Sổ Ước Luân Hồi

Chương 266: Nhiệm Vụ Chính Thức Chân Tâm Khủng Bố Uy Hiếp Trần Trụi418






Nhiễm Nam vào tới Thời Không Giới.
Thông qua Xuyên Giới Liên thông báo nhóm siêu anh hùng tập hợp lại.
Còn bản thân hắn thi đi tới khu biệt thự do người nhà tưởng tượng ra ở hành tinh gốc ban đầu.
Ở đây có cha, mẹ, em gái, một số cô chú cùng đời với cha mẹ và gia đình họ sinh sống trường kỳ.
Ngay cả bàn thờ người thân cũng mang vào đây.
Thi thoảng họ lại ra ngoài mua lương thực tiếp tế.
Còn lại đa phần đều ở trong này tu luyện.
Khi buồn chán quá thì cùng nhau ra ngoài đi du lịch giải khuây.
Cuộc sống thoải mái tới cực điểm, không cần quan tâm tới tiền bạc gì.
Người nào ham thích công danh địa vị thì điều đã lựa chọn ở lại thế giới bên ngoài rồi.
Vào đây sống đa phần là những người yêu thích sự bình yên.
Cổng Thời Không Giới sau hai tiếng đồng hồ thì biến mất.
Khi nó mở ra lại là cực nhanh, chẳng ai biết trước lúc nào mọi người sẽ đi ra.
Hơn nữa khi đi vào điều ẩn giấu cổng không gian ở sâu trong rừng rú, hang động.
Nhờ đó, việc đi lại của mọi người cũng an toàn hơn nhiều, rất khó bị theo dõi hay bị phát hiện.
Công ty, việc làm ăn bên ngoài của mọi người cũng bàn giao lại cho họ hàng của mình.
Với họ mà nói, mặc dù có lý do là vì an toàn của bản thân khi Nhiễm Nam kết quá nhiều kẻ địch ở bên ngoài như đám dị phạm, cao tầng các quốc gia, các gia tộc tu tiên, Chân Tâm, vâng vâng nhưng lý do chính vẫn là họ thích sống yên lành trong Thời Không Giới này.
Thế giới trong đây vừa đẹp, vừa trong lành.
Tuy không có không khí nhưng họ hít thở vẫn có những làn khi mát mẻ tràn vào phổi, vô cùng khoan khoái.
Ngoài ra vì tất cả điều tu tiên, việc ăn uống giảm bớt kéo theo một số dục vọng tầm thường của con người cũng phai mờ.
Mọi người dần cảm thấy không muốn vướng bận với tục vật nữa như là công ty, tiền bạc, nhà cửa, đất đai gì đó.
Toàn bộ những thứ đó, trừ tiền ra, thứ khác điều được mọi người tặng không cho họ hàng sống ở bên ngoài.
Nhiễm Nam đạp trên một chiếc lá chuối bay thẳng đến một trong ba khu dinh thự cực kỳ xa hoa và rộng lớn, chiếm diện tích gần 100 ngàn kilomet vuông của cha mẹ mình.
Từ xa đã thấy cả nhà đang tổ chức ăn uống gì đó, cười nói vui vẻ cụng ly rồi.
Cha mẹ Nhiễm Nam vốn đã có tuổi, vốn dĩ cũng giống mẹ Chân Tâm là không thích hợp tu luyện nữa, có miễn cưỡng cũng không thể tu được bao nhiêu cấp độ cả.
Nhưng Nhiễm Nam trước đây còn có Sổ Ước, mệnh lực của Nhiễm Nam cũng khá thần kỳ.
Cả hai phối hợp nên việc giúp người già cả tu luyện không quá khó.
Đầu tiên giúp họ nhập môn tu lên cấp một, sau đó truyền năng lượng mệnh lực vào người họ, cộng thêm các loại đan dược thần kỳ từ điều ước giúp họ trẻ hóa cơ thể, cường tráng thể chất, tẩy kinh phạt tủy.
Mấy thứ thuốc này điều pha loãng ra uống, hơn nữa chỉ là loại dược dưới chuẩn bị vật liệu luyện chế không đủ năm tháng và dược lực.
Nên mọi người uống vào rất thoải mái, không có chút khó chịu hay đau đớn gì.
Mà Nhiễm Nam cũng chỉ là thay đổi thể chất cho người thường, không cần cưỡng ép để đạt bá đạo thể chất gì cả nên việc này cứ thế nhẹ nhàng trôi qua.
Cuối cùng ai nấy điều có thể tu luyện và đi dài trên con đường này.
“Thịt bò này đúng là ngon thật nha.
Lần nào ăn cũng cứ ngỡ như lần đầu vậy” Mẹ Nhiễm Nam vừa ăn một miếng thịt bò tươi nhúng sơ qua nước lẩu vừa nói.
“Bò này người ta nuôi kỹ lắm đó.” Em gái Nhiễm Nam cũng đã học hết cấp 3, dáng người cũng không quá cao, không đẹp tuyệt trần như Dạ hoặc Ni nhưng có sự linh động đáng yêu khó nói thành lời.
Một bé “lô li” chính hiệu.
Chỉ nhìn thấy là cảm thấy muốn nựng ngay lặp tức, cảm giác này còn mạnh hơn khi nhìn thấy Quách Tiểu Thư của Quách Gia.
“È hem, em gái, em suốt ngày sống trong này, không sợ bị ế mốc ế meo hả?” Nhiễm Nam hạ xuống sau lưng em gái, bước tới kéo một cái ghế rồi ngồi xuống.
Mở miệng trêu ghẹo.
“Anh này.
Mấy thằng con trai ngoài kia em chả thèm đâu.
Hi hi, người ta dù gì cũng là tu tiên giả đó.
