phong Linh Nhi đẩy mạnh một cái, một thất sắc quang trụ lấy kiếm làm trung tâm, lấy tia sáng đỏ làm quỹ đạo, bắn mạnh về mũi kiếm Phượng Yên Đan đang đâm tới
Hai lực lượng cuồng bạo va chạm, Phong Linh Nhi chống mạnh chân xuống đất ngăn cản bản thân bị đánh lui, Phượng Yên Đan cũng cắn răng chịu đựng chấn động lan tràn nơi thanh kiếm tiếp xúc
Một bên nóng lạnh tuần hoàn, một bên chói sáng ấm áp, hai người không ai nhường ai, lực lượng vô cùng vô tận giằng co
- Phượng Yên Đan! Thánh nữ người mạnh hơn người cùng cấp gấp 5 lần quả thật rất biến thái, nhưng ta còn hơn cả cô!
Phong Linh Nhi hô lớn, Cầu Vồng Tối Thượng bùng lên hào quang mạnh mẽ gấp mấy lần, lực lượng đàn áp toàn bộ hết thảy.
Cũng tội nghiệp Phượng Yên Đan, nàng trong cùng cấp mạnh gấp 5 lần quả thật là rất biến thái, nhưng so sánh với tên Vũ Lôi Phong mạnh gấp 20 lần người cùng cấp như thế này vẫn có chút hơi cố gắng quá mức
Phượng Yên Đan còn đang trụ vững dưới lực lượng của Phong Linh Nhi, đột nhiên cầu vồng kia trở nên mạnh mẽ kinh khủng, lực lượng cuồng bạo như ngàn ngọn núi ập tới khiến Phượng Yên Đan không kịp làm gì
Cẩn thận nhìn kỹ một chút, Phượng Yên Đan lại run lên, Phong Linh Nhi vậy mà vẫn đang duy trì tu vi Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng
- Vậy hóa ra từ đầu đến giờ mình được nhường sao?
Phượng Yên Đan thở dài, nàng đã bộc phát toàn bộ sức mạnh mình có thể cho một đòn này, vốn đang tán thưởng Phong Linh Nhi vô cùng vì có thể trụ vững bản thân dưới công kích của mình, Phượng Yên Đan cũng không ngờ chính mình mới là người được nhường a
- Sức mạnh này! Gấp 6 lần? Không! Gấp 10 lần? Cũng không thể mạnh đến mức này!
Phượng Yên Đan không ngừng tính toán, mặc kệ bản thân đang bị đẩy lui từng bước một, trong đầu chỉ còn một dấu chấm hỏi to đùng
- Phong Linh Nhi rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Chân đã lùi đến mép chiến đài, cảm nhận sự hụt hẫng dưới mặt đất, Phượng Yên Đan mới thanh tỉnh lại
- Chấm dứt!
Phong Linh Nhi phất tay, Cầu Vồng Tối Thượng bộc phát lần cuối, nổ mạnh một cái rồi tan biến trong thiên địa
Dưới đài, Linh Nhi hít sâu một hơi thầm rùng mình, Cầu Vồng Tối Thượng lúc trước chỉ như một cú đấm quệt qua người nàng, đâu thể ngờ khi Phong Linh Nhi dùng với Phượng Yên Đan lại mạnh mẽ cuồng bạo như vậy.
Phượng Yên Đan cũng chỉ mới lấy lại tinh thần, đột nhiên cảm thấy mình bị hất văng đi một cái, dưới chân trống rỗng
Khán giả ngưng lại ánh mắt, hít sâu một hơi khí lạnh, không ai phát ra tiếng động thừa thải nào
Rơi Đài!
Nhìn khoảng không dưới chân, Phượng Yên Đan lúc này mới ý thức được! Trong giao chiến cùng cấp, nàng đã bại!
Thân ảnh nóng bỏng rơi xuống chiến đài, Phượng Yên Đan vẫn nhìn lên trời cao, không quan tâm đến việc bản thân đang rơi xuống
Thời gian như ngừng lại, trước mắt Phượng Yên Đan hiện lên một thân ảnh tuyệt mỹ, y phục đỏ rực hấp dẫn, tóc mây trắng như tuyết, buông xõa như thác nước.

Mỗi lần nàng bước đi, chiếc lắc ở cổ chân vang lên tiếng động rất êm tai.
Cô Cô nàng đang ngồi bên một gốc hoa anh đào, mắt khép hờ thưởng thức một chén rượu, thấy Phượng Yên Đan tiến đến, nàng liền mở mắt ra hỏi
- Tiểu Đan Đan! Luyện tập sao rồi? Nhìn tâm tình ngươi có vẻ hớn hở vậy?
- Cô Cô! Con luyện thành Băng Hỏa Dung Hợp và Phượng Linh Thánh Thể rồi!
- Tốt lắm! Nghỉ ngơi mấy hôm, cùng Cô Cô đi uống rượu, vài hôm nữa sẽ chỉ cho ngươi cách dung hợp!
- Cô Cô! Có phải sau khi dung hợp thành Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Thể, con sẽ trở thành thiên hạ vô địch không?
Phượng Yên Đan hỏi, nghe thấy lời này, Cô Cô nàng nghiêm nét mặt nói
- Đan Đan! Con còn nhớ lần đầu khi con muốn bái sư, Cô Cô đã nói gì với con không?
Phượng Yên Đan cười cười, đọc to rõ từng câu một
- Ba điều cấm kị!
Thứ nhất: Không được xem nhẹ kẻ thù dù hắn có là một tán tu! Dù thế nào cũng phải nghiêm túc chiến đấu, không đùa bỡn mang đến nhiều phiền phức không đáng có!
Thứ hai: Không được coi bản thân mình là thiên hạ vô địch dù bản thân mạnh mẽ thế nào đi nữa! Cho đến khi đạt đến đỉnh phong cũng không được có suy nghĩ này, vì Cô Cô mới là thiên hạ vô địch!
Thứ ba: Không được có đồ ăn ngon mà giấu Cô Cô, nếu vô tình phát hiện mỹ vị, bằng mọi phương pháp như năn nỉ, trao đổi cũng phải đem về, không được đe dọa người sở hữu!

Bản thân vẫn rơi tự do xuống đài, Phượng Yên Đan chợt mỉm cười
- Cô Cô! Đan Đan lại phạm sai lầm rồi! Nhưng con sẽ không thua như vậy đâu!
- Ý Hồn! Xuất!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.