Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 145: Đồ Phong Vân






- Vậy hôm nay, Đồ Phong Vân này sẽ mượn các ngươi khai đao!
Vũ Lôi Phong quát lớn, đôi cánh pha lê mở rộng, tạo thành hai sải cánh dài hai mét mỗi bên, Thanh đao trong tay phát ra đao quang dữ dội
- Đao Hồn Trảm!
Linh Hồn Lực ngưng tụ thành một thanh đao bàng bạc trên tay Vũ Lôi Phong, trong khoảnh khắc, thanh đao màu đỏ đến từ Linh Hồn Lực của Vũ Lôi Phong cấp tốc hòa tan vào làm một với Tiểu Na Hồn Đao, tạo thành một thanh đao duy nhất
Lưỡi đao vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trong không khí, một đạo đao mang lớn gần trăm mét lao thẳng tới đám người Kết Hồn Cảnh đang quan sát
- Mau phòng thủ linh hồn, đao kỹ này là linh hồn công kích!
Trong đám cường giả, thanh âm nhắc nhở vang lên, đám người ở ngoài có thể cảm nhận được đao quang này có thể chém đôi linh hồn, vô cùng quỷ dị
Vì là linh hồn công kích nên phòng thủ bản thể là vô dụng, chỉ có thể toàn lực bảo vệ linh hồn khỏi bị thương
Thể xác bị thương còn có thể khôi phục dựa vào đan dược hoặc các thủ đoạn khác, nhưng linh hồn bị thương vô cùng trọng yếu, nếu nhẹ thì tu vi thụt lùi, mất đi khả năng tiến bộ, nặng thì triệt để mất đi ý thức, sống ngây ngốc như một đứa trẻ, nếu không đủ thực lực thậm chí là triệt để mất mạng
Vụt vụt vụt
Đao quang khổng lồ ầm ầm lao vụt qua đám người, không có một thanh âm va chạm nào, chỉ có tiếng người ngã xuống
Trong số hơn trăm người Kết Hồn Cảnh bao vây, gần năm mươi tên lập tức phun máu tươi, ánh mắt trắng dã trở nên vô hồn, toàn thân vô lực ngã sầm ra đất mất đi ý thức, dĩ nhiên bọn họ đã bị chém linh hồn ra làm đôi
Hơn một nửa số người còn lại thân thể run rẩy, hẳn là đã chống lại thành công Đao Hồn Kỹ, bất quá cũng phải trả một chút giá, linh hồn chấn động đau đớn đến run rẩy
Những kẻ này hầu hết là Đấu Sĩ Kết Hồn Cảnh cao giai, mới có thể miễn cưỡng chống lại Đao Hồn Trảm, dù gì thì Đao Hồn Kỹ cũng là Linh Kỹ giá tận 20 nghìn kim cương trong cửa hàng, giá còn đắt hơn tất cả tuyệt chiêu của Vũ Lôi Phong khi trước
Tiếng hét vang lên, Vũ Lôi Phong giơ đao lên không trung
- Bôn Lôi Kiếm Pháp.
Long Minh Phá Nhật!
Theo thanh âm Vũ Lôi Phong truyền ra, trên không trung, từng đạo lôi điện ầm ầm giáng xuống, hòa tan vào Tiểu Na Hồn Đao, khiến nó run lên vì thích thú
- Kẻ này sở hữu Lôi thuộc tính, người Tử Đỉnh Sơn sao?
Nguyên một đám cường giả ánh mắt không tự chủ được nhìn chằm chằm đám người Tứ Đại Môn Phái đến từ Tử Đỉnh Sơn, sau khi chứng kiến vẻ ngạc nhiên trong mắt họ mới thôi không thắc mắc nữa, hẳn là những người này cũng không biết
- Hừ! Đừng tưởng có linh hồn công kích mạnh mẽ thì kiêu ngạo, xem kiếm!
