Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 102: – Tài Khoản Chính Thức




.
Vừa chạy len qua khu rừng vừa đọc nửa đoạn Tâm Kinh phục hồi, dần dần năng lượng cùng thần thức của cậu cũng ổn định hơn.
Trong lúc Minh nhảy xuống vách núi về phía nhà sư huynh ông lão, cậu cũng phát hiện phía xa xa có những ánh đèn đang tiến về khu vực thác.
Minh càng nhanh chóng tăng thêm bộ pháp, thật nhanh về lại khu vực nhà gỗ.
Nhìn khắp thân thể một vòng, cũng không có gì bất thường, chỉ có hơi lấm bẩn, cậu cũng vội nhảy xuống ao cá, chà nhanh một vòng, rồi nhảy lên bờ dụng linh lực hong khô.
Xong đâu đấy thì vào trong phòng mình, ngồi chờ đợi.
Thời gian trôi qua.
Khá kỳ quái là không thấy ai tới khu vực nhà gỗ này cả, phát động thần thức ra xung quanh, cũng hoàn toàn yên lắng không có phát sinh điều gì.
Ngay khi cậu đang chờ đợi động tĩnh, thì bỗng điện thoại đặt trên giường bên cạnh cậu, mà cậu đã lấy từ trong túi hông ra từ lúc vào phòng, rung lên bần bật.
Rzzzzzggggg >
Rzzzzzzzzzgggggg >
RZZZZZZZZZGGGGGGG >
Minh vừa cầm điện thoại lên, thì chiếc điện thoại quen thuộc trong tay bỗng từ từ tan rã ra thành lấm chấm ánh sáng, rất nhanh dung nhập vào cả người cậu.
Minh đang ngạc nhiên, tìm kiếm khắp người thì bỗng nhiên đầu óc choáng váng, tiếng ‘ong ong’ kỳ lạ trong tai không sao xua tan đi được.
Đầu cậu đau đớn như muốn nứt vỡ ra, dường như có thứ gì đó tác động, đập từng cái từng cái một vào trong đầu cậu vậy.
Mất một lúc, trạng thái đau đớn mới dần dần dịu lại.
Rồi ngay lập tức một cảm giác sảng khoái, tỉnh táo, sáng rỡ xâm chiếm tinh thần Minh.
Chưa kịp nghĩ xem điều gì, thì bỗng nghe trong thần thức vang lên âm thanh.
Rzzzzzgggg >
[ Cấu Trúc đã khởi động lại hoàn tất ]
[ Chúc mừng ký chủ thành công bước vào giai đoạn quỹ tích tiếp theo ]


[ Cấu Trúc thành công bước đầu dung nhập vào ký chủ ]
Giọng nói kỳ ảo có chút không phân biệt được là nam hay nữ trực tiếp xuất hiện trong thần thức, nhưng nói được vài câu rồi ngưng hẳn, làm Minh ngẩn ra.
Đầu cậu toàn dấu hỏi chấm ???
Cậu kiểm tra thần thức cùng cơ thể một vòng.
Hạ đan điền vẫn tràn ngập linh lực được áp súc, sáng rực rỡ nhàn nhạt 5 màu.
Nhưng vừa vào trong phạm vi không gian thần thức, đã làm cậu giật mình.
Chính giữa trung tâm vẫn chỉ có mỗi một Thần Đàn, cũng chứa đầy nguyên lực đã áp súc trong 9 khối thủy tinh khảm nạm bao quanh.
Nhưng phạm vi không gian thần thức bị thu hẹp, nhỏ hơn rất nhiều lần, qua cảm ứng, rất nhanh cậu liền nhận ra nó chỉ còn đường kính hơn 150 mét, khiến cả Thần Đàn 90 mét kia giờ biến thành đã gần bằng không gian xung quanh.
Làm cậu cũng có điều băn khoăn, không hiểu có gì phát sinh?
Cơ mà, rõ ràng cậu không thấy được điều gì khác thường thêm nữa, không thấy chiếc điện thoại đã biến đâu mất..
