Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 240: Đập Đá Đến Nghiện






- Linh Nhi Chiến Thiên Cung!
Linh Nhi giải trừ giày trượt băng, nàng đạp mạnh mặt đất một cái, thân thể bắn lên không trung, đáp xuống một cột băng, tay cầm một cây cung ngưng kết từ băng Nguyên Lực.
Cây cung này kết tinh từ băng giá, thân cung tinh xảo ưu mỹ, hẳn là Linh Nhi đã sớm thiết kế nó từ lâu nên chỉ cần nghĩ là có thể ngưng tụ ra được, băng giá óng ánh lên hào quang xanh lam, cung lớn gần bằng chính cơ thể của Linh Nhi theo chiều dọc
- Băng Phách Kiếm Pháp – Băng Nguyệt Đạp Không!
Thân pháp của Băng Phách Kiếm Pháp, Linh Nhi dưới điều kiện băng giá di chuyển cực nhanh, như thuấn di trên mặt băng vậy, mặc dù các đấu sĩ mang trong mình Băng Thuộc Tính thường có xu hướng phòng thủ và tấn công, ít chú trọng về thân pháp, nhưng Linh Nhi thì khác, Băng Phách Kiếm Pháp có đầy đủ, tất nhiên không thể thiếu bộ pháp được
- Phong Lôi Môn Thân Pháp – Phong Hành Gia Tốc!
Linh Nhi lại tiếp tục dùng thêm một vũ kỹ thân pháp, tốc độ đẩy lên cực nhanh
Chỉ trong chớp mắt, Linh Nhi đã đứng ở phía xa trên đỉnh một cột băng, cung trên tay đã kéo căng từ lúc nào, một bó tên cũng ngưng kết từ Băng Nguyên Lực tùy thời có thể bắn đi
- Tán Xạ Tiễn!
Linh Nhi khẽ quát một tiếng, hơn chục mũi tên rời cung, bay về phía Phong Linh Nhi, những mũi tên khác thì tỏa ra đủ các phương hướng, ngăn chặn những đường Phong Linh Nhi có thể rút lui
Trong khoảnh khắc, Linh Nhi lại biến mất, nàng thoắt cái lại đứng ở một trụ băng khác, cung tên kéo mạnh
- Chú Tâm Tiễn!
Tên bắn ra như mưa, Linh Nhi không ngừng kéo cung, một lần kéo ra là hàng chục mũi tên hội tụ, như thể có hàng chục Linh Nhi cùng kéo cung chứ không phải một mình nàng
Phong Linh Nhi không ngừng nhảy qua nhảy lại, kiếm trên tay xoay tròn chém nát những mũi tên như mưa không ngừng lao tới
Đồng thời, Phong Linh Nhi cũng đáp trả không ít chiêu thức
- Chớp Lửa Chói Rọi!
Phong Linh Nhi chém ra từng kiếm, mỗi nhát chém là một điểm sáng bắn ra, chúng bay thẳng đến đỉnh của những trụ băng
Linh Nhi vừa lúc cũng đáp xuống một trụ, cảm thấy dưới chân hơi nóng nóng liền nhìn xuống
Bụp!
Một tiếng nổ nhẹ vang lên, Linh Nhi chỉ cảm thấy dưới chân ê ẩm, tốc độ giảm mạnh, nhưng vẫn nhanh vô cùng
- Thống khoái a! Ăn tiễn của bổn cô nương!
Nhìn thấy Phong Linh Nhi vẫn có thể phản công lại mình trong tình huống này, Linh Nhi triệt để động chiến ý tối đa, cũng không muốn giữ lại nữa
Cung trong tay lóe lên hào quang chói mắt, Linh Nhi tay kéo mạnh dây cung, Băng Nguyên Lực không ngừng hội tụ, còn có Phong Nguyên Lực
- Không ổn!
Phong Linh Nhi cảm thấy có chút nguy hiểm, nàng thấy bất an khi nhìn một chiêu này, nhất thời lui lại
- Một chiêu này! Xem ngươi còn đỡ được không?
Gió lốc hội tụ trên đầu các mũi tên, trong tay Linh Nhi, băng cung đã lớn như một cái nhà, Linh Nhi vẫn kéo căng, tay run lên từng trận
- Vạn Băng Toái Phong Tiễn!
Vụt!
Linh Nhi giương cung, cũng là lúc toàn bộ khán giả nín thở
Linh Nhi kéo cung, là lúc toàn bộ thiên kiêu các nơi, kể cả chúng nữ và mấy người Long Thiên Linh, Lân Kiêu Hùng,….
hít sâu một hơi khí lạnh
Khi Linh Nhi buông ra dây cung, cũng là lúc toàn bộ các cường giả lặng người
Vạn Tiễn Tề Phát, không gian ngập tràn trong sắc xanh của băng giá
Phong Linh Nhi nhìn vạn tiễn không ngừng dội qua dội lại, trong lòng sợ hãi than
- Hóa ra, tuyệt chiêu của Linh Nhi cũng không phải là Vạn Băng Toái Phong Châm! Đây mới là chiêu thức thực sự của nàng!
