Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 118: Thúy Hằng Đại Sâm Lâm






Đại Lục Thúy Hằng.
Một vùng đất vô cùng rộng lớn với tám khu vực được Nhân Loại và Nguyên Yêu Thú chia đều và quản lý
Đứng đầu các Nguyên Yêu Thú là Tứ Linh Thần, chia nhau cai quản bốn phương.
Gồm có: Long Linh Thần, Lân Linh Thần, Quy Linh Thần và Phụng Linh Thần, họ theo thứ tự thống trị bốn vùng đất phía Đông, Tây, Nam, Bắc của đại lục
Đứng đầu Nhân Loại là Nhất Tông.
Nhất Môn.
Nhất Cung.
Nhất Giáo.
Họ chia nhau cai trị hướng Đông Bắc, Tây Bắc, Đông Nam và Tây Nam
Các khu vực cai trị của Nhân Loại và Nguyên Yêu Thú đều so le nhau, nghĩa là cạnh khu vực Nhân Loại cai trị sẽ là vùng đất của hai tộc Nguyên Yêu Thú, đồng thời giữa mỗi vùng đất của Nguyên Yêu Thú đều là hai khu vực của Nhân Loại.
Chúng tạo thành một thế cân bằng cho Đại Lục Thúy Hằng, Nhân Loại và Nguyên Yêu Thú kiềm chế lẫn nhau khiến đại lục ngàn vạn năm tuế nguyệt vẫn không có xảy ra trận gió tanh mưa máu nào, tuy đôi khi Nhân Loại và Nguyên Yêu Thú có chút xích mích nhưng đều trong tầm kiểm soát
Bốn phương Tám hướng đều được phân chia rõ ràng, địa bàn của các tộc đều giống hệt nhau và được xây dựng các thành lũy vững chãi, vậy nên qua hàng trăm vạn năm hình thành tám khu vực nguyên tố riêng biệt
( Chi tiết hơn ở chương 107: Trật Tự Trên Đại Lục Thúy Hằng.
)
Nhưng cũng có một nơi mà không có Nhân Loại hay Nguyên Yêu Thú nào có quyền làm chủ, dù là Tứ Linh Thần hay Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo đều không nhất định có thể chiếm hữu
Nơi đây nằm ở trung tâm Đại Lục Thúy Hằng, tiếp giáp toàn bộ tám khu vực lớn.

Đây là một khu rừng cực lớn với vô số hiểm cảnh, kỳ ngộ, cơ duyên, bảo vật, và hàng vạn truyền thừa từ thời xa xưa, cũng tồn tại vô cùng nhiều kì hoa dị thảo quý hiếm, các Nguyên Linh Khí, Nguyên Linh Đan và Nguyên Linh Bảo cấp sao cực cao.
Nhưng nơi này cũng đầy rẫy nguy hiểm, tồn tại vô cùng vô tận các Nguyên Yêu Thú hung bạo và hiếm gặp, huyết mạch cực cao
Vì là nơi tiếp giáp giữa tám thế lực lớn, lại chứa hàng vạn bí mật cùng cơ duyên hiểm cảnh nên không có bất kì thế lực nào dám chiếm nó làm của riêng, vậy nên nơi đây tồn tại hàng ngàn hàng vạn đội tầm bảo, hái thuốc, đào mỏ, đập đá.
Họ đa số là do các môn phái lớn của Nhân Loại là Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo cử đến, cũng có nhiều đội tự phát, nhưng đa số đội hình mạnh mẽ đều đi ra từ Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và các thế lực lệ thuộc
Phong Lôi Môn cũng là một trong bốn môn phái lệ thuộc Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo.
Chính là Phong Vân Môn
Các đội hái thuốc, đào bảo, tìm truyền thừa, săn Nguyên Yêu Thú gọi là Quân Đoàn, vì sinh tồn một mình ở nơi vừa nguy hiểm bở Nguyên Yêu Thú, vừa nguy hiểm vì người ở khu vực khác nên đa số người tiến vào nơi này đều gia nhập Quân Đoàn hoặc tự thành lập một Quân Đoàn riêng cho mình
Nơi đây gọi là: Thúy Hằng Đại Sâm Lâm!
Thúy Hằng Đại Sâm Lâm là một khu rừng cực lớn, lớn cực lớn, có thể nói là siêu lớn trong siêu lớn, nói chung là lớn đến mức không có một khu vực nào trong Đại Lục Thúy Hằng này lớn bằng Thúy Hằng Đại Sâm Lâm.
