Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 155: Bốc Hơi






- Đồ Phong Vân! Chết cho lão tử!
Trong kết giới Huyết Băng Phách Lôi Liên, Hoàng Trưởng Lão gầm lên một tiếng, trên tay xuất hiện một thanh đao dài rộng, kích cỡ còn muốn to hơn cả người lão
Đây là một thanh Nguyên Linh Khí 11 sao, Hoàng Trưởng Lão hắn đã phí không ít công sức làm nhiệm vụ để có thể đổi lấy thanh Cự Lôi Chấn Thiên Đao này, đao sinh ra hoàn toàn dùng cho Lôi hệ Đấu Sĩ làm vũ khí, một thân đao có thể dung nạp rất nhiều năng lượng lôi hệ vào cùng một lúc, sau đó phát ra công kích hủy thiên diệt địa
Đao trong tay không ngừng cuồn cuộn hấp thu từng tia Nguyên Lực trong người, Hoàng Trưởng Lão sắc mặt có chút tái nhợt, hơi thở dồn dập, bất quá trong mắt hắn chỉ còn lại sát khí thâu thiên
- Lão tử lười tốn thời gian với ngươi! Chết!
Hoàng Trưởng Lão nghiến răng, một tia Nguyên Lực cuối cùng trong người toàn bộ rút ra, Cự Lôi Chấn Thiên Đao hung hăng bổ ra một cái vào không gian
- Cự Lôi Thiên Đao Trảm!
Ầm Ầm!
Không gian bao phủ đầy trong lôi điện, một vết cắt cực lớn như muốn hủy thiên diệt địa, phân chia thiên hạ mà lao ra, trên đao ảnh, muôn vàn tia hoàng sắc lôi quang ầm ầm gào thét, không gian nơi đao ảnh đi qua có chút vặn vẹo như muốn bị xé rách
Vũ Lôi Phong vẫn ung dung đứng đó, Trường Hồng Kiếm trong tay bừng sáng ngọn lửa màu đỏ cam, áo choàng mang theo ánh lửa da cam không gió tự bay, đôi mắt hình dấu (+) trở nên sắc bén
- Có một thứ còn cứng hơn cả Cầu Đạo Ngọc của Tiểu Na, chuyên khắc chế các đòn tấn công từ xa này a
Vũ Lôi Phong nhìn Trường Hồng Kiếm, Nguyên Lực khẽ động
Vù Vù!
Gió gào thét, Phong Nguyên Lực ngập trời hàng lâm
Trường Hồng Kiếm bay múa, Vũ Lôi Phong nắm chặt cán kiếm, chân trụ Trung Bình Tấn, một kiếm quét mạnh về phía trước
- Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ! Tường Gió!
Xoẹt Xoẹt!

Vũ Lôi Phong kiếm quét mạnh về phía trước, dưới chân hắn, một cái đồ án huyền ảo lập tức hiện ra, ngay sau đó, từ cái đồ án kia bốc lên vô cùng vô tận Phong Nguyên Lực, chúng nhanh chóng dùng tốc độ nhanh chóng bện vào nhau, hòa quyện với nhau sinh ra một bức tường cực kì mỏng manh bằng những cơn gió màu xanh nhạt
Từ bên ngoài nhìn vào, mọi người chỉ có thể thấy Đồ Phong Vân kia cầm một thanh kiếm chém mạnh ra phía trước, màu xanh của tường gió đã sớm bị màu đỏ của kết giới che phủ
Chỉ thấy công kích của Hoàng Trưởng Lão như một cơn sóng thần đánh thẳng vào Đồ Phong Vân, nhưng ngay lập tức bị một lực lượng nào đó bài trừ toàn bộ, nháy mắt mất tích trước mặt hắn
Trong kết giới, Hoàng Trưởng Lão triệt để há hốc miệng
- Chuyện gì thế này? Phong thuộc tính? Ngươi còn mang cả Phong thuộc tính!