Vậy từ giờ làm sao vào ‘trò chơi’ ???
Ý thức đang trong không gian thần thức, Minh thử mặc niệm.
“Cấu Trúc???”
[ Cấu Trúc đây, ký chủ cần gì? ] – Giọng nói kia nhanh chóng hồi đáp làm Minh có phần yên tâm, ít ra Cấu Trúc vẫn còn đây.
“Điện thoại đâu rồi, thế này thì làm sao ta có thể truy cập vào trò chơi?”
[ Ký chủ hiện tại bước vào giai đoạn quỹ tích tiếp theo, Tài Khoản của ký chủ mới hoàn toàn kích hoạt, trở thành người chơi chính thức ]
[ Hiện Cấu Trúc đã dung nhập vào ký chủ, ký chủ có thể sử dụng thần thức để điều khiển ‘Trò Chơi’ mà không cần phải thông qua môi giới là điện thoại nữa ]
[ Tuy nhiên do chưa hoàn toàn dung nhập nên ký chủ hiện chưa thể trực tiếp sử dụng Năng Lượng Cấu Trúc, Cấu Trúc cần thời gian để dung nhập hoàn toàn, hoặc ký chủ cũng có thể thu thập nguồn năng lượng tương ứng để thúc đẩy nhanh quá trình này ]
Nghe giải thích Minh liền hiểu.
Hóa ra trước đây cậu sử dụng trò chơi chỉ là tài khoản thử nghiệm, hệt như trên trang tải game đã nói là trò chơi đang trong giai đoạn thử nghiệm.
Một tháng hơn vừa qua, với sự nỗ lực tìm kiếm thu thập nguồn năng lượng của cậu, mà lúc này đây Cấu Trúc tiến lên quỹ tích tiếp theo.
Cậu mới mở khóa hoàn toàn tài khoản, trở thành theo như Cấu Trúc gọi là ‘người chơi chính thức’.
Cũng vì vậy mà cậu không còn cần sử dụng điện thoại để ‘chơi game’ nữa, mà bây giờ Cấu Trúc đã dung nhập vào trong cậu, tuy Minh cũng chưa biết rõ Cấu Trúc là gì, nhưng hiển nhiên chắc chắn là vượt quá sự suy đoán của cậu.
Tuy vậy, giờ đây không phải kè kè lúc nào cũng sử dụng điện thoại, lại làm cho cậu nhận thức được, khuyết điểm lớn nhất của mình lúc trước đã được giải quyết.
Trước đây cậu luôn lo sợ việc cậu sử dụng điện thoại để phát động kỹ năng bị người phát hiện, chỉ cần người ta lấy đi điện thoại, cậu sẽ không thể làm gì, cho nên khi có được kỹ năng Tầm Nhìn từ kính râm, chia sẻ tầm nhìn với Cấu Trúc, đã phần nào làm giảm sự nghi ngờ của người khác.
Nhưng giờ đây, điều này đã không còn là lo lắng của cậu.
Nghĩ thông suốt, Minh liền tiếp tục ‘tự hỏi’ trong thần thức.
“Vậy hiện giờ làm sao ta có thể sử dụng ‘trò chơi’?”
[ Ký chủ chỉ cần nghĩ tới chức năng liền sẽ hiện lên trong không gian thần thức của ký chủ ] - Giọng nói kỳ ảo kia lại vang lên.
Minh nghe vậy, liền thử nghiệm.
Cậu mặc niệm.
“Bản đồ”
Đúng như Cấu Trúc giải thích lúc nãy, lúc này trong thần thức của cậu hiện lên rõ ràng một vùng đường kính hơn 150 mét xung quanh, lấy trung tâm là nơi cậu đang ngồi trong phòng mình, ở nhà gỗ của sư huynh ông lão.