Đám người Kết Hồn Cảnh sau khi lấy lại chút thanh tỉnh, nhìn thấy thanh đao của tên Đồ Phong Vân kia đang lấp lóe từng luồng lôi điện, cả đám nhất thời ngưng tụ công kích
- Lôi Vân Thiểm Minh Ấn
Một tên Kết Hồn Cảnh của Tử Đỉnh Sơn đánh ra một ấn, Không gian ầm ầm có lôi điện màu vàng ngưng tụ, đây là một đệ tử của Hoàng Lôi Tông, một trong Tứ Đại Môn Phái ở Tử Đỉnh Sơn

Chưởng ấn đẩy ra, một cái thủ ấn to bằng cả căn nhà lao đến Vũ Lôi Phong, xung quanh nó là hàng ngàn tia hoàng lôi chớp động
- Đại Địa Phá Thạch Quyền!
Trong hàng ngũ Thiên Địa Vực, một đệ tử Kết Hồn Cảnh ngưng tụ Thổ Nguyên Lực quanh nắm tay, một quyền nặng nề màu vàng đất ngưng tụ trên nắm đấm cứng như bàn thạch, mạnh mẽ đấm về phía Vũ Lôi Phong
- Tiểu huynh đệ thông cảm, ta sẽ nương tay nhưng Huyết Băng Phách Lôi Liên vẫn phải lấy
Trong đội hình Bình Nguyên Thiên Hương, một nữ tử thướt tha khuôn mặt áy náy, các nàng tuy ham muốn Huyết Băng Phách Lôi Liên nhưng cũng không muốn giết hại người vô tội, nữ đệ tử này nhẹ nhàng phất tay, ánh sáng chói lóa ngưng tụ trong ngón tay trỏ, một chỉ thẳng vào trán Vũ Lôi Phong
- Phá Hồn Chỉ!
Trong đội hình Phong Vân Sơn, Vũ Lôi Vân khẽ truyền âm
- Không thể để lộ sơ hở, dùng công kích vừa phải và chỉ đánh vào chỗ không yếu hại của thiếu gia thôi
Một tên Kết Hồn Cảnh của Phong Lôi Môn khẽ gật đầu, cuồng phong ầm ầm ngưng tụ vào đôi chân
- Tật Phong Phi Ảnh Cước!
Cước ảnh lao ra như mưa, nhắm thẳng vào tay chân Vũ Lôi Phong lao tớn, hoàn toàn tránh các huyệt đạo quan trọng ra
Nhìn bốn đạo công kích mạnh mẽ lao về phía mình, Vũ Lôi Phong chỉ cười nhạt, đao trong tay vung lên, từng tia lôi điện hóa thành hàng ngàn đao quang nồng đậm Lôi Nguyên Lực màu đỏ lao ra xung quanh
Tình huống một với bốn nổ ra, Vũ Lôi Phong triệt để bỏ qua công kích bằng gió lốc của đệ tử Phong Lôi Môn, vì hắn nhận ra tên này chỉ tấn công cho có, hẳn là do Vũ Lôi Vân phụ thân hắn dặn dò, vì vậy Vũ Lôi Phong triệt để yên tâm
Tia Phá Hồn Chỉ của nữ nhân Bình Nguyên Thiên Hương cũng vậy, Vũ Lôi Phong cảm thấy trong công kích của nàng không có sát khí, chỉ đớn giản đánh vào linh hồn hắn một chút làm hắn choáng mà thôi, không có ý định lấy mạng
Vì vậy đối với hai người này, Vũ Lôi Phong tính toán công kích giảm nhẹ xuống mức thấp nhất, không gây hiểu lầm cho Phong Lôi Môn và đền ơn nữ nhân kia
Bất quá nàng vẫn có ý định cướp đồ của hắn, phải đánh một trận
Còn hai tên từ Thiên Địa Vực và Tử Đỉnh Sơn thì thôi khỏi nói, hắn phải chết!