Hoàng Trưởng Lão triệt để cảm thấy mình điên rồi, tên này không phải mang bốn hệ là Lôi – Hỏa – Mộc, tư chất UR sau đó lộ ra Băng Hệ, đã là khiến hàng vạn người khiếp sợ, vậy mà giờ đây, thêm một cái Phong Hệ nữa, Hoàng Trưởng Lão cảm thấy trên đời này sẽ không còn điều gì có thể làm hắn bất ngờ
Cái quan trọng là, bức tường bằng gió mỏng manh trước mắt không ngờ lại vẫn trơ trơ ra đó, sau khi ăn nguyên một đòn Cự Lôi Thiên Đao Trảm toàn lực của mình vẫn không bị rung chuyển chút nào
Mà tên Đồ Phong Vân kia lại vẫn ung dung khoanh tay đứng đó nhìn hắn như muốn trêu tức, nhất thời sắc mặt Hoàng Trưởng Lão trắng bệch, Nguyên Lực toàn bộ sau chiêu kia đã tiêu tán, còn lại chút Linh Hồn Lực cũng đã tiêu hao gần sạch khi dùng Vạn Đao Lôi Ảnh Trận, hắn không còn làm chủ được Hữu Hồn và Ý Hồn nữa, thân thể không còn lơ lửng trên không trung, tia lôi điện dưới chân mờ nhạt, Hoàng Trưởng Lão đáp xuống đất thở hổn hển
Vũ Lôi Phong tra kiếm vào vỏ, một mặt giả vờ tư thế của các Samurai Nhật Bản, chân đứng trung bình, vỏ kiếm ngang hông, mắt nhắm hờ
Tinh quang trong mắt đại thịnh, Vũ Lôi Phong mở mắt, thân ảnh biến mất tại chỗ
- Tử Vân Kiếm Pháp! Kiếm Đoạn Phong Vân!
Theo động tác Vũ Lôi Phong rút kiếm, thân thể hắn biến mất lúc này đã lần nữa xuất hiện sau lưng Hoàng Trưởng Lão, một thanh âm kiếm tra vào vỏ lại vang lên
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Hoàng Trưởng Lão vô lực hỏi một tiếng
- Đồ Phong Vân! Kẻ sẽ diệt sạch Phong Vân Môn!
Thanh âm của Vũ Lôi Phong truyền ra, ngay khi kiếm tra vào vỏ hoàn tất, từ vị trí hắn vừa biến mất tới nơi hắn xuất hiện, hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn kiếm ảnh thi nhau bắn tới
- Kiếm Đoạn Phong Vân, tạo ra trên quỹ đạo di chuyển của người tung chiêu chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín kiếm khí mang nồng đậm Tử Vong lực, sát thương tính theo chiến lực của người thi triển nhân đôi!
Vũ Lôi Phong thì thầm, hắn thầm tính toán một chút, nhờ có các buff của hệ thống, chiến lực của Vũ Lôi Phong mạnh hơn người thường gấp ba lần, kinh mạch gân cốt đan điền thông qua khảo nghiệm mạnh hơn người cùng cấp gấp đôi, thêm trạng thái Thần Huyết Tổ Chú tăng gấp mười, vậy hiện tại hắn mạnh hơn người cùng cấp 60 lần
Kiếm đoạn Phong Vân gấp đôi chiến lực mỗi nhát chém, vậy là mỗi nhát đều mạnh hơn Kết Hồn Cảnh Tam Trọng gấp 120 lần, tương đương một Ý Hồn Cảnh Nhất Trọng rồi a
Và lúc này, chín vạn, chín ngàn chín trăm chín mươi chín nhát chém của Ý Hồn Cảnh nhất trọng phang thẳng vào người một tên Ý Hồn Cảnh Tam Trọng, dù chênh lệch khá lớn nhưng số lượng quá khủng bố, thêm việc Hoàng Trưởng Lão đã sớm kiệt sức nên chỉ có thể chờ chết
Cảm nhận khí tức tử vong đến rất gần, Hoàng Trưởng Lão mới hỏi thêm một câu
- Ngươi có thù với Phong Vân Sơn sao? Vậy tại sao lại chỉ tìm Tử Đỉnh Sơn chúng ta gây phiền toái?
