“Ặc… My eyes” Hắc Anh vừa rờ vào được mấy sợi tóc của Tiểu Ly định nắm lại thì bị ánh sáng tấn công, mắt hắn như muốn mù đi, hai tay vội bụm lấy mắt, hét lên thê thảm…
Nhã Hân là người đứng sau nguồn sáng mà cũng lóa cả mắt hết thấy đường thì đừng nói tới Hắc Anh chịu ánh sáng chiếu trực tiếp vào mặt.
Đây là chức năng phát sáng của Bao Tay Trữ Vật đã nâng cấp so với trước đây khi Nhiễm Nam mới ước ra mấy Bao Tay Trữ Vật đầu tiên.
Mức sáng của nó ở mức cực đại có thể chiếu thẳng tới hơn 10 cây số khi không có vật cản.
Năng lượng để sử dụng có thể từ chủ nhân cung cấp hoặc là dùng từ lượng linh lực trữ trong Bao Tay Trữ Vật.
Một phát chiếu sáng này hao tổn không bao nhiêu năng lượng nhưng hiệu quả khi dùng bất ngờ lại khá tốt.
Hắc Anh lập tức loạng choạng.
Hắn vội dậm chân nhảy lùi người thật nhanh về sau, cơ thể tông bể cả một phần trần hang đá phía sau, đáp đít lên mặt đá bên trong hang mới dừng lại.
Mấy tên đàn em của Hắc Anh trong hang động cũng vội che mắt mình lại, kêu la thảm thiết cùng với đại ca mình.
Hắc Vận đang giơ tay lên định ra tay giải nguy cho Tiểu Ly cũng hạ xuống.
Hắn là linh tu duy nhất ở đây không sợ bị kẻ địch áp sát bởi đặc điểm cơ thể loài Sơ của hắn có khả năng phân tán rất nhiều sát thương của mọi loại lực tác động lên người.
Là một trong số ít các loài sinh linh tu luyện linh lực mà không e ngại cận chiến.
Nhã Hân lúc này cũng lấy lại tinh thần.
Nghĩ tới vừa rồi xém nữa Tiểu Ly bị chụp đầu bắt đi, cô bé sợ hãi rồi chuyển thành tức giận.
Bình tĩnh lại hơn một chút, linh lực từ Linh Tâm của Nhã Hân liền vận chuyển.
Tức giận chuyển thành hành động.
Nhã Hân vận sức chờ đợi.
Luồng sáng vẫn chỉa thẳng vào Hắc Anh khiến hắn mở mắt ra không nổi.
Hắn đành quay lưng lại để khỏi lóa mắt nữa.
Đầu óc vận chuyển.
Thân hình gã nháy mắt cử động, tàn ảnh xuất hiện, ầm một tiếng, vách hang bên phải gã liền vỡ nát.
Hắc Anh đã nghĩ ra biện pháp xử lý ba con nhóc bên ngoài.
Từ lần tấn công vừa rồi gã đã nhận ra bọn chúng không thiện về cận chiến, phản ứng khá chậm chạp.
Chỉ cần mình có thể tiếp cận thật nhanh là có thể dễ dàng bắt cả ba.
Hắn phá vỡ thành động rồi lao vào rừng, chạy một vòng thật nhanh về sau lưng cả nhóm Nhã Hân, muốn tấn công từ hướng khác một cách bất ngờ trước khi Nhã Hân kịp quay ánh sáng chiếu vào mắt hắn như vừa rồi.
Nhã Hân quả thật không theo kịp tốc độ của Hắc Anh nên khi gã chạy khuất vào cây rừng xung quanh cô bé vẫn còn rọi ánh sáng chói lóa vào hang khiến cả cái hang sáng trắng bừng bừng.
Mấy cô cậu bé bị trói bên trong cũng phải vội xoay mặt vào tường và nhắm mắt lại.
Gió nhẹ từ bên trái Nhã Hân thổi đến.
Hắc Anh lù lù xuất hiện, hai cánh tay gân guốc đầy cơ bắp chộp tới, một hướng vào vai Nhã Hân một hướng vào cổ cô nhóc.
Mùi nam tính cuồng dã thổi bừng tới khiến cô bé suýt nữa quên luôn những gì Nhiễm Nam vừa truyền âm dặn dò vài mili giây trước.
Cũng là lý do cô bé đã vận sức nhưng không ra tay.
“Kẻ địch là dạng cận chiến.
