Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư

Chương 92: Nam nhân của nàng, ngươi không nghe thấy sao?




Edit & Dịch: Emily Ton.
Biến cố lần này đến quá đột nhiên, ngay cả Thái tử cũng đều sững sờ tại hiện trường.
Nghe những lời nam nhân này nói, hắn là người thứ nhất hoàn hồn lại, nhìn qua.
Không biết từ khi nào, một nam nhân thân hình cao lớn, khí vũ hiên ngang xuất hiện ở bên cạnh người Hoàng Nguyệt Ly.
Hắn mặc một bộ trường bào màu đen, ống tay áo và vạt áo trước ngực đều thêu hoa văn lưu vân màu vàng, có vẻ điệu thấp và cao ngạo nhưng cũng có một sự ưu nhã tự phụ không cách nào hình dung.
Màu da trắng nõn của hắn, giống như ánh trăng sáng tỏ, một chiếc mặt nạ màu bạc nằm sát trên nửa khuôn mặt hắn, nhưng vẫn có thể thấy được rõ ràng hình dáng góc cạnh khuôn mặt hắn, cằm hiện lên đường cong hoàn mỹ, môi mỏng nhẹ nhấp, lạnh lùng mà cao quý.
Hắn chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, đã có một loại cảm giác tồn tại không thể bỏ qua, khí thế cường đại không chút nào che dấu phóng xuất ra, sắc nhọn bá đạo, không ai bì nổi!
"Ngươi...... Ngươi là người nào?" Thái tử đề phòng nhìn hắn, hỏi.
Khi ánh mắt lần đầu nhìn thấy người nam nhân này, trực giác của hắn cảm nhận được sự uy hiếp!
Nam nhân lạnh lùng cong cong khóe miệng, quét mắt liếc Hoàng Nguyệt Ly một cái, lúc này mới mở miệng nói: "Nam nhân của nàng, ngươi không nghe thấy sao?"
Ba đường hắc tuyến trượt xuống trên trán Hoàng Nguyệt Ly, nàng quay đầu và hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân một cái.
"Uy! Ngươi đủ rồi, có thể đừng nói bừa được không? Ngươi khi nào thì thành nam nhân của ta, lời nói loại này có thể nói bậy hay sao? Ta và ngươi cũng không có bất luận quan hệ gì!"
Nam nhân lười nhác cười nói: "Sao lại không có quan hệ? Ngươi nói như vậy, bổn tọa thật sự rất thương tâm...... vì chúng ta có một mối quan hệ rất thân mật khăng khít...... quan hệ hợp tác."
Khi nói những lời đó, hắn nói ra bốn chữ cuối cùng với giọng rất nhỏ, chỉ có Hoàng Nguyệt Ly có thể nghe thấy.
Trong khi người qua đường đang vây xem nghe qua đường lỗ tai, chỉ có thể nghe bốn chữ còn lại "thân mật khăng khít".
Trong lúc nhất thời, các loại ánh mắt tìm kiếm kinh dị, đều quét đến trên hai người.
"Cái quái gì thế (我去: wtf)! Tình huống này là như thế nào? Chẳng lẽ vừa rồi Thái tử nói trắng ra là tam tiểu thư tư thông với người khác, đúng là sự thật? Loại người như gian phu.... đều đã xuất hiện?" Có người kinh ngạc cảm thán nói.
"Im lặng!" Đồng bạn hắn nhanh chóng bịt kín miệng hắn, "Người này khí thế rất cường đại, tu vi phỏng chừng còn vượt qua cả Thái Tử điện hạ! Loại người này...... ngươi chọc nổi sao? Chúng ta vẫn nên nhanh chạy đi thôi!"
"Nhưng mà, Nam Việt Quốc chúng ta từ khi nào lại có cao thủ mạnh như vậy? Chẳng lẽ là hắn từ quốc gia khác đến để tham gia hội đấu giá? Ngươi nói hắn sẽ đánh nhau với Thái tử sao?"
Ngay cả thiếu nữ vừa rồi còn mang vẻ mặt say mê nhìn Thái tử, lúc này cũng đã chuyển ánh mắt tới trên người nam nhân kia, hơn nữa không cách nào dời khỏi tầm mắt, hoàn toàn xem nhẹ Thái tử chỉ đứng cách đó không xa.
Tựa hồ như đã quên, vừa rồi nàng đã bị dung mạo Thái tử khuynh đảo như thế nào.
"Sao có thể? Nam Việt Quốc còn có một nam nhân xuất sắc tuấn mỹ như vậy?"
"Đúng vậy, hơn nữa thật sự...... rất mạnh...... Thái Tử điện hạ không phải là đối thủ của hắn, đúng không?"
Các loại âm thanh nghị luận truyền đến, sắc mặt Thái tử cũng càng ngày càng thêm âm trầm.
Là Thái tử đệ nhất thiên tài của Nam Việt Quốc, trời sinh hắn tôn quý lại có thực lực, hơn nữa diện mạo tuấn mỹ, càng khiến cho hắn tự cho mình rất cao, cảm thấy không có nam nhân nào có thể đánh đồng cùng hắn!
Nhưng nam nhân thần bí bên người Hoàng Nguyệt Ly, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, đã hấp dẫn ánh mắt mọi người, dung mạo và khí chất, đều thắng hắn gấp trăm lần!
Hơn nữa, khí thế trên người nam tử cường đại như thế, khiến người cơ hồ không thể thở nổi, cơ hồ có thể khẳng định, là một cường giả có thực lực tuyệt thế kinh người!
So với nam nhân kia, hắn quả thực là giống như con kiến nhỏ bé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.