Muốn kiếm bạn trai cũng phải là một chàng trai tu tiên giả vừa hùng mạnh, vừa đẹp trai, hào hoa phong nhã, lãng mạn.”
“Em nằm mơ đó à? Kiếm đâu ra.
Đừng nói em định tìm trong các gia tộc tu tiên nha.
Bọn họ là kẻ địch tiềm năng của anh trong tương lai đó” Nhiễm Nam nhăn mày, gõ đầu cô em gái một nghe một tiếng cốc.
“Đau… Anh lo tìm cách trở lại làm đàn ông đi, đừng lo cho em.
Không phải năm sau thành lập học viện tu tiên sao? Tương lai thiếu gì nam tiên cho em lựa.
Hi hi”
“Chỉ sợ tới lúc đó em còn mạnh hơn họ nhiều, ai cũng nể em, làm gì dám cua em chứ.
Ha ha ha” Nhiễm Nam vò đầu em gái khiến cô bé bất mãn hất tay cậu ta ra.
Sau đó nhìn bàn tiệc, cười cười cầm đũa lên ăn.
“Mọi người tu tiên cả rồi, cảm giác đói cần ăn cũng giảm mà cũng vẫn thích ăn uống quá nhỉ?” Nhiễm Nam múc nước lẩu ra, lấy ít bún cho chung vào chén, thổi hơi nóng rồi gắp từng đũa lên ăn.
“Không có trách nhiệm gì cần làm.
Nên mọi người định trở thành chuyên gia ẩm thực đó mà.
Thử hết món ngon trên thế giới.
Học tập nấu ăn.
Tương lai nếu an toàn rồi, chúng ta ra ngoài, chế tạo món mới, mở tiệm ăn cho tu giả.
Ha ha.
Con thấy thế nào” Mẹ Nhiễm Nam dung nhan đã trẻ hóa ra rất nhiều, cười vui nói ra ý định của bà.
“Bên ngoài thế nào rồi?” Cha Nhiễm Nam trầm giọng lên tiếng.
Ông ở đây sống vui sống khỏe nhưng biết rằng gánh nặng của Nhiễm Nam đấu đá bên ngoài không hề nhẹ tí nào.
“Cha yên tâm đi.
Con và mọi người rất cẩn thận.
Lần này sắp ra ngoài làm nhiệm vụ chính thức của đội siêu anh hùng rồi.
Nhiệm vụ ở trong nước, cũng không khó khăn gì” Nhiễm Nam ôn tồn trả lời.
Nhìn ánh mắt lo lắng của cha mình mà cảm thấy ông đã hơi già rồi.
Bất tri bất giác, cậu ta đã lớn như vậy, cha đã có tuổi như vậy rồi.
“Con phải cẩn thận.
Mọi chuyện lấy an toàn làm trọng mới được.
Lúc con làm nhiệm vụ, truyền hình trực tiếp về cho mọi người xem được không? Biết con ra ngoài mạo hiểm mà không thấy được tình hình, cảm giác thật khó chịu” Cha Nhiễm Nam nghiêm túc nói.
Ông mơ hồ có cảm giác, nhiệm vụ đầu tiên này không hề dễ dàng như Nhiễm Nam nói.
Con ông ông hiểu.
Khi Nhiễm Nam có lo lắng trong lòng thì sẽ hay nhíu mắt lúc nói chuyện.
Vừa rồi ông đã thấy ku cậu nhíu nhẹ lông mày, mắt thu hẹp lại một xíu.
“Cha đừng lo quá.
Con có quân sư giỏi, mọi chuyện điều có kế hoạch chu toàn.
Sẽ không có chuyện gì đâu.
Con qua nhà cha mẹ Ni thăm hỏi họ đây.
Mọi người cứ ăn tiếp đi” Nhiễm Nam ăn hết chén bún của mình rồi đứng dậy, đượm bước đi lên tàu lá chuối khi nãy.
Tàu lá liền bay lên, chở hắn lên không.
“Anh… Mau tìm cứu chị dâu của em về đó” Cô em gái gọi với lại.
“Ok” Nhiễm Nam làm dấu hiệu ok rồi bay vút đi.
Chiếc tàu lá dưới chân theo sự tưởng tượng của hắn mà tăng tốc dần, chở Nhiễm Nam đi tới dinh thự ở phía khác của cha mẹ Ni.
Nhìn Nhiễm Nam rời đi.
Cha Nhiễm Nam thở dài.
Mẹ Nhiễm Nam vuốt lưng chồng, cũng nhẹ nhàng thở dài.
Nhiễm Nam ở bên ngoài có nguy hiểm.
Làm cha mẹ nhưng lại không thể bảo vệ hay giúp đỡ cho con khiến họ cảm thấy mình thật không xứng.
“Thôi.

Ăn nhanh đi.
Ăn xong chúng ta đi tu luyện” Cha Nhiễm Nam nhìn hai mẹ con rồi nói.

---[1]---
“Vậy anh nhận định lần này là một cái bẫy nhắm vào Tà là chính?” Giọng điệu linh động của Hoa vang lên.
Cô nàng hứng trí bừng bừng nhìn Nhiễm Nam rồi nhìn mọi người.
Lần đầu tiên làm nhiệm vụ chính thức a.
Sau lần này nhất định phải quảng bá hình tượng siêu anh hùng của nhóm một cách đường đường chính chính trên kênh truyền thông quốc gia mới được.
“Dựa vào đâu?” Meow Meow chớp chớp đôi mắt đẹp, nhìn chằm chằm vào cặp ngực nữ nhân của Nhiễm Nam làm cho cậu ta chột dạ mãi không thôi.
Chắc nên suy nghĩ lại việc song tu linh hồn với chị ấy thôi.
“Em đã nói với mọi người về sự mâu thuẫn trên người con tin lần này, Nguyễn Đông XX XX.