Em và Tiểu Ly lại phản ứng quá chậm, sức mạnh không cao không đủ để uy hiếp tới mức khiến hắn phải từ bỏ tiếp cận chuyển sang ném đồ từ xa.
Vì vậy chắc chắn gã này sẽ tìm cách tránh đi luồng sáng của em để đánh lén em từ hướng khác.
Bản thân em là linh tu giả, phản ứng cơ thể không thể theo kịp kẻ địch cường lực hệ cận chiến được.
Cho nên em không cần cố gắng bắt kịp chuyển động của hắn.
Em đang ở thế bất lợi, chỉ có thể dùng kỳ chiêu kẻ địch không ngờ để lấy lại chủ động mà thôi.
Nghe theo anh, làm như thế này…”
Tốc độ giao tiếp tâm linh là rất nhanh.
Nhiễm Nam diễn dãi rất dài dòng để Nhã Hân hiểu nhưng thực tế bên ngoài chẳng tốn bao nhiêu thời gian.
Hắc Anh vừa phá hang đá chui vào rừng đêm thì hai người đã giao tiếp xong rồi.
Nhã Hân vừa sợ vừa mừng, nghe lời Nhiễm Nam cố trấn tĩnh đợi thời cơ đến một chiêu hạ địch.
Cô bé tu cùng một công pháp với Meow Meow, công pháp cao cấp Hoa Pháp.
Thế nhưng cô bé có biến đổi kỳ dị khiến cho linh lực hệ mộc có thêm biến tính kỳ dị như keo dính và tính ăn mòn.
Mấy năm trước cô bé từng sử dụng ra khiến Meow Meow cũng thắc mắc không biết vì sao lại vậy.
Tuy linh lực đã biến đổi nhưng lại không hề mất đi ý nghĩa của Mộc hệ nên cô bé vẫn có thể sử dụng các Pháp của Hoa Pháp.
Hay nói đúng hơn là cô bé có thể thay đổi linh lực của mình về Mộc hệ nguyên bản giống Meow Meow hoặc biến thành linh lực dạng keo biến dị nói trên.
Linh lực biến dị của cô bé sau khi Meow Meow nghiên cứu nhiều lần, cũng từng hỏi thăm Nhiễm Nam nhưng cậu ta không rành về linh tu nên không đưa ra được ý kiến gì.
Cuối cùng Meow Meow quyết định gọi loại linh lực này là Đan Hồn Lực.
Một loại linh lực hỗn hợp từ hồn lực và linh lực.
Dùng hồn lực dò xét cơ thể Nhã Hân có thể nhận thấy được khi Đan Hồn Lực xuất hiện chính là lúc hồn lực từ Hồn Tâm trên đầu sọ truyền theo xương sống đụng phải linh lực chạy ra từ đan điền.
Hai thứ kết hợp trộn lẫn nhau biến thành Đan Hồn Lực mang tới nhiều thuộc tính hơn cho phép thuật của cô bé cùng với sức mạnh tăng gấp ba lần.
Giữa Đan Hồn Lực và linh lực mộc hệ thông thường, Nhã Hân có thể thay đổi qua lại bất kỳ lúc nào.
Chỉ có một hệ lụy xấu đó là Pháp của Hoa Pháp lại không phù hợp với Đan Hồn Lực nên không thể vận dụng khi chuyển linh lực thành Đan Hồn Lực và ngược lại, nếu cô bé sáng chế ra Pháp phù hợp Đan Hồn Lực thì lại không dùng nó cho linh lực mộ hệ bình thường của Hoa Pháp.
Lúc này đây sau khi nghe lời Nhiễm Nam hướng dẫn.
Cô bé vận chuyển hồn lực từ đầu mình đi xuống sống lưng, cùng lúc đó linh lực mộc hệ từ đan điền cũng chạy ra theo sống lưng truyền lên.
Hai luồng năng lượng khác loại nhau gặp nhau ở đoạn xương sống ngang vị trí ngực.
Nháy mắt hai luồng một xanh một tráng hòa vào nhau biến thành năng lượng dạng keo màu xanh lá nhạt.
Từ vị trí giao nhau liền theo ý niệm của Nhã Hân mà chạy tới bàn tay nhỏ nhắn, truyền vào trong một vật, một thần khí mà Nhiễm Nam tặng cô bé từ lâu sau khi cậu ta tốt nghiệp cấp 3.
