Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1675:




Sau khi kéo ra khoảng cách với Từ Thất, Dương Bách Xuyên híp mắt nhìn chằm chằm Từ Thất, chậm rãi nói: “Thì ra là mở ra lĩnh vực, hừ, ta cũng có.”  
Nói xong, Dương Bách Xuyên cũng mở ra lĩnh vực Thập Chuyển của chính mình.  
Dương Bách Xuyên tin tưởng mười phần khi ở trong lĩnh vực của mình, không ai có thể so được với sự hoàn mỹ của lĩnh vực Thập Chuyển của hắn. Một khi mở ra có thể bao trùm tất cả lĩnh vực, mặc dù lĩnh vực của Từ Thất cường đại, nhưng đứng trước lĩnh vực Thập Chuyển của hắn, còn chưa đủ xem.  
Sau khi Dương Bách Xuyên mở ra lĩnh vực Kim Đan lĩnh vực Thập Chuyển của mình, quả nhiên bao trùm lên lĩnh vực của Từ Thất. Hắn phát hiện mỗi một chuyển động của Từ Thất đều nằm dưới con mắt của hắn, ngay cả việc Từ Thất vận chuyển lực lượng cũng cảm nhận được rõ ràng.  
Điều làm cho Dương Bách Xuyên cảm thấy vui sướng là, hắn bao trùm lên lĩnh vực của Từ Thất nhưng hình như Từ Thất không phát hiện.  
Chỉ nghe Từ Thất nở nụ cười ác độc: “Tốc độ của tiểu tử nhà người không phải vô địch, ở trong lĩnh vực Kim Đan của Thất gia, ngươi chỉ là cặn bã. CMN, còn muốn mở lĩnh vực Kim Đan sơ kỳ, không lẽ không biết dưới uy áp của cấp bậc, lĩnh vực Kim Đan sơ kỳ nho nhỏ của ngươi sẽ không thả ra được hay sao? Ha ha ~ bây giờ trò chơi kết thúc, chết đi.”  
Từ Thất cười nói xong, cầm đao lao đến chỗ Dương Bách Xuyên, sau khi hắn ta mở ra lĩnh vực Kim Đan, đã hoàn toàn bao phủ Dương Bách Xuyên ở trong đó. Mỗi một cử động của Dương Bách Xuyên đều nằm trong sự khống chế của hắn ta, bao gồm tốc độ của Dương Bách Xuyên, hắn ta đều cảm nhận được rõ ràng. Vì vậy Từ Thất cảm giác thần kinh của chính mình quá mức khẩn trương, Dương Bách Xuyên chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ nho nhỏ, bây giờ không cần lãng phí thời gian, nhanh chóng giết chết hắn là xong chuyện. Quản sự Hồng đã đồng ý sẽ cho hắn ta chiếm ba phần tiền lãi, đây là một lượng tài sản vô cùng lớn.  
Dương Bách Xuyên nghe Từ Thất nói, ý cười trên miệng càng rõ ràng. Thật ra hắn rất muốn nói một câu, lĩnh vực của ta khôn chỉ đã được thi triển ra, hơn nữa còn bao trùm lên lĩnh vực Kim Đan của ngươi!  
Nhưng nghĩ lại có lẽ Từ Thất sẽ không tin tưởng, hơn nữa hắn cũng không định nói, nói trước sẽ không có hiệu quả.  
Lúc này nhìn Từ Thất xông lên, Dương Bách Xuyên nhìn Từ Thất như một tên ngốc, đứng nguyên tại chỗ không thèm động, chờ Từ Thất xông đến, khóe miệng hơi cong, dùng âm thanh chỉ có hắn và Từ Thất nghe được, chậm rãi nói: “Cũng là lúc nên kết thúc, chơi đủ rồi, cảm ơn ngươi đã mang đến cho ta một lượng linh thạch khổng lồ, ha ha!”  
Lúc này trong tầm mắt của những người bên ngoài, nhìn thấy Dương Bách Xuyên không chuyển động, tùy ý Từ Thất dũng mãnh lao đến. Gần như tất cả mọi người cho rằng Dương Bách Xuyên bị lĩnh vực của Từ Thất áp chế không cử động được.  
Một đám sôi nổi nghị luận: “Xong rồi, quả nhiên Kim Đan sơ kỳ không phải là đối thủ của Kim Đan hậu kỳ, Dương Bách Xuyên chết chắc rồi.”  
“Bị lĩnh vực Kim Đan hậu kỳ của Từ Thất áp chế, Dương Bách Xuyên không di chuyển được cũng không kỳ quái. Haizz, đáng tiếc bồi suất trăm vạn chết non.”  
“Dương Bách Xuyên cũng coi như chết có ý nghĩa, tin tưởng sau trận chiến này, cái tên Dương Bách Xuyên sẽ bị người trong thành Tán Tu nhớ kỹ, trong lịch sử thành Tán Tu đã từng xuất hiện một người có bồi suất hơn trăm vạn linh thạch...”  
......  
Diệp Vô Tâm nhìn thân thể không cử động của Dương Bách Xuyên trên đài khiêu chiến, hơn nữa bên tai nghe được âm thanh nghị luận, trong lòng bắt đầu lo lắng. Nàng đã đánh bạc hai ngàn linh thạch, đây không phải số lượng nhỏ, nói thầm trong lòng: “Không lẽ ta đã nhìn lầm, Dương Bách Xuyên có tiếng nhưng không có miếng?”  
Quản sự Hồng mỉm cười, dưới cái nhìn của ông ta, Dương Bách Xuyên bị lĩnh vực Kim Đan của Từ Thất áp chế gắt gao không động đậy được, bây giờ chỉ có thể chờ chết.  
Nghĩ đến Dương Bách Xuyên sắp bị Từ Thất giết chết, sau đó ông ta có thể có được lượng linh thạch phong phú, mặt già của quản sự Hồng nở rộ như hoa cúc. Nhìn thoáng qua khuôn mặt hơi nhăn lại của Diệp Vô Tâm, quản sự Hồng không nhịn được nói: “Vô Tâm tiên tử, cảm ơn về số linh thạch, ha ha ha~”  
“Quản sự Hồng, thắng thua chưa định, ông cười quá sớm rồi.” Trong lòng Diệp Vô Tâm vô cùng khó chịu.  
“Thắng thua còn chưa rõ sao... A~” Quản sự Hồng còn chưa nói xong, ngay sau đó cả người chấn động, mắt trừng to, đứng bật dậy hét thất thanh: “Sao có thể...?”  
Giữa sân ồ lên, một đám cũng không tin tưởng ánh mắt của chính mình, nhìn chằm chằm đài khiêu chiến.  
Nhìn thấy trên đài khiêu chiến, tình thế xoay ngược lại, Từ Thất chết.  
Từ Thất không giết chết được Dương Bách Xuyên.  
Ngược lại Dương Bách Xuyên vẻ mặt bình tĩnh, trong tay cầm thanh kiếm đẫm máu.
Tại sao lại như vậy?  
Rất nhiều người còn chưa kịp lấy lại phản ứng, chỉ trong chớp mắt, rõ ràng Từ Thất lao đến chỗ Dương Bách Xuyên, thân thể của Dương Bách Xuyên không thể nhúc nhích...  
Chỉ trong chớp mắt, Dương Bách Xuyên đã dùng kiếm chém Từ Thất thành hai nửa?  
Sao có thể?  
Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?  
Rất nhiều người đều không nhìn rõ.  
Tình huống xoay ngược đột ngột này làm cho rất nhiều người ở đây không thể tiếp thu. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.