Ở trên người ông ta có sự mâu thuẫn logic.
Ông ta chết đi nửa ngày rồi sống lại, chui ra từ trong quan tài.
Vốn là người thường, khi sống lại lại trở thành linh tu giả như chị và mọi người, có thể sử dụng phép thuật, cấp độ cũng không mạnh lắm, tầm 20 hay 30 gì đó.
Ban đầu em đoán là có tu giả dùng linh hồn nhập xác nhưng sau đó ông ta thể hiện ra ký ức đầy đủ với những người thắc mắc thăm hỏi.
Nếu là nhập xác, ký ức nhất định có tổn hao mới đúng.
Chưa kể dù gì ông ta cũng chết hơn nửa ngày rồi, tế bào não chắc chắn đã chết gần hết, thậm chí là chết hết rồi.
Dù có người nhập xác đi nữa thì cũng không có chuyện ký ức còn minh mẫn như vậy được.
Sau khi nhìn thấy nội dung nhiệm vụ có nhiều điểm đáng ngờ, em suy xét lại chuyện của Nguyễn Đông XX XX này, liền đã có một câu trả lời hợp lý.
Người chúng ta cần cứu lần này vốn không thật sự là Nguyễn Đông XX XX.
Trên thực tế ông ta đã chết rồi.
Sau khi bỏ ông ta vào quan tài, chuẩn bị đóng quan tài lại.
Lúc này, một tu sĩ đi vào đám tang, tạo ra ảo giác trong mắt người tham dự là ông ta sống dậy, đứng lên từ trong quan tài.
Em không có mặt lúc đó nhưng em nghỉ hẳn là như vậy.
Sau đó tu sĩ này biến thân giả dạng làm Nguyễn Đông XX XX, hủy thi diệt tích cái xác của ông ta.
Tên đâm tiện này còn dùng việc tu tiên để hấp dẫn con cháu của ông ta để cùng loạn luân… Tên tà ác trong em lại ngăn cản nếu không em đã chặn hắn hại người rồi.
Hừ hừ” Nhiễm Nam nghiến răng nói.
Trong lòng còn vang lên thắc mắc việc không thể nhìn trộm xuyên không Nguyễn Đông XX XX.
Chắc là công pháp biến hình của đối phương có bao gồm cả thay đổi khí tức nên khi tên tu sĩ đó trở lại hình dạng thật thì khí tức thay đổi theo nên khiến mình không thể dựa vào khí tức cũ mà nhìn trộm được.
Quách Thị Hoa cũng có chút đầu óc, nghe đến đây liền mở miệng tham gia “Nói vậy, chuyện ký ức đầy đủ gì đó một là do tu giả này đã tra xét ông lão trước khi chết hoặc là hắn đã trà trộn trong gia đình ông ta từ lâu.
Nói không chừng ông ta chết là do hắn âm thầm ra tay ấy chứ”
Nhiễm Nam cười cười khen “Em nói đúng”.
“Hứ, nô lệ nhà người không biết bản cô nương là ai hay sao.
Bản cô nương cái gì nói mà chẳng đúng” Quách Tiểu Thư hất cằm và ưỡn ngực lên nói.
“Nếu như vậy.
Việc bị bắt cóc này…” Nguyệt Dạ rất thông minh, là người đầu tiên trong dàn “harem” của Nhiễm Nam nghĩ ngay ra nhiệm vụ mà Nhiễm Nam đã chọn này có cái gì không đúng.
Không chỉ vậy, cô nàng cũng nhìn bảng danh sách mà Lục Hồng Huấn gửi cho Nhiễm Nam trong Xuyên Giới Liên, cô liền nghĩ ra một chuyện khác.
Ngay lập tức nhìn nhìn Nhiễm Nam rồi hỏi “Anh vì chứng kiến được Nguyễn Đông XX XX có thể sử dụng phép thuật nên mới nghi ngờ nhiệm vụ này mà chọn lấy.
Vậy còn Lục Hồng Huấn thì sao?”.
“Hả, Lục Hồng Huấn? Sao là sao?” Nhiễm Nam thất thần hỏi, liên quan gì tới quân sư khốn kiếp đó ở đây? Lần này là ta anh minh thần võ mà phát hiện ra được âm mưu phía sau của vụ việc nha nha! Đừng có ai lấy mất sự bờ rồ (pro) này của ta nha.
“Anh nhìn danh sách nhiệm vụ đi.
Mấy cái đáng chú ý mà Lục Hồng Huấn khoanh tròn á.
Nhiệm vụ mà anh chọn, hắn cố tình khoanh tròn đậm hơn bình thường, cũng hơi to hơn so với các nhiệm vụ đáng chú ý khác.
Rõ ràng là muốn dẫn dắt anh chọn nó.
Hơn nữa đây là nhiệm vụ có thời hạn, là nhiệm vụ cứu con tin, cần cứu càng sớm càng tốt.
Nếu anh ta không biết bên trong có ẩn tàng thì sẽ không khoanh tròn nó như vậy.
Bởi vì ở danh sách có nhiều nhiệm vụ khác được khoanh tròn.
Nếu rủi anh chọn cái khác thì sao đây? Nếu anh chọn cái khác thì đưa nhiệm vụ này vào danh sách chả có ý nghĩa gì cả vì con tin không thể đợi anh làm xong nhiệm vụ khác rồi quay lại làm nhiệm vụ này.
Mà nếu nó đã được đưa vào thì phải được ưu tiên hàng đầu vì nó có thời hạn.
Anh ta lại không nói rõ với anh là cần làm nó ngay mà lại dẫn dắt kiểu này.
Rõ ràng anh ta đã biết nhiệm vụ này không bình thường rồi.
Anh ta và anh có hiềm khích, có chút đối đầu.
