Sổ Ước Luân Hồi

Chương 235: Tọa Độ Trái Đất Lục Hồng Huấn Phân Tích Happy Birthday To Dạ 2






Trong một sảnh lớn cực rộng có rất nhiều sinh vật hình người hơi lùn và có đầy xúc tu vung múa đi qua đi lại.
Ở giữa sảnh có một quả cầu kỳ lạ, to lớn khủng khiếp đang phát sáng.
Đối với quả cầu này mà nói, những sinh vật đang ở quanh nó giống như là mấy con ruồi so với con voi vậy.
Trong quả cầu thình lình lại là hình ảnh ba chiều của cả một thiên hà, bao gồm mọi vị trí các hành tinh.
Đó chính là hình ảnh thu nhỏ của Dục Giới.
Quả cầu này là một loại thiết bị chuyên dùng trong quân sự của loài Tentacle.
Cũng không phải quá phổ biến nhưng cũng không phải là thứ cần bảo mật gì.
Nhà vua của Dục Nhục Giới, một giới phụ thuộc Dục Giới, đã tốn nhiều công sức và tiền của để mua về giao cho một con chó.
Ở thế giới này, con chó đó thuộc loài Hạ Cẩu, một giống loài hạ hạ đẳng.
Trong quả cầu ngoài hình ảnh các hành tinh, các hố đen, các tinh vân, hoặc bãi thiên thạch, kỳ quan các loại thì còn có vô số các điểm sáng nhấp nháy phân bố khắp nơi.
Các điểm sáng này tập trung ở phần rìa thiên hà là chủ yếu, gần như 80 phần trăm là tập trung tại vị trí của hai hệ mặt trời thuộc về Dục Nhục Giới.
Phần điểm sáng nhấp nháy còn lại thì rải rác lưa thưa khắp thiên hà.
Số lượng điểm sáng như vậy lên tới hơn mấy trăm tỷ điểm.
Mỗi điểm sáng đại biểu cho một thiết bị ma pháp mà quản đốc A Cẩu đã phát ra ngoài cho con dân vương quốc Dục Nhục.
Quanh quả cầu lúc này có hàng trăm ngàm sinh vật thuộc loài Choitramnhay đang dán bàn tay năm ngón vào quả cầu để cảm nhận gì đó, xúc tu trên người chúng cũng vung vẩy sau lưng.
Đây là công việc “full” thời gian của chúng trong mấy năm nay.
Nhàm chán nhưng lương lậu cũng khá.
Một kẻ trong số chúng giật mình một cái, rút tay rời khỏi quả cầu.
Tên này vẻ mặt mừng như điên, trong lòng hò hét ‘Con mẹ A Cẩu đại nhân tại thượng, lần này ta nhất định được thưởng lớn rồi’
Tên đó đứng bật dậy lùi ra khỏi quả cầu.
Trong lòng vẫn không thôi kích động, dựa theo văn hóa và tập tục loài của mình mà thành kính với đại nhân quản đốc ‘Con mẹ A Cẩu đại nhân, ngài ấy chờ ngày này đã lâu, biết tin vui này chắc cũng sẽ rất kích động đây.
Con mẹ A Cẩu đại nhân tại thượng a’
“Phô Thượng, đến đây” Một tiếng nói bằng ngôn ngữ loài Choitramnhay uy nghiêm vang lên từ phía xa, trên một bình đài cao cao, nơi có một cái giường lớn.
Có rất nhiều tiếng kêu khoái cảm từ trên đó phát ra rền rĩ như nhạc thính phòng.
Kẻ tên là Phô Thượng vội bình tĩnh vui mừng trong lòng lại, ngẩng cao đầu trong sự ngạc nhiên lẫn đố kỵ của mấy kẻ khác xung quanh, bước thẳng qua mấy trăm bậc cầu thang, đi lên bình đài kia.
“Lui ra” A Cẩu nằm ngay giữa giường trên bình đài, hàng trăm cái xúc tu nhanh chống thu ngắn lại, quấn quanh thân chó của hắn.
