Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 169: – Xuyên Giới.




.
Đầu óc có hơi lâng lâng, cảm giác ‘dịch chuyển’ quen thuộc trờ tới, Minh vốn đã không lạ gì, nên chỉ tích tắc liền mở mắt ra.
Cậu ngạc nhiên quá đỗi, nhìn toàn vẹn căn phòng trước mặt, vẫn là cấu trúc chữ nhật như trước, chỉ là trang trí đều bị thay đổi, không còn kiểu hiện đại, mà thay bằng phong cách quý tộc xưa ở tại thành phố L. này.
Lại kết hợp với rất nhiều vật phẩm trang trí và cổ vật trong nước, làm cậu mang một cảm giác thân thuộc.
Nếu không phải trông thấy thiết bị công nghệ kỹ thuật hiện đại trong phòng, cậu đã nghĩ phải chăng mình lạc vào một thời đại nào đó khác rồi.
Đúng lúc này, cậu đang mải quan sát, cùng suy nghĩ về thông báo của Cấu Trúc mà cậu vừa nghe khi kích hoạt viên đá trong suốt kia, thì bỗng đằng sau lưng vang lên tiếng.
“Chào mừng thiếu gia và tiểu thư đã quay trở lại.”
Một nhóm người rõ ràng cũng là ma pháp sư, tất cả đều ở giai đoạn Thắp Sáng Thần Đàn, tất nhiên là nguyên căn không trọn đầy đủ 4 thuộc tính.
Mỗi người đều bận trang phục khác nhau, có quản gia, có người hầu cận, có nấu bếp, bảo an.. đang đứng xếp hàng, cũng vô cùng nghiêm trang cúi người chào Minh và Lam Thảo.
Cậu liền có thể đoán ra đây đều là người của Hội Đồng cử đến đây, mà nhân tiện nhắc đến ‘nơi này’, Minh lại có nhiều sự tò mò, cùng suy đoán lớn mật.
Rõ ràng lúc này cũng là bên ngoài trời đang buổi tối, nhưng nhiệt độ ấm hơn lúc nãy nhiều, cùng với trong không gian nơi đây, vô cùng kỳ diệu là Nguyên Năng vô cùng nồng đậm, hơn rất rất nhiều lần so với Phàm Nhân Giới.
Ngược lại, Linh Khí thì mỏng manh tột độ, thậm chí dùng âm dương nhãn cũng không thể phát hiện nổi, may mà có thần thức chia sẻ cùng Cấu Trúc, Minh mới có thể quét hình được một tia thiếu thốn vô cùng của Linh Khí nơi này.
Đoán chừng, ở đây sẽ không thể xuất hiện Tu Tiên Giả được, chỉ bấy nhiêu dữ kiện, đã làm cho cậu chắc chắn rằng, nơi đây đã không phải là Phàm Nhân Giới rồi.
Minh cũng phát hiện ra mình không còn cảm ứng được những điểm ‘đánh dấu dịch chuyển không gian’ nữa; gọi lên phần Bảng Giao Lưu trong thần thức, xem xét thử mối quan hệ của mình với những người đang tại Phàm Nhân Giới rõ ràng đã thấy có thêm dòng chữ không cùng một Giới, càng làm Minh chắc mẻm suy nghĩ của mình.


Cậu đã thử nhờ Cấu Trúc kiểm tra mạng lưới internet bằng chức năng của điện thoại Hội Đồng, thì hoàn toàn có thể sử dụng được; chắc hẳn là điện thoại của Hội Đồng có thể hoạt động được ở đây, cũng cho thấy người của Hội Đồng đã can thiệp vào bộ máy điều hành ở Giới này, đã cho phóng vệ tinh lên khắp ngoài rìa không gian.
Qua kiểm tra internet, Minh biết được bây giờ là 10 giờ 25 phút tối, ngày 25 tháng 8 cùng năm, nhiệt độ đang là 12 độ C.
Bản đồ quốc gia của thế giới này hoàn toàn tương tự Phàm Nhân Giới của cậu, chỉ là Minh nhờ Cấu Trúc kiểm tra một vòng lịch sử đã qua của thế giới này so sánh với Phàm Nhân Giới, thì cũng phát hiện nhiều phần không trùng khớp.
