Sổ Ước Luân Hồi

Chương 78: Tha Hóa, Nữ Hội.




--- Lời Tác Thật---

Nhân Vật bựa nhất truyện đến đâyyyyyyyyyyy………

---0---

Chuyện ở đài truyền hình ngày đó dù rất rầm rộ, sao đó quận đội lại làm khó khiến Quách Gia lúng túng tay chân thế nhưng đối với người dân bình thường thì họ chỉ lơ mơ biết được là có khủng bố, có nổ bom mà thôi, còn cụ thể là chuyện gì thì đã bị Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên toàn lực phái nhân viên ra dùng thuật thôi miên của dị nhân tẩy não dân chúng bằng các đài truyền hình. Thông qua các bản thời sự, âm thầm thi triển thuật thôi miên, kết hợp với sóng vô tuyến làm cường đại tác dụng của các thủ thuật. Nhờ vậy cuối cùng mới không có bạo động quá lớn trong dân chúng.

Cũng vì chuyện này, Quách Gia liền âm thầm khởi động kế hoạch chế tạo dị nhân hệ thôi miên để đối phó các trường hợp như vừa rồi nếu tiếp tục xảy ra.

Lại nói một ngày nọ sau ba năm “timeskip”, tại Đông Thắng Thần Châu… à nhầm lẫn một chút, tại ngoại ô thành phố Sài Gòn, trên một đồng ruộng trù phú, giữa bầu trời đêm huyền bí. Một thực thể lạ va chạm vào tầng khí quyển của trái đất, kéo theo một cái đuôi lửa dài tít tắp đập thẳng từ trên trời xuống giữa ruộng.

Mô tả thì có vẻ hoành tráng nhưng thực ra vật này cũng nhỏ thôi, không lớn hơn con chó con là bao. Sau khi đáp đất, nó bị bẹp dí tan nát thành một đống bầy nhầy. Đến tận sáng hôm sau khi trời đã lên quá đỉnh đầu. Cái đống chất thải dạng dịch thể này lại bắt đầu ngọ nguậy, men theo nước trong ruộng bò lên đường lộ. Nó bắt đầu lang thang qua các con phố, vô tình lại bò vào địa vực của Sài Gòn.

Ngày nó nằm sưởi nắng, đêm nó chui vào chăn, rút vào váy đầm của các cô gái đang ngủ phơi thây. Chỉ những cô bé xinh tươi đẹp đẻ nó mới chui vào thôi. Cho đến một hôm nó bị một con mèo con té đè lên người. Bản thân nó lúc này đã từ dịch lỏng trở thành một cục xốp mềm. Bị mèo con đè lên nó hết hồn một cái. Không ngờ bé mèo này là mèo cái, không biết làm sao nó hưng phấn quá, lại nhìn bé mèo dễ thương thường ngày hay được các chị em xinh đẹp ôm ấp. Thế là nó quyết định kể từ hôm đó nó liền dồn hết sức lực lẫn năng lượng đã hồi phục được đem bản thân nó hóa hình thành một con mèo con bé bỏng giống Munchkin không có cơ quan sinh dục. Sao đó chú mèo này lang thang khắp nơi, lợi dụng vẻ ngoài đáng yêu sà vào lòng các chị em sinh đẹp Sài Thành.

Chú mèo ngoài hành tinh liền như vậy hòa vào dòng đời hối hả ngược xuôi. Bươn chải kiếm sống từng miếng khô, mảnh xương của người đời bạc bẽo.

Bỏ qua nguy cơ khủng bố vô cùng thổi quét qua hơn nữa “nữ nhân của hành tinh xanh” sắp tới, nhắc lại một chút khía cạnh khác thì ba năm đã trôi qua kể từ khi tiêu diệt Long Ca, ông trùm của tổ chức sát thủ Bàn Tay Đen, một trong những tổ chức tội phạm lớn nhất nhì trong nước. Bàn Tay Đen có thể đạt được vị trí như vậy không phải vì thực lực chúng quá mạnh mà là vì chúng quá giảo hoạt, trơn như cá chạch làm Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên nhiều lần không bắt được cán, các tổ chức khác mạnh hơn nhiều lại lần lượt bị Quách Gia tiêu diệt. Hiện tại Bàn Tay Đen lại chỉ vì một lần đụng phải con cưng của thần liền nhanh chúng phải tan đàn xẻ nghé. Tổ chức cũng bị Quách Gia nhanh chóng đả phá, kẻ bị bắt nhốt, tên thì chống cự bị giết. Có thể nói Bàn Tay Đen đã không còn tồn tại nữa.

