Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1441:




Mới đi chưa được mấy bước thì bất ngờ xảy ra chuyện, đống hài cốt tán loạn dưới chân ba người chuyển động răng rắc.  
Trong nháy mắt, một bức tường xương trắng đã thành hình.  
Con đường phía trước bị chặn lại, Dương Bách Xuyên và hai đồ đệ chỉ có thể dừng lại.  
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sau khi núi xương trắng phía sau đổ sụp thì chính là sát khí đen ngòm, bao trùm cả ngọn núi xương trắng bên trong. Giờ phút này không ai biết núi xương trắng chìm trong sát khí sẽ xuất hiện Bạch Cốt Yêu thế nào.  
Có điều nhìn từ khí thế của sát khí che khuất bầu trời thì hẳn Bạch Cốt Yêu xuất hiện không phải loại đơn giản.  
Bạch Cốt Yêu trong miệng sư phụ Vân Thiên Tà có thể so với võ cổ giả cấp bậc Kim Đan. Đối với sinh linh bạch cốt thành yêu quái, không phải Dương Bách Xuyên không biết, trong điển tịch tu chân mà sư phụ truyền vào đầu anh có ghi chép lại.  
Cũng giống như cương thi đạo, quỷ tu cũng là một yêu đạo không thể coi thường.  
Đương nhiên khác với yêu tộc chân chính, Bạch Cốt Yêu là hài cốt đã sinh ra ý thức trong một thời gian dài, từ đó bắt đầu hấp thu linh khí đất trời mà trở thành bạch cốt yêu đạo.  
Tu luyện tới cuối cùng cũng có thể tu luyện ra cơ thể tương tự cơ thể Chân Linh, cũng có thể biến hóa thành bất kỳ hình thái nào.  
Thậm chí còn phải xem bản thể của Bạch Cốt Yêu là hài cốt gì, từ đó có thể quyết định mức độ thực lực.  
Xương rồng và xương rắn biến thành Bạch Cốt Yêu có thực lực khác biệt như ngày và đêm.  
Tương tự như cấp bậc huyết mạch của yêu tộc yêu thú.  
Dương Bách Xuyên không biết trong cả ngọn núi xương trắng cao chừng ba mươi mét hơn đang ẩn núp sinh linh hài cốt thành yêu quái gì, là dạng hình thái gì.  
Lúc này Bạch Cốt Yêu vừa xuất hiện cũng đã phát hiện sư đồ ba người bọn họ từ lâu.  
Bức tường xương trắng lẻ loi xuất hiện ngăn cản vừa rồi không cần nghĩ cũng biết là động tĩnh Bạch Cốt Yêu làm ra.  
Mục đích rất rõ ràng, muốn giữ ba người lại.  
Dương Bách Xuyên biết rõ nguy hiểm trong chuyện này, chống lại Bạch Cốt Yêu còn chưa từng thấy bất kỳ hình thái nào, trong lòng của anh thật sự không nắm chắc.  
Dù sao cũng không thể đối đầu trực diện với Bạch Cốt Yêu được.  
Dương Bách Xuyên lập tức triệu hoán kiếm Đồ Long ra, vận chuyển chân khí trong cơ thể, hung hăng chém một cú vào tường xương trắng.  
"Ầm!"  
Trong một tiếng vang thật lớn, tường xương trắng bị một kiếm của Dương Bách Xuyên chém ra một lỗ thủng ba thước, anh vội vàng lớn tiếng nói với Độc Cô Hối và Võ Kiếm: "Mau ra đi!"  
Độc Cô Hối và Võ Kiếm cũng biết tình hình khẩn cấp, lúc này không dám nhiều lời hỏi nhiều, hai người vội vàng nhảy ra từ lỗ lớn trên tường xương trắng.  
Sau khi Dương Bách Xuyên thấy hai đồ đệ rời khỏi đây thì trong lòng thả lỏng một chút, cũng nhảy về phía lỗ lớn.  
"Bụp!"  
"Ai da!"  
Chuyện khiến Dương Bách Xuyên buồn bực xuất hiện, lúc anh nhảy qua lỗ lớn, một luồng sức mạnh khổng lồ đã đập vào người.  
Dương Bách Xuyên mất thăng bằng ngã mạnh xuống đất, toàn thân như bị ngã tới tan tác, khiến anh đầu choáng mắt hoa. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.