Vũ Lôi Phong trầm xuống, Lôi ảnh đao bắt đầu bắn mạnh
Phập Phập Phập Phập
Từng tiếng đâm xuyên vang vọng, lôi ảnh đao trực tiếp xuyên thủ công kích của bốn người, lao thẳng về phía họ, bất quá chỉ có xuyên thủng chứ không hề phá vỡ công kích của bọn họ, Vũ Lôi Phong muốn toàn lực đánh chết hai kẻ kia giết gà dọa khỉ
Về phần bốn công kích đang lao tới, Vũ Lôi Phong mặc kệ chúng, đôi cánh sau lưng vỗ mạnh, thân thể nhanh chóng biến mất tại chỗ
Uỳnh uỳnh uỳnh
A A A
Thanh âm đau đớn vang lên, chỉ thấy Vũ Lôi Phong đã nhàn nhã né toàn bộ công kích của bốn người, thân thể lơ lửng trên không trung một cách lười biếng
Bốn người còn lại thì khác hẳn, bọn họ bị hàng chục lưỡi đao bằng lôi điện cắm lên người, thanh niên Kết Hồn Cảnh của Thiên Địa Vực và Tử Đỉnh Sơn bộ dạng tràn đầy khổ sở, cả người toàn là máu tươi loang lổ khắp nơi trên cơ thể, hàng trăm mũi lôi ảnh đao cắm trên người truyền ra cảm giác tê dại như bị sét đánh, chật vật không chịu nổi
Nữ đệ tử của Bình Nguyên Thiên Hương còn đỡ hơn, nàng chỉ bị trúng vài mũi đao ở những nơi không mấy yếu hại, có thể nói là thương thế không đáng quan tâm
Đệ tử của Phong Lôi Môn lại hoàn toàn phun máu bất tỉnh, nằm như người chết trên chiến trường
- Vãi nồi diễn sâu thế cha nội!
Vũ Lôi Phong nhìn tên này, trong lòng khẽ mỉm cười, phụ thân cùng chúng chưởng môn tính toán thật hay a
Vũ Lôi Vân vẻ mặt âm trầm, giơ tay thu lấy tên đệ tử về lại trận hình, giọng điệu hận không thể chém chết Vũ Lôi Phong ngay tức thì
- Ngươi! Vì cái gì đám gia hỏa kia vẫn không bị gì mà chỉ có đệ tử Phong Lôi Môn ta bị nặng nhất? Đồ Phong Vân ngươi phân biệt vùng miền sao?
Vũ Lôi Vân quát lạnh, thân thể run lẩy bẩy vì giận
Nguyên một đám người phía sau đón lấy thanh niên Kết Hồn Cảnh, thầm hướng về phía Vũ Lôi Vân đưa ra ngón tay cái khen ngợi trình độ diễn xuất của hắn và tên Kết Hồn Cảnh này
Vũ Lôi Phong ngửa mặt lên trời cười to
- Ha Ha, phân biệt vùng miền sao? Đúng đấy thì làm sao? Bổn công tử hận không thể đồ sát hết đám người Phong Vân Sơn các ngươi!
Lúc này, toàn trường tĩnh lặng như tờ, thanh niên trước mắt vậy mà ngang nhiên khiêu khích cả một đám cường giả Phong Vân Sơn Tứ Đại Môn Phái a, tìm chết!
Đám người Tử Đỉnh Sơn và Thiên Địa Vực nhìn nhau, cười ha ha nói với Vũ Lôi Vân
- Vũ Lôi Vân ơi là Vũ Lôi Vân, đệ tử Phong Lôi Môn ngươi ăn thiệt thòi lớn thì có sao? Trách đệ tử các ngươi vô dụng chứ làm sao có thể trách Đồ Phong Vân hắn chứ?
- Đúng đúng! Rõ ràng ta thấy Đồ Phong Vân tung ra chiêu này là phạm vi toàn trường nha, vậy mà chỉ có đệ tử Phong Lôi Môn ngươi bị đánh chết, quá vô dụng đi
Vũ Lôi Vân tức điên, tuy hắn diễn kịch nhưng bị mấy tên này tranh thủ đả kích khiến hắn cũng nhất thời khó mà chịu được
- Các ngươi! Các ngươi!
