Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1860:




Mà Vương Tông Nhân đã trải qua rất nhiều, hắn ta hiểu rõ hoàn cảnh nhất, há miệng không phát ra được âm thanh nào, nhưng khẩu hình lại gọi ra hai chữ - sư phụ!  
Lập tức giữ lại huyết lệ cười lắc đầu với sư phụ Dương Bách Xuyên, trên khẩu hình nói: “Sư phụ đừng quan tâm con, mau đi đi~”  
Dường như hắn rất sợ Dương Bách Xuyên sẽ xông lên.  
Thế nhưng càng như thế, trong lòng Dương Bách Xuyên lại càng quặn đau, hắn làm sao có thể đi được?  
Bị lão Mạnh gắt gao nắm lấy cánh tay, Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, nhìn về phía đồ đệ nặn ra một khuôn mặt tươi cười, cũng dùng khẩu hình nói: “Ráng nhịn chút nữa, sư phụ sẽ cứu con.”  
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Vương Tông Nhân trong lồng sắt biến đổi, liên tục lắc đầu, ý bảo sư phụ mau đi đi.  
Đúng lúc này, lão giả phụ trách bán đấu giá những Yêu nô này đứng trên đài mở miệng nói chuyện, cắt đứt cuộc trao đổi giữa Dương Bách Xuyên và đồ đệ.  
“Chư vị đồng đạo, hôm nay chư vị trùng hợp tu tập lại đây, thương hành  m Dương chúng ta tốn một năm hao phí số lượng lớn tinh lực, từ lãnh thổ nước ngoài lấy được chín người Thái Châu Nữ, từng người đều là cực phẩm, mua về làm Yêu nô là tốt nhất, đương nhiên, tác dụng tuyệt diệu của Thái Châu Nữ không chỉ đơn giản như thế, lão phu cũng không nhiều lời, chư vị đều hiểu rồi nhỉ, ai ra giá cao sẽ mua được Thái Châu Nữ, chư vị chuẩn bị linh thạch, chớ bỏ qua, đương nhiên thứ tốt phải được đấu giá cuối cùng, Thái Châu Nữ bắt đầu đấu giá một vạn linh thạch hạ phẩm.  
Hiện tại chúng ta bán người đầu tiên trước, Nam Man Nữ lấy được từ vùng đất Nam Man, Nam Man Nữ biết những yêu thú hiếm có, tổng cộng có ba mươi Nam Man Nữ, một Nam Man Nữ là ba ngàn linh thạch hạ phẩm, công khai niêm yết giá, hiện tại bắt đầu bán ra.”  
Lão giả nói xong, trong đám người có người bắt đầu lên đài giao dịch, cũng có người có thừa, nói thầm, tính tình Nam Man Nữ quá mức bạo liệt, không cẩn thận sẽ đập đầu tự tử mà chết, chi bằng tốn thêm chút linh thạch chờ mua Thái Châu Nữ.  
Rất nhiều người thật ra đều nhắm vào Thái Châu Nữ, bởi vì Thái Châu Nữ thật sự rất tài giỏi, là nam nhân đều không đỡ được dáng người và dung mạo của Thái Châu Nữ.  
Thời gian trôi qua rất nhanh, ba mươi người Nam Man Nữ cũng rất nhanh bị mua hết, so sánh với Thải Châu Nữ tốt, Nam Man Nữ giá rẻ, cộng thêm hiện trường nhiều người, ba mươi Nam Man Nữ thật ra cũng chưa đủ phân, ba ngàn linh thạch đối với có vài người hoặc thực lực cũng không tính là gì.  
Lúc này lão giả cười, lại mở miệng nói: “Tiếp theo nghe lão phu nói đây, còn lại mười một nam Yêu nô, không nói nhiều, tất cả những người này đều là ngươi có căn cốt, chư vị đồng đạo mua về có thể làm trâu làm ngựa, dạy dỗ, tương lai có thể làm lá chắn bảo mệnh cho chủ nhân, cũng có thể chăm sóc yêu thú, so với nữ tử, nam Yêu nô có nhiều lợi ích hơn đấy. Không nói nhiều nữa, một người nam Yêu nô hai ngàn năm trăm linh thạch hạ phẩm, hiện tại bắt đầu bán.”  
Dương Bách Xuyên nghe lão giả nói chuyện, hai tay bắt đầu siết chặt, quả thực không coi coi người ta là con người mà, quá vô nhân đạo.  
Lão Mạnh vẫn luôn ở bên cạnh cầm cánh tay hắn ý bảo hắn không cần gấp gáp, Dương Bách Xuyên chọn tin tưởng lão Mạnh nên đè nén sự không vui ở trong lòng, kiên nhẫn chờ đợi.  
Vẫn có rất nhiều người muốn một nam Yêu nô.  
Dương Bách Xuyên trở tay lấy ra ba mươi viên linh thạch trung phẩm giao cho lão Mạnh, bảo lão Mạnh đi lên chuộc người.  
Đợi đến khi lão Mạnh lên đài, biến cố lại xuất hiện.  
Chỉ thấy một thanh niên từ hậu trường đi ra, đi tới bên cạnh lão giả phụ trách hiện trường nói: “Mộc quản sự, cấp trên phân phó giữ lại Yêu nô cuối cùng, đừng bán đi, Đại lão gia nói tiểu tử kia số mệnh không tệ, bên người thiếu một chân sai vặt nên muốn lưu lại bên người, cũng coi như tiểu tử kia có vận may.”  
“A, Đại lão gia coi trọng ư?” Lão giả chủ trì hiện trường trong lúc nói chuyện, ánh mắt rơi vào cái lồng cuối cùng giam giữ Vương Tông Nhân, lập tức nói: “Được rồi, để ta sai người dẫn tiểu tử kia xuống.”  
“Không cần, ta tự mình mang xuống là được rồi, ngươi cứ làm việc của mình đi.”  
Hai người khách sáo vài câu, người sau đi về phía lồng giam Vương Tông Nhân.  
Lập tức, lão giả chủ trì lớn tiếng mở miệng nói: “Chư vị thông cảm, Yêu nô cuối cùng thương hành đại lão gia của chúng ta tự mình lưu lại, nói cách khác chỉ còn một Yêu nô, số lượng có hạn, nhanh tay thì còn chậm tay thì hết.”  
Người trung niên nhân vừa nói ra lời này, lão Mạnh vừa bước ra tới sân khấu lập tức biến sắc, ông ta vốn đang chạy tới chỗ người cuối cùng, hiện tại cư lại bị đại lão gia của thương hành  m Dương lưu lại, giờ nên làm sao mới được đây?  
Đại lão gia của thương hành Âm Dương người khác không biết là ai, nhưng lão Mạnh lại rất rõ ràng, đại lão gia của thương hành Âm Dương chính là cường giả Nguyên Anh hậu kỳ trấn thủ bên ngoài ba đại thế lực.  
Nếu là như thế, vậy Dương Bách Xuyên sẽ bạo động ~  
Nghĩ tới đây, trong lòng lão Mạnh run lên vội vàng nhìn Dương Bách Xuyên, kết quả sau một khắc, trong lòng lão Mạnh thầm nghĩ không xong rồi, vốn còn muốn trấn an Dương Bách Xuyên đừng xúc động, để nghĩ cách là được rồi.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.