Tất nhiên là cậu có nhờ Cấu Trúc kiểm tra thông tin về mình và gia đình mình ở trong nước, chỉ là tìm không thấy một thông tin nào, làm cậu vô cùng tò mò..
Nơi này rất giống một thế giới song song, nhưng lại có nhiều điểu làm cậu nghi vấn.
Nãy giờ miêu tả dài, nhưng với tốc độ khủng bố của Cấu Trúc thì chỉ mất một thoáng thời gian, cho nên từ nãy giờ Minh thừ người ra cũng không hề lâu.
Lam Thảo đã tỉnh lại, quay qua nhìn qua Minh, thấy cậu bần thần, cũng rất là thông cảm, vì lần đầu cô tiến đến nơi này, cũng là như vậy; thậm chí sau khi tiếp xúc, càng là không thể bình tĩnh nổi, cho nên cô liền ra hiệu cho những người đóng giả vai người làm trong nhà rời đi, để lại không gian nơi này chỉ còn lại Minh và cô.
Minh đang còn suy nghĩ, thì bỗng nghe tiếng Lam Thảo vang lên, kéo lại sự chú ý của cậu.
“Hòn đá ban nãy gọi là ‘Xuyên Giới Thạch’, do một vị Đại Năng trong Hội Đồng làm ra, thông tin kỹ càng về nó không thể nói, mà bản thân chị cũng không đủ thẩm quyền để biết. Chỉ biết là nó có thể giúp chúng ta ‘dịch chuyển’ đến nơi này.”
Cô gái nhìn vào ánh mắt trong veo của Minh, cũng gật gù khen ngợi, dĩ nhiên là nhận ra cậu đã phát hiện sự không đúng ở nơi đây, cùng có những lý giải của riêng mình.
Cô nhẹ nhàng giải thích.
“Nơi này không phải là Phàm Nhân Giới, mặc dù có rất nhiều điểm tương đồng. Nguyên năng ở nơi đây vô cùng nồng đậm, có thể xem là Thánh Địa của người Tu Thần Giả, cho nên em có thể tham gia vào nhiệm vụ này, đã là một phúc lợi mà Hội Đồng dành cho em rồi.”
Nhìn thấy Minh không có chút nào ngạc nhiên, vẫn tập trung nghe cô nói, Lam Thảo càng đánh giá về trí tuệ của cậu, dường như thể, Minh đã suy tính, cùng hiểu ra hết thảy.
Cô lại tiếp tục.
“Hiện vẫn còn thiếu một bước quan trọng nữa, trước khi chia sẻ thêm nhiều thông tin với em.” – Dừng một chút, nhìn Minh, mới nói.
“Bây giờ chị cần em dùng nguyên lực của mình bộc phát ra bên ngoài, không cần quá nhiều, làm xong thì em có thể đi nghỉ ngơi, ngày mai khi có ‘kết quả’, mọi thứ mới có thể dựa trên nó mà xúc tiến được, nhưng chị tin là em sẽ thành công.”
Nhìn thấy ánh mắt đầy sự tin tưởng của Lam Thảo nhìn mình, Minh lại thêm nhiều thắc mắc cùng suy đoán trong lòng, nhiệm vụ này vô cùng rườm rà ở bước chuẩn bị, ắt hẳn là phải đặc biệt lắm.
Nghĩ là nghĩ, nhưng Minh cũng không chậm trễ, liền thôi động nguyên lực của mình phát tán ra xung quanh, một ba động năng lượng trong suốt, bên trong mang kết tủa 4 màu vàng, xanh dương, trắng và đỏ; dần dần lan tỏa ra.
Được một lúc, sau khi nhìn thấy Lam Thảo gật đầu, cậu mới thu công, rút lại năng lượng của mình, đến đây xem như đại công cáo thành.
Lam Thảo cười hòa ái nhìn Minh, tiếp tục nói, không biết là đang nhập vai hay là thật.
“Được rồi, trời cũng đã muộn, em đi ngủ sớm giữ gìn sức khỏe, mai mình còn một ngày dài, nhiều việc phải làm.”
