Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 141: Tứ Phương Tụ Tập






- Linh Nhi muội! Từ sau lần thi đấu ở Tứ Môn Tranh Tài, Từ Thiên Nữ ta vẫn mong được lần nữa luận bàn với Phong Lôi Môn a, nếu muội không chê chúng ta so vài chiêu
Từ Thiên Nữ ánh mắt hứng thú, chiến ý bừng bừng, tùy thời có thể xông pha
- Từ Thiên Nữ! Với tư cách là đồng đội cũ, ta khuyên nàng không nên tự rước họa vào thân a
Đặng Tiến Hòn trừng mắt truyền âm cho Từ Thiên Nữ, hắn không muốn cô nàng này ăn một đấm bay xa ngàn mét a
- Ngươi không phải lần trước bị nàng dọa cho sợ rồi hay sao vậy? Lần trước nàng tu vi thua ta, tuy có chút thủ đoạn tu luyện sớm nhưng chung quy vẫn là thua ta, ngươi không dám thì để bổn tiểu thư đánh
Từ Thiên Nữ bĩu môi nhìn Đặng Tiến Hòn, tên này quá hèn nhát rồi, một tiểu cô nương năm nay mới 16 tuổi mà thôi, có cần phải kiêng kị đến vậy không?
- Vậy thì xin mời, lát nữa đừng trách ta không nói trước nha!
Đặng Tiến Hòn cũng không rảnh quan tâm nhiều như vậy, hắn có ý tốt muốn nhắc nhưng Từ Thiên Nữ không nhận thì thôi vậy, dù sao có người ăn thiệt thòi chung cũng không tệ
- Thiên Nữ! Thành thật một chút, bây giờ không phải lúc để luận bàn!
Hạ Mộng Phàm nhàn nhạt nói, Từ Thiên Nữ nghe vậy liền thu liễm chiến ý, ngoan ngoãn đứng một bên
- Đúng vậy! Linh Nhi! Con có thể nào ngừng hiếu chiến như vậy được không? Cả tháng nay biết bao đệ tử trong môn bị con đánh cho tím mặt còn chưa đã sao?
Vũ Lôi Vân cũng thở dài, mấy cô con dâu của hắn đều rất hiểu chuyện, tu vi tuyệt luân trong cùng tuổi, nhưng khác với sự điềm tĩnh của Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y, Linh Nhi lại vô cùng hiếu chiến, chỉ cần thấy kèo thơm là sẽ đòi đánh cho bằng được
- Trước khi đến chỗ đám đông tụ tập kia, ta có đôi lời muốn nói với chư vị
Vũ Lôi Vân sắc mặt trở nên nghiêm túc, cánh tay khẽ phất, tu vi Hư Hồn Cảnh ( Thập Nhị Tú ) Tràn ra, một kết giới từ vô vàn Phong Nguyên Lực bao phủ đám người vào bên trong
Phong Tiểu Nhã, Hạ Mộng Phàm và Đặng Vũ thấy Vũ Lôi Vân nghiêm túc như vậy, cũng phất tay đánh ra mấy đạo thủ ấn, không gian cách biệt so với bên ngoài
Điều gì có thể khiến cả bốn vị chưởng môn của Tứ Đại Môn Phái phải cùng nhau bố trí kết giới mới có thể nói?
- Vân Hỗn Đản! Có rắm mau thả!
Đặng Vũ hờ hững nói, nhưng ánh mắt ngưng trọng, hắn ít khi thấy Vũ Lôi Vân nghiêm túc như vậy, ý định cà khịa cũng tiêu tán
- Điệp Y!
- Dạ!
Theo hiệu lệnh của Vũ Lôi Vân, Hồ Điệp Y bước lên phía trước một bước, khẽ cúi đầu với mấy người, sau đó, một luồng khí tức dần dần thức tỉnh
Đoàng Đoàng!
Lách Tách!
Không gian nhất thời trở nên lạnh giá, tiếng lôi minh ầm ầm vang vọng
- Huyết Băng Phách Lôi Liên!
