Sư Tôn, Người Về Rồi...

Chương 100:






Đôi mắt Quân Tịch Ly trầm xuống, không gian xung quanh cũng có vẻ vặn vẹo, linh khí, ma khí , yêu khí và âm khí xung quanh liên tục bị đè ép...
\-Vậy mà không bị tâm ma cắn nuốt ~ Ngân Đế Tôn quả nhiên không phải người thường ~
Nữ tử che miệng cười quyến rũ, nam tử lại nâng tay, ma khí cuồn cuộn hình thành một quả cầu thật lớn.
Đôi mắt Quân Tịch Ly sẫm màu hơn bình thường, trong màu tím ẩn ẩn có màu đỏ sẫm âm u và bạo ngược, thêm tia điên cuồng khó che dấu.
Tu vi trên thân liên tục tăng vọt, nữ tử và Ma Đế cảm nhận được uy áp, tâm trầm xuống.
Quân Tịch Ly cầm chặt Tử Phong, bàn tay cầm chặt đến nỗi nổi đầy gân xanh. Trong đầu xẹt qua rất nhiều hình ảnh, nhưng không ngoại lệ đều khiến y khó chịu và nảy sinh sát ý.
Có cảnh Phong Vô Nhiên không chút do dự đâm một kiếm trên người y, lại có cảnh bởi vì y ham chơi mà khiến anh trai chết đi, có cảnh máu tươi u ám nhuộm đỏ một khoảng trời , mà người nằm trên vũng máu không ai khác chính là Quân Hoán và Hạ Tư Tuyết, thậm chí... có cảnh y đang cầm một cây súng, mà đối diện là ba ba và ma ma chết không nhắm mắt, giữa mi tâm chính là bị viên đạn xuyên thủng!
\-A!!!

Quân Tịch Ly đâm mạnh cây kiếm trên tay xuống đất, mặt đất nứt ra một vết rạn thật lớn.Cây kiếm không chịu nổi sức mạnh của chủ nhân, gãy thành vài đoạn.
\-Haha, hắn điên cuồng.
Nữ tử có chút hưng phấn không yên nở nụ cười.
\-Dám khơi gợi tâm ma của ta, chết.
Rõ ràng lúc nãy còn điên cuồng như ma thú, chớp mắt lại quay về lạnh nhạt như thường ngày, nhưng bàn tay run rẩy đã bán đứng tâm tình y lúc này, Quân Tịch Ly chỉ dùng giọng điệu trần thuật, thế nhưng tất cả mọi người xung quanh lại cảm nhận được uy hiếp khủng khiếp từ trên người Quân Tịch Ly.
Vấn Tình trên ngón tay sinh trưởng với tốc độ nhanh không tưởng, giống như là đột ngột xuất hiện.
Vấn Tình không có lá, mỗi dây leo cũng không quá lớn nhưng trên dây leo đều là gai nhọn hoắt còn rỉ ra chút độc, toàn thân dây leo đen nhánh, hoa vốn nên là màu trắng giờ lại chuyển thành màu đỏ sẫm quỷ dị.
Tiếng chuông ngân vang, đôi mắt của mọi người liền chuyển trống rỗng vô hồn.Bởi vì tu vi của Quân Tịch Ly đã quay về đỉnh phong, cho nên tiếng chuông cũng đồng thời cũng có khả năng thôi miên rất cao, tất cả mọi người có tu vi đều dưới Quân Tịch Ly, bởi vậy không thể chống đỡ được tiếng chuông nên bị thôi miên.
Quân Tịch Ly cười đến quỷ dị, cười đến diễm lệ, cười đến điên cuồng, cố tình giọng điệu lại vô cùng dịu dàng, vô cùng ôn nhu, phảng phất muốn người ta chết chìm trong mật ngọt nhu tình của giọng nói.
Mọi người đã bị tiếng chuông thôi miên, bởi vậy không nhìn thấy nụ cười đặc biệt này của Quân Tịch Ly, nếu không chắc chắn sẽ bị dọa cho ngất xỉu.
Mẹ nó,nụ cười này so với cái thứ bất nam bất nữ kia càng khủng bố, cảm giác y cười một cái, bọn họ liền có xúc động muốn tự sát a!
Nhưng mà bọn họ đã bị thôi miên, bởi vậy cũng không có thấy được nụ cười thập phần đặc biệt này của Quân Tịch Ly a.
Quân Tịch Ly nâng tay, nhẹ nhàng miết miết làn môi, dịu dàng ôn nhu nói.
\-Móc trái tim ra đi...
Nghe vậy, nữ tử và Ma Đế nâng cánh tay, hướng về trái tim của mình móc vào, ánh mắt trống rỗng y như một con rối, mà cũng đúng, bọn họ đã bị thôi miên, giống một con rối là điều đương nhiên.
Nữ tử và Ma Đế có vẻ đã không cảm nhận được đau đớn, bọn họ dùng tay móc ra từ lồng ngực hai quả tim còn đang nhảy thình thịch, trái tim của cả hai đều là nửa đỏ nửa đen vì bị ma khí nhập vào.