Em nghĩ hẳn là anh ta muốn anh chọn nó nhưng lại sợ anh bướng không nghe nên mới dẫn dắt kiểu này.
Em nghĩ, thậm chí lần này cho dù anh chọn nhiệm vụ khác thì Lục Hồng Huấn cũng sẽ kiếm cớ hoặc hoạt động ngầm với bên trao nhiệm vụ để hủy nhiệm vụ anh chọn, dần dần dẫn anh tới chọn nhiệm vụ cứu Nguyễn Đông XX XX này thôi.
Còn việc anh ta khoanh tròn thêm vài cái đáng chú ý khác chỉ là để cho giống thật, để anh không quá nghi ngờ hay đặc biệt thắc mắc gì.
Có lẽ anh ta còn cho rằng anh chọn nhiệm vụ này nhưng chẳng hề biết lắc léo bên trong.
Nếu anh không may mắn biết trước Nguyễn Đông XX XX cùng sự kỳ lạ sau hồi sinh của ông ta thì đúng là anh chọn nhiệm vụ này mà chả biết có chuyện gì đằng sau cả.
Tóm lại là Lục Hồng Huấn đang chơi xỏ anh, dụ anh đâm đầu vào bẫy của kẻ địch để anh ta đạt mục đích gì đó.
Có thể không phải là mục đích xấu với chúng ta nhưng mà dấu diếm kiểu này… Tương lai ắc thành họa với mọi người.
Sự không ăn ý này lúc nào cũng có thể bộc phát đưa mọi người vào nguy hiểm.
Lần trước ở đảo hoang Nhật Bản cũng vậy, cuối cùng còn dẫn tới anh xém chết, Ni thì bị bắt đi mất.
Em đề nghị anh và quân sư nên tìm cách hàn gắn mâu thuẫn đi nha.” Nguyệt Dạ chăm chú nhìn vào mắt Nhiễm Nam, phân tích rõ ràng.
Nhiễm Nam nghe mà cảm thấy xấu hổ.
Nói đi nói lại thì cái mâu thuẫn này là từ bản tính của cậu ta mà ra.
Ngang bướng khó thuần, không chịu lép vế, hay cãi lại hoặc bỏ ngoài tai lời của Lục Hồng Huấn.
Xem ra Dạ nói đúng, phải tìm cách nào đó sửa lại tính tình của mình, ít nhất cũng không nên thọc gậy vào những kế hoạch mà Lục Hồng Huấn lập ra cho mình làm gì, dù sao cũng là tốt cho mình mà thôi.
“Vậy… Ài, được rồi.
Anh sẽ tìm cách khắc phục.
Sẽ tìm một vách đá rồi ngồi diện bích xám hối” Nhiễm Nam có chút nhận lỗi rồi nói.
“Ừ, anh ta dù có nhiều mục đích riêng nhưng vẫn là quân sư của chúng ta, là người phe mình.
Nên giúp đỡ chứ đừng đối kháng.” Niệm luôn nhỏ nhẹ dịu dàng như vậy.
Nàng nhẹ nhàng nói, tính tình tự ti tuy có đỡ hơn nhưng vẫn còn khá giữ kẽ.
“Vậy được rồi, cứ thế đi.
Lần này chúng ta toàn bộ điều nghe theo sắp xếp của Lục Hồng Huấn.
Hy vọng nhiệm vụ lần này thành công mỹ mãn.” Meow Meow vỗ tay để mọi người tập trung chú ý lại, vui vẻ nói.
“Chị lạc quan thế.
Nhiệm vụ này đừng hòng mỹ mãn được.
Mục đích của Lục Hồng Huấn và của chúng ta có thể đạt được nhưng còn việc cứu con tin.
Em sợ rằng sẽ không thành đâu.
Bởi vì con tin vốn không tồn tại, đây chỉ là cái bẫy giăng ra cho Tà trong vô số cái bẫy khác mà thôi.
Trong danh sách nhiệm vụ không chừng còn mấy cái bẫy mà chúng ta nhìn không ra.” Nhiễm Nam nói.
Meow Meow nghe mà thấy tức.
Cô chỉ là động viên thôi mà, có cần phân tích kỹ vậy không?
“Nhiễm Nam.
Tý nữa tan họp, em sẽ biết tay chị.” Meow Meow truyền âm trong đầu Nhiễm Nam khiến cậu ta nháy mắt biến đổi sắc mặt.
Chết rồi, lại chọc chị ấy.
Việc mình nhờ vả chắc không suôn sẻ mất.
Mọi người lại bàn bạc thêm một chút rồi Nhiễm Nam vào kho lấy ra vào món vật, phân chia cho mọi người.
Những thứ này đã lâu không dùng đến, lần này vì để tương kế tựu kế của kẻ địch nên mới lấy ra.
Ai nấy giải tán, tự mình chuẩn bị.
Chỉ có Meow Meow là cười mà như không cười nhìn Nhiễm Nam.
Hai mắt tinh nghịch ánh lên tia sáng chiếu về phía cậu ta.

Nhiễm Nam lùi vài bước.
Meow Meow tiếng lên vài bước.
“Sao? Em sợ chị à? Em mà biết sợ chị? Chị có ăn thịt em đâu mà em sợ nhỉ?” Meow Meow sấn tới
Nói rồi Meow Meow kéo Nhiễm Nam đi, cả hai cùng ngồi xuống cạnh nhau trên một tảng đá.
Nàng ta nhắm mắt, hơi thở nhẹ dần, vòng tay ôm lấy eo Nhiễm Nam.
Gối mái tóc mượt mà của nàng lên vai cậu ta, cô nàng nhanh chóng chìm vào nhập định.
Nhiễm Nam liếc Meow Meow một cái, cười khổ, cũng nhanh chóng nhắm mắt, tâm tình tĩnh lặng.
Linh hồn giao thoa.
Song tu linh hồn bắt đầu.