Kể cả Phong Vân Sơn, Vạn Lâm Sơn Mạch, Tử Lôi Đỉnh, Lãnh Kim Hàn Băng Sơn, Đông Hải, Thảo Nguyên Xích Diệm, Thiên Địa Vực và Bình Nguyên Thiên Hương đều không lớn bằng
Và bởi không thuộc quyền sở hữu của bất kỳ thế lực lớn nào trong tám đại thế lực, Thúy Hằng Đại Sâm Lâm trở thành nơi cực kỳ nhiều người đến để săn tìm cơ duyên, cũng là nơi hỗn loạn nhất trên Đại Lục Thúy Hằng
Nơi đây đa số là các Quân Đoàn, thực lực các Quân Đoàn mạnh hay yếu sẽ quyết định của cải thậm chí là tính mạng của họ trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm.
Nơi đây thể hiện đúng chuẩn của câu: Mạnh được yếu thua.
Chỉ có thực lực thật sự mới có thể sinh tồn và kiếm lợi ích trong nơi hỗn loạn này
Trông thì có vẻ là thế nhưng thật ra nơi đây vẫn ngầm thuộc về tám đại thế lực là chủ yếu, người ngoài vào Thúy Hằng Đại Sâm Lâm chỉ có thể húp một chút đồ thừa mà thôi, các Quân Đoàn của Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo đều có ở khắp nơi trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm.
Hơn nữa tộc nhân của Tứ Linh Thần cũng hiện diện trong nơi này không ít.
Nguyên Yêu Thú không cần tìm Nguyên Linh Khí và Nguyên Linh Bảo, vì chúng không thể dùng được.
Bản thể của thú tộc mới là vũ khí lợi hại nhất
Nhưng Nguyên Yêu Thú rất thích Linh dược và Nguyên Linh Đan, vậy nên cũng có không ít Nguyên Yêu Thú ở ngoài tiến vào Thúy Hằng Đại Sâm Lâm để tìm chúng
Một nơi vô cùng hỗn loạn, nơi duy nhất trên Đại Lục Thúy Hằng không có chút luật lệ nào
Chỉ có một luật duy nhất: Kẻ Mạnh Làm Vua!

Trên bầu trời Phong Vân Sơn, núi non trùng điệp, gió thổi liên hồi từng đợt.
Thiên đường của Phong Hệ.
Vù một cái, một cái bóng đen vụt qua bầu trời, tạo thành một vệt đen kéo dài hàng trăm mét, những người thực lực thấp thậm chí còn không nhin thấy bóng đen
Hắc Ảnh phá không lao đi, tốc độ này đã gần chạm đến ngưỡng cực hạn của nó
Lần này cùng Vũ Lôi Phong ra ngoài, Hắc Ảnh vô cùng hào hứng.
Từ khi ra khỏi không gian bí cảnh Huyết Băng Phách Lôi Liên, nó chỉ toàn quanh quẩn trong Phong Lôi Môn, đến cất cánh còn không có cơ hội, đa số toàn bị ba vị phu nhân ôm vào lòng vuốt ve, tối đến thì bị Tiểu Na đè đầu cưỡi cổ bay vòng vòng trong không gian thú dưới ánh mắt nghi hoặc của đám thuộc hạ
Nghe Vũ Lôi Phong nói lần này là chuyến đi ma luyện ở Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, Hắc Ảnh cũng khẽ rùng mình, nó biết nơi này chính là một địa phương vô cùng hỗn loạn a
Nhưng thà đi vào chông gai gió lửa, miễn là được cùng chủ nhân xông pha còn đỡ hơn ru rú trong góc nhà, Hắc Ảnh lần này bay vô cùng tích cực
Vũ Lôi Phong mang trên mình bộ võ phục Võ Cổ Truyền màu đen tuyền, trên ngực có một đồ án âm dương trắng đen, bên hông đeo một cái đai màu trắng làm nổi bật lên bộ võ phục kia, hai đầu đai còn có từng tua rua bay phấp phới càng làm tôn lên vẻ uy phong
Vũ Lôi Phong đổi kiểu tóc, hắn chuyển từ tóc dài trắng buộc cao sau lưng thành kiểu đầu ân-đờ-cớt chất chơi ở Trái Đất, tóc trắng lại càng làm nổi bật y phục và đôi mắt cương nghị trên mặt.
