Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2013:




Độc Cô Vô Tình và Triệu Nam ở nhà, hẳn là cũng không có vấn đề gì, dù sao thì bọn họ cũng đã tiến vào Kim Đan, chỉ cần lão bi3n thái Lữ Xuân Thu không xuất hiện ở Trái Đất thì bọn họ vẫn ứng phó được.  
Lữ Xuân Thu sớm đã đi vào thần mộ gì đó, sẽ không có trở ngại gì.  
Vượng Tử là trợ thủ mà Dương Bách Xuyên mượn của Triệu Nam, Triệu Nam rất hài lòng khi thấy Vượng Tử thức tỉnh và huyết mạch được tiến hóa, cô biết tất cả chuyện này đều nhờ công lao của Dương Bách Xuyên, Triệu Nam cũng vui vẻ vì Vượng Tử có thể thay cô đi trợ giúp cho anh.  
...  
Bốn giờ chiều, bọn họ đã đặt chân tới Pháp, Dương Bách Xuyên phải đi tìm bọn đầu sỏ trước, ma đầu Đại Tôn gửi thư tới, mặc gì không để lại địa chỉ, nói là đến thẳng Châu Âu, nhưng Liễu Linh Linh ở Pháp, dấu vết cuối cùng của Vương Tông Nhân và các đệ tử Vân Môn cũng biến mất ở Pháp, vậy nên khả năng ma đầu Đại Tôn đang ở Pháp là rất lớn.  
Mà thế lực đầu sỏ ở Pháp chính là gia tộc Dracula, năm đó quỷ hút máu Ruth là người hầu của Dương Bách Xuyên, anh trợ giúp cô ta nắm gọn gia tộc quỷ hút máu, hiện tại Dương Bách Xuyên muốn tìm ma đầu Đại Tôn chắc chắn không thể thiếu sự giúp đỡ của Ruth.  
Đi thẳng tới lâu đài của gia tộc Dracula, khi khoảng cách chỉ còn một trăm mét, Dương Bách Xuyên khẽ mỉm cười, sức mạnh khế ước giữa anh và Ruth vẫn còn tồn tại như cũ.  
Quả nhiên lúc anh đến trước tòa thành, một bóng dáng màu tím chạy như bay tới cửa chính.  
Advertisement
Quỷ hút máu Ruth đã lâu không gặp.  
“Chủ nhân thân mến, Ruth rất nhớ ngài.” Vừa nói chuyện, Ruth mặc áo ngủ màu tím nhào thẳng vào ngực Dương Bách Xuyên.  
Cơ thể mềm mại ập tới khiến cho miệng lưỡi Dương Bách Xuyên nhất thời khô nóng, trong lòng thầm nhủ: “Càng ngày càng lớn rồi ~”  
Nếu như không phải chị em họ Lục đang bên cạnh, Dương Bách Xuyên chỉ muốn xử luôn quỷ hút máu gợi cảm Ruth tại chỗ.  
“Khụ khụ ~ Ruth, lâu rồi không gặp.” Dương Bách Xuyên cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của Lục Tuyết Hi, anh xấu hổ đẩy Ruth đang nhiệt tình ra.  
Nhìn chiếc váy ngủ, rõ ràng là đang ngủ say, sau khi cảm nhận được hơi thở của anh thì không kịp thay quần áo đã chạy ra đây, điều này khiến Dương Bách Xuyên rất vui mừng, đã nhiều năm như vậy nhưng trong lòng cô vẫn còn có người chủ nhân như anh.”  
Máu tươi năm đó đã giúp cô lên cấp bá tước, hơn mười năm trôi qua, Ruth lúc này đã trở thành đại công tước, hơi thở vô cùng mạnh mẽ.  
Một người hầu ma cà rồng khiêu gợi, quyến rũ.  
Cơn gió thổi qua, một đôi chân thon gầy hiện ra, giây sau, người nào đó họ Dương nhìn thấy một tia thần bí, anh nhất thời cảm thấy miệng khô khốc.  
“Hồ ly tinh~” Lúc này, Lục Tuyết Hi hừ lạnh mắng một câu.  
Ruth có cấp bậc đại công tước, hơi thở của cô giống như một cao thủ Kim Đan đại viên mãn.  