Cả đám người há miệng to hết cỡ, thân thể run lên vì sợ hãi và kích động

Chỉ thấy từ trong mi tâm của Hồ Điệp Y, một cái ấn ký hình hoa sen màu đỏ bay ra, hóa thành một đóa Huyết Băng Phách Lôi Liên hàng thật giá thật, nhựa cây đỏ tươi như máu, cánh hoa làm từ muôn vàn băng giá tinh xảo, cành hoa được ngưng tụ từ lôi điện và khí tức cuồng bạo khuếch tán ra xung quanh
- Làm sao có thể? Vậy Huyết Băng Phách Lôi Liên ở chỗ kia là?
Phong Tiểu Nhã lắp bắp hỏi, Vũ Lôi Vân chắp tay nói
- Đóa Huyết Băng Phách Lôi Liên này chỉ là một nửa, một nửa còn lại chính là ở chỗ kia
Ánh mắt mọi người trở nên ngưng trọng
- Vậy nghĩa là….
Vũ Lôi Phong gật đầu thay cho trả lời nghi vấn của Hạ Mộng Phàm, hắn nói tiếp
- Người đang bị hàng vạn cường giả bao vây, người trong kết giới Huyết Băng Phách Lôi Liên trong đó, chính là Lôi Phong
Hít!
- Con mẹ nó! Phong Lôi Môn từ bao giờ có cái vận khí chó má vậy? Ba đứa con thiên tài thì thôi đi, giờ cả Huyết Băng Phách Lôi Liên cũng vào tay các ngươi
Đặng Vũ không nhịn được ngửa mặt lên trời gào to, hắn cũng chẳng sợ bị người khác nghe được vì có tận bốn tầng kết giới đang bao bọc hắn lại
- Chuyện than trời khoan hãy nói đi, Đặng Vũ ngươi không nhìn ra sự nghiêm trọng của vấn đề sao?
Phong Tiểu Nhã lườm Đặng Vũ, nàng ngưng trọng nói
- Huyết Băng Phách Lôi Liên xuất thế thật sự là động tĩnh quá lớn, tiểu tử kia chắc phải cùng đường lắm mới phải bại lộ, quả thật có chút khó khăn
Hạ Mộng Phàm cũng nghiêm nghị nói
- Tiểu tử Lôi Phong lại chạy sâu vào trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, nơi đây chính là nơi hỗn tạp, chỉ sợ không những Phong Vân Sơn, cả Tử Đỉnh Sơn, Thiên Địa Vực, Bình Nguyên Thiên Hương của Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo đến.
Huyết Băng Phách Lôi Liên có sự áp chế cực lớn đến Nguyên Yêu Thú, chỉ sợ cả đám Tứ Linh Thần cũng góp vui
Đặng Vũ gật đầu
- Tứ Đại Môn Phái chúng ta chỉ vừa mới kết minh, hơn nữa còn chưa có công bố ra bên ngoài, nội tình chưa đủ sâu, lần này Lôi Phong tiểu tử gặp nguy quả thật khó xử
Vũ Lôi Vân nhìn qua một vòng, hắn nói
- Tiết lộ bí mật Huyết Băng Phách Lôi Liên cho các ngươi, hẳn ý nghĩa của việc này các ngươi tự biết
Ba người Đặng Vũ, Hạ Mộng Phàm và Phong Tiểu Nhã gật mạnh đầu, ẩn ý của Vũ Lôi Vân người làm chủ nhân đại thế lực như họ sao có thể không biết.
Vũ Lôi Vân đã đặt toàn bộ niềm tin vào họ, sẵn sàng vì nghiệp lớn, vì liên minh mà ra sức*
- Chúng ta hiểu được, ngươi cứ yên tâm, Tứ Đại Môn Phái không phải đã cùng nhau tồn vong hàng ngàn tuế nguyệt sao?
Đặng Vũ hiếm khi nói một câu nghiêm túc
Vũ Lôi Vân gật đầu hài lòng nói
- Chúng ta lần này phải bằng mọi giá đánh lạc hướng cả một đám cường giả của toàn bộ thế lực lớn trên Đại Lục Thúy Hằng, mục đích chỉ có một, tạo sợ hở cho Lôi Phong rời đi!
Hạ Mộng Phàm nghi hoặc nói
- Nhưng mà…dưới ánh mắt hàng vạn người như vậy, tiểu tử Lôi Phong có thể chạy được sao?
Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đồng thanh nói
- Chàng làm được!
Các nàng vốn không muốn xen vào, nhưng thấy Hạ Mộng Phàm không tin tưởng Vũ Lôi Phong nên đồng thời nói
Vũ Lôi Vân gật đầu
- Đúng là có khả năng chạy trốn.