Mấy trăm nữ giới loài Choitramnhay đang sung sướng bị vòi thịt mưa móc liền hờn dỗi ừ hử trong miệng khi vòi thịt bị thu về hết.
Sau đó dưới ánh mắt uy nghi của A Cẩu đành ấm ức lui khỏi bình đài.
Phô Thượng quỳ một chân trước giường, hai tay chấp lại cung kính nói “Con mẹ A Cẩu đại nhân tại thượng.
Thuộc hạ vừa phát hiện lại có kẻ biến mất khỏi theo dõi định vị của Thiên Hà Cầu.
Ngoài ra còn nhận được tín hiệu truyền về nữa.
Đó là một tọa độ.
Thiết nghĩ chắc chắn là Địa Cầu mà chúng ta luôn tìm kiếm bấy lâu.”
“Tốt, tốt, tốt.
À ú” A Cẩu ngoác cái miệng chó của nó lên cười gâu gâu, bên trong không hề có đường thực quản.
“Nhanh, mở rộng phạm vi cảm ứng xem có thể biết được tọa độ này ở đâu không?” Nó nói.
“Cái này…” Phô Thượng gãi gãi đầu.
“Thế nào?” A Cẩu bất giác cảm thấy không hài lòng, liền hừ lạnh một tiếng.
Vài năm nay làm thượng vị giả đã khiến nó có được một chút khí thế bề trên.
Thái độ vừa đổi liền khiến Phô Thượng sợ hãi trong lòng.
Lúc này liền vội nói.
“Bẩm A Cẩu đại nhân.
Thuộc hạ đã mở rộng tìm kiếm thử rồi nhưng không phát hiện được tọa độ gửi về là ở đâu cả.
Có lẽ nó nằm ngoài phạm vi Thiên Hà Cầu có thể cảm ứng rồi ạ.
Thiên Hà Cầu có thể khuếch tán cảm ứng tối đa phạm vi 10 cái thiên hà, nhưng vẫn không thấy vị trí tín hiệu truyền về.
E rằng Trái Đất này ở rất xa chúng ta”
“...”
Suy nghĩ hồi lâu.
A Cẩu liền âm trầm bay tới quả cầu Thiên Hà Cầu to giữa sảnh.
Đích thân nó chạm chân vào quả cầu.
Lợi dựng liên kết giữa quả cầu với thiết bị ma pháp định vị của kẻ đã truyền tín hiệu tọa độ trái đất, A Cẩu truyền ra một mệnh lệnh.
Trong lòng lại âm thầm cầu nguyện ‘Hy vọng có thể thành công.
Nhà ngươi đừng có chết giữa chừng giống tên trước đó nha.
Trái đất, Mai.
Anh rất nhớ em’
---[1]---
Thời Không Giới.
Khu vực trung tâm.
Hành tinh ban đầu.
Đình hóng mát.
Nhiễm Nam ngồi đối diện với Lục Hồng Huấn.
Lục Hồng Huấn mở miệng nói trước.
“Cậu đã nghĩ ra sự đáng sợ của kẻ tên là Pain này chưa?”
“Hắn có thể tiết lộ thân phận, vị trí của tôi và những người thân xung quanh.
Trong khi Tà là cái đích của đám người ở đỉnh cao thế giới này đang dè chừng, cũng không ít kẻ không sợ chết, cực đoan muốn bắt được tôi.” Nhiễm Nam khổ sở lên tiếng.

Trong lòng thầm hận.
Từ đâu lại chui ra một kẻ dị nhân hoặc là tu tiên giả khó liệu như thế này chứ.
Khả năng hắn là dị nhân là cao nhất.
Có như vậy hắn mới ở trong học viện X-Gen rồi mời mình đến học ở học viện theo kiểu ép ngầm thế này.
Dị năng của hắn không biết là thuộc loại gì? Mục đích của hắn đối với mình là gì đây?
