Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 207: – Câu Chuyện Của Mỗi Người (2).




.
“Tôi mang họ Kama thuần huyết, nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ lai..” – Thena lúc này đột ngột lên tiếng, cô cố gắng giữ mình bình tĩnh, nhưng giọng nói thì không giấu được sự rưng rưng.
“Lại mang trong mình một phần huyết thống ‘yêu nữ’..”
Thena nói đến đây thì im bặt, hai hàng nước mắt rơi trên gò má tuyết trắng của cô, Thena bậm chặt môi để không phải vang lên bất kỳ âm thanh nào..
Không nói đến họ Kama mặc dù chẳng nổi tiếng là mấy, nhưng cũng là một họ thuần huyết, bản thân Thena cũng mang thân phận máu lai như Novus và Matheus, ắt hẳn cũng là tuổi thơ phải chịu đựng không kém.
Nhưng hơn hết, huyết thống ‘yêu nữ’ mà cô nói, lại là một điểm chí mạng đối với những nữ ma pháp sư.
Bởi lẽ huyết thống yêu nữ sẽ khiến cho người con gái xinh đẹp tuyệt trần, da trắng lấp lánh ánh trăng, mái tóc bạch kim cùng gương mặt hút hồn; lại mang theo một sức mạnh ‘quyến rũ’ bẩm sinh, tự nhiên phát ra, khiến kẻ khác lâm vào ‘mê muội’ khó mà dứt được..
Nhưng huyết thống ‘ma nữ’ lại có một tệ nạn vô cùng lớn đi kèm với thiên phú xinh đẹp mê người, đó là khi những ‘Veela’ nổi giận, họ sẽ biến thành một loại ‘quái vật’ mang cánh và đầu chim, xấu xí vô cùng.
Từ đầu lúc gặp Thena, Minh đã chú ý đến vẻ ngoài ‘xinh đẹp’ khác thường của cô, cùng với quan sát cô bằng thần thức có thể thấy được cả người cô tỏa ra một loại năng lượng khác thường, mang theo một sự ‘mê hoặc’.
Nhưng chỉ là với thần thức vượt trội của Minh, chút ít năng lượng tinh thần đó của cô không thể tác dụng lên cậu được.
Lúc bắt gặp Thena ở ngoài phòng yêu cầu, thấy cô ngang nhiên di chuyển trong hành lang, không phải là Thena không sợ, mà lúc ấy ma lực ‘mê muội’ của cô tỏa ra nồng đậm trong không gian, nên cô không sợ bị phát hiện, vì kiểu gì bản thân cô cũng sẽ ‘thoát’ được.
Nhưng tiếc là thiên phú ma mị đó của Thena không chỉ không ảnh hưởng tới Minh, mà do Matheus cùng Novus đều có mức thần thức cao tương tự như Thena, nên hai người bọn họ cũng miễn nhiễm.
Lúc ấy khi Thena bị Minh cùng Novus phát hiện, Minh nhận ra được sự ngạc nhiên của cô, hẳn là do cô hiểu được cả Minh lẫn Novus đều không bị thiên phú của cô ảnh hưởng.
Tất nhiên là để xác định hoàn toàn thì chính là lúc Minh thấy bóng mờ trong hào quang của Thena, Minh nhận ra cái bóng cô gái mọc cánh biến thành đầu chim ấy, mang ý nghĩa gì..
Nhớ lại Thena cũng như Novus, đều muốn đến Ravenclaw chỉ vì trốn tránh, và điều mà cô yêu cầu phòng yêu cầu là cô muốn giải trừ lời nguyền trên chính bản thân mình, cho thấy cô đã ‘chán chường’ cái huyết thống ‘yêu nữ’ này..
Không chỉ vậy, Minh liên kết vấn đề của ba người, với ba lá bài Tarot mà từng người đã giở lên.
Novus bị tổn thương và ám ảnh vì những đối xử của người khác với một người biến hình như cậu, không thể kiểm soát bản thân.


Matheus luôn bị mọi người coi thường là ngu dốt và mọi rợ, cậu ta luôn cố gắng muốn chứng minh bản thân thông minh cho dù là mang huyết thống người khổng lồ.
Thena bị phản bội, có lẽ một người mà cô tin tưởng đã nói ra thân phận của cô, khiến cho phát sinh những việc đau lòng..
Minh nhìn bọn họ đang im lặng, Matheus đã ngưng khóc, cậu ta quay sang nhìn Thena cùng Novus; rõ ràng là cậu ta cũng nghe được lời nói lúc nãy của hai người, cũng hiểu được không phải chỉ mỗi bản thân mình ‘số khổ’.