Nói rồi, cô đi lại gần Minh, lúc này cậu chỉ đứng tới ngực cô, Lam Thảo liền ôm cậu vào lòng, hôn lên đầu cậu chúc ngủ ngon, rồi đi về phía cầu thang, trước khi đi còn không quên nhéo hai cái má của cậu, làm Minh vô cùng không quen thuộc.
Đúng lúc này, vị quản gia lúc nãy lại xuất hiện, mặc một bộ vest tối màu, nói với Minh, giọng kính cẩn vô cùng.
“Mời thiếu gia đi lên phòng nghỉ ngơi ạ.”
Rõ ràng là những người này đã được huấn luyện vô cùng chuyên nghiệp, cũng đã ‘nhập vai’ của mình.
Minh cũng không để lộ ra điều gì, liền ‘ngang nhiên’ đóng vai thiếu gia gia đình quý tộc nguồn gốc Á Đông, rất kiểu cách, di chuyển nhẹ nhàng theo sau quản gia về phía cầu thang khác.
Vừa đi, ‘vị quản gia’ vừa giới thiệu các phòng trong nhà, Minh theo sau cũng nhìn bài trí bên trong căn nhà cổ xa hoa, lộng lẫy này.
Một lúc sau..
Đi lên cầu thang, dẫn ra ngoài khu vườn ở trên tầng 1, là ngay vị trí phòng ngủ của cậu, vô cùng lớn với rất nhiều cửa sổ kính nhìn ra vườn.
Vị quản gia cũng rời đi sau khi chúc cậu ngủ ngon, cũng dặn dò là đồ ăn tối đã để sẵn trong phòng, cần gì chỉ cần gọi điện thoại thông báo là được, luôn có người túc trực 24/24.
Minh vào căn phòng ngủ tráng lệ, cũng nghe được mùi đồ ăn thơm phức, như thể vừa chuẩn bị xong.
Đi lại gần thì là một buổi tối thịnh soạn với món ăn làm từ thịt gà, ăn kèm bánh mì, cùng soup.
Sẵn cũng đói cậu ngồi xuống ăn, liền phát hiện đồ ăn vẫn còn nóng, lại làm đúng theo khẩu vị ưa thích của cậu, ngay cả thịt gà cũng nấu ức mà không phải là các bộ phận khác, cũng cho thấy Hội Đồng đã ‘hiểu rõ’ cậu đến dường nào.
Minh lắc lắc đầu, không nghĩ nữa, càng nghĩ chỉ càng thấy thêm bất an mà thôi, chí ít lúc này cậu là người của Hội Đồng, sẽ không có gì xảy ra cho cậu.
Ăn xong cậu ấn điện thoại vào số của khu vực bếp, dĩ nhiên, chỉ một tích tắc sau, có một người ‘đóng vai’ người giúp việc lên phòng cậu dọn dẹp đồ ăn, lẽ tất nhiên là gõ cửa vô cùng bài bản, rõ ràng họ nhập vai cực kỳ chuyên nghiệp.
Mặc dầu cậu có chút chưa quen phong thái quý tộc như này, nhưng chỉ giữ trong lòng, ngoài mặt vẫn không thể hiện ra chút thái độ nào.
Sau khi tắm rửa thoải mái, cũng lấy đồ ngủ mặc vào, quả nhiên là đo ni theo đúng size hiện tại của Minh; cậu cũng tắt hết đèn rồi lên giường nằm, cậu không ngủ ngay, mà lâm vào trằn trọc suy nghĩ.
Minh nhớ lại lúc vừa kích hoạt viên đá mà Lam Thảo gọi là ‘Xuyên Giới Thạch’ kia, ánh sáng từ đó phát ra dịch chuyển quá nhanh, cậu không kịp nhìn thấy bất cứ thứ gì khác, là đã dịch chuyển đến Giới này rồi.
Nhưng mà chính thông báo của Cấu Trúc ngay lúc sau đó mới làm cậu vô cùng ngạc nhiên, khiến phải thất thần suy nghĩ, nhưng bản thân cậu biết lúc đó không phải thời điểm thích hợp để nghiên cứu, mãi cho đến tận bây giờ, khi không ai làm phiền Minh mới kiểm tra.
Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.