*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi công kích không có hiệu quả, ba người đều nhíu mày, bọn họ quả thực đã xem thường phòng ngự của núi La Phù.
“Ầm ầm ầm ~”
Đúng lúc này, đại trận Yêu Quang bắt đầu chấn động mạnh, toàn bộ yêu thú trong thành đều cảm thấy run rẩy.
Ba người sực tỉnh ngẩng đầu nhìn ra ngoài đại trận, trong lòng biết rõ, trước hết vẫn nên quan tâm tới đại trận Yêu Quang trước, nếu đại trận bị yêu muông bên ngoài phá vỡ, công kích của đại yêu ngũ chuyển cũng không phải trò đùa.
Ân Tĩnh An không cam tâm nhìn núi La Phù, sau đó lại nhìn đại yêu ngũ chuyển và tiểu yêu che khuất bầu trời, bọn chúng đang điên cuồng tấn công đại trận, lão ta nói với Từ Cơ Vân: “Chúng ta vẫn lên hiến tế yêu thú, chuẩn bị đối phó với yêu cầm bên ngoài rồi tính sau, tòa La Phù Động Thiên này ở lại trong thành là thích hợp nhất.”
Hai người Từ - Mã đương nhiên cũng biết việc quan trọng nhất lúc này là giải quyết đám yêu cầm bên ngoài đại trận, nghe ÂÂn Tĩnh An nói như vậy thì gật đầu tán thành.
Giây sau, ba người bay về ba phương hướng của thành Yêu Quang, bọn họ dùng pháp quyết bắt đầu khống chế đại trận.
Chỉ nghe thấy ba người họ hô to với đệ tử môn phái:
“Đệ tử Âm Dương Tông nghe lệnh, bắt yêu thú trong thành để hiến tế đại trận, mau tới thiên vị ~”
“Đệ tử Linh Sơn Cốc nghe lệnh, hiến tế yêu thú địa vị.”
“Kình Thiên Môn hiến tế yêu thú nhân vị ~”
Ba lão già mỗi người chiếm giữ ba phương vị Thiên – Địa – Nhân, hạ lệnh cho đệ tử bắt đầu tóm giữ yêu thú tới vị trí của mỗi người để hiến tế các phương vị của đại trận.
Ba người vừa dứt lời, toàn thân họ xuất hiện một ánh sáng ngút trời, chiếu thẳng vào đại trận Yêu Quang, nháy mắt đã dung hòa với đại trận, toàn bộ kết giới trên đại trận Yêu Quang hiện ra những phù văn phức tạp cổ xưa đang không ngừng vận chuyển, ngay tức thì đại trận Yêu Quang phát ra một tia sáng chói mắt, quét tới lũ yêu cầm đang công kích bên ngoài.
Giây sau, yêu cầm ngoài đại trận kêu gào thảm thiết, tia sáng của đại trận Yêu Quang khiến hàng trăm yêu cầm rơi xuống đất mà chết.
“Chiếp, lui nhanh ~” Đại yêu ngũ chuyển gầm lên đầy giận dữ, toàn thân tỏa ra ánh sáng màu xám chắn trước người vô số tiểu yêu, miệng hô mau lui, không thể xem thường ánh sáng của đại trận, ngay cả đại yêu ngũ chuyể như nó cũng không dám mạo hiểm.
Bên trong trận, ba người ÂÂn Tĩnh An cười to khoái chí, bên ngoài trận, lão ma tước Đồng Đình nương nương và tứ chuyển đại yêu hóa thân thành người, lùi về phía sau ba dặm, mang theo hàng ngàn yêu muông trôi lơ lửng giữa không trung.
“Nương nương, làm sao bây giờ?” Sơn Ưng hóa hình thành người trung niên, trầm giọng hỏi.
Vẻ mặt của lão ma tước Động Đình nương nương âm trầm, cắn răng nặn ra một chữ: “Chờ ~”
“Chờ ~” Uyên Điểu hóa thành một thiếu nữ, vẻ mặt khó hiểu.
“Đại trận Yêu Quang bị tam đại cao thủ của nhân tộc khống chế, không thể xem thường đại trận chi quang, nhưng bên trong thành Yêu Quang đột nhiên xuất hiện một ngọn núi, các ngươi không phát hiện nó rất giống với núi La Phù sao?” Lão ma tước Động Thiên nương nương nhìn chằm chằm về phía ngọn núi rồi nói.
“La Phù gì cơ?”
“Hình như cũng giống thật ~”
Ba con yêu cầm tứ chuyển nhìn ngọn núi trong thành Yêu Quang, quả thật là rất giống núi La Phù, đối với loại yêu muông đạt tới tứ chuyển có thể hóa hình như bọn họ thì núi La Phù cũng không hề xa lạ gì, thực tế rất nhiều yêu tộc hóa hình đều đã đi vào núi La Phù Động Thiên, vì vậy chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra.
“Nương nương…?” Uyên Điểu có chút không hiểu ý, cho dù núi La Phù xuất hiện ở giữa thành Yêu Quang thì có liên quan gì tới đại trận mà bọn họ đang công kích?
Lão ma tước Động Đình nương nương biết bọn họ không hiểu, vì vậy cũng không vòng vo: “Thành Yêu Quang có đủ các loại dị tượng xuất hiện, điều này đã nói lên tất cả, đây chính là cơ hội của chúng ta.”
Lúc trước, ba cao thủ nhân tộc cùng tấn công một tiểu Nguyên Anh sơ kỳ, điều này đã trái với lẽ thường, sau đó tên tiểu tử kia bị đánh vào trong hố lớn, núi La Phù lại xuất hiện một cách quỷ dị, cộng thêm thành Yêu Quang đại loạn, còn có khí tức từ thiểu chủ của chúng ta, đủ loại dấu hiệu chứng tỏ hôm nay thành Yêu Quang nhất định có biến, nếu như ta đoán không nhầm thì người thanh niên kia chính là biến số lớn nhất.”
“Nhưng mà nương nương, người thanh niên kia đã biến mất không thấy đâu nữa, bị ba cao thủ nhân tộc tấn công, liệu có chết rồi không?” Sơn Ưng hóa hình thành người trung niên hỏi.
Lão ma tước Động Đình nương nương cười một cách quỷ dị: “Haha, chết rồi sao? Núi La Phù vô duyên vô cớ mọc từ trong hố lớn, thanh niên kia sao có thể chết được? Chúng ta cứ án binh bất động đợi xem, có lẽ biến số của chúng ta cũng là từ người thanh niên này.”
…
Trong thành Yêu Quang bắt đầu tàn sát yêu thú, lão ma tước Động Đình nương nương thì bị đại trận chi quang bức lui, bay về phía sau ba dặm chờ đợi thời cơ.
Dương Bách Xuyên vào La Phù Động Thiên thì không còn quan tâm tới tình huống bên ngoài nữa, sau khi hắn tiến vào thì lập tức lấy ra một giọt nước Sinh Mệnh từ bình Càn Khôn để khôi phục vết thương, tiếp đó là tới hai đồ đệ bên cạnh.
“Sư phụ ~” Vương Tông Nhân bị Dương Bách Xuyên thu vào núi La Phù Động Thiên, hắn vô cùng tò mò khi nhìn thấy một nơi xa lạ như vậy, nhưng cũng mơ hồ đoán được đây là thủ đoạn của sư phù nhà mình, trong lòng cũng dần bình tĩnh lại.
Giờ phút này, nhìn thấy sư phụ Dương Bách Xuyên đột nhiên xuất hiện, ánh mắt hắn đỏ lên quỳ xuống trước mặt Dương Bách Xuyên.