Tuy nói tổ chức này đã chỉ còn lại vài tên cắc ké hư danh thế nhưng những tên này lúc này lại đầu nhập vào tay một người mà sau này sẽ khiến Bàn Tay Đen lần nữa quật khởi. Ông chủ mới của nó mới chỉ vừa thức tỉnh sau ba năm mê mang nhưng đã nhanh chóng thi triển thủ đoạn ghê tởm, triệu hồi mấy tên yếu ớt từ thế giới khác đến, sau đó lại tự tay sát hại bọn chúng và hút lấy sức mạnh biến thành của mình. Nếu cứ liên tục làm như thế, không cần tới cái gì gọi là thiên phú hay thời gian chênh lệch gì đó như tên mập nào đó, tên trùm mới này vẫn sẽ nhanh chóng tăng cấp vù vù mà thôi.

Không chỉ có lợi thế từ công pháp Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp giúp tu vi nhanh chóng tăng trưởng, Chân Tâm còn đạt được một kho tri thức về ma pháp cũng như công pháp khá đồ sộ từ một con robot. Đúng vậy chính là robot Tuân Tử đã đưa ý thức của hắn vào với hy vọng giấu trời qua biển để ở lại trái đất mà không bị quy tắc tạm thời của Sổ Khống tống về thế giới cũ. Sau khi tỉnh dậy, nghe tâm sự của Hoa Nhi, hắn liền lôi xác con robot ra kiểm tra. Không ngờ lại mang cho hắn một cái kinh hỉ chính là lượng tri thức của Tuân Tử vẫn còn nằm trong bộ nhớ của con robot công nghệ cao ngoài hành tinh này. Giống như Huỳnh Ni khi trước, Chân Tâm nạp lại năng lượng cho robot, kết nối với nó thông qua dây truyền dẫn, nhanh chóng dùng linh hồn copy lấy mớ kiến thức này. Vì robot đã hư hỏng quá nặng, hắn lại không biết cách sửa chửa nên đành vứt sọt rác sau khi đã lấy được cái cần lấy.

Sau khi tỉnh dậy hắn cũng âm thầm tìm kiếm Huỳnh Ni và Nhiễm Nam. Đáng tiếc tốt nghiệp xong hai người đã xuống thành phố học tập. Huỳnh Ni trực tiếp đậu trường đại học nọ, vào chuyên ngành kế toán. Thực ra là không biết làm gì nên đi học cho qua ngày tháng mà thôi. Còn Nhiễm Nam thì trực tiếp lêu lỏng khắp Sài Gòn, trở thành một tay chơi có tiếng đất Sài Thành.

Gia đình hai bên cũng chuyển đi nơi khác tránh bị một lúc nào đó Quách Gia điều tra tới. Thật ra người thân hai bên chỉ được Nhiễm Nam trao cho các loại công pháp tu luyện có hiệu quả dưỡng sinh là chính mà thôi, không có khả năng đánh nhau gì nên đáng lý cũng không cần sợ điều tra gì cả nhưng mà để an toàn thì chuyển đi vẫn tốt hơn. Chính vì vậy Chân Tâm cuối cùng không tìm lại được cô gái hắn thích, cả ngày âm trầm không nói tiếng nào khiến Hoa Nhi cũng có hơi sợ hãi.

Bẹt… Bẹt….

“Nhiễm Nam, tao sẽ tìm được mày, tao sẽ giết mày. Còn Ni nữa, chị nhất định sẽ là của em” Chân Tâm nghiến răng ken két thề, tay hắn với lấy cuộn giấy xúc, vò một cục rồi đưa xuống dưới chùi chùi mấy cái sau đó đi ra khỏi căn phòng nho nhỏ mà căn nhà nào cũng phải có.

Ở một góc nào đó của thành phố về đêm. Nhiễm Nam vừa hắc xì vừa lau nước miếng. “Có tên khốn kiếp nào đang nhắc tới mình thì phải?”

---------------------------------------------------

Trong ba năm qua cũng còn nhiều chuyện khác xảy ra mà trong đó có hai chuyện quan trọng không thể không kể đến.

Thứ nhất chính là Nhiễm Nam đã thay đổi. Trong nhóm bất kỳ ai có ý kiến trái chiều, tên mập này liền sẽ bác bỏ ngay lập tức, tiếng nói của hắn phải là nhất, ý kiến của hắn luôn đúng và ai cũng phải nghe theo. Một khi cãi lời, nhẹ thì hắn chửi, nặng thì hắn đánh. Hiện tại trừ Huỳnh Ni ra, không ai là đối thủ của cậu ta cả thế nên cậu chàng càng ngày càng bá đạo, không xem ai ra gì. Kể cả Huỳnh Ni nói hắn cũng không nghe vì vậy mà mấy lần hai người cãi nhau ỏm tỏi, giận lẫy nhau mấy bận rồi.