Một cặp mắt kính không độ đeo lên mắt, hiện tại Vũ Lôi Phong trông khác hẳn Vũ Lôi Phong mấy ngày trước
Hắc Ảnh dùng tốc độ dùng từ xé gió để hình dung, nó bay thẳng về hướng Tây Nam, vì Phong Vân Sơn là địa phương phía Đông Bắc, muốn đi đến Thúy Hằng Đại Sâm Lâm phải đi về hướng này
Nhìn thấy một mảng màu xanh trải dài tận chân trời, Vũ Lôi Phong liền truyền âm
- Hắc Ảnh! Đáp xuống.
Ngươi thân là Tà Ma Dực Long, nếu bay gần khu vực này sẽ thu hút không ít sự chú ý, biến nhỏ lại ngồi trên vai ta đi!
Hắc Ảnh cũng hiểu chủ nhân nó lo lắng điều gì, thân là Tà Ma Dực Long Quỷ Bóng Đêm, nó là ba vương trong phi hành tọa kị, nếu ai đó phát hiện ra thân phận của nó thì sẽ phiền phức cực lớn
- Tuân lệnh chủ nhân!
Hắc Ảnh liền đáp xuống đất, Vũ Lôi Phong nhảy xuống, nó liền thu nhỏ lại thành một con tiểu long nhỏ xíu màu đen tuyền ngồi trên vai Vũ Lôi Phong
- Đã bay gần năm ngày rồi, với tốc độ của ngươi hẳn là sắp tới Thúy Hằng Đại Sâm Lâm! Khu rừng phía trước rộng đến mức tầm nhìn cũng không thể nhìn hết, nếu ta đoán không sai thì phía trước chính là Thúy Hằng Đại Sâm Lâm!
Vũ Lôi Phong nói với Hắc Ảnh, hắn liền tiếp tục đi thẳng về phía trước
Trước mắt Vũ Lôi Phong hiện ra một khu rừng lớn, bên trong còn có chút u ám, từ phía xa xa có thể nghe thấy tiếng thú hống truyền đến từ sâu trong rừng
Xung quanh tụ tập không ít người, đa số toàn đứng thành từng nhóm, Vũ Lôi Phong đoán họ chắc là người của các Quân Đoàn muốn tiến vào Thúy Hằng Đại Sâm Lâm
Vũ Lôi Phong chuyến này muốn tiến vào Thúy Hằng Đại Sâm Lâm để giết người! Trong hai tháng muốn đột phá lên Xuất Hồn Cảnh chỉ có thể dùng Hỗn Độn Âm Dương Quyết để hấp thu Nguyên Lực và Linh Hồn Lực của người khác mà thôi, tu luyện bình thường thì Hỗn Độn Âm Dương Quyết tăng tiến như rùa bò
Vũ Lôi Phong trước khi tiến vào Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, hắn lặng lẽ đứng đó, nhìn vào bàn tay mình
- Bày tay này…sắp nhuốm máu sao?
Vũ Lôi Phong lẩm bẩm, trước giờ từ khi đến Đại Lục Thúy Hằng, hắn cũng giết vài người, nhưng đa số là để tự vệ
Nhưng lần này là chủ động đi giết người
- Không! Ta không thể dùng bản lĩnh của bản thân để giết hại người vô tội!
Chợt Vũ Lôi Phong đứng yên, hắn không ngừng đấu tranh tư tưởng, chỉ vì bản thân muốn tăng tiến tu vi mà diệt người vô tội, có đáng không?
- Không! Không thể tự nhiên mà đi tàn sát người vô tội được! Họ đâu có làm gì ta chứ?
Vũ Lôi Phong lùi lại một bước, hắn bắt đầu muốn quay về
- Vô Tội! Không! Ta không giết người vô tội!
- Ta sẽ chỉ giết kẻ dám đụng đến ta, đến gia đình của ta…!
- Phong Vân Môn! Đúng vậy! Đã đến lúc các ngươi phải trả món nợ này rồi!
Vũ Lôi Phong hạ quyết tâm, hắn ngẩng đầu tiến thẳng vào trong rừng rậm, bắt đầu ma luyện trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm!

- Tiểu Huynh Đệ! Đợi một chút!
Sau lưng Vũ Lôi Phong, một âm thanh nam tử vang lên
Vũ Lôi Phong quay lưng lại nhìn, thấy sau lưng mình có một đám người, đám người này khoảng gần năm mươi người, hẳn là một Quân Đoàn
- Phía trước là Thúy Hằng Đại Sâm Lâm vô cùng nguy hiểm, tiểu bằng hữu còn trẻ như vậy, ta thành thật khuyên ngươi nên rời đi
Người đi đầu khoảng ba mươi, thân hình cao lớn, trên tay chi chít các vết sẹo nhỏ
- Các hạ là…?