Trong phạm vi này cậu hoàn toàn có thể zoom to phóng nhỏ chỉ bằng ý nghĩ, cảnh vật hiện lên không khác gì hiện thực cậu trông thấy, không chỉ là những cảnh vật lớn, thậm chí từng chút một nhỏ nhặt như hòn đá, hay con chim bay qua, hay con sâu nhỏ đang nhai lá trên nhánh cỏ..
Minh hoàn toàn có thể xem thấy rõ, như là mình đang có mặt ở đó vậy.
Không chỉ là đồ vật, sinh vật bình thường, mà cậu còn thấy được điểm sáng từ những đồ vật quyền năng mà cậu đang giữ kế bên mình.
Tất cả đều là hình ảnh từ hiện thực, không còn là hình ảnh vẽ 2.5D nữa.
Minh hoàn toàn choáng ngợp trước khả năng vi diệu này, cậu thỏa thích đắm chìm trong trải nghiệm của chính bản thân, xem hết thứ này đến thứ nọ..
Cậu cũng thử xem bản đồ xa hơn khoảng cách hơn 150 mét, thì ‘giao diện’ lại biến thành như xem hệ thống bản đồ trực tuyến trên mạng, làm cậu thấy vô cùng kỳ lạ.
Mất một lúc lâu, cậu mới hoàn hồn.
Lắc lắc đầu, vì sự ‘mải mê’ như đứa trẻ thấy đồ chơi mới của mình.
Nhưng cũng không sao giấu được sự say mê cùng hứng thú đang hiện rõ trên gương mặt cậu.
Minh tiếp tục.
“Chức năng Thu Thập”
[ Chức năng Thu Thập đã dung nhập cùng thần thức ký chủ, thần thức ký chủ quét đến đâu đều có thể Thu Thập đến đó ] – Giọng nói trả lời.
“Còn chức năng Trận Sách?” - Minh lại hỏi.
[Chức năng Trận Sách đã được dung nhập vào nhân vật, ký chủ chỉ cần nghĩ đến, liền có thể mở ra ]
Nghe vậy Minh liền an lòng, chỉ sợ biến đổi quỹ tích mới, Cấu Trúc dung nhập vào cậu, sẽ có những chức năng biến mất.
Minh mặc niệm “Trận Sách” liền thấy một quyển sách cổ xuất hiện, duy nhất trên trang đầu tiên, có một đồ hình “Tụ Năng Trận” nằm lặng yên ở đó, còn lại đều là giấy trắng.
Minh lần lượt kiểm tra, mở tiếp chức năng “Giao Lưu”, chức năng “Sổ tay Nhà Sưu Tập”, chúng cũng vẫn là giao diện quen thuộc, chỉ là đã trông như hiện thực chứ không phải nét vẽ giống xưa.
“Chức năng Sổ ghi chú của Nhà Lữ Hành” – Minh nghĩ đến.
[ Chức năng Sổ Ghi Chú Của Nhà Lữ Hành đã dung nhập cùng Cấu Trúc, hiện ký chủ có thể trực tiếp hỏi Cấu Trúc, tuy nhiên cũng có một số hạn chế về thông tin được truyền đạt, cần ký chủ tự mình tìm tòi ]
Không chỉ vậy, mà ngay cả chức năng ‘Thông Tin Lưu Trữ’ cũng dung nhập vào Cấu Trúc, chỉ cần hỏi trực tiếp là được, mà khi có thông báo cũng sẽ liền nghe Cấu Trúc nói trong thần thức..
Nghe một loạt giải thích, Minh gật gù, đúng là bây giờ Cấu Trúc đã trí năng hơn rất nhiều.
Hoàn toàn có thể giao lưu bằng ý niệm, chứ không chỉ là văn tự như trước nữa, điểm này làm cậu cảm giác được rất tiện lợi.
Không hề làm trễ nải thời gian trong hiện thực, lại thuận tiện trong chiến đấu, hay những lúc khẩn cấp, cần sử dụng Cấu Trúc.
Đến đây thì các chức năng vòng ngoài đã xem qua một lượt, Minh liền đi vào trọng điểm, gọi lên.
“Chức năng thông tin nhân vật”
Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.