Thần khí này có tên là Kim Cầu, giống với Viễn Xạ Lục Nguyên Thần của Meow Meow ở khía cạnh đạn thường và đạn nổ.
Kim Cầu cũng có thể dùng để tấn công ở dạng thường hoặc phát nổ chính nó.
Khi đó sát thương sẽ được gấp 2,5 lần so với chỉ 1,6 lần như thông thường.
Gọi là Kim Cầu nhưng thật tế nó là hai viên bi màu vàng nguyên khối co nhiều hoa văn như máy móc lắp lánh.
Bản thân viên bi lại to như cái bát dùng cho việc ăn cơm chứ không hề nhỏ nhắn gì.
Lúc này hai viên bi to như vậy đang lơ lững dưới lòng bàn tay của cô bé, được truyền vào Đan Hồn Lực làm cho phát lên ánh sáng xanh lá nhạt có 3 giới tinh xoay quanh mỗi viên bi.
Ánh Sáng chói lòa của Bao Tay Trữ Vật làm cho nó như bị biến mất trong mắt người khác bởi dưới chân đèn là nơi tối nhất.
Hắc Anh đang lao đến lại chủ yếu là tập trung đề phòng Tiểu Ly nên không hề để ý thấy Kim Cầu.
Sát thương khởi điểm của Nhã Hân ở cấp độ hiện tại là 90.
Biến dị Đan Hồn Lực giúp nó tăng gấp ba rồi thông qua hai cái viên linh thể Giới Cấp của linh tu cấp 10 và linh tu cấp 20 lại tăng thêm gấp rưỡi và gấp 1,2 lần nữa.
Tuy linh lực đã biến đổi nhưng Giới Tinh của Giới Cấp vẫn mang lại tác dụng tăng phúc đối với linh lực mới bởi vì khi linh lực chuyển đổi thì Giới Tinh cũng chuyển đổi theo.
Lúc này theo Nhiễm Nam hét lớn một tiếng trong tâm thần Nhã Hân để báo hiệu trước vài trăm mili giây, trừ hao vừa đúng lúc Hắc Anh đã đến sát bên người cô bé.
Kim Cầu từ dưới tay bay ra, đập thẳng vào giữa cô bé và Hắc Anh.
Nhiễm Nam đã nói như vầy với Nhã Hân “Quầng sáng của Bao Tay Trữ Vật có độ rộng gần như chiếu sáng hết ba góc phía trước mặt em.
Như vậy chỉ còn ba phía là hai bên trái phải của em cùng sau lưng.
Phía bên kia có Tiểu Ly đứng, Sát Đoản Thủ của Tiểu Ly lại không yếu nên kẻ địch có thể sẽ tránh tấn công hướng này vì nếu tấn công Tiểu Ly, dưới sự hoảng hốt rất có thể Tiểu Ly sẽ liều mạng điều khiển Sát Đoản Thủ bất chấp tấn công.
Như vậy dù hắn có bắt được hay hạ được Tiểu Ly thì Sát Đoản Thủ theo đà điều khiển trước đó cũng sẽ khiến hắn bị thương.
Cả hai còn trẻ con, hắn sẽ e ngại việc các em không điều khiển chiêu thức thu phóng tự nhiên.
Lỡ Tiểu Ly tuy bị bắt mà vì sợ vẫn bất chấp tấn công thì không tốt đối với hắn.
Khả năng hắn chọn hướng này để tấn công sẽ khá thấp.
Thay vì như vậy, hắn sẽ tấn công em trước vì e ngại luồng sáng của em hơn, luồng sáng khiến hắn lóa mắt không thấy đường để tránh né nếu Tiểu Ly tiếp tục tấn công bằng Sát Đoản Thủ.
Muốn tấn công em vậy chỉ có từ sau lưng và phía không có Tiểu Ly.
Em đợi anh ra lệnh hãy thả Kim Cầu ra.
Anh cần nhìn xem hắn sẽ biểu hiện chú ý ở hướng nào của em thì mới biết mà báo cho em tấn công.
Nhờ vậy thì dù hắn có tấn công phía Tiểu Ly đi nữa, em vẫn có thể kịp thời phản ứng”
Biến hóa bất ngờ làm Hắc Anh sửng sốt vội đảo chân muốn né.
Một cánh tay vốn muốn chụp vai cô nhóc liền chuyển thành thế gạt, định gạt hai quả bi vàng có ánh sáng xanh vừa xuất hiện sang một bên.
