Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 149: Cách Đối Phó Với Hạng Người Vô Sỉ






- Lửa Bùng Nổ!
Vũ Lôi Phong quát lạnh, trên cán dao của Mạnh Hổ không biết từ bao giờ, một ngọn lửa tím đã âm thầm bốc cháy trên đó
Theo từng đạo thủ ấn nhanh như điện xẹt đánh ra, đốm lửa bỗng chốc bùng phát dữ dội, lan rộng ra khắp toàn thân con dao trên tay Mạnh Hổ
- Chết tiệt! Ngươi cố tình!
Mạnh Hổ vội vàng ném con dao đi, nhưng hắn chợt kinh hãi khi không cách nào buông con dao ra được, mặc dù tay đã ném mạnh nhưng các ngón tay không cách nào buông cán dao ra
Trên các đầu ngón tay của Mạnh Hổ, lửa tím lan tràn khống chế mọi hành động cửa hắn, nhất thời cả bàn tay phải cứng đờ
Hoảng hốt, Mạnh Hổ liền dùng tay trái đánh mạnh vào cán dao, muốn chấn nó bay ra ngoài
- Không cái ngu nào bằng cái ngu này!
Vũ Lôi Phong lắc đầu thầm than
Một chặt đánh ra, Mạnh Hổ thành công đánh bay cán dao đang nắm trên tay xuống đất, nhưng cũng vì thế mà hắn thành công kiến tạo một pha tự bóp đi vào lịch sử
Dao bay thì bay rồi, nhưng tay của Mạnh Hổ vẫn chưa thể cử động, U Minh Tử Hỏa vẫn hừng hực cháy trên các đầu ngón tay hắn, còn đang không ngừng lan rộng ra cả bàn tay
Thêm nữa, cái tay trái đang yên đang lành, Mạnh Hổ lại dùng nó để gạt dao ra, thế là bàn tay trái của hắn cũng ngập tràn tử sắc hỏa diễm
Hai tay hoàn toàn không thể nhúc nhích, Mạnh Hổ sợ hãi tìm mọi cách dập lửa, thử dùng Linh Hồn Lực hóa thành hình dạng đè ép cũng không cách nào làm nó tắt, loại hỏa diễm này dường như ăn sâu vào trong da thịt vậy
- Ngươi có giỏi thì đừng dùng loại hỏa diễm này! Chết tiệt!
Mạnh Hổ vô cùng uất ức, giờ hắn mới cảm nhận được sự bất lực của anh trai mình khi bị ngọn lửa này thiêu đốt a, muốn cử động còn không thể, hắn mới bị ở hai bàn tay thôi, anh trai Mạnh Hùng của hắn là bị hàng trăm cột lửa thiêu đốt toàn thân đấy, có thể nói là đau khổ cỡ nào
- Ta thấy ngươi mất mặt quá đấy! Ngươi thân là Hữu Hồn Cảnh Bát Trọng, ta chỉ là một tên Kết Hồn Cảnh phế vật mà thôi, vậy mà ngươi đánh không lại, còn yêu cầu ta không được dùng Nguyên Linh Khí, bây giờ cả Hỏa diễm cũng không được, vậy ngươi còn muốn gì nữa?
Vũ Lôi Phong lắc đầu trêu chọc nói với Mạnh Hổ, kẻ này nói hắn ngu lại bảo tự ái a
- Ngươi có ngon thì chỉ dùng Lôi Nguyên Lực một đấu một với ta!
Mạnh Hùng liền quát lớn, hắn cố ý quát to hết sức có thể
- Được! Bổn công tử không ngán ai bao giờ, ta chơi với ngươi
Vũ Lôi Phong vẫn ung dung, hắn nhìn qua Lý Xương khẽ gật đầu
Lý Xương tuy là kẻ địch nhưng nhân phẩm kẻ này cũng không đến nỗi thối nát, vì vậy Vũ Lôi Phong cũng không muốn gây khó dễ gì với hắn, phong cách sống của Vũ Lôi Phong là như vậy, người không phạm ta ta không phạm người, nếu ngươi phạm ta, ta diệt cả nhà ngươi

Lý Xương thấy Đồ Phong Vân gật đầu với mình cũng khẽ gật với hắn một cái, kết giới bằng lôi điện thu lại, hai người này đã quyết định một với một thì hắn cũng không cần thiết phải dùng kết giới lôi điện làm gì, Đồ Phong Vân này không giống kẻ đã đáp ứng đối chiến với người ta mà quay lưng bỏ chạy
Lôi kết giới thu lại, Vũ Lôi Phong và Mạnh Hổ song song đứng cùng nhau, đám lửa màu tím thu lại, Mạnh Hổ lần nữa có thể tự do hoạt động, ánh mắt kiêng kỵ nhìn Vũ Lôi Phong
Ngọn lửa quỷ dị kia, hắn không bao giờ muốn nếm lần thứ hai
- Đồ Phong Vân! Để xem ngươi còn cách nào thắng được ta?
