Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1887:




Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, tất cả mọi người trong sân ngẩn người một lúc, bao gồm cả ba lão bất tử Ân Tĩnh An đang thì thầm trong lòng.  
Lẽ ra Dương Bách Xuyên muốn nói chuyện thì phải tìm người nắm thành Yêu Quang trong tay như bọn họ mới đúng, sao lại để mắt tới Tề Mặc Hành?  
Chẳng lẽ thằng nhóc này không nhận ra ai có tu vi cao ư?  
Trong nháy mắt, ánh mắt tất cả mọi người đều đặt trên người Tề Mặc Hành, bản thân Tề Mặc Hành cũng ngẩn người nhìn Dương Bách Xuyên. Trong lòng nói thầm, sao thằng nhóc này lại biết tên mình?  
Nghi ngờ thì nghi ngờ, Tề Mặc Hành vẫn trầm giọng nói: “Tiểu tử, lão phu chính là Tề Mặc Hành.”  
“Vậy thì được rồi.” Dương Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, đúng là Tề Mặc Hành, hắn căn cứ vào diện mạo của Vương Tông Nhân suy đoán ra, bây giờ được hắn ta chính miệng thừa nhận.  
Dương Bách Xuyên cũng không có nói thêm một chữ nào, bây giờ chỉ muốn bắt được Tề Mặc Hành, nói nhiều cũng vô ích. Bắt được Tề Mặc Hành, lập tức sưu hồn thì đương nhiên sẽ biết tung tích của Ngô Mặc Thu.  
“San Hồng, chồn nhỏ, ra tay đi!”  
“Giết! Giết chết thằng nhóc kia!”  
Ngay khi Dương Bách Xuyên ra lệnh chồn nhỏ cùng tiểu Phượng Hoàng ra tay, Ân Tĩnh An cũng hét lên một chữ “giết”, hai bên khá ăn ý.  
Dương Bách Xuyên duỗi kiếm Đồ Long trong tay ra, Nhật Nguyệt Càn Khôn Giáp ở trong người, vận khởi Chỉ Xích Thiên Nhai Công biến mất tại chỗ, đi về phía Tề Mặc Hành.  
Mà tiểu Phượng Hoàng thét dài một tiếng lên trời, vầng sáng màu đỏ thẫm toàn thân chiếu sáng, hóa thành bản thể, đắm chìm trong hỏa diễm, phi thân bay lên, phóng hỏa diễn về hướng ba người Ân Tĩnh An.  
Có lẽ là cảm thấy áp lực do ngọn lửa bản thể tiểu Phượng Hoàng vừa phóng ra, rất nhiều người trong sân cách xa cũng cảm nhận được sức nóng mãnh liệt.  
Ân Tĩnh An ra lệnh Tề Mặc Hành dẫn hai cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ duy nhất trong sân nhào về phía Dương Bách Xuyên.  
Hai người Ân Tĩnh An, Từ Mã lơ lửng giữa không trung, sau khi Dương Bách Xuyên biến mất tại chỗ, bọn họ cũng không có nhúc nhích. Lúc trước bọn họ đã lĩnh giáo thân pháp thần thông của Dương Bách Xuyên, nhưng cũng không cho rằng Dương Bách Xuyên có thể đối đầu với gần trăm tu sĩ Nguyên Anh do Tề Mặc Hành dẫn dắt.  
Mục đích của ba lão quái rất rõ ràng, trấn áp con tiểu Phượng Hoàng này quan trọng hơn tất thảy.  
“Chiu!”  
Tiểu Phượng Hoàng phi thân bay lên, tiếng thét dài vang vọng khắp chân trời, phóng ba luồng hỏa diễm về phía ba người Ân Tĩnh.  
Ba lão bất tử ở giữa không trung nhìn thấy bản thể của tiểu Phượng Hoàng, toàn thân mang theo hỏa diễm cường đại, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Ba người đều cảm nhận được ngọn lửa trên người tiểu Phượng Hoàng bây giờ còn mạnh hơn quả cầu lửa nhỏ lúc trước phóng ra rất nhiều lần.  
Ba luồng hỏa diễm màu trắng giống như ba con rắn lao thẳng về phía ba người, khí tức mạnh vô cùng.  
Thời điểm Dương Bách Xuyên xông về phía đám người Tề Mặc Hành, dư quang nơi khóe mắt thấy ba lão bất tử  n Tĩnh An đối đầu với ba luồng hỏa diễm mà tiểu Phượng Hoàng phóng ra, sắc mặt cả đám khó coi vô cùng. Hắn bỗng yên tâm không ít, có vẻ tiểu Phượng Hoàng có thể tạm thời đối phó với ba lão bất tử.  
…  
Ngay sau khi tiểu Phượng Hoàng thét dài, hóa thân thành bản thể, bên ngoài thành Yêu Quang.  
“Phải, là khí tức thiếu chủ!” Đại Yêu lão chim sẻ ngũ chuyển đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Thành Yêu Quang.  
Lời vừa nói ba, ba yêu cầm tứ chuyển bên cạnh run lên, không hẹn mà cùng nhìn về phía thành Yêu Quang.  
“Thiếu chủ đã nở rồi, đã nở rồi!” Giọng điệu của con chim sẻ hóa thành nữ nhân trung niên vô cùng kích động, lập tức lớn tiếng nói: “Chúng yêu nghe lệnh, thiếu chủ yêu cầm ta đã hiện thế, bây giờ bị nhốt ở thành Yêu Quang. Theo ta công phá thành Yêu Quang, nghênh đón thiếu chủ trở về, ngày sau loài chim chúng ta có thể quật khởi ở Đại Hoang hay không, thậm chí khinh thường tất cả đều phụ thuộc vào Thiếu chủ Phượng Hoàng. Hôm nay cho dù tính mạng của cả loài chim hiến tế cũng phải nghênh đón thiếu chủ về Đại Hoang, xông lên…”  
Giọng điệu Đại Yêu lão chim sẻ năm chuyển tràn ngập kích động không kiềm chế được, dẫn đầu bay về phía thành Yêu Quang.  
Trong nháy mắt ba dặm loài chim ùn ùn kéo về phía thành Yêu Quang lần thứ hai, mặc dù thành Yêu Quang có đại trận Yêu Quang, nhưng lão chim sẻ đã nói cho dù hiến tế yêu thân cũng phải nghênh đón tiểu Phượng Hoàng về, bà ta nhanh chóng phi về bầu trời thành Yêu Quang, bắt đầu điên cuồng tấn công đại trận Yêu Quang.  
Trong thành Yêu Quang, không có ba lão bất tử  n Tĩnh An khống chế đại trận Yêu Quang, không có sự tấn công cửa đại trận, dưới sự dẫn dắt của lão chim sẻ Động Đình nương nương - Đại Yêu ngũ chuyển này, hàng vạn con chim bắt đầu công kích mạnh mẽ về phía thành Yêu Quang.  
“Ầm ầm ầm!”  
Tiếng động trời vang lên, cả tộc chim tấn công khiến cả thành Yêu Quang run rẩy kịch liệt. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.