Vũ Lôi Phong khẽ cúi đầu rồi hỏi
- Ta là Tôn Sách! Đoàn trưởng Quân Đoàn Phá Thiên!
Tên đoàn trưởng hảo sảng nói
- Tiểu đệ, xem chừng ngươi vẫn chưa có bước qua tuổi hai mươi.
Muốn một mình đi vào trong đó thật sự là tìm đường chết, ít ra cũng nên tu luyện đến Ngũ Tú mới nên đến đây lịch luyện chứ
Người này nói không phải không có đạo lý, một người 18 tuổi bình thường cùng lắm là có tu vi Tứ Tú mà thôi, ngoại trừ các thiên tài trong các đại thế lực thì tu luyện nhanh đến mức 18 tuổi vượt qua Tứ Tú là điều không thể

- Đa tạ Tôn Đoàn Trưởng đã nhắc nhở, bất quá ta muốn thử sức mình một chút, cũng không dự định sẽ đi sâu vào Thúy Hằng Đại Sâm Lâm
Vũ Lôi Phong cũng lịch sự đáp lại, người ta dù gì cũng có ý tốt nhắc nhở mình
- Ha Ha! Ta khá thích những người có máu mạo hiểm như tiểu đệ! Như vậy đi, trong một vài năm tới quân đoàn Phá Thiên sẽ đi tìm linh dược trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, ngươi có muốn cùng chúng ta đi chu du thiên hạ không?
Tôn Sách liền vỗ vai Vũ Lôi Phong, hắn rõ ràng có ý muốn chiêu dụ kẻ này
- Lão đại! Huynh không cần phải tốn nước bọt chỉ để chiêu mộ một tên nhóc ảo tưởng sức mạnh như vậy chứ?
Từ trong đội hình, một thanh niên khoảng hai mươi tuổi ánh mắt khinh bỉ nhìn Vũ Lôi Phong
- Đa tạ Tôn đoàn trưởng có ý tốt, nhưng Anh Tuấn ta có sở thích tự do, cũng không muốn bị lệ thuộc
Vũ Lôi Phong cũng không có để ý đến thanh niên này, hắn đã sớm miễn nhiễm với các lời khinh miệt
- Hạo đệ! Phong phạm của Phong Vân Môn là tôn nghiêm! Ngươi nên để ý lời nói một chút!
Tôn Sách trầm giọng nói với thanh niên này, tên hắn là Tôn Hạo
Vũ Lôi Phong chợt nhíu mày, hắn liền nói với Tôn Sách
- Nhưng mà nơi đây là lần đầu tiên ta đến, cũng không thể cứ mờ mịt mà đi loạn ở chốn này được! Nếu Tôn Đoàn Trưởng không chê, Anh Tuấn ta có thể đi theo phụ giúp mấy việc lặt vặt
Tôn Sách đảo mắt, hắn liền cười ha hả vỗ vai Vũ Lôi Phong
- Được! Chào mừng Anh Tuấn tiểu đệ đến với Quân Đoàn Phá Thiên! Tuy nói là thành viên nhưng tiểu đệ cũng không phải đoàn viên chính thức.
Quân Đoàn Phá Thiên là của Phong Vân Môn lập ra nên phải là đệ tử Phong Vân Môn mới là thành viên chính thức!
Vũ Lôi Phong liền ngơ ngác hỏi
- Phong Vân Môn? Phong Vân Môn là môn phái phương nào?
Tên thanh niên Tôn Hạo lại cười kinh
- Tên nhà quê! Phong Vân Môn cũng không biết? Lẽ nào ngươi chưa nghe đến môn phái đệ nhất Phong Vân Sơn sao?
Vũ Lôi Phong lại nói
- Không phải đứng đầu Phong Vân Sơn là Phong Lôi Môn, Thiên Thánh Môn, Vũ Đài Môn và Âm Phong Môn sao?
Đám người lập tức cười vang, Tôn Sách nói
- Tiểu đệ còn trẻ, hiểu biết hơi ít là điều thường, mọi người đừng trêu cậu ấy nữa!
Đám người mới dần yên tĩnh trở lại
Dặn dò các điều luật một chút cho Vũ Lôi Phong, Tôn Sách nói lớn
- Được rồi mọi người! Xuất phát!
Đám người liền tiến vào trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, Vũ Lôi Phong đi theo ở khu vực giữa đoàn người, khóe môi khẽ nhếch lên cười lạnh



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.