Trong Thời Không giới không ai chơi lại Nhiễm Nam, ngoài Thời Không Giới càng không cần phải nói. Có Ý Thể thay hắn tu luyện, có Sổ Ước cho hắn tiền bạc. Cả ngày rảnh rỗi nhức cả trứng, lại lang thang chơi bời không có học tập hay tìm việc làm. Nhiễm Nam ngày càng sa đọa. Thậm chí ỷ mình mệnh tu, thân thể mạnh mẽ, nắm giữ khả năng bách độc khó xâm, hắn còn liều mình đi chơi “mai thúy”, rồi “đập đá”, rồi vào bar quẩy thuốc lắc, tham gia đủ loại tệ nạn.

Các loại chất cấm đó Nhiễm Nam thử đủ cả, với mệnh lực thần kỳ, sao khi phê pha, các tác hại điều bị cậu béo đẩy ra khỏi cơ thể vì vậy càng ngày càng không kiêng nể gì mà dấn thân vào nghiện ngập. Huỳnh Ni mỗi lần đi học về, lâu lâu lại thấy hắn ngồi chích “mai thúy” vào tay liền khiến cô nổi máu điên. Hai người cũng vì vậy mà mấy lần cạch mặt không nhìn nhau. Tuy cô biết mấy thứ này không làm gì được cậu béo nhưng mà cô cũng không nguyện ý thấy bạn trai mình ngày càng đổ đốn a.

Có lần cô dọa sẽ mét mẹ hắn, hắn còn thách cô giỏi thì cứ mét, xem ai có thể cản được hắn? chỉ sau một năm từ lúc đại chiến với Bàn Tay Đen, Nhiễm Nam đã triệt triệt để để trở thành con nghiện chính hiệu rồi.

Càng chơi nhiều chất cấm hắn càng tức. Thậm chí có hôm hắn ngồi trên nóc nhà đài truyền hình thành phố, rống cổ họng chửi đổng trên đó.

“Má nó chứ, sau mấy thằng nghiện kia càng chơi càng ốm mà hắn thì càng chơi càng mập nhỉ?”

Hắn ghét mình mập như thế, mỗi khi đi chơi với Ni đều bị ánh mắt người khác nhìn như khinh bỉ hắn vậy, ánh mắt tiếc thương vì bông hoa nhài Huỳnh Ni cắm bãi “chất thải” của con trâu. Hắn tức lắm. Thấy mấy thằng nghiện ốm nhôm ốm nhách nhìn như sắp chết tới nơi nên hắn lao vào hút chích với hy vọng mình cũng ốm lại. Thế nhưng đáng giận là càng dùng thuốc phiện hắn càng béo tốt ra. Đến hiện tại thành con nghiện chính thống rồi mà vẫn chưa ốm lại chút nào. Phi, con mẹ nó.

Mặt ai khuyên ngăn Nhiễm Nam vẫn lao vào các cuộc vui thâu đêm, bỏ bê Huỳnh Ni và Meow Meow sang một bên. Meow Meow thì chỉ lo chơi bời với hai cô bé đáng yêu Tiểu Ly và Nhã Hân mặc kệ hắn. Còn Huỳnh Ni thì bị hắn chọc sắp tức điên lên rồi. Lục Hồng Huấn chỉ có thể lắc đầu ngao ngán.

Không chỉ nghiện ngập. Nhiễm Nam bởi vì không ai đủ sức khuyên răn nên hắn ngày càng bặm trợn. Chơi với mấy thành phần người xấu cũng khiến cho hắn càng ngày càng xem thường người khác. Liếc điểu hắn thôi đã bị hắn đập cho te tua. Ngày nào công an phường cũng mời hắn uống nước trà. Hôm nay thì uống trà dứa ở công an phường một, ngày mai lại uống trà đào ở công an quận Gò Vấp. Cả cái hệ thống công an ở thành phố Sài Gòn gần như là người quen của hắn. Đi ra ngoài chơi với bọn lêu lỏng hắn rất là thích đem điều này ra khoe, tự hào rằng hắn là người có máu mặt, quen biết rộng rãi.

