*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Tuyết Hi cũng không so đo với Dương Bách Xuyên chuyện lần trước anh vơ vét hết tài sản và phù chú của hai chị em cô ta, cô ta nhìn thi thể của Gấu yêu rồi nói: “Quả thực mà nói thì chúng tôi làm được, nhưng mà hiện tại không phải là lúc mà tu vi của hai chị em tôi sung mãn nhất, hơn nữa Gấu yêu này tuy nói là yêu thú nhưng so sánh với những yêu tu ở Sơn Hải Giới, thì cũng chỉ tính là yêu tu sơ cấp, cấp bậc không cao.
Vậy nên nếu luyện chế thì cũng chỉ là phù chú cấp thấp nhất nhất phẩm, phù chú cao nhất là cửu phẩm, cấp bậc càng cao thì uy lực và công hiệu càng mạnh, nhưng chuyện này cũng đòi hỏi tu vi người luyện chế phải mạnh tương đương.
Nếu lấy tu vi của hai chị em chúng tôi, chỉ có thể thể luyện ra được phù chú nhất phẩm tăng tốc, còn nếu hai chị em chúng tôi song hồn hợp lực lại, phù chú phòng ngự có thể luyện chế được cấp bậc nhị phẩm.” Lục Tuyết Hi giải thích.
“Nhất phẩm và nhị phẩm công hiệu như thế nào, cô nói rõ một chút đi?” Hiểu biết của Dương Bách Xuyên đối với phù chú cũng không nhiều.
“Để nói cụ thể thì, phù chú nhất phẩm tăng tốc chỉ có thể tăng tốc độ lên gấp đôi, hơn nữa thời gian cũng chỉ kéo dài được ba chum trà, sau khi mất đi hiệu lực, hai phần được tăng tốc sẽ khiến bản thân chịu lại sự mệt mỏi của thân thể, tốc độ cũng chậm đi gấp đôi, thời gian kéo dài cũng kéo dài gấp đôi, tận sau chum trà.
Phù chú phòng ngự sơ cấp nhị phẩm, có thể phòng ngự được một kích của Trúc Cơ kỳ tầng một, còn lại nếu uy lực cao hơn thì không thể, nhưng mà phù chú nhị phẩm này nếu gặp phải công kích của Luyện khí kỳ uy lực thấp hơn thì có thể kháng được nhiều lần công kích, cấp bậc thì cũng chỉ tương đương với phù chú tăng tốc.
Lấy thực lực của hai chị em chúng tôi, luyện chế một mình thì chỉ có thể luyện ra được phù chú nhất phẩm, còn nếu song hồn hợp lực thì cố gắng làm cũng chỉ huyện được phù chú sơ cấp nhị phẩm, nhưng mà cấp bậc của Gấu yêu lại không đủ, dù thế nào cũng chỉ có thể luyện ra phù chú nhất phẩm, nếu được thì có thể luyện chế ra phù chú nhất phẩm thượng đẳng tăng tốc và phù chú nhất phẩm thượng đẳng phòng ngự.”
Lục Tuyết Hi giải thích cặn kẽ, Dương Bách Xuyên mặc dù có chút thất vọng, nhưng dù sao thứ anh giết được cũng chỉ là Gấu yêu cấp bậc thấp, không đủ để luyện chế ra phù chú nhị phẩm, vậy nên cũng không có biện pháp nào khác.
Anh nhìn Lục Tuyết Hi rồi nói: “Nhất phẩm thì nhất phẩm, vất vả hai cô luyện chế phù chú rồi, luyện chế được là đã tốt lắm rồi, coi như là đồ dự trữ cho Vân Môn của chúng ta, nhất là phù chú tăng tốc, phù chú này ở thời khắc mấu chốt có thể cứu mệnh. Đúng rồi, một con Gấu yêu như vậy thì có thể luyện chế được mấy chục tấm phù chú nhỉ?”
“Mấy chục cái á? Tiên sinh, ngài đúng là một chút hiểu biết đối với phù chú cũng không biết, đừng nhìn da lông khổng lồ của con Gấu yêu này mà tưởng lầm, trên thực tế là không nhiều, với một con Gấu yêu như này, luyện chế được mười tấm phù chú đã là cực hạn rồi, hơn nữa đối với việc hai chị em chúng tôi song hồn hợp lực luyện chế, còn nếu chúng tôi tách riêng ra mỗi người tự luyện, năm tấm thành công cũng là xác suất rất cao rồi.
Luyện chế phù chú khác với luyện chế đan dược hay chế tạo vũ khí, xác suất thất bại rất cao, phù chú luyện chế ra được nhiều đều dựa vào tinh thần lực và thao tác luyện chế của phù chú sư, chỉ một sơ suất nho nhỏ cũng sẽ dễ dàng dẫn đến thất bại. Ở Sơn Hải Giới, hai chị em chúng tôi luyện phù chú có thể được xem như là cấp bậc tông sư, chuyện hao tổn là rất nhỏ, đối với những phù chú sư khác, chỉ với một con Gấu yêu này, nếu có thể luyện chế ra ba tấm phù chú cũng tính là thu hoạch rất lớn rồi.”
Lục Tuyết Hi nhìn Dương Bách Xuyên với ánh mắt như nhìn một tên ngốc, chẳng trách.
“Khụ khụ…” Dương Bách Xuyên xấu hổ, anh đúng là suy nghĩ nông cạn, vốn có thể cho rằng luyện chế được mấy chục tấm phù chú là quá ít, bây giờ thì mới biết xác suất luyện chế ra phù chú là quá thấp.
Mười tấm phù chú cũng cần phải hai chị em nhà họ Lục song hồn hợp lực mới có thể thành công.
“Được rồi, mười tấm thì mười tầm vậy, quý tinh bất quý đa, chúng ta chỉ nên lấy ít mà tinh là được đúng không?” Dương Bách Xuyên nói với hai chị em nhà họ Lục.
“Được, tiên sinh yên tâm. Tôi và chị gái sẽ cố gắng hết sức, nếu được nhiều hơn sẽ cố gắng, tuyệt đối sẽ không lãng phí tài liệu.” Lần nói chuyện này chính là cô em gái Lục Vũ Thư, hai chị em cô dùng chung một thân thể, có thể thay đổi người nói chuyện liên tục, cũng có đôi khi cảm thấy không quen.
Nói rõ ràng một hồi, Dương Bách Xuyên rời khỏi mật thất, đi lên phía trên bảo Vương Tông Nhân xuống hỗ trợ hai chị em nhà họ Lục, một con Gấu yêu lớn như vậy, dù sao cũng phải lột được da xuống mới có thể luyện chế được phù chú.
Còn anh đi chuẩn bị chuyển tiền cho Lưu Tích Kỳ, công ty bây giờ mở rộng nên chuyện tài chính càng khẩn trương, ở trong không gian Càn Khôn còn hơn mấy chục viên nguyên thạch, mỗi viên như vậy đều có ngọc ở bên trong, cũng tính là một khoản tiền lớn.
Trước khi đi, anh còn bảo rằng: “Khưu Vân, buổi tối bảo Dương San San khi trở về từ trường học, mọi người ở trong nhà chuẩn bị cơm tối, đợi lát nữa tìm Tông Nhân lấy thịt rồi thông báo cho tất cả mọi người quay lại đây, thịt nhiều như vậy chắc sẽ không ăn hết.”