Vũ Lôi Phong dở khóc dở cười, đao trong tay giơ lên uy nghiêm nói
- Ngưng ẳng đi con chó già!
Nói xong, một đao đánh ra, Đao Hồn Trảm ầm ầm lao mạnh về đệ tử Kết Hồn Cảnh của Thiên Địa Vực đang chật vật với một đống lôi ảnh đao
- Cẩn thận!
Xoẹt!
Linh hồn bị chém thành từng mảnh nhỏ, tên đệ tử Kết Hồn Cảnh uy phong lẫm liệt lúc nãy hiện tại cặp mắt trắng dã, linh hồn nát bấy triệt để vẫn lạc
- Khốn kiếp! Ngươi!
Một tên trưởng lão bên Thiên Địa Vực quát lớn, Linh Hồn Lực ầm ầm tuôn ra bao phủ Vũ Lôi Phong vào trong, muốn nghiền nát hắn
- Hữu Hồn Cảnh mà thôi! Đừng cho là mình siêu phàm!
Vũ Lôi Phong cười lạnh, Đao Hồn Trảm lần nữa chém ra, đám linh hồn đang muốn lao đến áp chế Vũ Lôi Phong vậy mà bị chém tan tác
Phụt!
Trong đội hình Thiên Địa Vực, tên Hữu Hồn Cảnh miệng phun máu tươi, linh hồn chấn động khẽ khụy xuống mặt đất thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt
Lần này, Vũ Lôi Phong lại nhìn về phía tên Kết Hồn Cảnh của Tử Đỉnh Sơn, khiến hắn run lên định bỏ chạy
- Nể tình cùng là người Tử Đỉnh Sơn, ta tha cho ngươi một mạng, cút về đi và đừng nghĩ đến chuyện đoạt đồ của ta
- Thì ra hắn đến từ Tử Đỉnh Sơn
- Còn phải nói, dùng Lôi hệ thì khả năng tám thành là người Tử Đỉnh Sơn rồi
Tên kia như được đại xá, vội vàng chật vật lui lại về phía đội hình Tử Đỉnh Sơn, không ngừng cắn Nguyên Linh Đan khôi phục vết thương
- Đa tạ hạ thủ lưu tình! Ta sẽ không tiếp tục làm khó dễ ngươi!
Nữ nhân Kết Hồn Cảnh trong Bình Nguyên Thiên Hương thật sâu nhìn Vũ Lôi Phong, nàng biết nếu tên này toàn lực chắc nàng sẽ bị xiên thành con nhím mất, thôi thì nếu hắn đã lưu tình thì mình cũng nên cấp mặt mũi cho hắn
Nói xong, nàng nhảy về phía sơn môn mình, lấy ra đan dược trị thương
- Đệ tử vô dụng, mong các vị trách phạt
Đám nữ nhân Bình Nguyên Thiên Hương không sao cả nói
- Không phải lỗi do ngươi, do hắn quá yêu nghiệt!

- Được rồi! Trần Lệ, ngươi mau nói cho ta, Lôi Phong có được lôi hệ từ bao giờ?
Vũ Lôi Vân nhìn qua Trần Lệ, hạ giọng hỏi
- Chàng mới có không lâu, khi tặng đệ tử thanh Trần Lệ Bôn Lôi Kiếm này, đệ tử cũng đồng thời sở hữu Lôi Hệ và Phong Hệ ạ
Trừ đám người Phong Lôi Môn ra, nguyên một đám còn lại trong Thiên Thánh Môn, Vũ Đài Môn và Âm Phong Môn vẻ mặt khó tin nhìn Trần Lệ, nên biết đấu sĩ tư chất SR như Trần Lệ chỉ có thể tu luyện một loại Nguyên Lực mà thôi, chỉ đấu sĩ tư chất SSR mới có thể tu luyện hai loại Nguyên Lực
Như để chứng minh cho đám người, trên tay Trần Lệ xuất hiện một thanh kiếm
- Là Bôn Lôi Kiếm đây mà!