Xem như là mạnh, vậy mà lại bị Lục Tuyết Hi mắng không kiêng nể, điều này khiến Ruth rất khó chịu, nhìn thấy Lục Tuyết Hi, mắt Ruth lập tức đỏ lên, nhe ra hai cái răng nanh nhọn thị uy, cô tôn trọng Dương Bách Xuyên bởi vì anh là chủ nhân của cô, nhưng mấy năm nay được sống trong nhung lụa, Ruth đã quen đứng trên người khác, cô không cần thiết phải nể mặt Lục Tuyết Hi.  
Nhưng...Lần này, Ruth gặp phải đối thủ mạnh rồi.  
Hiện tại, cảnh giới của Lục Tuyết Hi đã đạt tới Nguyên Anh, nhìn thấy Ruth ra oai, cô chỉ cười lạnh, ngay sau đó một luồng tinh thần lực cường đại xông tới.  
“A~”  
Quỷ hút máu Ruth kêu lên một tiếng thảm thiết, hai tay ôm lấy đầu, vẻ mặt tái mét.  
“Dừng tay, dừng tay ~” Dương Bách Xuyên vội vàng bảo Lục Tuyết Hi dừng tay, anh biết, cho dù là mười Ruth cộng lại thì cũng không phải là đối thủ của Lục Tuyết Hi.  
“Hừ ~” Lần sau còn dám trừng mắt, tôi sẽ giế t chết cô, một con dơi thối cũng dám láo xược.” Lục Tuyết Hi mắng chửi, trong lòng cô khó chịu vì cử chỉ của Ruth với Dương Bách Xuyên.  
Dương Bách Xuyên cười khổ: “Đều là người nhà mình, cần gì phải như vậy? Được rồi Ruth, đưa chúng tôi đi nghỉ ngơi, đợi lát nữa rồi nói sau.”  
Nói xong anh kéo tay Ruth, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: “Sau này cô đừng chọc tới bà cô kia, cô ấy là hộ pháp của Vân Môn, đến tôi cũng không dám trêu chọc, tu vi của cô ấy, có mười cô cũng không đánh lại.”  
Không cần tới Dương Bách Xuyên nhắc nhở, lúc này Ruth cũng đã thành thật hơn nhiều, vừa rồi bị cỗ tinh thần lực cường đại của Lục Tuyết Hi đánh tới, bây giờ nghĩ lại vẫn còn sợ, cô biết đối phương vẫn còn nể tình.  
Hiện tại, nghe Dương Bách Xuyên nói cô ấy là hộ pháp của Vân Môn, Ruth càng ngoan ngoãn hơn, cô vội vàng gật đầu: “Chủ nhân, Ruth sai rồi.”  
“Haha, biết sai có thể thay đổi là tốt rồi, không sao đâu, đi thôi, đợi lát nữa chủ nhân sẽ bàn bạc riêng với cô.” Thật ra, vừa rồi Dương Bách Xuyên cũng cố ý không ngăn cản Lục Tuyết Hi ra tay với Ruth, chính là để chứng minh cho cô biết, mặc dù hiện tại người chủ nhân như anh không có tu vi nhưng cũng đủ để chỉnh cô.  
Cũng may, anh cảm nhận được Ruth không hề bất kính với người chủ nhân này.  
Sau khi bọn họ đi tới phòng khách, Ruth rót rượu vang cho mọi người, đuổi tất cả người hầu ra ngoài, cô dùng ánh mắt trìu mến nói: “Chủ nhân, năm đó ngài đã nói trước khi đi sẽ đến thăm tôi, vậy mà vừa đi đã hơn mười năm, ngày nào Ruth cũng hy vọng chủ nhân sẽ tới, nếu không phải ngài ra lệnh không được tới Trung Quốc thì tôi đã sớm đi tìm chủ nhân rồi.”  
Quả thật, năm đó Dương Bách Xuyên đã từng nói không cho Ruth bước chân tới Trung Quốc, dù sao thì cô cũng là quỷ hút máu, cô tới Trung Quốc sẽ gây họa cho dân chúng, vẫn nên để cô ở lại Châu Âu phá hoại thì hơn, vả lại khi đó Thần Long Đàm rất gai mắt với ngoại tộc, Dương Bách Xuyên không muốn Ruth bị Thần Long Đàm đuổi giết, cuối cùng thì anh vẫn phải dọn dẹp chiến trường, vì thế nên mới hạ lệnh nghiêm cấm cô tới Trung Quốc.  
Hiện tại xem ra, quỷ hút máu xinh đẹp này khá nghe lời.  
Dương Bách Xuyên cười nói: “Không phải tôi tới thăm cô rồi đây sao, haha.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.