Ta Là Chí Tôn

Chương 1063: Đây là chiến lược




Qua lần biến cố này, thái độ Đổng Tề Thiên đối với Vân Dương đã lại trở nên coi trọng như trước, không, có vẻ như còn có chút ngượng ngùng, thực sự kiểu đứng trước Vân Dương mà thấp hơn một cái đầu vậy. Đôi khi đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, nhìn thấy Vân Dương liền trừng mắt, thở dài, sau đó lại nhắm mắt làm ngơ rời đi.
Hiển nhiên là hắn nhớ tới Hồng Mông Chi Khí, sau đó lại cảm khái biết vậy chẳng làm…

- Các đệ tử đều đang tiến bộ, đám cao tầng các ngươi, sao vẫn cứ giậm chân tại chỗ?
Đổng Tề Thiên có chút không hiểu:
- Tác dụng của Thanh Vân đan đối với Thánh giả, dù hiệu năng yếu bớt, không thể tăng được một đại cảnh giới, thế nhưng tăng lên một tiểu cảnh giới cũng có thừa ra, Cửu Tôn phủ hiện lấy tăng thực lực làm trọng tâm nhiệm vụ, sao các ngươi không dùng?!
Vân Dương mỉm cười:
- Cái này, không vội.
Đổng Tề Thiên lập tức ngẩn người.
Thời khắc mấu chốt này, cách trận chiến tranh đoạt Thiên Vận kỳ chỉ còn có mấy ngày, thế mà còn không vội?
Kỳ thực, thời gian vừa rồi người thu được tăng vọt cũng không chỉ có các đệ tử.
Mấy người Sử Vô Trần cũng đều bước thêm một bước dài, khỏi phải nói, chỉ riêng quá trình hỗ trợ các đệ tử phục dụng Thanh Vân đan, mấy người bọn hắn luân phiên tiêu hao đến cực hạn mấy chục lần, so với ác chiến mười trận còn hiệu quả hơn, sau một ngày một đêm nghỉ ngơi, khôi phục trạng thái, bọn hắn đều ngạc nhiên phát hiện, thực lực bản thân lại tiến thêm một bước.
Hiện tại, tính cả Vân Dương, cửu phong chi chủ đề là Thánh giả Tứ trọng. Bốn người Sử Vô Trần, Lạc Đại Giang, Vân Dương, Thiết Kình Thương đều đã đạt tới Thánh giả Tứ trọng đỉnh phong.
Tiến thêm một bước nữa, chính là Thánh vương.
Dưới điều kiện tiên quyết này, Thanh Vân đan đối với bọn hắn trùng kích Thánh vương, hẳn là không hề khó khăn! Thậm chí có thể một lần trùng kích tới Thánh vương Nhất trọng đỉnh phong.
Thanh Vân đan, dược lực của năm loại linh dược điệp gia đối với mấy người bọn Tôn Minh Tú có thể còn có nguy hiểm, nhưng đối với mấy người như Vân Dương, Sử Vô Trần đã đạt tới Thánh giả, hoàn toàn chỉ còn lại tác dụng trợ lực, dùng không nguy hiểm, hơn nữa còn hiềm nghi dược lực không đủ mạnh!
- Vì sao lại vậy?
Đổng Tề Thiên nghĩ mãi mà không ra.
Vân Dương thản nhiên nói:
- Theo ước định của ta, thực lực hiện tại của Cửu Tôn phủ đã đủ ứng phó với môn phái xếp chót trong hàng hạ phẩm Thiên Vận kỳ. Chuyện tăng thực lực, ta muốn đợi đến sau, tỷ như khi khiêu chiến hạng tám hạng bảy… ừm, thậm chí là hạng nhất…
Hắn ngẩng đầu nhìn Đổng Tề Thiên, lộ nụ cười giảo hoạt.
- Giờ mà trực tiếp tăng thực lực, át chủ bài lộ rõ, lại khiến người ta phòng bị, thậm chí sinh lòng mơ ước… đối với Cửu Tôn phủ, chưa chắc là chuyện tốt.
Đổng Tề Thiên thở dài:
- Đến lúc này rồi, ngươi còn không quên đào hố cho người nhảy, thực không biết tiểu tử ngươi sao lại có nhiều suy nghĩ tinh linh cổ quái như vậy, ngươi vốn không nên gọi là Vân Tôn, trực tiếp gọi là Quỷ Tôn mới hợp… đối thủ của ngươi, thực sự là… quá đáng thương, ngươi… quá âm hiểm…
Vân Dương lặng lẽ nói:
- Quỷ Tôn? Cái này không ổn lắm, ta làm như vậy là để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào có thể xảy ra, cái này vốn là trí tuệ, trí tuệ chứ không phải giảo quyệt, coi như đổi danh hiệu, cũng phải gọi là Trí Tôn mới đúng?!
Đổng Tề Thiên lắc đầu liên tục, từ chối cho ý kiến.
Hắn hiện tại đã có thể tưởng tượng được kết cục bi thảm của đám người nhảy ra làm đối thủ của Vân Dương.
Đập vào mắt, toàn bộ cao tầng Cửu Tôn phủ đã tụ lại, cao nhất mới chỉ đến Thánh giả Tứ trọng, thực lực càng cao hơn, mới càng nắm chắc khắc địch chiến tháng.
..
Hôm nay còn là Thánh giả, ngày mai đột nhiên xuất hiện một tên Thánh vương Nhất trọng đỉnh phong, thậm chí là Thánh vương Nhị trọng…
Ngươi đánh thế nào?
Triệt để luống cuông a.
Chiến đấu, tối kỵ nhất là liệu địch sai sót, một chút sai lầm cũng có thể dẫn tới thua cả một bàn, huống chi còn phán đoán sai lầm một cách nghiêm trọng về đối thủ!
Nếu như trong môn phái còn có cao giai Thánh vương, như vậy còn có cơ hội quần một trận, nhưng nếu không có thì sao?
Không phải là trơ mắt chịu đòn sao?
Lại hoặc, khi môn phái vốn đã có thực lực đủ ứng đối, thế nhưng hôm trước khi đối mặt lại cảm thấy không có nguy hiểm, hôm nay muốn giữ lại thực lực, không tham dự trận chiến này, như vậy cũng không phải không có khả năng!
Nếu là như thế, thực sự oan đến nhà bà ngoại.
Vân Dương nở nụ cười nhàn nhạt:
- Tiền bối cũng là người qua bao đại chiến, chẳng lẽ không cho rằng đây là sách lược cần thiết?
Đổng Tề Thiên trố mắt nhìn qua, vẫn lắc đầu liên tục, thở dài không nói một câu.

