Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 194: – Hogg.




.
“Này, này, ngươi đã là ‘Mũ của Godric Gryffindor”, vậy ta gọi ngươi là Hogg nhé, tên Hogg cũng mang ý nghĩa là một người cẩn trọng và khôn ngoan.”
“Hogg? Hogg.. Hat Of Godric Gryffindor.. Cẩn Trọng và Khôn Ngoan?”
“Tốt tốt tốt, ta rất vừa ý cái tên này, từ giờ về sau, ta chính là Hogg, hahaha, ta đã có tên, ta đã có tên, ta chính là Hogg.”
Minh lại nghe lùng bùng trong đầu bởi tiếng hò reo đinh tai nhức óc của cái mũ, liền nói.
“Này Hogg, này, này, chúng ta đang ở buổi lễ phân loại và tôi phải được chọn vào một Nhà, ông đừng quên đấy.”
“Đúng, đúng, đúng, là buổi lễ phân loại, Hogg sẽ không bao giờ quên. Vậy được rồi, cậu muốn vào Nhà nào, nào?” – Chiếc mũ nhỏ nhẹ hỏi.
“Đây không phải là do ông lựa chọn ư?” – Minh thắc mắc.
“Không, không, không, ta không chọn cho các người, là ta đọc xem các người thích hợp Nhà nào, hai chuyện này hoàn toàn khác nhau.”
“Vậy tôi phù hợp nhà nào?”
“Nhà nào cũng được.” – Chiếc mũ trả lời gọn ơ.
“Ơ, ngươi giỡn à, trả lời kiểu gì thế?”
“Thật, Hogg không giỡn, ta thấy cậu có được năng lượng cân bằng, cho nên vào Nhà nào cũng được, chỉ là cậu muốn vào Nhà nào thôi? Ta hỏi vì ta không đọc được tâm trí cậu, không biết tính cách cậu thế nào, nhưng người đã đặt tên cho Hogg thì không phải là một người xấu xa rồi, ta đề nghị cậu không nên vào Slytherin.”
Minh nghe chiếc mũ nói, cũng hợp lý với suy đoán lúc trước của cậu, rõ là chiếc mũ chọn Nhà cho học sinh dựa theo thiên hướng nguyên tố năng lượng, cùng với tính cách và ý muốn của người đó.
“Tại sao không nên vào Slytherin?” – Minh lại thắc mắc.
“Thì trong đó toàn bọn ‘xấu bụng’ chứ sao? Bọn chuyên nghĩ mấy trò thống lãnh, thượng đẳng, thuần huyết, quý tộc, gì đó, chẳng có gì hay ho cả.”
Tất nhiên là chiếc mũ có thể đọc tâm, nó đã xem qua biết bao nhiêu thế hệ Slytherin rồi, nên việc nó đưa ra câu trả lời như vậy, cũng là dễ hiểu.


“Vậy các Nhà còn lại thì sao? Theo Hogg tôi nên vào Nhà nào?” – Minh lại hỏi.
“Ta tuy là mũ của ngài Gryffindor, nhưng thứ cho ta phải nói thẳng, bọn sư tử con ấy, toàn là một lũ ‘tăng động’, bày hết trò quậy phá này tới quậy phá khác; nhưng cũng phải nói, bọn chúng rất đoàn kết và giúp đỡ lẫn nhau, nên nếu vào Gryffindor cũng là một lựa chọn không tồi.”
“Cơ mà nếu muốn một môi trường êm đềm, bình ổn, an toàn, nhẹ nhàng, yêu thương, chăm sóc, đùm bọc lẫn nhau thì tuyệt đối phải là Hufflepuff; hệt như quý bà Helga Hufflepuff thiện lương, những đứa trẻ nhà Hufflepuff thiệt là dễ thương hết cỡ.”
Thấy nói đến đây, thì chiếc mũ im lặng, làm Minh phải hỏi.
“Vậy còn Ravenclaw? Sao ngươi không nói nốt?”
“Bọn ‘u linh’ ấy có gì hay ho mà nói?”
“U linh?” – Minh lại thắc mắc.
