*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rầm rầm rầm!
Bộp bộp bộp!
Trong màn đêm yên tĩnh vang lên tiếng va đập lớn.
Đinh Thiền càng đánh càng hoảng. Hắn ta cảm nhận được chân nguyên trong cơ thể mình đang hao mòn một cách nhanh chóng. Nếu tiếp tục như vậy, không còn chân nguyên chống đỡ thì sớm muộn gì thần binh khôi giáp cũng sẽ tự động quay trở về trong cơ thể.
Nhưng điều khiến Đinh Thiền kinh hãi là hắn ta đã phát hiện ra điểm bất thường của Dương Bách Xuyên. Hai người lấy cứng chọi cứng đánh hơn trăm chiêu, vậy mà dường như chân khí của Dương Bách Xuyên vẫn rất tràn trề.
"Mẹ kiếp, tên Dương Bách Xuyên này còn yêu nghiệt hơn mình, đúng là yêu nghiệt quái thai. Không được, cứ tiếp tục như vậy thì mình chết chắc." Đinh Thiền kêu rên trong lòng.
Dương Bách Xuyên thì ngược lại, càng đánh càng khoái, linh khí khổng lồ ở Tam Chuyển Kim Đan trong cơ thể không phải đồ chơi, không phụ danh tiếng một trong mười linh dược tốt nhất Tu Chân Giới của cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn.
Sau khi Dương Bách Xuyên tăng ba cảnh giới, linh khí vẫn đầy tràn dẫn đến hiện tượng linh khí quá tải.
Hơn nữa anh có thuộc tính Ngũ Hành linh căn, lúc tu vi thăng cấp là tình thế bất lợi, nhưng vào lúc này lại phát huy ưu thế cực lớn.
Nguyên nhân là do anh hấp thụ chân khí nhiều gấp mấy lần người bình thường, đương nhiên lượng chân khí lớn hơn.
Khi giao đấu với người cùng cấp bậc, Dương Bách Xuyên dựa vào chân chí cũng có thể làm cho đối thủ tiêu hao đến chết. Hiện tại anh đấu với Đinh Thiền cũng thuộc tình huống này.
Đừng thấy Đinh Thiền sau khi thú hóa có sức mạnh cường đại mà lầm, thật ra thực lực vẫn kém hơn Dương Bách Xuyên.
Hơn nữa, Càn Khôn Tôi Thể Quyết của Dương Bách Xuyên cũng đã thăng cấp lên tầng hai, thoạt nhìn chỉ mới tăng lên một tầng nhưng nhục thể thăng cấp, tu vi chân khí cũng thăng cấp. Tuyệt nhất là hiện tại sức mạnh chân khí và nhục thể đã hợp làm một, đây là phản ứng hoá học.
Dương Bách Xuyên càng đánh càng hăng.
Còn Đinh Thiền thì càng đánh càng hãi.
Hắn ta dán cho Dương Bách Xuyên cái mác yêu nghiệt quái thai.
Đinh Thiền biết nếu tiếp tục thế này thì mình sẽ ngày càng bất lợi. Hắn ta nói thầm: "Đã đến lúc sử dụng tuyệt chiêu rồi."
Đột nhiên Đinh Thiền liên tục vung quyền vào Dương Bách Xuyên khiến thế tấn công của Dương Bách Xuyên dừng lại giây lát. Nhân cơ hội này, hắn ta chỉ một ngón tay vào giữa trán, tay kia làm một thủ ấn kỳ lạ, đồng thời hô to: "Huyết mạch bảo vệ, mở phong ấn. Ma Viên Chi Thủ, chết đi cho tao!"
Khi Đinh Thiền hét lên, Dương Bách Xuyên bỗng cảm thấy sợ hãi. Đột nhiên anh nhìn thấy sau lưng Đinh Thiền xuất hiện một ảnh ảo cao hơn mười trượng trông giống con khỉ, toàn thân đen như mực, nhưng không nhìn rõ mặt.
Theo đó một luồng sức mạnh ập đến khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy khó thở. Sau đó, anh nhìn thấy một đám sương mù màu đen có đường kính hơn mười mét bao quanh Đinh Thiền.
Ầm!
Móng vuốt thú khổng lồ nện mạnh xuống, sương mù dày đặc.
Ở vị trí của Dương Bách Xuyên xuất hiện một cái hố to, bụi đất mịt mù.
Sau đó khí đen tan biến, để lộ bóng dáng Đinh Thiền.
Lúc này sắc mặt Đinh Thiền tái nhợt, hắn ta nhìn cái hố to trước mặt, bật cười sằng sặc: "Bản thiếu gia đã sử dụng sức mạnh tích lũy suốt mười năm, để xem mày còn sống không."
Đây là bí mật lớn nhất của Đinh Thiền, cũng là nguyên nhân hắn ta nằm trong Thập Đại Yêu Nghiệt do luận đạo Tiên Thiên xếp hạng. Đinh Thiền từng nuốt một giọt máu của dị thú viễn cổ Ma Viên, có thể sử dụng sức mạnh thiên phú của Ma Viên nhưng phải trả giá đắt, mạnh lên là điều chắc chắn.
Đây là tuyệt chiêu của Đinh Thiền, tuy nhiên sau khi sử dụng hắn ta phải nghỉ ngơi ít nhất nửa năm, thậm chí hiện tại hắn ta đã mất năng lực hành động.
Sức mạnh của Ma Viên cường đại thì cường đại đấy, nhưng phản phệ cũng khó mà chịu đựng nổi.
May mà vừa rồi hắn ta đã tận mắt nhìn thấy Dương Bách Xuyên bị Ma Viên Chi Thủ của mình đập trúng, vùi vào lòng đất.
"Khụ khụ!" Đinh Thiền ngồi bệt dưới đất vừa cười vừa ho sặc sụa, phun ra một ngụm máu to.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên Đinh Thiền nghe thấy một giọng nói khiến hắn ta nổi da gà.
"Còn chiêu nào không?"