Ta Là Người Tốt Các Ngươi Lại Gọi Ta Là Tai Họa

Chương 27: Khói Lửa Khác Biệt





“Ai nói?” Tần Quốc Hải nói.
Tần Thiên Tuyết cạn lời: “Không phải ta, Tần Kha, sao ta thấy ngươi có vẻ kích động? Ngươi kích động cái gì?”Tần Kha lắc đầu: “Không có gì… không phải chuyện này, vậy là chuyện gì?”Tần Quốc Hải nghiêm trang nói: “Ta thất nghiệp.
”“Đang yên đang lành sao lại thất nghiệp?”“Đoạn thời gian trước, ông chủ bảo mỗi người chúng ta viết một ý kiến về chế độ của công ty.
”“Sau đó thì sao?”“Chỉ có một mình ta viết!”Không biết vì sao, Tần Kha chỉ muốn cười.
Nhưng sợ đầu lại mọc u, muốn cười cũng phải nhịn.
“Thất nghiệp thì thất nghiệp thôi, lại tìm công việc khác không phải xong rồi sao?”“Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ tìm việc làm là phải nộp sơ yếu lý lịch, mà ta không biết viết!”Tần Kha vỗ ngực: “Yên tâm, lát nữa ta sẽ viết cho ngài!”Tần Thiên Tuyết lộ ra ánh mắt không tin cậy, đúng, chính là không tin cậy.
…Mười giờ tối.

Tần Kha ngồi trước máy tính, bắt đầu viết sơ yếu lý lịch.
Hắn viết kỹ càng như một tự truyện.
“Bản nhân làm việc chăm chỉ, cẩn thận, hiệu suất cao, có trách nhiệm, có năng lực học tập và thích ứng khá mạnh…”“Cuối cùng, bản nhân còn có một đứa con trai mày kiếm mũi ngọc môi mỏng, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng… Áo mũ chỉnh tề, phong hoa tuyệt đại, ngọc thụ lâm phong, kinh tài tuyệt diễm…”“Ghét ác như thù, lấy giúp người làm niềm vui, có một tấm lòng từ bi, từng làm rất nhiều việc tốt, chỉ là hiếm có ai biết, quả thực là Lôi Phong của xã hội đương đại!”“Chắc hẳn có một đưa con trai ưu tú như vậy, là có thêm tăng thêm điểm cho ta!”Tần Kha viết một mạch mà thành, sau đó liền mệt mỏi tựa vào ghế.
“Thì ra mình ưu tú như vậy! Vì sao trước kia mình không phát hiện?”Quả nhiên nha.
Ta chính là ta, là khói lửa khác biệt!…Nằm trên giường, Tần Kha mở hệ thống ra.
Khá lắm!Lúc này mới một ngày, liền thu hoạch được hơn 60.
000 điểm.
Đơn giản như vậy? Mình còn chưa phát huy đâu.
Cộng thêm số còn sót lại, bây giờ có tất cả hơn 70 ngàn điểm cảm xúc.
Lúc này, nên mua phối phương Đại Bổ Hoàn rồi.
Mục tiêu của Tần Kha rất đơn giản, làm một người xuyên qua có hệ thống, nhất định phải biến mạnh, trở thành người trên người!Đã có hệ thống rồi, lại ngồi ăn chờ chết giống như một phế vật, đây không phải là chiếm hầm cầu không thả phân sao?Hệ thống: “…”Chỉ cần mạnh lên, trở thành người trên người, trở thành kẻ có tiền, lão ba cũng không cần phải lo lắng về vấn đề thất nghiệp nữa.
Đến khi đó, chỉ cần một câu, có thể để lão ba đi làm đội trưởng đội bảo vệ của loại công ty cực to kia cũng không có vấn đề.
Mua sắm xong, phối phương Đại Bổ Hoàn xuất hiện trong hệ thống.

Phối phương Đại Bổ Hoàn: Phượng Tiên Hương 50 khắc, Băng Hỏa Tinh x1, Thanh Linh Thảo x5, máu tươi dị thú cấp F non 200ml…Tần Kha bật máy tính lên để tìm hiểu.
Hắn phát hiện tất cả tài liệu của Đại Bổ Hoàn, trừ hai cái đầu ra thì những cái còn lại đều rất dễ kiếm.
Máu tươi dị thú non nghe rất trâu.
Trên thực tế thì dị thú cấp F rất yếu, muốn mua là có ngay.
Khó ở hai loại tài liệu Băng Hỏa Tinh và Phượng Tiên Hương.
Hai loại này đều thuộc về dược liệu do quốc gia quản lý, rất khó mua.
Mỗi một đoạn thời gian, quốc gia sẽ bán một lượng nhất định, nhưng chẳng mấy chốc đã bị người mua hết sạch.
Nếu muốn mua, chỉ có thể mua của đám con buôn bán qua tay, nhưng giá cả không chỉ là gấp ba!Ngoài ra thì còn có một biện pháp nữa để thu hoạch, đó chính là đi vào Linh Vực tìm.
Nhưng nói thì dễ, với thực lực của mình bây giờ mà đi vào Linh Vực, há không phải là ship điểm tâm ngọt cho dị thú sao?Trên tư liệu giới thiệu, Phượng Tiên Hương là phân của một loại dị thú phi hành, Tần Kha rơi vào trầm tư.

Mấu chốt là trên này còn nói, biện pháp tốt nhất khi dùng Phượng Tiên Hương là ngâm nước đến nát!Khẩu vị thật nặng!Nhìn số dư còn lại trên điện thoại di động của mình, lại nhìn giá cả ở trên máy tính.
Ta con mẹ nó thế mà còn không mua nổi một đống phân!Không.
.
.
ta vẫn đề cao bản thân, là không mua nổi nửa đống!Ba phút sau, Tần Kha nhận rõ hiện thực là mình không có tiền.
Nhưng không có tiền thì có thể kiếm nha!Thực sự không được thì đi bán mông!Tần Kha lấy điện thoại ra, gửi tin cho Vương Chí Kiệt: “Có đấy không?”Vương Chí Kiệt lập tức trả lời: “Sao?”Tần Kha: “Cho ta vay ít tiền!”Vương Chí Kiệt: “Ngươi vừa mới nói cái gì?”Tần Kha: “Có đấy không?”…Mấy phút sau, Vương Chí Kiệt cũng không trả lời.
Tần Kha: “Mọi người đều là anh em tốt, không cần tuyệt tình như vậy chứ?”Vương Chí Kiệt: “Được rồi, cần bao nhiêu?”Tần Kha: “Không nhiều, 50 ngàn là được!”Mấy phút trôi qua, không ai trả lời…Tần Kha: “Ngươi đang làm gì?”Vương Chí Kiệt: “Đang trộm tất chân của biểu tỷ ta!” (biểu tỷ = chị họ bên ngoại)Tần Kha: “Ngươi trộm tất chân của biểu tỷ ngươi làm gì?”Vương Chí Kiệt: “Nói nhảm, cướp ngân hàng nha!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.