Chẳng lẽ ăn phải đồ hư ư?
Nhưng ả từ sáng tới giờ, chỉ ăn vài món điểm tâm trong cung, chẳng lẽ đồ ăn trong cung lại có thể không sạch sẽ sao?
Đúng lúc này, một tiếng hét vang lên.
“A!! Máu, máu nhiều quá!”
“Trời ơi, Bạch nhị tiểu thư đang chảy máu, chảy nhiều máu quá kìa!”
“Đáng sợ quá, nhanh, nhanh đi mời đại phu!”
Những thiên kim tiểu thư xung quanh hét lên, hoảng hốt vây quanh lại.
Bạch Nhược Kỳ sững sờ cúi đầu xuống, chỉ thấy hạ thân đầy máu đỏ chói mắt, ả mới nhận ra rằng bản thân lại bị chảy máu, mà còn làm váy của ả ướt một mảng lớn, một mùi máu tanh như có như không dày đặc trong không khí.
Mắt ả tối sầm lại, chỉ cảm thấy chóng mặt, ngất xỉu xuống đất.
Nhìn thấy tình cảnh này, cả Hoàng Nguyệt Ly cũng sững sờ.
Nàng chưa bao giờ nghĩ tới, thuốc mà Bạch Nhược Kỳ bỏ cho nàng, tác dụng lại là hạ thân chảy máu!
Để đạt được tác dụng này rất dễ dàng, theo Hoàng Nguyệt Ly biết được, có nhiều loại dược thảo nhất phẩm dễ dàng làm được, khiến cho phụ nữ khí huyết dồi dào, nếu liều lượng bỏ đủ nhiều, sẽ dẫn tới chảy máu nghiêm trọng, giống như tới kì kinh nguyệt.
Thuốc này rất độc, bởi vì nó vô cùng tổn hại đến cơ thể phụ nữ.
Nếu đang mang thai, uống thuốc này rồi đứa bé chắc chắn không giữ được, ngay cả khi không mang thai, cũng sẽ mất máu rất nhiều, nghiêm trọng hơn có thể dẫn đến vô sinh.
Tất nhiên, đây là đối với người bình thường, đối với võ sư mà nói ảnh hưởng ít hơn nhiều, có thể dễ dàng bù đắp bằng cách tu luyện và an dưỡng.
Tuy nhiên, tại sao Bạch Nhược Kỳ lại cho nàng uống loại thuốc này...
Nghe thấy tiếng hét của các cô gái, các cung nữ theo hầu bọn họ đến xem tình hình, lập tức phái người đến Thái Y viện mời thái y.
Bạch Nhược Kỳ cũng được dìu tới một bên nghỉ ngơi.
Tai nạn bất ngờ này gây ra một trận rối loạn.
Hoàng Nguyệt Ly như có điều suy nghĩ đứng một bên, nghe thấy rất nhiều người thì thầm.
“Nhị tiểu thư Bạch gia rốt cuộc là bị gì vậy? Tự mình có kinh nguyệt lại không biết? Lại gây ra trò cười như vậy trong cung, may mắn thay đây không phải là bữa tiệc của thái hậu, không thì ả còn muốn làm thái tử phi gì nữa?”
“Kinh nguyệt ư? Ta thấy, chuyện này không hề đơn giản như vậy đâu à!”
“Chứ sao?”
“Ai có kinh nguyệt mà trong tích tắc có thể chảy nhiều máu như vậy? Người không nhìn thấy, váy của ả chính là đỏ một mảng lớn đó! Ả lại còn ngất đi nữa, đến giờ vẫn chưa tỉnh! Bạch Nhược Kỳ chính là võ sư thiên phú tứ phẩm, làm sao yếu đuối như vậy?”
“Ý ngươi là gì? Chẳng lẽ... bên trong có gì... ư, không thể cho người khác biết?”
“Này, ta chưa nói gì cả nhé... mọi người trong lòng tự hiểu thôi...”
Những lời nói cười trên nỗi đau người khác truyền đến.
Trên mặt Hoàng Nguyệt Ly lộ ra tia sáng tỏ.
Hóa ra là...
Bạch Nhược Kỳ có chủ định này!
Trong bột thuốc ả bỏ vào, không chỉ có thảo mộc kích thích máu, mà còn có thuốc mê trộn lẫn trong đó, một khi uống, không chỉ hạ thân chảy máu, mà còn ngất xỉu tại chỗ.
Một cô gái chưa lập gia đình đột nhiên chảy máu, còn ngất xỉu, rất dễ khiến người khác nghĩ rằng có phải đã xảy ra chuyện mất danh dự rồi không.
Thêm vào đó, tháng trước khi Bạch Nhược Kỳ còn trong cung đã tung tin đồn nàng cùng nam nhân lén lúc hẹn hò, hai việc này kết hợp lại, nếu người ngất đi là Hoàng Nguyệt Ly, bất cứ ai cũng sẽ đoán rằng nàng có phải đã sớm mất trinh tiết, còn mang thai trong người!
Việc bê bối như vậy, bình thường đã đủ mất mặt rồi.
Bây giờ lại là trong bữa tiệc hoa đào của thái hậu!