Giờ đây khi cả ba người đều nói ra ‘thân phận’ của mình, Minh biết mặc dù cũng không phải là toàn bộ, nhưng hiển nhiên đã là một sự ‘thổ lộ’ ‘chân thành’ của ba người rồi..
Không gian lại trở về lặng im.
Một lúc sau, Minh dường như có quyết định trong lòng, cậu đứng lên, làm cả ba người Novus chú ý.
Đoạn cậu đi tới chỗ góc phòng, kéo Matheus ngồi dậy, dẫn về chỗ ghế trống, sau khi cậu ta đã ngồi xuống, Minh cũng quay trở lại chỗ mình, nhìn chăm chăm cả ba, rồi nói, giọng mang theo sự chân thành vô cùng.
“Tôi biết các cậu đều có những ‘khổ tâm’ của riêng mình, tôi hiện không có cách để giải quyết triệt để vấn đề của các cậu, nhưng có cách tạm thời có thể giúp ích được cho mỗi người..”
Lời Minh nói ra cũng làm Thena, Novus cùng Matheus sáng bừng trong ánh mắt, bọn họ dường như nghĩ đến điều gì, liền vội vàng tập trung lắng nghe.
“Chúng ta đã thành lập nhóm bốn người, như vậy phải cùng giúp nhau hoàn thiện thiếu sót bản thân, các cậu có thể dạy tôi học ma chú, còn tôi giúp các cậu nâng cao khả năng tập trung, tăng lên tinh thần, đoán chừng có thể một phần nào hữu hiệu trong việc kiểm soát bản thân..”
“Rồi từ từ chúng ta sẽ tìm cách giải quyết ‘vấn đề’ của từng người, có được không nào?”
Ba người đối diện không giấu nổi niềm vui trên gương mặt, quả nhiên là Minh có biện pháp có thể giúp họ.
Cả ba nhìn nhau rồi đồng loạt gật đầu.
Minh cũng tinh ý nhận ra sự ‘khác lạ’ ở họ, thầm phán đoán trong lòng, nhưng cậu cũng không nói ra, chỉ mỉm cười tiếp lời.
“Được rồi, chuyện dẫu gì cũng đã xảy ra như thế, chúng ta không thể thay đổi quá khứ được..”
“Chúng ta chỉ có thể cố gắng tìm cách giải quyết ở hiện tại..”
“Bởi lẽ tương lai đều là không thể biết trước được, cùng với khả tính vô cùng..”
“Cho nên đừng mất tinh thần, quan trọng là phải tin tưởng bản thân mình không phải sao?”
Nói đến đây không hiểu sao Minh lại nhớ đến lời của ông lão Phương và sư huynh ông đã nói với cậu trước khi rời đi, rằng,
Hãy làm theo những gì bản tâm mình mách bảo, đừng bao giờ tự phản bội chính bản tâm mình..
Thông qua câu chuyện của Thena, của Matheus, của Novus, lại khiến cậu nghĩ về Hồng, cô gái xấu số, cũng là chấp niệm đầu tiên cậu hấp thu ký ức; nhớ đến Ân Huy, cũng là một người tội nghiệp, nhớ lần hấp thu ký ức thứ hai.
Và cuối cùng là lão Bắc độc ác, nhưng những gì lão đã từng trải qua cũng không phải là không đáng thương, cũng là lần hấp thu ký ức thứ ba..
Đột ngột, trong lòng cậu như bùng lên một ngọn lửa, những nghĩ suy cứ thế liên tục trôi qua trong tâm trí, khiến Minh như lờ mờ nhận ra điều gì, dẫu chỉ mới là những mảnh chắp vá manh mún nhỏ nhoi..
Minh siết chặt đôi bàn tay đặt bên dưới bàn, tinh thần lại chưa lúc nào thanh minh, tỉnh táo như lúc này, cậu như thấy mọi thứ mở ra trước mắt..
Lúc này cả ba người đối diện ngạc nhiên nhìn Minh, một đứa trẻ 11 tuổi, mặt non nớt, nói ra những lời vừa rồi, có chút không hợp với số tuổi của cậu; nhưng không hiểu sao, lại làm cả ba người cảm thấy trong lòng như được sưởi ấm, cùng thắp lên một tia hy vọng..
Lát sau..
Minh giật mình tỉnh lại khỏi suy nghĩ, cậu gãi gãi đầu, nói.