Đáng lẽ trong thời gian này, Đổng Tề Thiên đã quen với việc phải giật mình, chấn kinh là chuyện nhỏ, nhưng đó là còn do Đổng Tề Thiên còn không biết người vui nhất là ai.
Đệ tử, cao tầng Cửu Tôn phủ đều tăng mạnh, Vân Dương cũng như thế, hơn nữa, tu vi của hắn tăng không chỉ thể hiện ở mặt Huyền khí, mà Sinh Sinh Bất Tức Thần Công của hắn vốn không thuộc về phạm trù tu hành cũng có tiến cảnh kinh người!
Sinh Sinh Bất Tức Thần Công tiến giai, xa xa khó hơn tăng Huyền khí rất nhiều, bởi trong đó còn phải liên lụy tới nhân quả chi khí.
Hiện tại, Sinh Sinh Bất Tức Thần Công của hắn đã đạt tới Ngũ trọng, từ khi hắn đặt chân tới Huyền Hoàng giới, cơ duyên xảo hợp nhất cử đạt tới tầng thứ năm, đến giờ vẫn đang không ngừng tích lũy.
Hắn vận hành đệ tử Cửu Tôn phủ diệt sát tổ chức buôn người, từ trong đó thu được đại lượng nhân quả chi khí, một đường đem Sinh Sinh Bất Tức Thần Công tu tới Ngũ trọng đỉnh phong, chỉ cần bước thêm một bước, liền có thể đột phá.
Sinh Sinh Bất Tức Thần Công cũng các công pháp khác tồn tại khác biệt về bản chất, chỉ đơn thuần tu đến đỉnh phong còn chưa đủ để đột phá.
Công thể tu tới đỉnh phong, chỉ có nghĩa là Vân Dương hắn có thể phát huy uy năng cao nhất của cấp độ đó, mà muốn đột phá thêm một bước nữa, lại nhất định phải chờ nhân quả chi khí đạt tới điểm giới hạn, nếu không cũng chỉ có thể dừng lại ở Ngũ trọng đỉnh phong.
Dòng sông vẫn sẽ chỉ là dòng sông, dù nước có rót vào cũng không không thể mở rộng…
Đối với trạng thái này, Vân Dương cũng chỉ có thể im lặng.
Ừm, uy năng của Sinh Sinh Bất Tức Thần Công Ngũ trọng đỉnh phong đạt tới mức nào?
Tính ra, uy năng mà Vân Dương hắn có thể phát huy ra, so với trước tăng gấp đôi có thừa!
Tình huống này, khiến Vân Dương có chút say mê.
Lúc đột phá tới Ngũ trọng, hắn phải chém giết trăm vạn ác nhân nhân quả chi khí mới đột phá.
Giờ muốn đột phá tới đệ Lục trọng, vậy phải cần số lượng tới ngàn vạn!
Từ khi bước vào Huyền Hoàng giới, Vân Dương hắn, cộng thêm cả một phái chém giết rất nhiều tổ chức buôn người, thu hoạch được không ít, thế nhưng tổng hợp lại cũng chưa đủ số lượng một nửa.
Mặc dù giết một ác nhân tại Huyền Hoàng giới có tác dụng gấp mười lần giết một ác nhân ở Thiên Huyền đại lục…
Thế nhưng, thu hoạch trong thời gian vừa rồi, thực sự vẫn chưa đủ.
Có điều, đối với tình huống trước mắt, Vân Dương vẫn hết sức tin tưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.