Vũ Lôi Phong lắc đầu nói
- Vì các ngươi chọc phải người không thể chọc!
Lời vừa dứt, gần mười vạn kiếm ảnh bắn đến, Hoàng Trưởng Lão triệt để buông xuôi, hắn giờ đã nỏ mạnh hết đà
Xoẹt xoẹt….
Máu tươi bắn ra, vạn kiếm xâu xé
Một vị trưởng lão Ý Hồn Cảnh cao cao tại thượng, thần hồn câu diệt
Nhiệm vụ: Phong Phạm Vua Giác Đấu! Trạng thái: Hoàn thành!
Thưởng: 10 triệu vàng, 100 nghìn kim cương, 100 triệu điểm vinh quang!
Thưởng thêm: Do hoàn thành sự kiện ẩn, giết chết thay vì đánh bại Ý Hồn Cảnh, tặng một Trường Hồng Kiếm Linh
Trong đầu Vũ Lôi Phong, thanh âm Tiểu Na vui vẻ vang lên
Vũ Lôi Phong cũng thầm mừng, hắn bỏ chút công sức, nào ngờ lần này phát tài lớn a.
đùng một cái có 100 nghìn kim cương, số kim cương này còn nhiều hơn các nhiệm vụ trước cộng lại
Vũ Lôi Phong liền suy tư một lúc, sau đó hắn làm ra quyết định
- Lôi Liên! Về với Điệp Y đi!
Huyết Băng Phách Lôi Liên nghe vậy liền tách ra, đóa hoa sen mười cánh lúc lày trở thành hai đóa sen năm cánh, sau đó một bông liền biến mất
Trong đội hình Phong Lôi Môn, Hồ Điệp Y đang nắm lấy tay Trần Lệ trấn an nàng thì chợt cảm thấy choáng váng, vội vàng khoanh chân ngồi, trên trán ẩn ẩn hiện lên một ấn ký màu đỏ máu
- Điệp Y, ta vào Thiên Mệnh Không Gian trốn một đoạn thời gian, về phần nó là cái gì Lệ Nhi sẽ giải thích, các nàng về lại Phong Lôi Môn hảo hảo học luyện đan luyện khí nhé!
Giọng nói của Vũ Lôi Phong vang lên trong đầu Hồ Điệp Y, sau đó không còn chút tín hiệu nào biến mất, cả Hồ Điệp Y cũng không thể kết nối lại
Toàn trường đang lặng yên chờ thời cơ thì bỗng nhiên phát sinh dị biến, kết giới Huyết Băng Phách Lôi Liên đang hung dữ ầm ầm khí thế với vô vàn lôi điện và băng hỏa luân hồi, đột nhiên nháy mắt biến mất
Không gian bên trong kết giới lộ ra, chỉ thấy một vũng máu tươi với vô vàn vết cắt trên mặt đất, Hoàng Trưởng Lão đã triệt để hóa thành thịt vụn, thanh bảo đao của hắn đang cắm chặt trên mặt đất, khí huyết vô tung
Nhưng cái mọi người quan tâm lúc này là Đồ Phong Vân, Đồ Phong Vân không thấy đâu nữa
Trong khoảng không kết giới, một cái ngọc giản rơi từ trên cao xuống, hiện lên một thanh âm khàn khàn trầm đục
- Phong Lôi Môn, Âm Phong Môn, Thiên Thánh Môn và Vũ Đài Môn.
Chuyện năm xưa bổn công tử nhớ kỹ, về sau sẽ diệt từng cái một! Ha Ha Ha!
- Còn đám tiện nhân Phong Vân Môn, ăn một cú của bổn công tử đau chứ? Về sau còn nhiều cục lắm cứ từ từ mà đợi đi! Cáo Từ!