Thậm chí đến nổi ngày nào mà công an không thấy hắn vì đánh nhau mà bị bắt lên phường thì ngày đó các anh chị công an cảm thấy thiếu thiếu thứ gì? Tuy là hư đốn tận cùng như vậy nhưng Nhiễm Nam chưa từng dùng mệnh lực để đánh người thường bao giờ cả, cũng không làm gì ác độc, cùng lắm thì đánh vài tên sưng mồm mà thôi. Thậm chí bị công an mời lên xe hắn cũng không thèm chống lại. Mấy lần bị bắt tạm giam, mấy tên cùng phòng ma cũ ăn hiếp hắn cũng ưỡn bụng cho đánh, đánh mỏi tay thì thôi. Kẻ nào đánh hắn xong thì đêm đó coi như kẻ đó bằm mình khỏi ngủ. Nửa đêm hắn còn bẻ song sắt đi ra ngồi tâm sự với các cảnh viên trực ban.

Nhiều lần như thế, bên cảnh sát nhân dân phải nói là hết sức đau đầu. Tội hắn chỉ là đánh nhau nhỏ lẻ, cùng lắm phạt tiền, tạm giam vài ngày. Tên này thì lại suốt ngày quậy phá làm bọn họ hết sức mệt mỏi. Thế nhưng cũng nhờ hắn đánh nhau với bọn xã hội đen mà có mấy tên tội phạm khó tìm được dịp bóc lịch của nhà tù. Riết rồi nếu có ai thấy hắn nghênh ngang ra vào cục công an cũng không buồn đuổi đi nữa. Đuổi làm gì? Nữa ngày sau hắn cũng bị bắt vào lại mà thôi.

Chưa hết. Nhiễm Nam còn ngang nhiên chơi ma túy trong cục cảnh sát. Người ta muốn bắt hắn đi cai nghiện nhưng đáng tiếc khi xét nghiệm lại âm tính với chất kích thích. Hắn lời lẽ hùng hồn bảo là mọi người không có bằng chứng, không thể ép hắn đi cai nghiện được. Ép hắn vào đó hắn quậy cho coi.

Có lần hắn bị bắt đi cai thật, cả cái trung tâm cai nghiện bị hắn quậy long trời lở đất xém nữa để bọn nghiện trốn mất. Từ đấy Nhiễm Nam trở thành thành phần bất trị của xã hội nổi danh khắp Nam Kỳ Lục Tỉnh.

Khi đã nổi tiếng rồi, bọn tội phạm lớn nhỏ điều tò mò tìm hắn làm quen, đáng tiếc mấy tên này điều bị hắn hành ra bả. Trừ khi là tội phạm dị nhân cao cấp, còn là người thường hoặc yếu yếu thì bị hắn đánh cho te tua.

Thế là Nhiễm Nam trở thành thành phần cả hai giới hắc bạch ở miền Nam nghe thấy là tránh xa. Tuy nhiên hắn mua thuốc thì vẫn bán cho hắn chơi như thường. Tiền tới ai lại từ chối chứ? Hơn nữa tên béo này còn nổi tiếng về độ chịu chơi chịu chi ai ai cũng biết a?

Công an cũng nhiều lần điều tra tài chính của Nhiễm Nam từ đâu mà có. Đến cuối cùng với mấy cái video camera giao thông làm chứng hắn nhặt được vàng, được tiền đều chặn họng dư luận lại hết. Ai ai cũng cảm thán tên này đúng là số may, bảo sao vung tiền ăn chơi mà không biết tiếc.

----------------------------------------------------------------

Như đã nói Nhiễm Nam dù nghiện ngập nhưng mà vẫn tỉnh táo vì tác hại của chúng không ảnh hưởng được cậu ta cho nên ngoại trừ mấy lúc đàn đúm ăn chơi thì mấy chuyện lớn của tổ chức hắn vẫn quan tâm.

Một năm rưỡi sau khi có được Ý Thể. Có một lần Nhiễm Nam nhận được tin báo khẩn của Nguyễn Văn Chiến xin ý kiến xử lý của hắn, Nhiễm Nam liền tự thân đi xử lý chuyện này.

Số là có một tên phú gia nọ giàu nứt đố đổ vách chơi con gái người ta có bầu rồi bỏ. Tên này còn độc ác kêu đàn em đi giết con người ta vì hắn sợ bà sư tử già ở nhà phát hiện. Xui cho hắn là cô gái đáng thương này đã nhanh chóng tham gia một tổ chức có tên là Nữ Hội.

Đứng đầu Nữ Hội là một cô gái, sau khi nếm trải đời hiểm ác đã tụ tập một nhóm các cô gái cùng cảnh ngộ thành lập nên hội nhóm này.