Mượn lần này hy vọng có thể vượt ải khiến linh hồn tiến hóa lên bậc cao hơn.
Trong Hồn Tâm không gian của Nhiễm Nam.
Thân thể màu trắng thuần của cậu ta đứng đó.
Khác với vẻ ngoài lúc trước khi còn là nam nhân.
Linh hồn Nhiễm Nam cũng mang hình dáng nam nhi nhưng cân đối đồng đều, rất có tính “soái ca”.
Lúc này đây cái đuôi linh hồn nhanh chóng hóa thành đôi chân trắng.
Giữa ngã ba cũng nhanh chóng theo sự cố ý mà mọc ra một tiểu đệ đệ to bè bè màu trắng.
Đầu khấc tinh khôi giật giật mừng rỡ khi khách đến.
Vị khách đó chính là linh hồn của Meow Meow.
Linh hồn vốn có vẻ ngoài mang theo phân biệt nhưng không hề có cơ quan sinh sản.
Lần này song tu linh hồn, cần âm dương giao thoa nên linh hồn nàng cũng biến ra một bộ phận “sunh dịc” nữ, bên trong có đầy đủ cơ quan cần thiết của nữ nhi.
Linh hồn thì dĩ nhiên không có quần áo.
Hai linh hồn trắng tuyết tuyệt đẹp của Nhiễm Nam và Meow Meow nhanh chóng nhìn nhau, tay nắm tay, hòa vào khúc thiên dục ca.
---[2]---
Khi mà Tà Nam còn đang xem trộm ông cháu nhà nọ chích chích với nhau.
Sau khi Huỳnh Ni trốn đi không tới 10 phút.
Toàn bộ khu biệt thự của Chân Tâm vang lên tiếng gào kinh dị nghe rợn người.
m thanh lớn kinh thiên động địa như có kẻ cầm micro hét lên rồi thông qua loa công suất lớn dành cho những sân khấu triệu người phát ra ngoài vậy.
Dị phạm trong biệt thự, người dân thị trấn gần đó, ai nấy như bị điếc đặc lỗ tai.
Cũng may âm thanh này tuy khuếch tán khắp nơi nhưng chủ yếu là hướng lên trời khiến cho không có tai nạn chết người nào, chỉ có đồ vật bằng kính, sứ bể đỗ khắp nơi mà thôi.
Mẹ của Chân Tâm trước khi Chân Tâm bước vào bước cuối cùng liều mạng hôm nay thì đã đưa bà đến thành phố gần đó để bà mua sắm trong ngày nên tránh được một màn này.
Hoa Nhi đang hôn mê nghe thấy âm thanh khủng khiếp này cũng giật mình tỉnh lại.
Trong phòng, Chân Tâm xách đầu một sinh vật kỳ dị giống như một túi da.
Thì ra là một sinh vật tu giả ở thế giới khác bị hắn triệu tới hấp thu.
Từ sáng hôm nay hắn đã điên cuồng hấp thu không nghĩ tay.
Hơn cả chục dị nhân mạnh yếu khác nhau bị hắn triệu hồi đến và hấp thu trữ lại.
Lượng lớn năng lượng lưu trong người khiến thân thể hắn biến dạng, tay chân phù nề, cơ thể biến lớn, đau đớn vô cùng.
Ngay cả hắn là tu giả mà cũng không thể kìm được phải gào rú suốt.
Đến vừa rồi là lúc mấu chốt hắn liền sử dụng triệu hồi của Sổ Khống.
Gọi đến ba sinh vật ngoài hành tinh, dùng hết số lần giới hạn triệu hồi của Sổ Khống trong ngày.
Sổ Khống tạo ra vì bảo vệ Chân Tâm nên sẽ theo sự lớn mạnh của hắn mà nới lỏng dần giới hạn sao cho đảm bảo hắn không bị sinh vật triệu hồi đến phản lại.
Đến hiện tại thì giới hạn đó là ba sinh vật một lượt.
Đến mấy ngày sau sinh vật đó bị tống về quê hương mới có thể triệu hồi tiếp.
Nói chung chỉ cần những sinh vật triệu hồi đến còn tồn tại ở gần Chân Tâm thì không thể tiếp tục triệu hồi sinh vật mới.
Tương lai sẽ nới lỏng dần thậm chí có khi triệu cả trăm tên một lượt, nhưng chuyện đó còn rất xa xôi.
Vì đột phá lần này cần hấp thu lượng lớn năng lượng, hấp thu ba sinh vật trong vòng hơn cả tuần là không đủ.
Chân Tâm đã thử nghiệm, hấp thu chết hết cả chúng trong một lần, sau đó liền thử triệu hồi mới ngay lập tức.
Đáng tiếc không thành công.
Hắn không nản chí, quyết định vừa qua ngày mới liền triệu hồi thử lần nữa.
Lần này không ngờ lại thành công.
Kể từ đó mỗi ngày hắn liên tục triệu hồi ba sinh vật có tu vi xấp xỉ bằng hắn, chỉ thấp hơn hắn một chút.
Dựa vào ưu thế từ công pháp biến dị thánh cấp mà thủ thắng, tiêu diệt và hấp thụ tất cả sinh cơ, máu thịt, năng lượng của chúng hóa thành tu vi bản thân.
Từng ngày một là từng lần cấp độ linh lực của hắn tăng nhanh, từ cấp 70 nhảy số lên, 71, 72, 73, 74…
Nhưng Chân Tâm vẫn không hài lòng.
Hắn cảm thấy chênh lệch với Nhiễm Nam vẫn còn quá là lớn.
Hắn muốn lần sau gặp lại chính tay hắn có thể lấy được mạng Nhiễm Nam.
Vì vậy sau mấy ngày hắn đã bắt đầu dùng những kẻ bị mình khống chế ở Trái Đất để hấp thụ phụ thêm.