Thanh âm vừa dứt toàn trưởng trở nên yên tĩnh
- Tìm! Tìm cho ta!
- Bằng mọi giá phải tìm cho được tên Đồ Phong Vân đó!

Phong Lôi Môn đám người Vũ Lôi Vân giả vờ gào thét như điên, bọn họ đương nhiên biết Vũ Lôi Phong nói vậy là có ý gì, hắn đang cố tình che giấu mối quan hệ giữa Tứ Đại Môn Phái nên mới nói như vậy, thế là cả đám người Phong Lôi Môn, Thiên Thánh Môn, Âm Phong Môn và Vũ Đài Môn điên cuồng truy lùng, khung cảnh hùng hồn đến cực điểm
Họ đã sớm được Hồ Điệp Y truyền âm nói Lôi Phong đã trốn biệt tích, cũng được Trần Lệ giải thích cái gọi là Thiên Mệnh Không Gian nên cũng đành phối hợp diễn trò với hắn mà thôi
- Đào ba tấc đất, nhổ sạch cây trong rừng cũng phải tìm ra tên Đồ Phong Vân đó
Nguyên một đám người Phong Vân Sơn Tứ Đại Môn Phái hăng hái lùng sục, trong lòng thầm than Vũ Lôi Phong điếm thúi, nội tâm sảng khoái cười lạnh
Mà các nhân vật trong Tứ Đại Môn Phái của Tử Đỉnh Sơn, Bình Nguyên Thiên Hương và Thiên Địa Vực cũng không đứng yên, dù họ không muốn tìm Đồ Phong Vân nhưng Huyết Băng Phách Lôi Liên không thể bỏ qua a
Trên tầng trời, đám người Phong Vân Môn sắc mặt khó coi
- Quái lạ, thần thức của ta không ngừng dò xét cũng không phát hiện ra hắn, rốt cuộc đã đi đâu?
Đại trưởng lão Phong Vân Môn không ngừng thả ra thần thức cường đại, đáng tiếc một chút khí tức cũng không cảm nhận được
- Chẳng lẽ một cục tức này lại chỉ có thể nhịn sao?
Tứ trưởng lão chột mắt của Phong Vân Môn sát khí bừng bừng hỏi thăm đại trưởng lão, đại trưởng lão của hắn vốn là một Phi Hồn Cảnh chuẩn bị hóa thần a, thực lực so với chưởng môn còn mạnh hơn, vậy mà không thể cảm ứng được Đồ Phong Vân kia chạy đi nơi nào, cả khí tức Huyết Băng Phách Lôi Liên cũng không có
Các khu vực khác, Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần đều nghi hoặc, từng luồng thần thức ầm ầm mà ra, dò xét vạn dặm xung quanh, một con kiến nhỏ cũng không thoát khỏi dò xét của họ
Nhưng đáng tiếc, một chút xíu khí tức của Huyết Băng Phách Lôi Liên cũng không còn nữa, cả đám sắc mặt có chút khó coi
- Tra! Tra ngay cho ta! Đồ Phong Vân rốt cuộc là kẻ nào, bổn tọa muốn biết tất cả về hắn!
Đại Trưởng Lão Phong Vân Môn tức giận gầm thét! Thanh âm vang vọng khắp trời cao, chấn đến văng các Đấu Sĩ tu vi thấp
- Lão tử muốn biết, một ngày hắn hít thở bao nhiêu cái, đi vệ sinh cũng phải biết hắn vẩy bao nhiêu lần! Tra cho ta!
Tứ trưởng lão cũng cắn chặt răng tức giận, hắn gầm thét
Nhất thời, hàng trăm hắc y nhân từ Phong Vân Môn tản đi khắp mọi ngõ ngách
Cùng lúc đó, hàng trăm các thám tử do thám của các đại thế lực không ngừng tản đi từng ngóc ngách



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.