Các ngươi quên rằng, lần trước dưới công kích và ánh mắt của hắn, Lôi Phong vẫn an toàn trốn đi sao?
- Và các ngươi nên nhớ! Kẻ kia lúc đó là một Phi Hồn Cảnh! (13 sao)
Ba người hít sâu một hơi, đặt vào bản thân bọn họ, có thể dễ dàng trốn thoát khỏi ánh mắt của một Phi Hồn Cảnh sao?
- Ta có đối sách như thế này, tiểu tử Lôi Phong nếu thông minh có thể liền hiểu được và hợp tác
Hạ Mộng Phàm bỗng nhiên ánh mắt lóe sáng, hắn liền nói
- Khi đó….thế này….
Thế này….

Ngoài kết giới, một đám lớn cường giả Hữu Hồn Cảnh không dám tiến nửa bước, một vài tên vậy mà bị đánh cho thần hồn câu diệt bởi lôi đình của Huyết Băng Phách Lôi Liên
Đám Ý Hồn Cảnh đạp trên từng đạo Linh Hồn Lực mà đứng, bọn họ nhất thời cũng không dám tiến tới, nếu không may bị thương sẽ có lợi cho kẻ khác, vậy nên cả đám rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, không thể làm gì ngoài ngồi đợi động tĩnh tiếp theo
Bên trong linh hồn Vũ Lôi Phong, một cảm giác thăng hoa đột nhiên xuất hiện, khiến Vũ Lôi Phong mừng như điên, chỉ thấy lúc này linh hồn mình trở nên ngưng thực đến cực điểm, quanh linh hồn có mười quả cầu pha lê màu hồng xoay tròn với tốc độ cực nhanh, con huyết xà đang không ngừng siết chặt lấy linh hồn của Vũ Lôi Phong bỗng nhiên chấn động thoáng run rẩy
- Thủ đoạn của Tiểu Na phát huy tác dụng rồi!
Vũ Lôi Phong mừng khôn xiết, hắn biết mình đã có cơ hội khống chế tiểu xà, đạt thành Thần Huyết Tổ Chú
Mà đám người lúc này đã triệt để chết lặng, không còn ai nói gì nữa, chỉ có thể nghe từng tiếng tim đập loạn nhịp, tiếng hít khí lạnh
- Xuất Hồn Cảnh Ngũ Trọng!
- Xuất Hồn Cảnh Lục Trọng!
- Xuất Hồn Cảnh Thất Trọng!
Cả đám người triệt để không thể tin tưởng vào những gì đang xảy ra trước mặt mình, người trong kết giới đang nhảy vọt từ Nhập Hồn Cảnh Lục Trọng, bây giờ đã là Xuất Hồn Cảnh Thất Trọng rồi, một hơi nhảy vọt 11 cảnh giới, nhưng vẫn còn muốn tiếp tục
Không phải Vũ Lôi Phong thích chơi trội, bởi vì lực lượng của tên Hữu Hồn Cảnh kia quá lớn a, hắn không muốn đột phá cũng khó
- Xuất Hồn Cảnh Cửu Trọng!
- Ôi trời đất ơi! Xuống đây mà xem!
- Tôi năm nay hơn bảy mươi tuổi rồi mà chưa từng gặp trường hợp nào mà nó như thế này cả
- Ảo thật đấy!
Phía đông bắc! Bốn đầu Nguyên Yêu Thú khổng lồ bay đến, trên lưng mỗi con đều có hơn mười người
- Là Phong Lôi Môn, Thiên Thánh Môn, Âm Phong Môn và Vũ Đài Môn! Rốt cuộc chuyện ở đây cũng kinh động bọn họ rồi!
Trong đám người, có không ít tên hiểu biết rộng nên liền nói với đám người
- Phía tây bắc.
Thanh Lôi Tông, Hoàng Lôi Tông, Huyết Lôi Tông cùng với Hắc Lôi Tông cũng đến!
- Phía tây nam cũng có người đến! Trời! Là Địa Cương Giáo, Lưu Bích Giáo, Thượng Sắc Giáo và Khôi Kim Giáo
- Đông Nam cũng có bốn đại thế lực đến, hình như là Thiên Ưng Cung, Thiên Âm Cung, Thiên Thánh Cung, Thiên Hương Cung!