Mạnh Hổ quát lạnh, lôi điện màu đen lan tràn trong tay, một quyền hắc lôi ầm ầm mà đánh tới
- Hắc Lôi Phá!
Thân ảnh hóa thành một đạo hắc quang, toàn lực lao mạnh về Vũ Lôi Phong, quyền ảnh ngập trời, hóa thành hơn trăm cánh tay hắc lôi ầm ầm vọt đến
- Vừa vô đã dùng toàn lực à?
Vũ Lôi Phong thầm đánh giá hơn trăm quyền ảnh ngập trời trước mắt, cảm nhận công kích này mang theo nồng đậm sát cơ, theo nét mặt của Mạnh Hổ mà tính toán, một quyền này đánh ra cũng không kém, nhìn hắn bây giờ khá mệt mỏi sau khi tung ra chiêu này a
Vũ Lôi Phong tay nổi gân xanh, Nguyên Lực toàn thân khởi động
- Bôn Lôi Kiếm Pháp! Oanh Lôi Toàn Phong Quyền!
Một quyền ngập tràn Huyết sắc Lôi đình ầm ầm ngưng tụ, chớ nghĩ Bôn Lôi Kiếm Pháp là chỉ dùng cho Kiếm, trong đó là toàn bộ các kỹ năng có thể có của một kiếm sĩ, ngay cả khi không dùng kiếm vẫn có thể thi triển các kỹ năng tay không
Vậy nên Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y vẫn có thể tay không đánh ra Hàn Băng khí, Tử Khí, Sinh Mệnh chi khí
Và bây giờ, hắn và Trần Lệ cũng giống vậy, hoàn toàn nắm giữ Lôi Nguyên Lực trong tay, không cần rút kiếm cũng vẫn có thể dùng lôi Nguyên Lực
Oanh Lôi Toàn Phong quyền ngưng tụ, một quyền khủng bố như thái sơn áp đỉnh xuất hiện, muốn dùng khí thế nghiền ép mà ra, đánh tan hơn trăm quyền hắc lôi của Mạnh Hổ
Hai chiêu đánh thẳng vào nhau lôi điện hoàng sắc và huyết sắc không ngừng cắn xé nhau nghiền ép đối phương, Vũ Lôi Phong và Mạnh Hổ cũng không dễ chịu gì, cả hai chân dậm mạnh mặt đất, cố gắng trụ vững trước uy lực công kích
- Đối phó với kẻ vô liêm sỉ không thể nào danh chính ngôn thuận được a.
Để ta cho ngươi xem thế nào và vô sỉ
Cắn răng đối chọi với dư ba công, hai quyền vẫn ầm ầm giằng co trước mắt, Vũ Lôi Phong thầm hừ nhẹ, bàn tay búng một cái
- Lửa Đột Phá!
Mạnh Hổ cũng không dễ chịu, hắn đang cắn răng chống lại lực lượng đang ầm ầm trút xuống cơ thể mình, một quyền gần như toàn lực của hắn không ngờ lại đang giằng co dữ dội với một quyền kia của Kết Hồn Cảnh, thực sự quá sỉ nhục a
Đột nhiên, dị biến đột ngột phát sinh
Từ trên tay Mạnh Hổ, một đốm lửa nhỏ xíu, cực kỳ nhỏ đang âm thầm cháy âm ỉ đột nhiên bùng phát, bao trọn lòng bàn tay Mạnh Hổ, sau đó dùng một tốc độ cực nhanh bao phủ toàn thân hắn
- A A A! Thằng chó! Ngươi không giữ lời! Ngươi không…….
.
!
Thanh âm điên cuồng của Mạnh Hổ truyền ra, nhưng lời nói còn chưa hết đã nín bặt, bởi vì toàn thân hắn đã tràn ngập trong U Minh Tử Hỏa, không cách nào nhúc nhích
Lý Xương, Lôi Chấn từ xa đổ mồ hôi lạnh, thì ra Vũ Lôi Phong không hề thu lại U Minh Tử Hỏa, hắn chỉ làm cho ngọn lửa thu nhỏ lại hết cỡ mà thôi, không có hoàn toàn mất đi, trong lúc hai quyền đang va chạm, hai người đang chật vật thì kích hoạt lần nữa, khiến Mạnh Hổ không kịp trở tay
- Ta không giữ lời? Đối phó với người vô sỉ thì cần gì giữ lời? Ngươi nghĩ ta ngu đến mức trao cơ hội giết mình cho kẻ muốn giết mình sao?