Việc quen biết cô gái này chính là chuyện thứ hai cần nhắc tới đã nói ở trên. Cô gái tên là Hồng Nhan. Ba năm trước vừa bước lên Sài Gòn với ước mơ tìm kiếm cơ hội đổi đời. Người ta đổi đời trở nên giàu sang, còn cô thì trở thành chị đại giang hồ.

Trước đây chân ướt chân ráo đi từ quê nghèo lên Sài Thành liền thấy người ta tổ chức hội nghị với khẩu hiệu nào là đổi đời nhanh chóng, tiền mẹ sinh tiền con mỗi ngày cô liền ngây thơ đâm đầu vào, dùng hết số tiền tích cóp của mình theo sự giới thiệu của một người tự xưng là giám đốc Hạ mà đầu tư vào công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên XaoBaCo của anh ta. Để rồi mọi thứ vỡ lở, tiền của cả công ty thì tên này ôm theo trốn ra nước ngoài, lời lãi đâu thì không thấy, cả tiền trọ cô cũng không kham nổi. Bản thân Hồng Nhan còn bị mấy tên đàn em của giám đốc Hạ đè ra cưỡng hiếp. May mắn nhờ một cô gái dị nhân xuất hiện cứu giúp nên Hồng Nhan cuối cùng cũng thoát được, còn được cô gái ấy tặng cho một số tiền kếch xù để làm vốn làm ăn.

Kể từ đó Hồng Nhan thành lập hội Nữ Hội này với tôn chỉ cứu vớt cuộc đời các chị em lầm lỡ như mình, điều tra trừng phạt những tên đàn ông sở khanh, lừa đảo chị em phụ nữ.

Nữ Hội không phải là một hội chính thống ở Sài Gòn mà có thể xem nó là một bang phái giang hồ thì đúng hơn. Toàn bộ thành viên điều là nữ. Những tên nào dám lừa gạt phụ nữ hội sẽ ra tay thu thập chứng cứ nộp lên cho bên pháp lý. Nếu vẫn không tống tù được những tên này thì những chị em dị nhân trong hội sẽ đích thân ra tay trừng trị chúng bằng nhiều hình thức. Kết quả của những tên đàn ông này cuối cùng điều đa phần là thân bại danh liệt, tiền của mất hết.

Người ta gọi Hồng Nhan với cái biệt danh là chị Nhất Dại. cái dại đầu đời khi bị tên giám đốc Hạ nọ lừa đảo.

Sau này vì Nhiễm Nam Hồng Nhan trở thành chị Nhị Dại.

Tên phú gia nói trên đang bị thuê vệ sĩ dị nhân của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu của Nhiễm Nam. Khi đó hắn không những làm con gái người ta có bầu còn định giết người nên bị Nữ Hội trả thù. Tên này giàu có, có địa vị nên đưa hắn vào tù thất bại. Hồng Nhan quyết định dẫn theo cô gái nọ cùng các chị em dị nhân dưới trướng của mình kéo tới tận nhà xử lý hắn. Vệ sĩ của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu và Nữ Hội giằng co với nhau. Ban đầu là nói lý lẻ đến sau cùng là chuẩn bị đánh nhau. Hai bên hẹn nhau đến chỗ vắng nói chuyện phải quấy tránh Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên và cảnh sát can thiệp.

Vốn anh em vệ sĩ Đầu Gấu cũng thông cảm cho các cô nhưng mà chức trách của mình là bảo vệ an toàn cho thân chủ nên cuối cùng chỉ có thể hẹn nhau ra so tài. Nếu họ thua thì các cô muốn làm gì cũng được.

Chuyện này mặc dù được 2 bên giải quyết với nhau nhưng dù có bên nào thắng đi nữa thì tên phú gia già không nên nết nọ cũng sẽ bị sư tử già của mình nhai đầu sau đó là cái chắc vì mọi chuyện đã rùm beng khắp gia đình ông ta rồi. Chỉ có điều là tạm thời đợi Nữ Hội và Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu giải quyết với nhau trước đã thì con sư tử này mới tính tiếp.

Trời đêm, trăng sáng, gió lạnh, bãi cỏ hoang, đèn đường xa xa.

Bốn anh vệ sĩ thuộc bốn ban Hỏa, Thủy, Phong, Lực và Nguyễn Văn Chiến đứng một bên che chắn cho tên phú gia. Nhiễm Nam chưa có mặt.

Bình thường đáng lý quản lý sự vụ công ty là do Lục Hồng Huấn lo liệu nhưng mà tên này là một tên cuồng đồ tu luyện, đa số chuyện điều chuyển cho trưởng ban Lực Hùng Thú là Nguyễn Văn Chiến xử lý hết.