Hắn không cảm nhận thấy thứ vừa xuất hiện quá nguy hiểm nhưng cũng hơi đề phòng, vì vậy muốn đánh nó văng đi.
Tay còn lại của Hắc Anh đã đặt vào cổ Nhã Hân, bóp nhẹ là cần cổ manh mai của cô bé sẽ nằm gọn trong tay hắn, biến cô bé thành con tin.
Hai viên Kim Cầu ngay lúc này nổ tung.
Sát thương vốn tăng ba, tăng gấp rưỡi và tăng 1,2 bây giờ lại tăng lên gấp 2,5 lần nữa, do thiếu cảm ngộ để hoàn toàn mượn lực tự nhiên nên gia giảm xuống.
Cuối cùng từ sát thương 90 điểm X-Gen tăng đến 405 điểm X-Gen.
Ầm.
Ầm.
Lực bùng nổ phá hoại tản ra.
Nhưng đối với Hắc Anh thì chút lực con con này không làm hắn trầy da được chớ nói chi là bị trọng thương.
Ngược lại Nhã Hân và Tiểu Ly phòng thủ khá là yếu ớt, nếu trúng phải lực nổ này chắc chắn mất tay mất chân, lòi phèo nổ não mà chết hoặc hấp hối.
Hắc Anh cách Nhã Hân không đến một mét.
Tiểu Ly bên cạnh Nhã Hân.
Hai quả Kim Cầu nằm giữa Hắc Anh và Nhã Hân.
Mỗi quả nổ với sát thương 405 điểm, hai quả nổ cùng một chỗ tuy là không nhân đôi sát thương nhưng lực phá hoại của nó cũng tăng lên cao hơn nhiều so với một quả nổ.
Nổ ở khoảng cách này chắc chắn hai cô bé sẽ chết tươi trong nháy mắt.
Hắc Vận dù gần có muốn cứu cũng không thể kịp.
“Á… Hự” một tiếng đau đớn vang lên.
Vụ nổ có màu xanh nhạt nhanh chóng tản ra.
Nhìn lại chỉ thấy Hắc Anh bị lực đẩy của vụ nổ hất bay về sau một đoạn gần 10 mét, tông gãy hai cây to.
Vụ nổ đột ngột nên hắn không né kịp, bị đẩy lùi lại 1 mét, toàn thân ngay lập tức cảm thấy dinh dính khó chịu, còn có cảm giác làn da ngứa ngáy như có con gì đang cắn khắp nơi.
Ngay sau đó biến cố phát sinh khiến hắn không còn cách nào dừng lại thân mình đành bị đánh bay đi thêm 9 mét nữa.
Mắt Hắc Anh trợn to lên nhìn xuống bụng mình mà không dám tin tưởng…
Nhìn lại chỗ vụ nổ thì chỉ thấy ngoại trừ Hắc Vận vẫn bình yên đứng đó ra, không thấy Nhã Hân và Tiểu Ly đâu nữa.
Chẳng lẽ là… Nổ tan xác, chết rồi?
Dĩ nhiên là không! Nhiễm Nam đã chỉ dẫn cho Nhã Hân chiến đấu thì sao lại để cô bé chết được? Dĩ nhiên cậu ta đã hứa sẽ không ra tay nên thật sự là không ra tay cứu cô bé.
Tất cả phải nhờ vào chính bản thân cô bé thì mới có tác dụng rèn luyện.
Phòng ngự cơ bản của cô bé gần 82 điểm X-Gen.
Đan Hồn Lực giúp nó tăng lên tới khoảng 245,5 điểm X-Gen, lại thông qua hai Giới Tinh của Giới Cấp 1 và 2 tăng lên 1,5 và 1,2 lần nữa.
Phòng lực bấy giờ đã đạt đến 441,8 điểm X-Gen.
Cô bé cũng được Nhiễm Nam tặng cho cặp cánh Tốc Phong Dực.
Khi dùng nó để che chở bản thân, truyền năng lượng vào thì có thể giúp phòng ngự mà linh lực có thể tạo ra kết hợp tăng lên gấp rưỡi.
Lúc này đây Tốc Phong Dực xòe ra bao bộc lấy cô bé và cô bạn Tiểu Ly bênh cạnh để bảo hộ cả hai giống như ngày xưa Huỳnh Ni dùng Tốc Phong Dực bảo vệ Meow Meow trước Long Ca vậy.
