Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1933:




Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Dương Bách Xuyên choáng ngợp, anh nhìn thấy một cung điện tráng lệ sừng sững dưới đáy hồ Cá Rồng.
“Chẳng lẽ đây là sự thay đổi của bình Càn Khôn sau khi cắn nuốt La Phù chi linh?” Dương Bách Xuyên nhìn về phía cung điện dưới đáy hồ lẩm bẩm nói.  
Cung điện trước mắt cao chừng hơn mười trượng, diện tích tầm vài trăm thước, cung điện tỏa ra ánh sáng lấp lánh.  
Quả thực là rung động.  
Dương Bách Xuyên chưa bao giờ nghĩ tới, dưới đáy hồ Cá Rồng lại có một cung điện như vậy, anh thầm nghĩ, hôm nay cá Rồng không xuất hiện chắc chắn là có liên quan tới cung điện này.  
Advertisement
Dương Bách Xuyên tiếp tục bơi theo dòng nước, khi nhìn thấy cửa cung, nhìn thấy cánh cửa cung điện đang đóng chặt, không hiểu sao trong lòng anh lại có chút xao động.  
Cũng không biết bên trong cung điện này có gì?  
Cá Rồng có ở bên trong không?  
Advertisement
Mang theo suy đoán của mình, Dương Bách Xuyên bơi đến trước cửa cung điện, lúc anh vươn tay đẩy cửa, đột nhiên hai cánh tay giống như xuyên thấu qua một tầng ngăn cách.  
Trong lúc ngẩn người, Dương Bách Xuyên phát hiện cung điện này có một tầng năng lượng giống như kết giới, nhưng lại không phải là năng lượng.  
Hơn nữa lại không hề ngăn cản anh.  
Có điều nghĩ lại cũng đúng, nơi này là bên trong không gian Càn Khôn, mặc dù anh chỉ sử dụng bình Càn Khôn như một không gian để chứa đựng đồ vật, nhưng dù sao thì bình Càn Khôn cũng đã dung hợp với cơ thể, anh là chủ nhân của bình Càn Khôn, dù cho nơi này có kết giới gì thì cũng không ngăn cản người chủ nhân này.  
Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên xuyên qua tầng kết giới trong suốt, giây sau anh đã vững vàng đứng trước cửa cung điện.  
Ở đây không có nước, có thể tự do hít thở, linh khí vô cùng dồi dào.  
Đứng trước cánh cửa lớn, chân giẫm lên mặt sàn bằng ngọc trắng, Dương Bách Xuyên nhìn phía sau, anh phát hiện toàn bộ hồ Cá Rồng đều bị ngăn cách sau lưng.  
Đây là một tầng năng lượng ngăn cách giống như lớp thủy tinh trong suốt, cả tòa cung điện này đều bị tầng năng lượng này bao phủ.  
Nước nhỏ giọt khắp người, Dương Bách Xuyên cười khổ, không có tu vi  ngay cả tránh nước cũng không thể sử dụng được.  
Lấy lại bình tĩnh, anh nhìn về cửa cung điện đang tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, Dương Bách Xuyên không hề do dự mà đẩy cửa.  
Dù sao thì đây cũng là xuất hiện bên trong không gian Càn Khôn, anh cũng không lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì, anh luôn có cảm giác nơi này không có nguy hiểm.  
“Ầm ầm ầm ~”  
Cửa cung điện có vẻ nặng nề bị Dương Bách Xuyên đẩy ra, bên trong lóe lên một tia sáng lấp lánh, anh nhắm hai mặt lại theo bản năng.  
Qua một lúc, cảm thấy ánh sáng chói lóa đã biến mất, Dương Bách Xuyên mở hai mắt, nhưng cảnh tượng nhìn thấy lại khiến anh choáng váng, trừng mắt nhìn.  
Toàn bộ nơi này đều là cá Rồng.  
Cảnh tượng trước mắt đủ làm cho Dương Bách Xuyên chấn động, cá Rồng trong hồ đều do anh đích thân bắt từ hồ Tiên Nữ ở quê rồi mang vào bình Càn Khôn thả.  
Số lượng ban đầu không vượt qua sáu mươi con.  
Trong số đó, cá Rồng vương được nuôi dưỡng bằng nước Sinh Mệnh nên mới đạt được đến chiều dài ba thước.  
Ngoại trừ lần đầu tiên, anh chưa bao giờ cho nhữn con cá khác sử dụng nước Sinh Mệnh.  
Nhưng hiện lại nhìn quy mô của đàn cá Rồng trước mặt, có đến hàng trăm con lớn nhỏ.  
Số lượng nhiều thì anh có thể hiểu, cá Rồng đã sống trong không gian Càn Khôn nhiều năm, sinh sôi nảy nở ra số lượng gấp đôi cũng là điều bình thường.  
Điều khiến Dương Bách Xuyên không thể tin nổi là, trên cơ thể của chín con cá Rồng lại có màu vàng kim lấp lánh, bọn chúng đều dài tới ba mét.  
Lẽ nào xuất hiện chín cá Rồng vương?  
Hoặc là những con cá này cũng uống trộm nước Sinh Mệnh của anh?  
Nghĩ đi nghĩ lại, Dương Bách Xuyên cảm thấy chuyện này không thể xảy ra, nước Sinh Mệnh trên đá được bảo vệ bằng một sức mạnh vô hình, chỉ có chủ nhân của bình Càn Khôn mới có thể dùng, cá Rồng không thể lấy của anh được.  
Nhưng, nếu không phải cá Rồng lén uống trộm nước Sinh Mệnh, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện thêm chín con dài ba thước như vậy được, tất cả đều giống hệt cá Rồng vương?  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.