Đối diện bên kia là Hồng Nhan dẫn đầu, theo sau lưng cô là cô gái đáng thương nọ với cái bụng bầu. Xung quanh như là vì sao quay quanh mặt trăng chính là 20 em gái xinh đẹp dị nhân, ăn mặc sexy, hở đùi hở vai. Da dẻ hồng hào, khuôn mặt trái xoan xinh xắn. Mỗi cô mỗi vẻ khiến tên phú hào nọ núp sau lưng Nguyễn Văn Chiến nuốt nước bọt ừng ực. Đũng quần hắn đội lên một nấm mồ. Bà vợ già ngồi trong xe hơi phía sau lưng hắn còn phải phải trố mắt ra nhìn mà ganh tị sắc đẹp của mấy cô. Miệng mụ lẩm bẩm “Một lũ hồ ly tinh a”

Hồng Nhan vứt điếu thuốc xuống đất, miệng nhả một làm khói, hất cằm nói.

“Bây giờ các anh muốn đánh thế nào?”

Mấy chị em phía sau liền bẻ tay bẻ chân rôm rốp hừng hực khí thế phụ họa theo chị đại của mình.

Vứt cái áo khoác ngầu lòi màu đen sang cho bà bầu kế bên giữ, Hồng Nhan xinh xắn trong bộ đồ đen bó sát, từng đường cong ẩn hiện khiến cả phụ nữ nhìn cũng phát thèm liền được cô ưỡn ra. Nhìn cô vừa đẹp vừa yếu đuối thế nào, khiến cho bất kỳ đấng nam nhi nào lần đầu nhìn thấy cũng muốn ôm ấp yêu thương cùng bảo vệ. Nhưng đừng xem thường cô, chị đại hô một tiếng sẽ có hàng trăm chị em xinh đẹp xong lên xé xác tên nào dám xấc láo với chị ngay. Xé cho không còn một mảnh.

“Một là bây giờ tên già kia chu cấp tiền sinh đẻ, nuôi con tới khi 18 tuổi cho cô bé này vì cái thai này là của ông ta gây ra. Giấy tờ xét nghiệm ADN đầy đủ ở đây.”

“Hai là bọn tôi sẽ bêu xấu ông lên mạng xã hội, kèm theo đó là tẩn ông một trận nhớ đời cùng với cướp hết tiền trong tài khoản của ông, giấy tờ nhà đất vâng vâng”

“Dù sao vợ ông cũng biết hết rồi, ngoan ngoãn thì ói tiền ra”

“Ông chọn đi, còn mấy anh vệ sĩ đây, tôi khuyên thật, mấy anh không đánh lại hơn hai mươi chị em tôi đâu, đứng sang một bên nhìn là được rồi”

Hồng Nhan hất cằm nói.

Nguyễn Văn Chiến cũng đổ mồ hôi hột. Đây là lần đầu hắn gặp cái trường hợp khó xử này a. Đánh thì bên hắn đánh không lại rồi, chỉ có thể giằng co đợi Nhiễm Nam đến giải quyết thôi.

“Con đ… Mày nằm mơ đi, chồng tao sẽ không đưa cho bọn bây một đồng cắc nào hết. Bọn mày nghĩ chúng mày đông thì hay à. Đàn em của chồng tao sẽ nhanh chóng đến thôi, tao đã gọi điện thoại cho chúng nó rồi. Con nhỏ điếm thúi kia cũng không phải thứ tốt lành gì, ham mê tiền bạc mà thôi, không giữ cẩn thận để chồng tao xuất vào trong người rồi giờ định đem đứa con ra kiếm tiền hả” Ả sư tử già từ trong xe vừa bước xuống nghe Hồng Nhan nói liền gầm lên. Tên phú gia nổi hết cả gai óc.

“Mẹ nó chứ, con mụ già kia mày ăn nói cho đàng hoàng, quản con c… Của chồng mày cho kỹ đi để mai mốt lại làm hại cô gái ngây thơ khác. Thứ già mất dạy ăn nói khó nghe” Hồng Nhan đang châm điếu thuốc khác nghe mụ ta chửi liền nổi nóng định xong lên, mai nhờ có bà bầu kế bên kéo lại cô mới nhịn xuống.

“Mày với đám hồ ly phía sau thì liên quan gì mà xía vào chuyện này, á à, hay tụi bây điều là một bọn vừa cướp vừa la làng, đầu tiên của người quyến rũ đàn ông có tiền, sau đó ráng có thai rồi của cả đám đến đòi tiền phải không, hoạt động cũng quy mô quá ha...” Mụ già diêm dúa, mặc cái sườn xám hoa hòe hoa sói, trên vai bày đặt quấn khăn len chanh chua đáp trả.