Nhã Hân cũng muốn bao bọc cả Hắc Vận lại nhưng cặp cánh không đủ lớn nên đành bỏ qua.
Dù sao cô bé cũng biết Hắc Vận rất mạnh, chút nổ nhỏ này không làm gì được cậu bạn ngoài hành tinh này.
Phòng ngự lực ở lớp ngoài cùng Nhã Hân tạo ra đã đạt tới 220,9 điểm X-Gen.
Đúng vậy, không hề nhầm lẫn.
Từ 441,8 điểm tăng lên gấp rưỡi nhưng cuối cùng lại chỉ còn có 220,9 mà thôi.
Đấy chính là hậu quả của việc thiếu cảm ngộ tương xứng so với cấp độ của bản thân.
Nó tăng lên hơn 600 rồi tụt xuống chỉ còn gần 221 mà thôi.
Lớp ngoài cùng triệt tiêu một phần sát thương từ vụ nổ đôi của cặp Kim Cầu.
Tốc Phong Dực lập tức biến về nguyên dạng là một cặp cánh nhỏ xíu vừa lòng bàn tay.
Lớp phòng ngự thứ hai xuất hiện.
Nó vẫn là Tốc Phong Dực, cặp cánh của Tiểu Ly.
Trong thế lực của Nhiễm Nam.
Một số thành viên có quan hệ thân thiết với cốt cán luôn được tặng đầy đủ bảo vật.
Tiểu Ly thân với Nhã Hân nên cũng được Nhiễm Nam tặng cho Tốc Phong Dực để bay.
Khi Nhiễm Nam truyền âm chỉ dẫn cho Nhã Hân thì cũng đồng thời hướng dẫn Tiểu Ly phối hợp với cô bé.
Tốc Phong Dực của Tiểu Ly tạm thời đưa cho Nhã Hân sử dụng làm lớp thứ hai phòng vệ.
220,9 phòng ngự lực đấu với vụ nổ lần nữa.
Cặp cánh này cũng biến thành đôi cánh bé xíu rơi trên mặt đất.
Sát thương vụ nổ đã giảm đi rất nhiều khi chạm lên người Nhã Hân, đụng vào lớp phòng hộ thứ ba.
Nhã Hân ngoài có Tốc Phong Dực còn có Phong Y thần trang biến hóa thành trang phục trên người.
Mang tiếng là thần trang dĩ nhiên là có thể tạo thành lớp phòng hộ khi được truyền năng lượng vào.
441,8 điểm X-Gen phòng ngự dựa vào Phong Y tăng lên gấp đôi rồi vì thiếu cảm ngộ mà giảm xuống.
Lớp thứ ba này đạt tới 294,5 điểm lực phòng vệ.
Vụ nổ đôi của Kim Cầu sau hai lớp triệt tiêu, khi gặp lớp thứ ba này thì vừa đúng biến Phong Y về nguyên dạng là một mảnh vãi màu xanh da trời có từng luồng gió bao quanh khiến nó vẫy nhẹ bồng bềnh rồi rơi xuống đất.
Nhã Hân nháy mắt trần truồng như nhộng.
Thực tế thì vụ nổ đôi đối với Nhã Hân là rất mạnh.
Lớp thứ ba vốn cũng không kham nổi, đáng lý vẫn còn lực tác động đập lên người Nhã Hân đủ khiến cô bé chấn thương nội tạng mà gục xuống.
Nhưng Phong Y ngoài tác dụng phòng hộ, luồng gió nhỏ quanh thân mà nó tạo ra còn có tác dụng làm lệch hướng của ngoại lực đánh vào người.
Nhờ đó cuối cùng cô bé và Tiểu Ly chỉ bị thổi bay lùi lại.
Đập mình vào một thân cây rồi thôi.
Cả người chỉ hơi chấn động muốn ói chứ không có gì nghiêm trọng.
Tiểu Ly phòng ngự còn yếu hơn cả Nhã Hân, nếu trực tiếp dính vụ nổ, dù qua ba lớp cũng chết chắc.
Nhưng vụ nổ là nổ bên phía vai Nhã Hân, có thể nói là Nhã Hân đứng mũi chịu sào thay cho Tiểu Ly phía bên kia, giống như Tiểu Ly núp sau lưng Nhã Hân mà vụ nổ thì trước mặt vậy.