“Ý ta là, bọn chúng ngoài học và đọc sách ra, thì chẳng để ý điều gì, cứ lượn lờ khắp nơi như ‘u linh’ ấy, bọn mê sách ấy tẻ nhạt muốn chết.” – Chiếc mũ trả lời gọn ơ, nghe chán chường vô cùng.
Minh cũng hết nói nổi với tính cách ‘kỳ quái’ có phần ‘như đứa trẻ’ của chiếc mũ.
Đang lúc hai người trò chuyện trong thần thức, thì bên ngoài mọi người lại ‘hoang mang’ vô cùng.
Vì đó giờ, chiếc mũ phân loại chưa bao giờ phải tốn thời gian lâu như thế cho một người; hiển nhiên là nếu ai cũng lâu vậy, thì chắc đến tối mịt cũng chưa chấm dứt xong buổi lễ phân loại, mà hiện giờ cũng đã gần 10 giờ đêm rồi.
Người đàn ông khổng lồ, tóc tai cùng râu ria bờm xờm đứng bên cạnh, nhìn chiếc mũ liến thoắng cái phần vết hằn như cái miệng kia, tuy không nghe được nó nói gì, nhưng nhìn thôi cũng đoán ra được là nó đang vô cùng vui vẻ ‘bà tám’ cùng đứa bé trai người Châu Á này.
Chịu không được, liền phải hắng giọng nói qua, thúc giục nó, vì tờ danh sách vẫn còn chưa gọi tên xong đây này.
“Này, mũ phân loại, cậu bé này thuộc Nhà nào?”
“Gì mà mũ phân loại, ta có tên đàng hoàng, ta gọi là Hogg, là Hogg, nghĩa là một người cẩn trọng và khôn ngoan rõ chưa!” – Chiếc mũ ngay lập tức mở miệng cự lại, nhìn qua thấy người đàn ông to cao trừng mắt liếc mình, nó liền nói.
“Biết rồi, biết rồi, phân loại xong ngay đây!”
Cả Minh lẫn Hogg đều nghe được người đàn ông bên cạnh nói qua, cũng biết là nãy giờ hai người mải trò chuyện, quên mất chuyện chính.
Chiếc mũ lại lên tiếng trong đầu Minh.
“E hèm, vào việc chính nào, sao sao? Cậu là muốn vào Nhà nào?”
Minh nghĩ ngợi đôi chút, rồi nói, giọng dứt khoát.
“Ravenclaw”
“Cậu chắc chứ? Cậu thật sự muốn ở chung cùng bọn ‘u linh’ ấy? Gryffindor cũng không tồi đâu, Gryffindor cần một người như cậu.”
Chiếc mũ như không tin vào những gì mình nghe, liên tục hỏi lại cậu, cũng nghe ra được trong giọng nó là muốn cậu về Nhà Gryffindor, tất nhiên là trong lòng nó dẫu gì cũng ưu tiên nhà Gryffindor hơn các nhà khác..
Nói một hồi mà Minh cũng không xoay chuyển, đành nói.
“Được rồi, Ravenclaw thì Ravenclaw, không biết bọn ‘u linh’ ấy thì có gì hay ho cơ chứ? Mà cậu nhớ sau này phải tìm ta nói chuyện đấy nhé, cậu là người đã đặt tên cho ta, ta chưa từng thấy một đứa trẻ nào ‘hợp cạ’ với ta như cậu đấy.”
“Muốn gặp ta chỉ cần hỏi Hiệu Trưởng McGonagall, bà ấy sẽ không phiền lòng đâu, nhớ đấy nhé.”
“À không được, bà ấy đôi lúc sẽ rất cứng nhắc và khó thỏa hiệp, được rồi, ta sẽ nói cho cậu nghe một phương pháp, chỉ cậu biết thôi đấy, đừng nói cho ai nghe, muốn gặp ta chỉ cần..”
Sau một lúc huyên thuyên thì cái mũ cũng nói cho cậu nghe một ‘bí mật’ của nó, cũng làm đôi mắt Minh sáng rỡ, cùng mừng thầm trong lòng.
