Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1834:




"Chẳng sao cả. Hì hì, ngươi bị ấm đầu à! Ta có pháp môn truyền thừa mở cấm chế trung tâm điện La Phù cơ mà, ngươi tưởng ta ngu chắc, ha ha!" Dương Bách Xuyên cảm thấy mình lảm nhảm với Hắc Hoa bà bà đủ rồi, cũng đoán được một vài thông tin từ lời nói của bà ta, vì vậy hắn không lãng phí thời gian với bà ta nữa.  
Nếu hắn tin lời Hắc Hoa bà bà, đến cuối cùng bản thân chẳng còn xương vụn chứ đừng nói chi đến bảo bối.  
Hơn nữa, hắn nhìn thấy một người quen:  u Dương Hải Đường.  
Trước kia Dương Bách Xuyên không biết, nhưng sau khi vào đạo cung La Phù hắn mới biết  u Dương Hải Đường là đồ đệ của Hắc Hoa bà bà. Có  u Dương Hải Đường ở đây, cho dù Hắc Hoa bà bà nói thật, Dương Bách Xuyên cũng không chọn hợp tác với bà ta.  
u Dương Hải Đường nấp sau lưng Hắc Hoa bà bà, sát ý vô tình lộ ra trong ánh mắt khiến Dương Bách Xuyên không rét mà run. Bị ả đàn bà này để mắt đến chẳng khác gì bị rắn lục theo dõi.  
Sao hắn có thể tin tưởng Hắc Hoa bà bà?  
Cho dù rất có thể là bà ta nằm giữ bí mật nào đó về điện La Phù, nhưng... thế thì sao nào?  
Dương Bách Xuyên này sợ chắc?  
"Tự tìm đường chết!" Hắc Hoa bà bà nổi giận, biết là nãy giờ Dương Bách Xuyên đùa giỡn mình: "Sau khi ta trấn áp ngươi, sưu hồn ngươi ắt có thể mở cấm chế. Bắt hắn cho ta!"  
Bà ta vung tay lên, tám người bên cạnh lập tức lao về phía Dương Bách Xuyên, trong đó có  âu Dương Hải Đường.  
Trong tám người có ba Nguyên Anh trung kỳ, năm Nguyên Anh sơ kỳ.  
Ở điện La Phù không áp chế pháp lực, trong đám người này chỉ có Hắc Hoa bà bà khiến Dương Bách Xuyên kiêng dè, tám người còn lại thì hắn chẳng để vào mắt.  
Bao gồm cả ba người tu chân tu vi Nguyên Anh trung kỳ.  
Dương Bách Xuyên lạnh lùng nhìn tám người xông tới, kiếm Đồ Long trong tay lóe lên ánh sáng bạc. Hắn vận chuyển Chỉ Xích Thiên Nhai Công, bước một bước liền biến mất tại chỗ, sử dụng toàn bộ ba phần kiếm khí Huyền Hoàng.  
Sau khi Dương Bách Xuyên đạt Nguyên Anh sơ kỳ, thân pháp vốn nhanh như chớp giờ lại càng nhanh hơn. Tám người chỉ thấy Dương Bách Xuyên biến mất không còn bóng dáng, trong lòng lập tức kinh hãi, có dự cảm không lành. Có kẻ thông minh lập tức lùi về sau.  
Nhưng Dương Bách Xuyên ra tay sao có thể cho bọn họ cơ hội?  
Sau khi vận chuyển thân pháp nhanh như chớp, hắn vọt tới trước mặt tám người kia chỉ trong nháy mắt, kiếm Đồ Long lướt ngang một đường.  
"Chém!"  
Kiếm khí Huyền Hoàng bùng nổ, kiếm khí mạnh mẽ tràn đầy hơi thở hồng hoang phóng ra năm sáu trượng, chém vào tám người kia.  
"Á á á á á!"  
Từng tiếng hét thảm thiết vang lên liên tiếp.  
Hắc Hoa bà bà đứng cách đó không xa, ánh mắt chợt đóng băng. Bà ta không ngờ thanh kiếm trong tay Dương Bách Xuyên lại mạnh như vậy. Trong tay bà ta xuất hiện khí đen, bất chợt ném bảy thanh phi đao dài bảy tấc về phía Dương Bách Xuyên, mà nói đúng hơn là kiếm khí của hắn.  
Sau đó, bà ta bay vèo tới, nhưng mục tiêu không phải Dương Bách Xuyên mà là đồ đệ  u Dương Hải Đường.  
Một giây trước  u Dương Hải Đường bị một nhát kiếm của Dương Bách Xuyên dọa sợ vỡ mật, trơ mắt nhìn kiếm khí của hắn rơi lên người mình, nhưng đột nhiên có một thanh phi đao xuất hiện trước mặt, ngăn cản kiếm khí của Dương Bách Xuyên. Một giây sau cánh tay  u Dương Hải Đường bị siết chặt, thì ra là sư phụ Hắc Hoa bà bà túm lấy bà ta kéo về đằng sau.  
Keng!  
Kiếm khí của Dương Bách Xuyên và phi đao của Hắc Hoa bà bà va vào nhau, phát ra âm thanh trầm đục. Phi đao của Hắc Hoa bà bà gãy thành từng đoạn.  
Trong tám người chỉ có  u Dương Hải Đường thoát nạn, bảy người còn lại bị một kiếm của Dương Bách Xuyên cắt đứt đường sống.  
Ở đây chỉ còn lại ba người là Dương Bách Xuyên và sư đồ Hắc Hoa bà bà,  âu Dương Hải Đường.  
Dương Bách Xuyên mặt mày tươi cười, còn Hắc Hoa bà bà thì mặt mày xanh mét.  
"Bà già kia, sư đồ các ngươi chịu chết đi!" Lúc này tên họ Dương nào đó rất đắc ý.  
Nhưng sau đó Hắc Hoa bà bà nói ra một câu khiến lòng hắn lạnh đi một nửa.
Chỉ nghe bà ta hô to: "La Phù chi linh, lúc này không ra tay còn đợi lúc nào?"  
Hắc Hoa bà bà cảm thấy thực lực của Dương Bách Xuyên đã vượt quá tưởng tượng của mình, chỉ dựa vào sư đồ hai người chắc là rất khó bắt được đối phương, vì vậy bà ta bắt đầu triệu hoán một đồng minh mới: La Phù chi linh.  
Nhờ có La Phù chi linh mới nên Hắc Hoa bà bà mới có thể thuận lợi tiến vào điện La Phù. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.