Linh Nhi, Thiên Kim và Điệp Y tròn xoe mắt nhìn thanh kiếm màu vàng ưu nhã trên tay Trần Lệ, thẳng theo lưỡi kiếm là hàng loạt các lôi đình ấn kí ẩn hiện vô cùng bá đạo mạnh mẽ
- Ta gọi nó là Trần Lệ Bôn Lôi Kiếm!
Trần Lệ nét mặt đỏ bừng nhìn Linh Nhi, Thiên Kim và Điệp Y, như thể ngại ngùng chuyện của mình và Vũ Lôi Phong sẽ làm hắn bị ba người này hành xác sau khi về nhà
- Trần Lệ Bôn Lôi Kiếm?
Chúng nữ ánh mắt quái dị nhìn Trần Lệ
- Tại chàng nói cái tên Bôn Lôi Kiếm quá nam tính nên muốn ta đặt lại tên cho nó, nhưng mà không biết lấy tên gì cho đẹp nên dùng tên Trần Lệ Bôn Lôi Kiếm luôn
Đám người Tứ Đại Môn Phái triệt để cạn lời với kiểu đặt tên này, nhưng mà sau đó Trần Lệ lại bộc phát Lôi Nguyên Lực quanh thân thể khiến họ giật nảy mình
- Thật sự….

.
là Lôi hệ!
Phong Tiểu Nhã run run chỉ thẳng vào thanh kiếm của Trần Lệ, cảm nhận từng tia lôi điện sắc bén kia không thể nào sai được
- Đưa sư phụ nghiên cứu!
- Ta cũng muốn xem!
- Ta nữa!
Ba người Phong Tiểu Nhã, Hạ Mộng Phàm và Đặng Vũ lúc này như ba đứa trẻ con giành nhau đồ chơi muốn chộp lấy Trần Lệ Bôn Lôi Kiếm nghiên cứu
Đáng tiếc
Chẳng ai cầm nổi nó lên cả
Vũ Lôi Vân cười thầm vuốt cằm, chợt nhớ mình không để râu nên không vuốt được liền chống nạnh cười
- Đồ của tiểu tử Lôi Phong chỉ có nữ nhân của nó dùng được thôi, nếu Phong chưởng môn muốn thử thì gả cho nó rồi xài
Phong Tiểu Nhã mặt đỏ hồng vì tức và thẹn, nàng giơ nắm đấm vào mặt Vũ Lôi Vân
- Có chết ta cũng không gọi ngươi là phụ thân đâu!
- Ha Ha Ha

Linh Nhi, Thiên Kim và Điệp Y vẫn nhìn chằm chằm Trần Lệ, các nàng bất chợt nhớ lại lúc Tứ Kiếm Hợp Bích khi đánh cùng Hắc Ảnh
- Chắc là ý trời rồi!
Cả ba thở dài, Linh Nhi nhanh nhẹn chạy đến bên người Hồ Điệp Y, ôm nàng một lát rồi nói
- Bọn muội sớm biết tỷ thích Lôi Phong từ lần Tứ Môn Tranh Tài cơ, tỷ đừng ngại, nếu duyên do trời định thì cứ thuận theo tự nhiên là được!
Lưu Thiên Kim cũng đến bên nói
- Bất quá xong chuyện ở đây bọn muội sẽ dạy dỗ hắn một chút, tỷ đừng xen vào kẻo về sau hắn lại thu thêm nữ nhân nha
Hồ Điệp Y lặng lẽ đứng một bên, mỉm cười không nói gì, nàng yêu hắn, chỉ cần hắn muốn, đem toàn bộ nữ nhân về nàng cũng không ý kiến
Nhìn tứ nữ hòa hợp, Phong Tiểu Nhã lắc đầu vỗ vỗ trán
- Ha ha! Phong chưởng môn lần này e là mất đệ tử cưng rồi
Hạ Mộng Phàm trêu chọc nói
- Hừ, muốn lấy Trần Lệ phải qua được khảo hạch của bổn tọa, không thì đừng có mơ…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.