Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1847:




Diện mạo này làm nhớ đến Dương Bách Xuyên thú nhân đầu ngựa từng nhìn thấy ở Sơn Hải Giới, càng nhìn càng giống…  
Không nghĩ đến linh hồn La Phù được núi La Phù dựng dục ra lại là người đầu ngựa, có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không quá kinh ngạc. Phải biết rằng nơi này là Sơn Hải Giới, một thế giới tu chân, tồn tại cả Yêu tộc, xuất hiện một linh hồn La Phù như vậy cũng không có gì kỳ quái.  
Lúc này linh hồn La Phù chậm rãi đi ra từ trong đại điện, Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được rất rõ ràng hơi thở vô hình tản ra từ trên người hình người đầu ngựa kia, không ngừng khuếch tán ra ngoài.  
Đúng lúc này, lão quỷ bị trọng thương hiện lên, giọng điệu khẩn trưởng, dù suy yếu nhưng mang theo sự gấp gáp, nói với Dương Bách Xuyên: “Thiếu chủ nhân, linh hồn La Phù đang dung hợp với toàn bộ núi La Phù, chúng ta cần phải ngăn cản hắn, nếu không chờ hắn dung hợp thành công, đến lúc đó sẽ là ngày chết của chúng ta.  
Ở núi La Phù, linh hồn La Phù có thể điều động sức mạnh của tiểu thế giới La Phù, đến lúc đó không ai có thể địch nổi hắn…”  
Giọng điệu của lão quỷ vô cùng nôn nóng.  
Dương Bách Xuyên nghe vậy trong lòng cũng rất căng thẳng, lúc này mới hiểu hơi thở vô hình phát ra từ người đầu ngựa, hay nói cách khác là linh hồn La Phù là từ đâu ra. Biết lão quỷ nói không sai, lập tức tạo pháp quyết, vận chuyển pháp môn của La Phù đạo quân lên điện La Phù.  
Người đầu ngựa nổi giận, gầm lên: “Tìm chết!”  
Trên người hắn ta phát ra một đạo ánh sáng, hóa thành mũi tên nhọn bay vụt về phía Dương Bách Xuyên.  
Trong lúc thi triển pháp quyết, Dương Bách Xuyên vẫn cảm nhận được sức ảnh hưởng của pháp môn đối với người đầu ngựa. Sau khi thi triển pháp môn, cảm nhận được hơi thở đang khuếch tán ra ngoài của người đầu ngựa đã dừng lại, hoặc nói cách khác bị Dương Bách Xuyên cắt đứt, làm linh hồn La Phù vô cùng giận dữ.  
Mũi tên ánh sáng mang theo hơi thở cường đại làm Dương Bách Xuyên có chút hãi hùng khiếp vía. Hình như hơi thở của mũi tên này đã vượt qua thuộc tính ngũ hành, không phải là lực lượng đơn thuần, ngược lại mang theo lực lượng cường đại của thần hồn.  
Dương Bách Xuyên phát hiện hơi thở thần hồn trên mũi tên của người đầu ngựa còn mạnh hơn lực lượng thần hồn của hắn, vội vàng lấy kiếm Đồ Long ra chém.  
“Keng ~”  
Kiếm khí chém xuống mũi tên phát ra âm thanh nặng nề, nhưng mũi tên này vẫn hướng về phía Dương Bách Xuyên.  
Dương Bách Xuyên cũng rất kinh ngạc.  
“Tiểu tử thối, đây là mũi tên thần hồn, dùng lực lượng linh khí để đối phó không có hiệu quả, phải dùng thần hồn.”  
Đúng lúc này trong đầu của Dương Bách Xuyên vang lên âm thanh của sư phụ Vân Thiên Tà, cảm giác được sư phụ nói chuyện, đồ án hồ Càn Khôn trên cánh tay trái của Dương Bách Xuyên nóng lên, không tự chủ được vung tay đối đầu với mũi tên thần hồn của người đầu ngựa.  
Ngay sau đó Dương Bách Xuyên cảm thấy đầu ngón tay nóng lên, một dòng khí bay vụt ra ngoài.  
“Ầm ~”  
Dương Bách Xuyên còn chưa kịp thấy rõ, mũi tên thần hồn sắp bay đến đã bị vỡ nứt, biến mất không thấy.  
Dương Bách Xuyên cảm giác được sư phụ vừa ra tay.  
Có một điều quỷ dị là đồ án hồ Càn Khôn trên cánh tay trái vẫn nóng lên.  
Dương Bách Xuyên hỏi sư phụ: “Sư phụ, hồn Càn Khôn coi trọng con ngựa này?”  
“Ha ha, vậy con tưởng sư phụ ra tay hả? Nói đến cùng người đầu ngựa này là tinh nguyên thiên địa, là năng lượng thuần tịnh. Loại tinh linh này có lực lượng vô cùng thuần túy cao cấp, hồ Càn Khôn muốn thăng cấp, lực lượng yêu cầu càng ngày càng cao cấp.  
Lực lượng linh thạch bình thường đã không thỏa mãn được sức ăn uống của hồ Càn Khôn, bây giờ người đầu ngựa này xuất hiện rất hợp với khẩu vị của hồ Càn Khôn.  
Con nghĩ cách tiếp cận người đầu ngựa này, chỉ cần con có thể chạm đến con ngựa này, hồ Càn Khôn có thể trấn áp hắn.”  
Nghe sư phụ nói vậy, hai mắt của Dương Bách Xuyên sáng rực, có lẽ đua lực lượng thần hồn thì hắn thua người đầu ngựa này, nhưng nếu đến gần chạm vào con ngựa này, đối với Dương Bách Xuyên đây không phải là việc khó.  
Dương Bách Xuyên nói với lão quỷ bên cạnh: “Lão quỷ, ta nghĩ cách kiềm chế con ngựa này, người tìm cơ hội đi vào trong điện, sau đó có thể trở thành sơn linh chân chính của núi La Phù hay không phải xem tạo hóa của chính ngươi.”  
Sắc mặt của lão quỷ hơi nghiêm lại, vội vàng nói: “Cảm ơn thiếu chủ nhân, chỉ cần lão hủ có thể đi vào trong điện thì có thể thay thế, khống chế núi La Phù. Đến lúc đó lão hủ sẽ trợ giúp thiếu chủ nhân luyện hóa núi La Phù này.”  
“Được, ta ra tay, ngươi tự tìm cơ hội.” Dương Bách Xuyên nói xong, thúc giục chân khí trong cơ thể, sau đó vận chuyển Chỉ Xích Thiên Nhai Công, sử dụng tốc độ nhanh nhất của mình. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.