“Từ hành vi của kẻ này có thể phân tích ra bốn điều về hắn” Lục Hồng Huấn nói tiếp “Thứ nhất, Pain là kẻ tự ngạo, tự tin, rất tin tưởng vào năng lực của mình cùng thực lực trong tay hắn.
Thực lực này có thể là bản thân hắn mà cũng có thể là người dưới trướng hắn.
Pain một khi đã biết cậu là Tà, vậy rất có khả năng biết được trong tay cậu có rất nhiều bom hủy diệt, trong tay có một lực lượng nhỏ nghe lời cậu có thể sẽ đánh bom hủy diệt khi cậu yêu cầu.
Dĩ nhiên thì các anh em vệ sĩ Đầu Gấu chưa chắc nghe lời cậu đánh bom thật nhưng ít nhất là hắn sẽ nghĩ như thế.
Biết cậu có con bài mạnh như vậy nhưng vẫn xuất hiện, ngoài mặt thì ra ý giúp cậu tìm Chân Tâm và Ni nhưng bên trong lại ngầm uy hiếp.
Điều này cho thấy hắn không sợ Tà, cũng rất tự tin, ngạo mạn, yên tâm với thực lực của bản thân.”
“Thứ hai, tên này không có thành ý, chắc chắn có âm mưu khác.
Nếu hắn có thành ý thì gặp mặt nhau là được, cần gì muốn cậu phải học tập ở X-Gen đạt thành tích tốt thì mới chịu hiện thân chứ? Cái âm mưu này có hai hướng xảy ra.
Một là hắn cần tiếp xúc cậu ở khoảng cách gần hơn một cách không gây nghi ngờ cho cậu để ra tay làm gì đó.
Nếu là hướng này thì chứng tỏ dị năng hay năng lực của hắn hoặc người dưới trướng hắn không quá khủng khiếp như chúng ta đã tưởng.
Thứ thủ đoạn này có yêu cầu rất cao về khoảng cách.
Càng xa càng khó thành công hoặc muốn thành công phải trả giá lớn.”
“Hướng thứ hai có thể của âm mưu này thì… Theo tôi là tỷ lệ rất thấp.
Đó chính là hắn là một kẻ yêu tài, có dã tâm với thế giới nên muốn thu phục cậu, thử thách cậu, ban ân cho cậu, cuối cùng là sở hữu cậu như một hãn tướng, một lá bài mạnh mẽ nhằm giúp hắn chinh phục thế giới, đứng trên mọi người.
Cho nên hắn mới đột ngột gửi thư ngay phòng khách sạn của cậu khiến cậu biết hắn thần thông quảng đại.
Lại gửi thêm chứng nhận nhập học có hình chụp lén của cậu để biểu đạt rằng hắn lúc nào cũng có thể quan sát được cậu, khiến cậu kính sợ hắn.
Lại nói bóng gió là có thể giúp cậu tìm Chân Tâm để cậu nảy sinh hứng thú và muốn nhận ơn.
Khi cậu nhập học sẽ từ từ sẽ tẩy não cậu, thu phục cậu.
Nhưng mà tôi vẫn tin khả năng này hầu như không thể.
Nếu muốn thu phục cậu thì với khả năng đó hắn có thể bắt Chân Tâm và cứu Ni đem tới trước mặt cậu hoặc ít nhất cũng cung cấp thông tin vị trí cho cậu thì không phải khiến cậu biết ơn hơn rồi hay sao, như vậy sẽ dễ tiếp cận và có cơ hội mời cậu về dưới trướng hơn nhiều”
“Thứ ba, địa vị của kẻ tên là Pain này trong X-Gen chắc chắn không thấp.
Có thể là một thầy giáo lâu năm nào đó, hoặc cũng có thể là kẻ đứng đầu X-Gen.
Suất vào học trong học viện là rất khó đạt được.
Đây là suất học cao cấp.
Những dị nhân khác nếu muốn học trong học viện phải vượt qua một thời kỳ ngoại trú, đạt yêu cầu mới chính thức được vào trong trường học tập.
Suất của cậu là vào thẳng nội trú, còn là suất học bổng đặt biệt nữa.