Quân Tịch Ly nở nụ cười quỷ dị nhìn bọn họ tự móc trái tim ra, sau đó tự vứt xuống đất, tự dùng chân nghiền nát nó....
Quân Tịch Ly nâng tay, một sợi dây leo giống như kinh sợ mà bò tới , nhẹ nhàng nâng tay, gõ lên chiếc chuông trong nhụy hoa, nhất thời mọi người liền thanh tỉnh.
\-A!!!!!!
Ma Đế cùng nữ tử hét lớn, đau đớn ôm vết thương chảy máu của mình... Trái tim của ma tộc rất đặc biệt, bởi vì nó là nơi chứa linh hồn \(không giống như linh tu, nơi chứa linh hồn là thân thể, nơi chứa linh hồn của yêu tu thì lại nằm trong yêu đan, mà yêu đan thì nằm trong đầu\) chính tay bóp nát trái tim, chính là giống như linh tu tự bạo a!
Nhưng cả hai đều không thể động đậy, bởi vì Vấn Tình đang siết chặt lấy thân thể họ, Quân Tịch Ly cắn nát ngón tay, viết lên không trung vài ký tự đặc biệt, linh hồn của nữ tử và Ma Đế liền giống như bị chém ngàn mảnh, hóa thành những mảnh tàn hồn nho nhỏ, sau đó liền giống như bị bóp nát lần nữa, cuối cùng liền biến mất.
Quân Tịch Ly đau đớn phun ra một ngụm máu, lượng linh lực vừa thăng cấp quá lớn, thân thể này có chút chứa không nổi, lại bởi vì lăng không vẽ bùa tốn rất nhiều linh lực, vì vậy Quân Tịch Ly trọng thương.
Mọi người sực tỉnh, nhưng cũng không cho mọi người cơ hội nói chuyện, ma thú liền điên cuồng tấn công lần nữa.
Những kẻ phản bội rơi vào tình thế khó xử, chính đạo muốn giết bọn họ, ma tu đã điên cuồng cũng tấn công bọn họ, cuối cùng bọn họ liền .... tẩu vi thượng sách, mặc kệ tất cả, chạy chốn trước đã.
Những ma thú điên cuồng thì điên cuồng , nhưng con nào con nấy đều vô tình hữu ý vòng qua Quân Tịch Ly, tấn công những người khác. Cuối cùng mọi người liền chạy gần đến chỗ Quân Tịch Ly , ma thú mới không cam lòng mà lùi lại trước khí thế ngày một rét lạnh của Quân Tịch Ly.
\-Sư tôn?
Phong Vô Nhiên lên tiếng gọi, lúc này mọi người mới phát hiện không thấy Quân Tịch Ly đâu , mọi người định đi tìm kiếm thì Tinh Nguyệt ôm miệng vết thương trên tay, chống đỡ chút linh lực còn lại, khó khăn lên tiếng.
\-Sư tôn đã đi tìm Quân sư huynh, mọi người đừng lo.
Mục Thư Kỳ ôm Mộc Lăng Phong, vẻ mặt trống rỗng. Sau đó quỳ xuống trước mặt Tô Yên Yên, giọng điệu nhẹ nhàng khẩn cầu.
\-Sư tôn , ngài , ngài sẽ có cách cứu huynh ấy , đúng không ?
Mục Thư Kỳ thậm chí nói rất nhỏ, vẻ mặt cũng không chút kích động, nhưng lại khiến tất cả mọi người đau xót.

Sư tôn của Mục Thư Kỳ cũng chính là Tô Yên Yên, được xưng là đệ nhất Luyện Đan sư của Khương Thác Đại Lục.
\*\*\*
Ma Đế và nữ tử : Tác giả! Ngươi ra đây !
Linh Lan Hoa : Chuyện gì vậy?
Ma Đế và nữ tử : Chúng ta là boss cuối, đúng không?!
Linh Lan Hoa : Đúng. \*Gật đầu chắc nịch \*
Ma Đế và nữ tử : Vậy tại sao chúng ta bị giết còn dễ hơn giết một pháo hôi nho nhỏ?!!!!!!!
Linh Lan Hoa :........
Linh Lan Hoa : ..... Ta cũng không biết a....
Ma Đế và nữ tử : Ngươi!!!! \*tức đến run rẩy \*
Linh Lan Hoa : Vậy cứ coi ngươi là boss giả đi. tạm biệt .
Sau đó, Linh Lan Hoa không chút tình cảm mà đá bay hai hồn phách nào đó.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.