Lời vừa dứt, cũng là lúc công kích của Mạnh Hổ hoàn toàn sụp đổ, lực lượng mạnh mẽ của Oanh Lôi Toàn Phong Quyền rốt cuộc không còn bị nghiền ép, mạnh mẽ đập thẳng vào mặt Mạnh Hổ
Ầm Ầm!
Không gian chấn động, mặt đất lan ra vô số khe nứt, Vũ Lôi Phong không chút chần chừ, ngay khi Mạnh Hổ vừa trúng chiêu, hắn đã thình lình xuất hiện trước mặt hắn
- Bát Trĩ Nữ!
Tám trảo mạnh mẽ đánh ra, máu tươi cuồng phún, Vũ Lôi Phong trong trạng thái Bạo Huyết, móng vuốt hắn mọc dài như vuốt mãnh thú, uy lực của Bát Trĩ Nữ cũng tăng lên vượt bậc
Lửa tím bùng nổ, Vũ Lôi Phong quật mạnh tên này xuống mặt đất, quỳ một chân, ánh mắt lộ ra tia hung ác
- Lửa Xâu Xé!
Móng vuốt lần nữa bạo phát từng đốm lửa tím, trong đó còn ẩn ẩn Tử Vong lực của Tử Vân Kiếm Pháp, Lôi điện ầm ầm phóng thích
Vũ Lôi Phong lại điên cuồng cào cấu, sau đó không ngừng nhắm thẳng vào lồng ngực của Mạnh Hổ, đập liên tục
Uỳnh Uỳnh Uỳnh!
Mạnh Hổ ánh mắt oán độc, có đau đớn, có khiếp hãi, có hối hận, có không cam lòng nhìn trừng trừng Vũ Lôi Phong, miệng không ngừng thổ huyết sau từng cú đập của Đồ Phong Vân này, trong máu tươi còn xuất hiện một chút dấu vết của nội tạng bị nghiền nát
- Dừng tay! Dừng tay cho ta!
Tên Ý Hồn Cảnh của Tử Đỉnh Sơn lúc này đã không thể đứng nhìn được nữa, Mạnh Hùng và Mạnh Hổ là thân truyền đệ tử của Hoàng Lôi Tông hắn a, Mạnh Hùng đã xấu số mất đi rồi, nếu ngay cả Mạnh Hổ cũng vậy thì đây là mất mát quá lớn đối với Hoàng Lôi Tông
- Ngươi nói ta dừng là ta phải dừng sao?
Vũ Lôi Phong đầu cũng không ngoảnh lại, hai tay vẫn điên cuồng cào xé và đập mạnh vào lồng ngực Mạnh Hổ
- Đồ Phong Vân, ngươi mau ngừng tay, nếu không Hoàng Lôi Tông sẽ không chết không thôi với ngươi!
Tên Ý Hồn Cảnh quát lớn, hắn bằng mọi giá phải bảo vệ Mạnh Hổ
Lôi điện dưới chân lóe lên, tên Ý Hồn Cảnh lao nhanh đến chỗ Vũ Lôi Phong, muốn đoạt lấy Mạnh Hổ
Tốc độ của Ý Hồn Cảnh thực sự quá nhanh, trong thoáng chốc đã tiến đến rất gần Vũ Lôi Phong rồi
- Vũ Hoa Kiếm Pháp! Thiên Mộc Quấn Quanh!
Vũ Lôi Phong không chút bối rối, tay vẫn ầm ầm nện lên ngực Mạnh Hổ, nên trái hắn, nơi tên Ý Hồn Cảnh đang đạp lôi lao tới bỗng nhiên mọc lên vô số dây leo màu xanh lục, chúng không ngừng sinh sôi nảy nở, quấn mạnh vào nhau, đan lát với nhau tạo thành một bức tường dây leo chắc chắn chặn đầu tên Ý Hồn Cảnh
- Hắn….
Hắn…Đồ Phong Vân hắn….
.
- M….
Mộc! Mộc hệ!
- Ba loại thuộc tính, Lôi – Hỏa – Mộc!
- Tư chất UR!
- Là tư chất UR trong truyền thuyết!
- Lại có thiên tài tư chất UR xuất thế!
- Đồn rằng xưa giờ chưa từng có tư chất UR xuất hiện, trước giờ chỉ có một người sở hữu thiên phú đỉnh cao như vậy là Vũ Lôi Phong của Phong Lôi Môn Phong Vân Sơn mà thôi!
- Có khi nào Đồ Phong Vân là Vũ Lôi Phong đó không?
- Ngu ngốc! Vũ Lôi Phong kia đã chết! Hơn nữa hắn mang Băng – Hỏa – Phong thuộc tính!