Không phải thầy giáo lâu năm hay hiệu trưởng thì khó mà an bài cái suất này được”
“Thứ tư, suy đoán về năng lực của Pain hoặc người dưới trướng hắn.
Loại năng lực này có thể 90 phần trăm là xuất phát từ dị nhân, rất khó mà là tiên nhân hay máy móc gì đó được.
Theo như ý thứ hai và hướng thứ nhất thì nó có thể thi triển từ rất rất xa.
Nên biết bây giờ cậu là hồn tu có cấp độ trên 150, sức cảm ứng rất mạnh.
Nếu do linh hồn lực của người tu tiên thì cậu chắc chắn cảm giác thấy được.
Chỉ có năng lực dị nhân mới có khả năng làm cho cậu không hay biết mình bị quan sát thôi.
Nếu thi triển từ rất xa như vậy, 70 phần trăm là hệ tinh thần lực.
Do tinh thần lực và hồn lực là hai hệ thống khác nhau.
Sóng dao động của tinh thần lực có thể thành điểm mù do cậu vô tình không để ý, hơn nữa cậu cũng không thể 24 giờ điều ra sức cảm ứng xung quanh được nên trước đó không cảm thấy bị nhìn lén.
Sau này thường xuyên để ý, nói không chừng cậu sẽ phát hiện được tinh thần lực của đối phương”
“Tính cách, địa vị, năng lực, âm mưu của tên này tạm thời tôi chỉ có thể phân tích ra nhiêu đó.
Về sau tiếp xúc nhiều hơn với hắn thì mới có cơ sỡ làm rõ thêm được.” Lục Hồng Huấn chốt hạ.
Nếu Pain mà biết có người phân tích gần như đầy đủ về hắn, chỉ thiếu chút chi tiết về mục đích khi tiếp cận Nhiễm Nam.
Thì Pain chắc chắn sẽ muốn thu phục cho bằng được Huấn về làm phân tích viên trợ giúp thực hiện kế hoạch “nắm thế giới trong lòng bàn tay”.
“Haizz.
Thế giới này thật khó sống bình lặng mà.
Hết lũ dị nhân gây thù, tới tên Chân Tâm giành người yêu, giờ lại thêm một kẻ giấu mặt mạnh mẽ có ý đồ với mình.
Chẳng có lúc nào được yên ổn a” Nhiễm Nam than thở.
“Cậu muốn yên ổn sao? Cậu hay đọc tiểu thuyết mạng đúng không? Vậy cậu phải biết muốn có tự do tuyệt đối thì phải như thế nào không? Đó là trở thành kẻ mạnh nhất trong vũ trụ, có thể vung tay là phá tan tất cả âm mưu quỷ kế khiến không kẻ nào dám dòm ngó tới mình và người thân, bạn bè.
Vì vậy cậu phải chiến đấu nhiều lên, đó là con đường tắt để mạnh mẽ hơn của mệnh tu.
Phải giống như Tà Nam vậy.
Khiến người khác sợ hãi với sự điên cuồng của hắn.” Lục Hồng Huấn trầm trầm nói.
“Phải đến học ở X-Gen một chuyến để xem Pain định chơi trò gì.
Nhưng mà theo anh thì lúc nào thì đi được?” Nhiễm Nam ánh mắt lóe lên sự không phục, Pain là cái đếch gì? Lão tử có Thời Không Giới, trốn lúc nào cũng được, sợ cái chim chứ sợ.
“Dựa dẫm vào cổng Thời Không Giới hả? Đừng có tự tin quá.
Đối phương đã ra sức điều tra cậu như vậy thì chắc hẳn cũng biết sự lợi hại của cổng không gian đó.
Chắc là sẽ có cách hạn chế cậu sử dụng nó.
Cho nên để an toàn cho cậu khi đến đó thì tốt nhất là tìm học vài chiêu tăng khả năng phòng thủ của mình đi.
Cái kỹ thuật cậu luyện tập gần đây, tôi gợi ý cho cậu, ngoài việc dùng để tấn công thì cũng có thể dùng cho phòng thủ đấy.