Thành ra Tiểu Ly cũng chỉ khó chịu đôi chút mà thôi.
Trong quá trình nổ.
Tiểu Ly luôn chắm chú.
Nhiễm Nam đã chỉ dẫn, nhiệm vụ của cô bé là hạ địch.
Nhã Hân dùng vụ nổ làm Hắc Anh bị đánh lui, trong nháy mắt đó vì đối phó vụ nổ bất ngờ sẽ xảy ra sơ hở, thiếu tập trung với xung quanh.
Tiểu Ly ngay lúc này phải dùng Sát Đoản Thủ của mình tấn công kẻ địch.
Đây cũng là lý do vì sao gã Hắc Anh ban đầu chỉ nổ lui một mét nhưng ngay sau đó lại bị đẩy lui thêm 9 mét nữa, tông gãy hai thân cây rừng, trợn mắt nhìn xuống bụng.
Vì hắn đã bị thương nghiêm trọng, máu từ trong bụng tuôn như mưa.
Vết thương dính đầy hiệu ứng cháy khét, ăn mòn, xuyên thấu, giật điện, tịnh hóa, đủ loại.
Chính là tổng hợp các hiệu ứng của Sát Đoản Thủ khi đâm vào bụng của hắn.
Thứ nhất là vụ nổ bất ngờ.
Thứ hai đã nổ thì có ánh sáng chói phát ra, mắt hắn hơi bị hoa lên một chút.
Ngay thời cơ này, Sát Đoản Thủ dưới gợi ý của Nhiễm Nam, sự điều khiển của Tiểu Ly đã quay đầu trở lại, đâm cho Hắc Anh một cú chí mạng.
Từ lúc đầu khi Sát Đoản Thủ lướt qua người hắn, Nhiễm Nam đứng từ xa quan sát đã thấy được sự sợ hãi lóe lên trong mắt kẻ này ở tích tắc đó.
Điều này chứng tỏ tên này cảm thấy sợ bị Sát Đoản Thủ đánh trúng.
Vậy thì Sát Đoản Thủ chắc chắn có thể tổn thương tên này.
Mà không dùng Sát Đoản Thủ thì Nhã Hân và Tiểu Ly cũng chẳng còn thủ đoạn nào khác đủ để đả thương địch nhân nên không dùng cũng phải dùng, dùng cũng phải dùng.
Bị vụ nổ làm phân tâm, Hắc Anh lo phòng vệ đôi mắt và khuôn mặt.
Đó là phản xạ có điều kiện của bất kỳ ai trong trường hợp này.
Phần bụng lộ ra, theo lời Nhiễm Nam từ trước, Tiểu Ly liền khiến Sát Đoản Thủ bay vút tới, đâm một phát đẩy Hắc Anh lùi thêm 9 mét, dưới đủ loại hiệu ứng từ từ khiến cơ thịt vùng bị đâm yếu hóa, cuối cùng khi Hắc Anh dừng lại được thân mình thì móng vuốt mờ ảo của cặp Sát Đoản Thủ cũng vừa lúc thành công đâm vào trong nội tạng.
Phịch.
Hắc Anh khụy hai đầu gối xuống đất.
Hai tay ôm lấy Sát Đoản Thủ rút ra rồi co giật tại chỗ.
Mắt trợn lên.
Hơi thở yếu dần rồi đứt đoạn.
Đã chết.
Nhiễm Nam đứng trên một ngọn cây, đôi mắt như cứu vọ nhìn chằm chằm Hắc Anh rồi cười lạnh.
‘Thủ đoạn lắm đấy’ cậu ta thầm nhủ một câu như thế.
Nhã Hân mặt đỏ như gất vội nhặt Phong Y lên, biến nó lại thành trang phục trên người.
Đôi mắt tròn của cô bé e thẹn liếc liếc Hắc Vận.
Thấy tên này khuôn mặt như thường mới thở phào một tiếng.
Không hiểu nghĩ gì mặt đã bớt đỏ lại tiếp tục đỏ lên.
Tiểu Ly nhặt lại vẫy tay thu hồi Tốc Phong Dực của mình và Sát Đoản Thủ lại.
Vừa mới suýt chết khiến cô bé vẫn còn tim đập rộn ràng, đứng yên suy ngẫm về tình huống chiến đấu vừa rồi.
Trong tâm thần của hai đứa trẻ, giọng Nhiễm Nam vang lên “Thế nào Nhã Hân.
