Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1171:




Vài phút sau, Đàm Miêu cho người đến phòng dẫn Tom đi.  
Trước khi đi, Dương Bách Xuyên không quên rút chân khí trấn áp thuốc trong cơ thể Tom, thuận tiện kiểm tra thuốc, người không chết được, nhưng…Chắc chắn ngày mai, thời đại mới của đảo Hồng Kông sẽ xuất hiện một thái giám.  
Đây là trừng phạt Dương Bách Xuyên dành cho Tom.  
Đợi đến khi người đi rồi, Dương Bách Xuyên quay đầu lại nhìn thiếu nữ say rượu trên sô pha, lập tức có chút đau đầu.  
Đồng thời cũng nuốt nước bọt.  
Lúc này dưới váy ngắn của thiếu nữ lộ ra một đôi chân dài, giao nhau, cực kỳ quyến rũ người nào đó, hơn nữa quần áo trên bờ vai trái còn chảy xuống, lộ ra làn da tuyết trắng.  
Hình ảnh này làm cho Dương Bách Xuyên rất muốn sàm sỡ thiếu nữ một chút.  
Hít một hơi thật sâu, Dương Bách Xuyên chuẩn bị đánh thức thiếu nữ.  
Mặc dù anh yêu người đẹp, nhưng sẽ không làm chuyện giậu đổ bìm leo.  
“Gặp gỡ tôi coi như số của cô may mắn.”  
Lẩm bẩm trong miệng, Dương Bách Xuyên ngồi xuống bên cạnh thiếu nữ, tay đặt lên trên tay của thiếu nữ.  
Đối với thực lực hiện tại của anh, làm thiếu nữ tỉnh rượu là một chuyện rất đơn giản, phất tay là làm được.  
Chỉ cần chân khí di chuyển trong cơ thể của cô gái này một chút, hóa giải hơi rượu trong cơ thể của cô là được.  
Vừa vận chuyển chân khí xong, thiếu nữ từ từ tỉnh dậy.  
Lúc này Dương Bách Xuyên quên mất một chuyện, làm cho anh bị tai bay vạ gió, tay còn chưa buông ra, cũng không suy xét đến hậu quả khi thiếu nữ tỉnh lại.  
Có Dương Bách Xuyên dùng chân khí giải cứu, rất nhanh tư duy của cô đã khôi phục bình thường, vừa mở mắt ra thấy một thanh niên xa lạ ngồi bên cạnh mình, tay của cô còn bị tay anh cầm lấy, một bên vai của cô bị trễ xuống.  
Nhìn đến chỗ này, sắc mặt thiếu nữ thay đổi, phản ứng đầu tiên là chính mình bị người trước mắt sờ s0ạng.  
Chỉ nghe thấy thanh niên cười tủm tỉm nói: “Cô tỉnh? Cảm giác thế nào?”  
“Bốp ~”  
Trả lời Dương Bách Xuyên chính là một bạt tai của thiếu nữ.  
Sau đó một tiếng hét chói tai vang lên: “A ~”  
Đâm thủng màng tai.  
“CMN.” Dương Bách Xuyên bị thiếu nữ tát một cái, không nhịn được chửi tục, trong lòng cực kỳ tức giận.  
CMN ông đây làm chuyện tốt còn bị đánh?  
“Háo sắc, bi3n thái, vô sỉ…” Thiếu nữ ch ảy nước mắt, trong miệng liên tục tuôn ra từ ngữ mắng chửi.  
Dương Bách Xuyên bị một cái tát đã rất tức giận, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dáng của thiếu nữ, đột nhiên lửa giận của anh tan thành mây khói.  
Bởi vì Dương Bách Xuyên nhớ đến Liễu Linh Linh lúc trước.  
Lần đầu tiên ở quán bar, Liễu Linh Linh cũng bị anh đánh thức, sau đó cho chính mình một bạt tai, lời mắng cũng tương tự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.