Mà trong công kích này, Phong Linh Nhi thực sự đã cảm nhận được sự uy hiếp, đây không còn là những mũi châm đánh yêu nhẹ nhàng gãi ngứa được nàng tùy tiện phóng ra như trước nữa, mà là những mũi tên băng thực sự mang theo lực lượng mạnh mẽ vô song, bắn cú nào đau cú đó, nàng đã không còn muốn chơi đùa với mình nữa
Cảm nhận được chiến ý như vậy, Phong Linh Nhi cũng là một mặt cười lớn
*- Được! Được lắm! Không hổ là lão bà của ta! Chiêu này đủ độc, đủ tính đe dọa đối với bất kỳ một Hữu Hồn Cảnh nào!
Nghe mấy lời này, Linh Nhi cũng cười cười, nói
- Vậy! Để xem ngươi có thể đỡ được hay không?
Phong Linh Nhi cười lớn, giọng nói vang vọng khắp không gian, vang vọng cả khán đài
- Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y còn có Trần Lệ! Tất cả các ngươi! Đều là những Đấu Sĩ cực kỳ mạnh, những chiêu thức của các ngươi! Chiêu nào cũng độc, lạ và bá đạo! Về phần này chắc ai cũng công nhận!
Nghe Phong Linh Nhi nói lớn như vậy, khán giả cũng có chút không hiểu mà cúi đầu nghị luận
- Phong Linh Nhi có khi nào đang tuyệt vọng quá nên bắt đầu dùng võ mồm không vậy?
- Ta nghi lắm! Băng Phách Tiên Tử không hổ là Băng Phách Tiên Tử a, cái tên thật xứng đáng, ta dám cá không có Hữu Hồn Cảnh nào của Quy Linh Thần có thể điều khiển chưởng khống Băng Thuộc Tính như nàng!
- Đúng a! Chiêu này quá khủng khiếp, mũi tên mỗi lần nảy đều tăng tốc độ một chút, càng né mũi tên càng nhanh, sát thương càng mạnh!
- Mà những mũi tên này cũng quá quỷ dị, Phong Linh Nhi đã đánh mấy lần, kết quả mấy mũi tên này lại không có bị chấn nát mà văng đi rồi tiếp tục nảy về, quá bá đạo, quá khủng bố!
- Ta mà dùng được chiêu này! Còn có ai chống lại được chứ?
Mặc kệ khán giả đang nói gì, Linh Nhi và chúng nữ vẫn chăm chú lắng nghe Phong Linh Nhi
Phong Linh Nhi tiện tay đánh văng một đám mũi tên, lớn tiếng nói tiếp
- Nhưng mà! Dù cho chiêu thức, vũ kỹ có biến ảo cỡ nào, có khó chịu cỡ nào đi nữa! Vẫn chỉ là những chiêu thức hữu hình!
- Sự đáng sợ của một chiêu thức, phải là thứ mà không thể nhìn thấy! Hôm nay Phong Linh Nhi ta sẽ dạy cho các ngươi một bài học về chiến đấu!
Phong Linh Nhi nói xong, thân ảnh đã sớm không còn ở chỗ cũ
Rầm!
Một cột băng của Linh Nhi dựng lên vỡ nát!
Rầm!
Lại một cột băng bị chém thành mảnh nhỏ
Ầm Ầm Ầm!
Liên tục là tiếng nứt vỡ, Linh Nhi không ngừng nhìn theo chuyển động của thân ảnh đỏ đen kia, nàng như một bóng ma điên cuồng đập phá trụ băng
Chỉ trong vài chục giây, hàng trăm trụ băng của Linh Nhi đã bị đánh vỡ gần hết
Tốc độ của Phong Linh Nhi nhanh đến mức các mũi tên bằng băng của Linh Nhi cũng không thể bắt kịp, tên bị đánh ra ngoài vô cùng nhiều, mà Phong Linh Nhi cũng chẳng mấy quan tâm, vừa chạy, vừa đánh bay mũi tên, vừa đập băng như đập đá
Nhìn từng cái trụ băng không ngừng vỡ vụn, Linh Nhi có chút khó hiểu, những trụ băng này chỉ khiến không gian nơi đây nhiều hơn phần khó di chuyển và làm điểm ẩn nấp cho nàng, chứ nó cũng không có quá quan trọng, nếu Phong Linh Nhi có đập hết trụ băng thì mặt đất và kết giới xung quanh vẫn phản lại Vạn Băng Toái Phong Tiễn như thường
Linh Nhi tròn mắt quan sát, Phong Linh Nhi thì chém băng đến nghiện, trực tiếp bơ luôn Linh Nhi đứng đó không quan tâm
Chỉ còn vài trụ băng cuối cùng
Nhìn các trụ băng giờ đã không còn quá mười, Linh Nhi bắt đầu chờ đợi, có lẽ sau khi đập hết trụ băng, Phong Linh Nhi sẽ chuyển sang đánh mình
Nhưng đúng lúc này, dị biến phát sinh
Một cơn đau truyền đến, Linh Nhi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy mình đang bay đi, thanh âm nhàn nhạt của Phong Linh Nhi vẫn văng vẳng phía sau
- Linh Nhi yêu dấu! Nàng đang đợi ta đập hết trụ băng sao?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.