- Hơn bao giờ hết, hắn không phải người Phong Vân Sơn, hắn là người Tử Đỉnh Sơn

- Thật không ngờ, lại có ngày ta được chứng kiến tư chất UR
Cả không gian tràn ngập rung động, tư chất UR xuất hiện khiến hàng trăm ánh mắt đố kị, ghen ghét, hâm mộ nhìn vào Đồ Phong Vân
Tên Ý Hồn Cảnh đang lao đến cũng một mặt bất ngờ, nhìn một đống dây leo đang kết thành bức tường kia, hắn hừ lạnh, một kiếm xuất ra, dễ dàng chém đứt mọi thứ, đem bức tường dây leo phân làm vạn mảnh
Nhưng ngay khi bức tường bị chém nát cũng là lúc đòn cuối cùng trong Lửa Xâu Xé hạ xuống, Vũ Lôi Phong dùng hết sức nện mạnh, U Minh Tử Hỏa tán loạn bắn ra xung quanh!
Bùm!
Toàn bộ U Minh Tử Hỏa tích tụ trong người Mạnh Hổ nổ mạnh, thân thể bằng tốc độ cực nhanh mà nổ tan thành từng mảnh nhỏ, trước khi chết, Mạnh Hổ vẫn không biết tại sao mình lại dây vào tên điên này, hồn anh trong người bị U Minh Tử Hỏa khống chế không thể nhảy ra, vậy nên hắn cũng chỉ có thể hóa thành tro bụi mà chết
Trơ mắt chứng kiến Mạnh Hổ bị nện thành thịt vụn trước mặt mình, tên Ý Hồn Cảnh triệt để nổi giận, hắn quát lớn
- Tốt! Tốt! Tốt! Tiểu tử ngươi hôm nay xong rồi!
Trưởng lão Ý Hồn Cảnh của Tử Đỉnh Sơn cười to, miệng quát ra ba chữ tốt, sắc mặt dần dần bắn ra sát khí ngập trời
Ầm Ầm!
Sát khí dâng trào đến cực điểm, từ trong người hắn, lôi điện vô cùng vô tận màu vàng kim oanh kích không gian, tu vi Ý Hồn Cảnh Tam Trọng cuồn cuộn gào thét dữ dội, khiến cho cả một đám người Nhập Hồn Cảnh, Xuất Hồn Cảnh, Kết Hồn Cảnh và Hữu Hồn Cảnh phía dưới mặt mày tái mét, đôi chân run rẩy
Vũ Lôi Phong cũng thở dốc, đôi chân nặng nề có cảm giác muốn quỳ xuống, nếu không quỳ sẽ cực kỳ đau đớn trong linh hồn
- Lôi Thần Khí!
Trong đám cường giả Phong Vân Sơn, Thiên Địa Vực và Bình Nguyên Thiên Hương, ánh mắt đám người xuất hiện vẻ ngưng trọng
- Không thể ngờ, người gia tộc kia lại có người trong Hoàng Lôi Tông, cũng không tệ
- Lôi Thần Khí này cũng không phải quá mạnh, nếu không sợ rằng đám người Tử Đỉnh Sơn cũng không có ung dung như vậy
Chăm chú đánh giá thực lực của kẻ này, đám người Vũ Lôi Vân ánh mắt ngưng trọng
- Tình huống không ổn, Lôi Phong có thể vượt cấp đánh bại Hữu Hồn Cảnh Bát Trọng đã có dấu hiệu quá sức, đã vậy còn liên tục chiến đấu, có vẻ nó đã mệt rồi, tình hình này sẽ không có lợi a
Phong Tiểu Nhã ngưng trọng nói, nàng tuy giận dỗi một chút nhưng không có ác ý với Vũ Lôi Phong, ngược lại rất lo lắng cho hắn a
Vũ Lôi Phong cảm nhận áp lực của bản thân đến từ khí tức lôi điện hoàng kim pha lẫn chút tím của lão già này đang đánh thẳng vào Lôi Nguyên Lực của hắn,
Lôi Nguyên Lực thu liễm, Ngọn lửa tím lần nữa bùng phát trong tay, Vũ Lôi Phong đứng thẳng nhìn tên trưởng lão
- Lão già! Đừng nói ngươi định bất chấp mặt mũi, dùng tu vi Ý Hồn Cảnh muốn đánh một tiểu bối Kết Hồn Cảnh như ta?
Tên Ý Hồn Cảnh không quan tâm Vũ Lôi Phong khiêu khích, giọng điệu đường đường chính chính hiên ngang nói
- Quan tâm cái rắm! Giết đệ tử của Hoàng Lôi Tông ta! Chết!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.