Những kẻ này có những nhân viên dị cảnh Interpol, có dị phạm các tổ chức ở khắp nơi bị hắn âm thầm khống chế, thậm chí một số sát thủ dị nhân dưới tay hắn cũng bị điều đi ra ngoài rồi âm thầm bị hắn triệu hồi xuyên không gian về rồi âm thầm hút khô.
Từ lúc Chân Tâm bắt Ni trở về, ngày nào hắn cũng tu luyện, dùng hết giới hạn của Sổ Khống, dùng hết số người tu hành hay dị nhân hắn có thể triệu hồi, chỉ chừa lại vài kẻ cấp thấp ở lại biệt thự, lo liệu việc vặt mà thôi.
Từng ngày trôi qua, từng tuần trôi qua.
Đến ngày hôm qua, hắn đã đạt đến giới hạn Giới Tầng đầu tiên của linh tu, giới hạn này có tên gọi là Trúc Cơ.
Thay đổi cơ thể từ phàm nhân lên siêu nhân, cô đặc lại linh lực trong cơ thể, thăng hoa Linh Châu, trở nên mạnh mẽ hơn trước vô số lần.
Chính là cấp 99,5.
Chỉ cần có đủ quyết tâm, có đủ năng lượng, Chân Tâm hắn sẽ trùng kích vào vách ngăn này, chính thức đúc lại Linh Châu, khiến nó từ khí châu biến thành thủy châu.
Biến nó thành cỗ máy sản sinh linh lực cao cấp hơn.
Thông thường tu giả muốn vượt ải chính thức bước vào trúc cơ cảnh, cảnh giới từ cấp 100 đến 199, thì phải mượn ngoại lực cùng tích trữ năng lượng của bản thân mình.
Dùng luồng năng lượng đó thâm nhập vào Linh Châu trong đan điền, dần dần cô đặc khí cầu Linh Châu, nén nó lại thành thủy châu.
Ở thời khắc cuối cùng đánh tan những linh khí tản mạn dư thừa, dụng lực cực mạnh nén khí thành thủy.
Ngoại vật được nói đến thường là đan dược theo hệ thống triết lý của pháp học từ Pháp Giới.
Thứ ngoại lực này dù dũng mãnh nhưng có mềm mỏng, tuy bùng phát nhưng không quá tổn hại đến cơ thể cũng như Linh Tâm, Linh Châu.
Trong giới hạn nhất định giúp tu giả nâng cao khả năng trùng quan thoát thai hoán cốt, giảm bớt đau đớn và tỷ lệ thất bại trong quá trình vượt ải.
Chân Tâm không có đan dược hay bảo vật gì khác để làm ngoại vật như vậy.
Thậm chí hắn cũng không muốn từ từ tiêu tốn mấy chục đến trăm năm trời để tích tụ loại năng lượng linh lực của chính mình, đợi chờ ngày trùng kích.
Cái hắn lựa chọn chính là ác liệt vượt ải.
Ngoại trừ mấy cấp độ đầu tiên hắn tu thiền chuẩn chỉ, về sau khi đã thành công tu tập tà pháp lấy từ Tuân Tử, một tên ngoài hành tinh.
Từ đó Chân Tâm bắt đầu hấp thụ kẻ khác để nâng tu vi.
Tuy nói năng lượng hấp thụ được đã chuyển hóa thành dạng tinh thuần phù hợp cho hắn hấp thụ nhưng dù sao cũng không thể thuần tịnh hoàn toàn được.
Những gì dơ bẩn dù vô cùng ít nhưng cũng tích tụ dần.
Bây giờ vượt ải lên Trúc Cơ chúng liền bạo phát.
Từ sáng sớm đến giờ hắn đã hấp thụ thêm không biết bao nhiêu tên, hấp thụ dị nhân càng nhiều thì dơ bẩn càng nhiều.
Số năng lượng hắn tích tụ cũng những gì trước đây hấp thụ còn tồn đọng cùng lúc lan tràn, bộc phát ra khiến đan điền hắn rung động, lở loét, đau nhói, như có bàn tay thọc vào bụng rồi vò tới vò lui.
Cơn đau khiến Chân Tâm gầm thét vang vọng.
Cặn bẩn năng lượng tản ra toàn thân khiến hắn biến dạng thân hình.
Chưa kể sáng giờ hắn không hấp thụ mà là tồn trữ năng lượng.
Đan điền cũng có giới hạn không thể chứa hết.
Năng lượng liền tràn ra toàn thân khiến hắn bắt đầu trương phình.

Các cơ quan nội tạng, xương khớp, da thịt rối loạn chức năng, bắt đầu hỏng hóc, chảy máu trong, bầm dập, vỡ nát,...! Nếu cứ tiếp tục như vậy, Chân Tâm hắn sẽ nổ banh thây mà chết.
“Ta phải vượt qua” Chân Tâm gầm lên thành tiếng mơ hồ, người ngoài không thể nghe ra là nói gì, chỉ thấy là âm thành gào thét trầm trầm mà thôi.
Hắn phải hét, hét càng lớn càng tốt để giải tỏa đau đớn trong người.
“Nhiễm Nam.
Hôm nay ta chịu đau này.
Tương lai ta sẽ lấy ngươi giải hận” Chân Tâm lại gầm một tiếng nữa.
Linh Châu dạng khí trong cơ đan điền, hay còn gọi là Linh Tâm của hắn đã co rút lại chỉ còn bằng con kiến hôi.
Đó chỉ là so sánh với đan điền không gian mà thôi.
Nếu ở góc độ khoa học thì đan điền trong cơ thể tu giả nhỏ chỉ như là một phân tử mà Linh Châu trong đan điền càng nhỏ hơn, cỡ một nguyên tử là cùng.