“Hừ bà già xấu xí chanh chua, hèn gì ông chồng bà phải ra ngoài kiếm bồ nhí” Hồng Nhan hỉnh mũi nhìn trời nói.

“Cái gì? Mày…. Giỏi, đợi đàn em chồng tao tới cho mày biết tay, bọn nó thậm chí còn có súng đó”

“Tao sợ quá cơ...” Hồng Nhan ném điếu thuốc đang cháy vào mặt bà ta. Nguyễn Văn Chiến liền vung tay ra chụp lấy.

Mụ sư tử hà đông loạng choạng lùi lại té bệt xuống đất. Tên phú gia luống cuống đỡ bà ta lên.

“Em à, em đừng lên phía trước nguy hiểm lắm...”

“Tránh xa tôi ra, ông già dịch, ở nhà tôi lo cho ông thiếu thứ gì hay sao còn ra ngoài tìm gái hả… Hu hu hu”

“Thế nào đây? Thằng già kia?” Một cô gái dị nhân bên cạnh Hồng Nhan quát.

“Không có đồng nào hết, bọn đàn em tao đã chạy tới rồi, khôn hồn thì đám con gái tụi bây cút đi”

Phú gia nói.

“Ha ha ha, chị Nhất Dại, bên đó xem thường chị em mình chân tay yếu đuối kìa… Chị ra lệnh đi chị”

Rầm rập, kéc… Kéc…

Hơn chục chiếc xe ô tô đen chạy đến đỗ lại, quây phía Hồng Nhan và mớ xe máy của mấy chị em lại vào giữa bãi cỏ. Đèn pha bật sáng cả vùng trời. Từ trên xe một đám du côn quần áo vest đen nhưng lại mặc quần cộc, áo thun ba lỗ bên trong. Tên nào tên nấy cầm mã tấu, dao bầu, gậy gộc, có hai ba tên trong có vẻ là đại ca cầm đầu mở khóa súng lục rồi lên đạn lách cách.

Cả bọn hầm hè bao vây mấy chị em Hồng Nhan, một tên đi tới bên người tên phú gia hỏi “đại ca, bọn em có mặt, đại ca muốn bọn em làm thịt bọn con gái này thế nào ạ?”

“Long Đầu lão đại, ha ha thật không ngờ anh lại là tay sai của tên già dê này a” Tên phú gia chưa kịp trả lời, Hồng Nhan đã bước ra lên tiếng trước. Hai cô gái dị nhân liền theo sau bảo vệ trái phải cho cô.

Long Đầu quay lại nhìn liền thấy một cô gái thùy mị tiêu cốt nhìn mình chằm chằm, hắn ta liền rịn đầy mồ hôi trên trán. “Chị… Chị Nhất Dại”

“Thế nào hả? Định cho đàn em của chú đánh bọn chị? Chú không muốn sống nữa rồi phải không?”

“Đại ca… Bọn họ là Nữ Hội a, sao đại ca lại có xích mích với lũ đàn bà điên này?” Tên Long Đầu cả người ướt lạnh mồ hôi run rẩy hỏi tên phú đại gia.

“Sao hả, mày sợ bọn hồ ly này à? Bọn chúng muốn cướp tài sản của tao” Tên phú đại gia không cho là đúng nói.

“Bọn nó toàn bộ là dị nhân giả đó a, giống mấy vệ sĩ này của đại ca đó, bọn em làm sao đánh lại được”

“Cái gì?” tên phú đại gia hét lên, bà vợ sau lưng nghe vậy cũng nhũng ra.

“Vậy bây giờ phải làm sao?” hắn lo lắng nói.

“Chịu thôi đại ca, bọn em có chết hết cũng không đụng được cọng lông bọn nó a, nếu mà bên công ty vệ sĩ cử thêm người thì may ra” Long Đầu lão đại nói nhỏ.

“Hey, lẩm bẩm cái gì với nhau đó hả? Bên ấy quyết định thế nào, tốn thời gian quá rồi đó. Cho mấy người 3 phút quyết định, sau ba phút bọn chị đây sẽ động thủ… Hừ, giới giang hồ này bọn chị chưa ngán ai đâu.” Thật ra thì bang phái của Hồng Nhan được đám bang phái giang hồ, các tổ chức tội phạm nhắm một mắt mở một mắt cho qua mà thôi.

Thứ nhất Nữ Hội không làm ăn phạm pháp, không sợ chính quyền bắt thóp, cũng không cạnh tranh mối làm ăn với thế giới ngầm.

