Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1510:




Cơ thể anh mạnh mẽ cộng thêm chân khí chân hỏa, vẫn có thể chấp nhận, nhưng không thể chịu đựng đám Chim Chín Đầu liên tục tấn công trong một khoảng thời gian dài.  
Sau khi cảm giác không thể chịu đựng nổi nữa, Dương Bách Xuyên sử dụng thân pháp Chỉ Xích Thiên Nhai Mị Ảnh Cảnh tầng thứ nhất thoát ra.  
Chân bước ra một bước, trong nháy mắt anh đã xuất hiện bên ngoài cách đó trăm mét.  
Điều này khiến trong lòng anh cực kỳ vui mừng, lại bước thêm một bước, đã ra bên ngoài hai trăm mét.  
Lúc này khó khăn lắm anh mới thoát ra khỏi vòng vây Chim Chín Đầu.  
Nhưng bên tai lại nghe một tiếng hét lên, vội vàng nhìn lại, lại nhìn thấy Mai Thi Dĩnh sơ sẩy bị thương.  
Những người khác không có thần thông chỉ xích thiên nhai như anh, cũng không có cơ thể mạnh mẽ gì.  
Nhìn thấy Mai Thi Dĩnh bị thương Dương Bách Xuyên quay người bước hai bước đã đến bên cạnh Mai Thi Dĩnh, một phát ôm lấy cô, lùi về sau ba bước đã thoát ra ngoài ba trăm mét, thành công giúp Mai Thi Dĩnh thoát thân.
Trong nhóm công mặc dù không có pháp thuật thần thông tấn công diện tích lớn, nhưng Dương Bách Xuyên lại có thần thông tốc độ trên mặt đất, cũng được coi là át chủ bài tẩu thoát giữ mạng.  
Thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai Mị Ảnh Cảnh tầng thứ nhất anh cũng chỉ dùng một buổi tối để tiếp thu vào não bộ, vẫn chưa từng nghiêm túc sử dụng, bây giờ dùng lại hiệu quả ngoài ý muốn.  
Nhất là cứu được Mai Thi Dĩnh ra khỏi vòng vây của đám yêu thú chim chín đầu, cảm giác ôm cô vào lồ ng ngực, khiến trong lòng Dương Bách Xuyên có cảm giác thành tựu.  
Mùi hương cơ thể đặc trưng của thiếu nữ và cảm giác mềm mại trong ngực, tăng thêm thành tựu cứu người, cảm giác này đối với Dương Bách Xuyên mà nói, hắn càng hài lòng với thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai.  
Trong tình cảnh khốn đốn này mà vẫn có thể bảo toàn tính mạng còn anh hùng cứu mỹ nhân, thần thông thân pháp bậc này còn không đẹp trai à?  
Lúc này trong lòng Dương mỗ anh rất đắc ý.  
Chỉ sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai Mị Ảnh Cảnh tầng thứ nhất, đã có thể bước một bước cách trăm mét, ba bước là ba trăm mét, thành công thoát thân.  
Nếu vậy thân pháp ba tầng còn lại thì được bao xa?  
Đối với vấn đề này trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng mong chờ.  
Sau khi ra khỏi vòng vây yêu thú Chim Chín Đầu, Dương Bách Xuyên ôm Mai Thi Dĩnh trong ngực dừng lại, lúc này bên tai mới vang lên giọng nói ngại ngùng của Mai Thi Dĩnh: “Anh Dương, có thể thả tôi xuống không?”  
Lúc Mai Thi Dĩnh nói chuyện, gương mặt đỏ bừng, đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với người khác phái, khiến cô lúng túng là do Dương Bách Xuyên để tay sai chỗ.  
Lúc này cả người Mai Thi Dĩnh run lên, cảm thấy cả người bất lực, nơi mẫn cảm bị một tay Dương Bách Xuyên mạnh mẽ giữ lấy, cô muốn lên tiếng, ép mình mở miệng bảo Dương Bách Xuyên thả cô xuống.  
Trong đầu Dương Bách Xuyên còn đang YY thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai, đột nhiên nghe giọng Mai Thi Dĩnh, bây giờ mới như bừng tình khỏi giấc mộng, phát hiện hình như tư thế mình ôm Mai Thi Dĩnh quá mập mờ, quan trọng là một cánh tay để sai chỗ.  
Nhất thời cảm thấy xấu hổ nhanh chóng thả Mai Thi Dĩnh xuống.  
Nhưng mà trước đó lúc anh sốt ruột cứu người ôm Mai Thi Dĩnh chạy đi, cơ bản không để ý xem tay mình có để sai chỗ không.  
“Khụ khụ ~ cái đó tôi… không phải tôi cố ý, vừa nãy thấy cô bị thương nhất thời nóng lòng ~” Ho khan vội vàng giải thích.  
“Cảm ơn anh Dương cứu giúp, Dĩnh Nhi hiểu.” Mai Thi Dĩnh cũng không hề trách cứ mà cúi đầu xuống gương mặt đỏ như trái táo.  
Lúc nói chuyện cũng không dám đối mặt với Dương Bách Xuyên, đây thật sự là lần đầu tiên cô tiếp xúc với con trai gần như thế, tất cả đệ tử Nga Mi đều là nữ, Mai Thi Dĩnh cũng rất ít khi rời núi, chứ đừng nói chi là tiếp xúc với người khác.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.