Linh Châu dạng khí của Chân Tâm co lại.
Khí vụ màu đen nhạt của nó đậm lên.
Dạng khí cũng bắt đầu nặng nề dường như muốn tụ thành dạng lỏng.
Ngay lúc này.
Chân Tâm hét lên tiếng thê lương cuối cùng khiến tòa biệt thự rung bật cả lên, đồ đạc đỗ vỡ tứ tung.
Năng lượng toàn thân cơ thể hắn gấp rút tụ hết lại vào đan điền.
Năng lượng này vốn ở dạng khí bị hắn ép hết lên Linh Châu kia.
Từng luồng xuyên qua xuyên lại.
Cơ thể Chân Tâm nháy mắt trở lại bình thường, gân xanh đầy người cũng lặn xuống, chỉ có đôi mắt là còn tràn đầy dữ tợn, tơ máu.
“Tụ cho ta” Chân Tâm hét lên trong tâm trí.
Toàn thân chấn động, đan điền phập phồng, lúc to lúc nhỏ.
Khi to là hắn khuếch trương năng lượng ra lấy trớn, khi nhỏ là khiến năng lượng ầm ầm dồn vào, nén lại ở Linh Châu.
Khắc sau, tinh thần hắn chấn động, lỗ chân lông toàn thân phun máu.
Đây là do năng lượng bị hắn dồn ép Linh Châu khiến nó hóa thủy, những khí linh lực cặn bã sau khi Linh Châu biến hóa thăng cấp liền bị bài xích ra khỏi cơ thể.
Nếu hắn có ngoại vật trợ giúp thì giờ khắc này sẽ không thê thảm như vậy mà sẽ được được lực hỗ trợ, trung hòa khí cặn bã biến nó thành chất bổ cho cơ thể.
Hoặc nếu chọn đường tích tụ từ từ thì mớ cặn bã này cũng sẽ nhẹ nhàng hóa thành chất bẩn thoát qua mồ hôi vì đã được dùng thời gian để chắc lọc, mềm hóa tính chất của năng lượng rồi.
Nếu chọn đường an toàn vượt ải.
Khi thành công, ngoài trừ linh lực hóa thủy sẽ nhanh chóng trợ giúp cơ thể thay đổi mạnh mẽ thì đám cặn bã này cũng là nguyên nhân khiến tu giả có cơ thể mạnh lên.
Nhưng Chân Tâm lại chọn đường tắt ác liệt, con đường hấp thụ kẻ khác để thăng cấp.
Điều này khiến năng lượng mà hắn tích tụ có nhiều hỗn tạp ẩn đi hơn bình thường, khi vượt ải sẽ toàn bộ hiện ra làm khó hắn.
Cơ thể hắn thậm chí giờ phút này không tốt lên mà còn bị tổn thương hơn trước.
Trừ khi hắn thành công rồi từ từ bồi bổ lại cơ thể thì mới từ từ mạnh lên.
Nhưng vì đi đường tà đạo, tỷ lệ thất bại khi thăng lên Trúc Cơ đã tăng lên mấy lần.
Cùng lúc với cưỡng ép thăng cấp Giới Tầng thì trong đầu Chân Tâm cũng đang có một hồi chiến đấu khác có vẻ không mệt mỏi như vậy.
Linh hồn của hắn cũng đang mạnh lên, đang ở thời khắc mấu chốt phá tan màng chắn, vượt lên Hồn Tầng đầu tiên, cấp 100 hồn tu.
Khác với Nhiễm Nam có tôn trọng nhất định với bản thể linh hồn tới từ tương lai của mình.
Chân Tâm không hề quan tâm.
Sau khi linh hồn của Ác tương lai bị quy tắc vũ trụ xóa linh trí, trở thành hồn vô tri.
Hắn đã dựa theo các công pháp hồn tu mà Ác để lại, bắt đầu hấp thu linh hồn đã hóa vô tri của Ác tương lai.
Dùng cách này khiến linh hồn bản thân Chân Tâm ngày càng lớn mạnh.
Ác tương lai hay Chân Tâm điều cùng là một người, đồng nguyên.
Việc hấp thụ rất dễ dàng.
Vì đồng nguyên tương thích.
Chân Tâm thậm chí khi đối diện với các bước ngoặt Hồn Tầng cũng có thể việc nhẹ lương cao.
Vượt qua tuy có gian nan nhưng tỷ lệ thành công gần như 100 phần trăm, giống như là tụ lại cấp độ vốn có hơn là tiến lên cấp độ mới.
Bên ngoài Linh Châu chưa thành công tụ lại nhưng trong Hồn Tâm thì linh hồn Chân Tâm đã nhanh chóng tụ lại rõ ràng ngũ quan, màu trắng của hồn cũng thuần tịnh hơn.
Khác với Thể Tu, Mệnh Tu, Linh Tu khi thành công vượt tầng sẽ có biểu hiện rõ ràng thì Hồn Tu khi vượt tầng, phần lớn chỉ là linh hồn uy áp mạnh hơn mà thôi chứ cơ thể linh hồn cũng không có thay đổi gì đáng kể.
Nhờ linh hồn đã vượt tầng này mà Chân Tâm mới không ngất đi khi chịu đau đớn của việc ngưng tụ thủy châu của Linh Châu.
Hơn nữa cũng nhờ nó mà Chân Tâm gia tăng được tỉ lệ vượt Linh Tầng.
Ác liệt thăng tầng làm giảm tỷ lệ.
Linh hồn mạnh mẽ giúp bản thân tỉnh táo điều khiển linh lực giúp tăng tỷ lệ thăng tầng linh tu.
Một tăng một giảm trung hòa lại.
Ngay lúc này đây thành mấu chốt để Chân Tâm vượt ải.
“Tụ..
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.

Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.
Tụ.