Thứ hai Nữ Hội có một chi đội quân chị em dị nhân rất hùng hậu, các đảng phái cùng không muốn phiền phức dây dưa.

Tuy Nữ Hội cũng có va chạm ít nhiều với các đảng phái chủ yếu vì muốn trừng trị mấy tên đàn ông đáng ghét, mà bọn chúng thì sinh hoạt trong giới tội phạm là nhiều. Nhưng dù sao chỉ cần thỏa mãn yêu cầu của Hồng Nhan thì cũng xem như gió im biển lặng. Ít khi nào rùm beng như lần này, bởi vì lần này là trực tiếp va chạm với ông chủ của một đám giang hồ, đại ca của Long Đầu lão đại a.

Hơn nữa một số chị em lại có dây dưa không rõ với mấy anh trong Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên nên Nữ Hội mới thành lập được khoảng hơn một năm này có thể tồn tại được, Ai bảo trong hội hơn 90 phần trăm là các cô gái xinh xắn đáng yêu làm gì.

Đôi lúc Hồng Nhan cũng cảm thấy rất áp lực a. Cô chỉ là người thường, không những phải điều hành hoạt động cả hội, còn phải lo lắng đàn em dị nhân của mình lật đổ mình nữa. May mắn là mọi người điều chịu ân của cô lúc đầu nên ai cũng tôn trọng cô, chưa có tâm tư soán ngôi đoạt vị.

“Chiến, anh có thể điều thêm vệ sĩ đến không? Tôi chấp nhận bỏ tiền ra thuê thêm” tên phú đại gia nói.

“Ông chủ, ông suy nghĩ kỹ chứ?, số tiền thuê thêm đó có khi còn dư sức nuôi con cho cô gái có bầu kia tới mười tám tuổi đó” Nguyễn Văn Chiến xác nhận lại.

“Cái này...”

“Thuê, tại sao lại không thuê, đánh cho bọn ả lết mông bỏ chạy cho tôi, tôi thà phí tiền thuê thêm vệ sĩ cũng không để đám hồ ly tinh này được thỏa mãn” con sư tử sau lung phú đại gia hầm hừ nói.

“Kìa bà...”

“Chiến, cậu nhắm cần thuê thêm bao nhiêu người?”

“Thật ra ông chủ tui sắp tới, chỉ cần mình ông ấy cũng đủ trấn áp tràng diện rồi, đến lúc đó ông bà lại đàm phán với ông chủ đi”

“Được… Được rồi. Vậy ông ta chừng nào tới.”

“Không biết, tôi đã thông báo rồi, chắc nhanh thôi, ông yên tâm năm người chúng tôi sẽ bảo vệ ông chu toàn. Bốn anh bảo vệ phu nhân, một mình tôi bảo vệ ông chủ đây” Có một điều hắn chưa nói đó là một mình hắn thôi cũng dư sức đánh bại hết bên Hồng Nhan trừ khi bên đó có dị nhân nào thực lực cao cường thì khác nhưng rõ ràng bên cô ấy không có ai mang lại cảm giác áp lực cho mình cả. Hiện tại do chưa nhận được lệnh chính xác của Nhiễm Nam nên hắn chỉ muốn bảo vệ thân chủ mà thôi, hoàn toàn không có ý chủ động tấn công.

Bốn anh em vệ sĩ bên cạnh người nào cũng đã có cấp độ 10 đến 12 do nhờ Thời Không Giới chênh lệch thời gian mà đạt được. Năm người họ thôi đã đủ sức đánh bại 20 cô gái bên Hồng Nhan rồi.

Nhiễm Nam sau khi nhận tin báo của Nguyễn Văn Chiến thì ừ hử hai câu bảo đợi xong liền lên đường. Năm phút sau đó hắn đã có mặt tại chỗ bán thuốc phiện, mua mấy tuýp thuốc sau đó liền vào Thời Không Giới phê pha. Chừng nào tỉnh dậy thì tính tiếp, dù sau thì hiện tại 24 tiếng ở trong này mới chỉ là 1 tiếng ở bên ngoài mà thôi. Cứ từ từ mọi chuyện đâu còn có đó…

“Một phút đã hết”.

“Hai phút đã hết”.

“Ba phút đã hết, chị em, trước tiên đập mấy thằng đàn ông ngứa mắt đang bao vây chúng ta đi, sao đó thì tới phiên mấy anh vệ sĩ đây.” Hồng Nhan rít một phát tàn điếu thuốc trên môi, phun nó ra rồi nhả khói, vung tay ra lệnh.

--- Lời Tác Giả ---

Chương sau: Lên trời hú hí cho nó mát giữa ngày hè oi bức....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.