“Được rồi đừng nhìn tôi như vậy, bây giờ chúng ta thay đồ ra, rồi đi tới Đại Sảnh Đường thôi, cũng đến giờ ăn tối rồi.”
Thế là cả bốn người yêu cầu phòng thay đồ, cũng đổi lại trang phục bình thường lúc sáng, xong xuôi cẩn thận rời khỏi căn phòng yêu cầu, men theo hành lang đi xuống lại tầng một, qua bên dãy Nhà ở.
Cũng may là suốt chặng đường, không gặp cản trở nào.
Tất nhiên là do thần thức vượt trội của Minh, cậu âm thầm quét hình khu vực, cũng dẫn đường cho cả đám đi tránh khỏi giám thị Filch cùng những học sinh lớp lớn.
Trở lại bàn của nhà Ravenclaw, cả đám thở phào nhẹ nhõm.
Khi cả bọn đến thì buổi ăn đã bắt đầu được một lúc, nhưng mà cũng không muộn, đồ ăn vẫn còn rất nhiều.
Nhất là Minh, khu vực trống trên bàn ăn trước mặt, ngay sau khi cậu ngồi xuống liền hiện lên ức gà nướng sốt, bánh mỳ, súp bí đỏ, ngon miệng và hợp khẩu vị vô cùng; cũng khiến cậu thầm cảm ơn bọn gia tinh trong lòng..
Lúc này cả ba người Novus, Thena cùng Matheus đã thoải mái hơn; vừa ăn vừa trò chuyện cùng nhau.
Hiển nhiên là sau khi ‘trút bầu tâm sự’, thái độ của cả ba đã có sự biến chuyển rõ rệt, không khí ấm áp và thân tình hơn trước rất nhiều..
Ăn xong cả bốn theo đám học sinh về lại tháp Ravenclaw, rồi vào trong phòng sinh hoạt chung bên chỗ có lò sưởi, tiếp tục ngồi ‘nói chuyện’, cùng với kiểm tra số sôcôla ếch hôm nay đã mua.
Matheus không có túi mở rộng không gian nên là số sôcôla của cậu ta toàn bộ nhờ Novus cất hộ, lúc này cả đám hí hửng khui thẻ và cùng ăn sôcôla.
Trải nghiệm ăn ếch lần đầu tiên trong đời Minh cũng xảy ra tại đây, mà đúng như Matheus nói, vị của con ếch nhỏ màu nâu đúng là ngon thật, sôcôla tan ra trong miệng, không quá ngọt, cùng mùi thơm đặc trưng của nó; nhưng cái cảm giác ngọ nguậy của nó làm Minh không sao thích ứng được..
Mãi tới khi trong phòng sinh hoạt chung tắt đèn, cũng là 10 giờ tối, đã đến giờ ngủ, cả bọn mới về lại phòng, cũng hẹn sáng mai có buổi ‘học tập’ đầu tiên của nhóm.
Về phòng ký túc xá nam, 3 đứa kéo nhau đi tắm, thấy Novus đã cười tươi trở lại, mà Matheus cũng thoải mái chuyện trò, làm Minh thấy ‘vui vui’ trong lòng, cậu rõ biết những đứa trẻ mới lên 11 này, đã trải qua quá nhiều sự việc đau lòng..
Buổi tối, sau khi Minh trò chuyện xong với Lam Thảo, tất nhiên là cậu hoàn toàn không nói gì về việc xảy ra ngày hôm nay, chỉ nói bâng quơ về trải nghiệm ngày đầu ở trường, thức ăn ngon ra sao, bạn bè dễ thương thế nào..
Vốn cậu cũng không định nói việc này với Lam Thảo, chẳng hiểu sao cậu lại có quyết định như vậy, cũng như quyết định muốn hướng dẫn nhóm 3 người kia.
Mà Minh vốn là người như vậy, cậu cảm thấy đáng làm thì cậu sẽ làm, chỉ đơn giản là vậy.
Cất tấm gương song hướng vào trong túi, nhìn ra thấy Matheus cùng Novus đã ngủ say, lúc này Minh mới an tâm, cùng với có riêng thời gian thực hiện kế hoạch của mình.
Minh nằm xuống giường, đắp lại chăn trùm kín người, tập trung tinh thần, chỉ trong tích tắc, cậu liền biến mất..
P/s Trong truyện Harry Potter đã được phát hành, dịch giả dịch Veela thành ‘tiên nữ’, bản thân mình thì thấy chữ ‘yêu nữ’ thích hợp hơn, nên mình sẽ dịch Veela là ‘yêu nữ’ nhé.
Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.