Sau khi nói xong với Minh lời căn dặn cuối cùng trong thần thức, chiếc mũ cũng tằng hắng một cái, rồi cất vang lên cái giọng khó nghe của mình, to vô cùng, cả Đại Sảnh Đường đều ong ong trong tai.
“Ravenclaw”
Tiếng vỗ tay vang lên ầm ĩ, có vẻ không phải là chỉ chúc mừng Minh được phân vào Nhà, mà còn là vì buổi lễ được tiếp tục tiến hành; cả bọn người bên dưới, ai cũng đói lắm rồi, cũng mong buổi lễ nhanh kết thúc, còn được ăn nữa..
Minh cởi chiếc mũ da trên đầu ra, đưa lại cho người đàn ông to cao bên cạnh.
Trong lúc cậu đứng lên khỏi ghế, còn trông thấy nơi nếp nhăn trên cao của chiếc mũ, xếp lại giống như mắt của nó, còn đang nháy mắt ra hiệu với Minh, như thể nhắc cậu nhớ phải tìm nó, làm cậu cũng mắc cười trong lòng với tính tình của chiếc mũ này.
Cậu đi đến bàn của Ravenclaw, ngồi xuống bên cạnh Thena, dẫu cho nãy giờ có mấy người đã vào nhà Ravenclaw, nhưng không ai dám ngồi kế bên cô gái này cả, thậm chí cô cũng tự tách mình ra ngồi ở đầu ghế, cách xa mọi người một khoảng.
Thấy Minh ngồi xuống cạnh mình, không hiểu sao, Thena lại có chút bớt đi cảm giác ‘khó chịu’ trong lòng.
Buổi lễ phân loại lại tiếp tục diễn ra, lần lần cho đến hết, cũng không có chuyện ‘chậm trễ’ nào xảy ra nữa.
Dẫu cho là Matheus hay là Novus lên phân loại, vì 2 người có họ đều là chữ S, nên cũng nằm ở gần cuối cùng.
Minh cũng là rất tò mò xem hai người được phân vào đâu, vì giống như Thena, 2 người này đều có năng lượng thiên hướng cả ba loại nguyên tố, chỉ là có khác nhau một chút.
Trong khi Thena thiếu cân bằng nguyên tố Nước, nguyên tố sẽ vào nhà Slytherin; thì Matheus thiếu cân bằng nguyên tố Đất, của nhà Hufflepuff; còn Novus thì thiếu cân bằng nguyên tố Lửa của nhà Gryffindor.
Tất nhiên là Matheus với ngoại hình cao hơn 1 mét 7 của mình rất gây sự chú ý, nhưng cậu ta thể hiện thái độ lạnh lùng, cùng với mặc kệ, lại với dáng người cơ bắp đầy sức mạnh, xem chừng cả những học sinh năm lớn cũng phải né cậu ta.
Mà tất nhiên là thái độ của người đàn ông khổng lồ kia, với Matheus vẫn mang theo sự chú tâm khác lạ; càng lúc càng làm Minh ngờ ngợ nhận ra điều gì đó..
Còn về Novus thì cậu ta khá rụt rè, cả chặng đi lên phân loại rất là thấp thỏm, cũng không dám ngước lên nhìn ai.
Chiếc mũ cũng đắn đo phút chốc, trước khi gọi tên nhà Ravenclaw cho hai cậu.
Hai người khi phân loại xong cũng về bàn chung, Novus ngồi kế bên Minh, còn Matheus ngồi kế Novus.
Tới đây thì xem ra cả bốn người chung toa, đã đúng với mong muốn từ đầu, tất cả đều vào trong nhà Ravenclaw.
Nhìn cả 3 người vô cùng đặc biệt, khác xa với những bạn đồng trang lứa, thậm chí khác với tất cả những học sinh lớp lớn ở đây, đang ngồi cạnh mình, làm Minh rất chờ mong những tháng ngày đi học tại Hogwarts này.
Có quá nhiều thứ làm cậu tò mò, cùng muốn khám phá..
truyện siêu hay :

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.