Từ bốn hướng không ngừng bay đến từng đám người, như đạt được ăn ý nào đó, mỗi thế lực cũng chỉ mang theo hơn mười người
Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo gồm:
Tử Vân Tông thuộc Tử Đỉnh Sơn
Phong Vân Môn thuộc Phong Vân Sơn
Tứ Huyền Cung thuộc Bình Nguyên Thiên Hương
Thiên Địa Giáo thuộc Thiên Địa Vực
Mà dưới trướng mỗi thế lực đều tồn tại Tứ Đại Môn Phái, đây dường như là các thế lực đã đạt thành thống nhất
Tại Tử Đỉnh Sơn, dưới trướng Tử Vân Tông gồm có Tứ Đại Môn Phái là:
Thanh Lôi Tông
Hoàng Lôi Tông
Huyết Lôi Tông
Hắc Lôi Tông

Tại Phong Vân Sơn, dưới trướng Phong Vân Môn gồm Tứ Đại Môn Phái:
Phong Lôi Môn
Thiên Thánh Môn
Âm Phong Môn
Vũ Đài Môn
Tại Bình Nguyên Thiên Hương, dưới trướng Tứ Huyền Cung gồm có
Thiên Thánh Cung
Thiên Âm Cung
Thiên Ưng Cung
Thiên Hương Cung
Tại Thiên Địa Vực Dưới trước Thiên Địa Giáo gồm có
Địa Cương Giáo
Lưu Bích Giáo
Thượng Sắc Giáo
Khôi Kim Giáo
Bốn Tứ Đại Môn Phái, tổng cộng là 16 môn phái mạnh nhất, đại điện cho Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo đồng thời đến cùng lúc, đám người cũng chỉ có thể thở dài, đám quái vật này xuất hiện thì cơ hội đoạt Huyết Băng Phách Lôi Liên của chúng xem như không còn khả năng a
Bằng một sự ăn ý nào đó, các Tứ Đại Môn Phái đều ăn ý đi cùng nhau, đối với lợi ích của khu vực mình, không ai muốn rơi vào khu vực khác nên cả bốn Tứ Đại Môn Phái đều đi cùng nhau, tạo thành bốn trận thế hùng mạnh, khí thế áp bách chấn động không gian
Từ khu vực Phong Vân Sơn, cuồng phong mơ hồ gào thét dữ dội, không gian như muốn bị gió xé nát
Đám người Tử Đỉnh Sơn lạnh nhạt nhìn quanh toàn trường, những nơi họ đi qua, lôi điện lập lòe không ngừng lan tràn qua không gian
Thiên Địa Vực đám người đi trên mặt đất, phi hành cũng không thèm, những nơi họ đi qua là một lần mặt đất nứt vỡ chấn động
Bình Nguyên Thiên Hương chúng cường giả ung dung hơn nhiều, hơn bốn mươi người không hề có bóng dáng của một người đàn ông, Tứ Đại Môn Phái của Bình Nguyên Thiên Hương đều toàn bộ là nữ nhân nghiêng nước nghiêng thành.
Những nơi họ đến, thiên địa dường như được tô điểm thêm màu sắc, khí tức Quang hệ nhàn nhạt bao phủ tạo cho người ta cảm giác dễ chịu như được chở che
- Chư vị bằng hữu Thiên Địa Vực vẫn không thay đổi chút nào nha, vẫn thích đi bộ như ngày nào
- Ha Ha, các vị Phong Vân Sơn và Tử Đỉnh Sơn cũng chẳng có gì khác khi trước, đi đến đâu cũng thích phô trương thanh thế
- Hừ! Các vị cũng làm hư hại không ít đất đai cây cối đấy!
- Thôi đi! Gặp nhau là cà khịa, không sợ các nàng Bình Nguyên Thiên Hương chê cười sao?
- Ồ không! Nam nhân các vị ăn to nói lớn là chuyện thường tình, đám nữ nhi chân yếu tay mềm chúng ta sao có thể so sánh a
Hàng loạt âm thanh vang vọng khắp không trung, người còn chưa nhìn rõ nhưng tiếng chào hỏi đã vang vọng mãnh liệt, nhất thời khiến lỗ tai mấy tên thực lực yếu như muốn ù đi



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.