Anh nói làm anh hùng không dễ, làm siêu anh hùng càng khó, lúc nào cũng có nguy cơ mất mạng.
Em còn muốn làm nữa không?”
Nhã Hân bậm bậm môi.
Cô bé liếc nhìn Tiểu Ly đang bình tĩnh đứng bên cạnh, lại nhìn Hắc Vận vẫn biểu hiện mọi thứ như thường.
Tính khí ương bướng học được từ Nguyệt Dạ bắt đầu trỗi dậy.
Trong cả nhóm thì cô bé chơi thân với Ni và Meow Meow nhất nhưng mấy dì khác cô bé cũng rất thích chơi chung.
Thói hư tật xấu của mấy dì cô bé học được không xót thứ gì.
Đến cả nhìn trộm Nhiễm Nam với Meow Meow và Quách Tiểu Thư làm tình với nhau cũng đã nhìn trộm thì còn thứ gì mà cô bé thiếu nữa?
Sự lỳ lượm liền mạnh nha.
Nhã Hân co co hai bàn tay có chút phân vân rồi nhanh chóng chống nạnh, hất mặt lên trời nói “Sợ gì chứ.
Em muốn giống anh với mấy mẹ, mấy dì.
Trở thành siêu anh hùng ai ai cũng yêu thích.
Anh Nhiễm Nam, còn hang ổ bọn xấu nào nữa không mau chỉ đường cho em”
“...” Nhiễm Nam vỗ trán khổ sở.
Thế này thì… Mình cũng không rãnh đi theo cô bé hoài a.
Chắc là phải làm phiền anh em trong Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu nhiều rồi.
Cậu ta bất đắc dĩ truyền âm “Trước tiên em cứ giải quyết hết đám người xấu trước mặt đi đã.
Phải cẩn thận cái tên…”
Nhã Hân nghe lời Nhiễm Nam truyền âm, ánh mắt vội liếc về phía xa cách mình hơn 10 mét.
Đôi mắt từ từ cong lên vui vẻ và đắc ý.
“Thì ra là vậy…”
Nhã Hân thủ thỉ bên tai Tiểu Ly vài tiếng rồi bước vào trong hang.
Mấy tên đàn em của Hắc Anh chỉ là người thường nên cô bé dễ dang đánh gục, cho mỗi tên năm sáu chục cái còng tay điện trường vào người biến chúng thành mấy cái giá phơi còng tay.
“Mấy bạn đừng sợ.
Bọn mình là nhóm siêu anh hùng Oách Xà Lách.
Tới đây là để cứu các bạn.”
Ngoài hang.
Hắc Vận mang Tiểu Ly bay lơ lửng khỏi mặt đất.
Bay tới phía trên cái xác của Hắc Anh không một tiếng động, từ trên cao châm biếm nhìn cái thi thể này.
Nhìn rất lâu, một phút, hai phút, năm phút, mười phút,...! Cứ như vậy mà nhìn cái xác trong vũng máu của tên dị phạm này.
Nhìn, nhìn mãi cho đến khi… cả khu rừng im lắng xuống không còn tiếng động khác thường nào nữa.
Không có tiếng Nhã Hân và Tiểu Ly, không có tiếng của các cô bé cậu bé bị bắt cóc, không có tiếng của đám đàn em, không cảm nhận được luồng sáng đó của Nhã Hân nữa.
Mọi thứ dường như đã biến mất.
Nếu như nhắm mắt lại thì có thể nghĩ mọi người ở khoảnh rừng này đã di chuyển đi hết không còn lại người sống.
Hắc Anh chết đi, ban đầu mắt hắn trợn lên nhưng nếu vậy sẽ không ổn nên theo sinh mệnh trôi đi, mắt hắn cũng nhắm dần lại.
Lâu lâu lâu sau, cái xác Hắc Anh bổng nhiên cử động nhẹ.
Rồi nó từ từ ngồi dậy.
Máu ở bụng đã ngừng chảy từ lâu.
Cái xác thở dài, mở mắt ra.
Thì ra chỉ là hắn giả chết, đợi mọi người bỏ đi hắn sẽ bò dậy trốn đi.
Mắt hắn vừa mở.
Có gì đó nhoáng lên.
Mặt hắn nháy mắt liền xám nhợt khó coi.
Trong lòng thì chửi đổng lên.
“Ụ Á BỌN MÀY”
….