“TỤ CHO TAO, CON MẸ MÀY, TỤ LẠI” Chân Tâm gào lên bằng linh hồn.
Trong mắt hắn là ngọn lửa giận, hình ảnh là Nhiễm Nam và Huỳnh Ni ngày đó âu yếm ôm ấp nhau trên đảo hoang Nhật Bản.
Hắn chửi cái gì không biết nhưng ý chí lại dựa vào lửa hận mà nhằm vào Nhiễm Nam.
Linh Châu trong đan điền Chân Tâm lúc to lúc nhỏ, linh lực dạng khí liên tục tụ rồi tán, tán rồi tụ.
Tụ lại là linh lực tinh thuần phù hợp thuộc tính với hắn.
Tán là linh lực cặn bã, bị tống qua lỗ chân lông bắn thành tia máu.
Mỗi tia máu điều mang theo đau đớn như có người dùng dao khoét vào da thịt hắn ở vị trí tương ứng.
Mắt thấy quả cầu khí Linh Châu ngày càng đậm đặc, dạng khí không còn tản mạn mà tụ lại như hơi nước màu đen.
Dần dần hóa thủy.
Linh Châu của Chân Tâm đã sắp đến bước cuối cùng, tiến vào Trúc Cơ.
Với người thường mà nói, ở bước này nếu có ngoại vật tỷ lệ thành công sẽ tăng lên, nếu không tỉ lệ sẽ thấp như trúng vé số ở Việt Nam.
Nhưng trái đất tài nguyên tu luyện khan hiếm, gần như không có, nếu có cũng chỉ là vật từ xa xưa đã trải qua bào mòn chứ không tồn tại vật mới luyện chế.
Cho nên dẫn tới tu tiên gia trái đất, trừ những lão tổ lâu đời ra, đời sau đa phần dừng lại trước ngưỡng Trúc Cơ.
Cũng không có cái hệ thống đan đạo hay luyện khí gì khiến cho ngoại vật giúp đỡ Trúc Cơ càng thiếu thốn hơn.
Chân Tâm dù trung hòa được tỉ lệ khiến nó không thấp đi nhưng tỉ lệ này vẫn quá thấp.
Linh Khí Châu đang dần hóa thành Linh Thủy Châu bắt đầu bất ổn.
Khi thì nó tụ lại như muốn thành dạng thủy, khi thì nó tán ra trở về dạng khí.
Cứ như vậy giằng co.
Trong lúc giằng co, năng lượng tích trữ từ sáng đến vừa rồi liên tục bị hao phí, mắt thấy đã tiêu hao hơn 7 phần.
Cơ thể vẫn bắn ra tia máu kèm đau đớn khôn cùng.
Linh Châu vẫn chuyển ngày càng chậm, xoay tròn từ nhanh biến thành rề rạc chậm chạp.
Bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tản mát dù cho hắn có tụ bao nhiêu năng lượng mới tới muốn áp súc cũng không được.
Xung quanh Chân Tâm là một bể máu lai láng.
Người hắn khô đi một vòng thể hiện cho việc mất hết máu trong người, từ lỗ chân lông bắt đầu chuyển thành bắn ra tia khí cặn bã màu đen nhạt.
“Không thể thất bại.
Ta không phải tương lai sẽ là Ác hùng mạnh sao? Tại sao bây giờ lại có thể thất bại ở bước đầu tiên này được.” Chân Tâm lo lắng dâng trào, lòng có sợ hãi.
Người khác lựa chọn an toàn vượt ải dù thất bại cũng không nghiêm trọng tới mức chết đi được, họ vẫn còn cơ hội làm lại.
Nhưng hắn là ác liệt vượt ải, tổn thương thân thể, mạnh mẽ đột phá.
Một khi thất bại, Linh Châu có thể vì không chịu được mà tan tành, năng lượng tiêu tán.
Tới khi đó chỉ còn cái thân tàn bị phá hoại nặng nề, không có công nghệ y học nào có ở trái đất có thể cứu nổi mạng hắn được.
“Không hợp lý, không đúng” Chân Tâm la hét trong tâm khảm.
Hắn là Ác trong tương lai, sao có thể chết vào lúc này chứ? Linh hồn hắn lo lắng bay đi bay lại trong Hồn Tâm, thậm chí lo lắng của hắn hóa thành bóng đen nhạt nhòa dán lên bản thể linh hồn.
Hai mắt bóng đen lờ mờ lóe lên.
Sổ Khống vốn đang yên lặng lơ lẳng trong không gian Linh Tâm (đan điền) lúc này liền động.
Giống như trong đầu hắn tự nhiên xẹt ngang một tia sáng thông linh, một ý tưởng liền hiện ra.
Ánh mắt Chân Tâm lóe lên sự điên cuồng.
Đã năng lượng hắn hấp thụ sáng giờ không đủ thuần, không đủ mạnh.
Vậy hắn sẽ lấy tới loại năng lượng cao cấp hơn để ép cho bằng được Linh Khí Châu hóa thành Linh Thủy Châu, vượt lên cảnh giới Trúc Cơ cấp 100.
Dù cho đánh đổi là bản thân có thể lâm vào sinh tử nguy cơ cũng bất chấp.
Thất bại lần này cũng chết.
Cớ gì không bạo tay một lần? Chỉ cần ý nghĩ này có thể thực hiện được thì ngày hôm nay hắn sẽ thành công vượt tầng, thành Trúc Cơ cường giả.
Sổ Khống mỗi lượt có giới hạn số lượng sinh vật được triệu hồi và hôm nay Chân Tâm đã dùng hết rồi.
Lúc này hắn vẫn lấy Sổ Khống ra là định làm gì?
Chân Tâm thều thào, cổ họng vì gào thét mà âm thanh đã khàn đặc “Sổ Khống, hy vọng thử nghiệm lần đầu này có thể thành công”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.