Khi ăn đòn, cậu có thể dùng rung động tần suất cao để giảm bớt lực va chạm bằng cách vừa rung động vừa lùi vị trí trúng đòn lại.
Còn cái kỹ thuật uốn dẽo mà cậu nghĩ ra nữa, tôi không tin cậu có thể luyện thành nó 100 phần trăm nhưng chỉ hai ba chục phần trăm thôi cũng sẽ khiến cậu tăng mạnh khả năng phòng vệ.” Lục Hồng Huấn vừa nhìn là biết ngay kẻ trước mắt này ỷ y đều gì nên liền dội nước lạnh cho hắn tỉnh ra.
Nghĩ tới Nhiễm Nam là mũi nhọn để mình đưa đất nước đi lên trong tương lai, giúp mình thành tuyên cổ danh nhân nên chịu khó gợi ý cho cậu ta đôi điều.
“Uốn dẽo cái gì mà uốn dẽo.
Là ảo ma, kỹ thuật CƠ THỂ ẢO MA.
Hừ” Nhiễm Nam nhấn giọng, bất bình.
Cái tên người ta đặt cho hay như vậy, vào miệng của tên quân sư khó trị này cùng tên Tà Nam bị điên kia điều bị biến tướng, phèn hết chịu nổi mà.
“Việc đến X-Gen học tập cũng không gấp gáp nhất thời.
Pain không đưa ra thời gian cụ thể chính là để cậu tự chọn thời điểm phù hợp cho mình.
Không thể kéo dài quá lâu, năm này qua tháng nọ là được.
Trước mắt cứ đánh ra danh tiếng của đội siêu anh hùng đã.
Giả sử như có thể dụ Chân Tâm ra rồi bắt lấy thì cậu cũng chả cần đi X-Gen làm gì nữa, đúng không? Ngoài ra để chiêu bài học viện Tu Tiên sau này được nhiều người quan tâm, khi hành hiệp các cô cậu nên khiến cho người dân thường biết mình là người tu luyện, người thường nếu cố gắng cũng có thể tu được chứ đừng để họ hiểu lầm các cậu là dị nhân.”
“Được rồi.
Thật là mệt mỏi, tôi chỉ muốn ôm Ni và các nàng suốt ngày, mặc kệ đời thôi cũng thật là khó khăn trắc trở a.” Nhiễm Nam đành gật đầu với Lục Hồng Huấn, lấy Thời Không Giới Lệnh ra kích hoạt, chuẩn bị đi ra ngoài.
“Phải rồi.
Chuyện chúng ta bàn bạc hôm nay tốt nhất là cậu đừng có kể với ai.
Thậm chí là đừng có nghĩ tới trong đầu.
Tốt hơn nữa là để Tà Nam ra thay thế cậu đi.
Tôi không tin tưởng khả năng nghe lời của cậu.
Như lần trước ở đảo hoang Nhật Bản, nếu cậu nghe lời tôi không cho Ni xuất hiện lúc đó thì đâu có chuyện thảm khốc phía sau chứ.
Năng lực của Pain chưa biết chính xác là gì.
Phòng ngừa hắn đọc được sóng não, phiên dịch thành ý nghĩa vẫn hơn.
À, còn một chuyện nữa.
Trong khoảng thời gian sau này cậu đến X-Gen học tập.
Tốt nhất đừng có rủ ai theo.
Mà có rủ thì cũng tránh Niệm ra.
Tôi có nhiệm vụ riêng vô cùng quan trọng cho nàng ta và Bất Nhân Hình.
Cậu cũng không cần hỏi tới làm gì tránh lại phá hỏng kế hoạch của tôi.
Kế hoạch này cũng là vì tốt cho cậu thôi” Lục Hồng Huấn nhắc nhở lần cuối rồi cũng rời khỏi Thời Không Giới.
“Hừ” Nhiễm Nam không cho là đúng.
Nghe lời anh răm rắp? Tôi là con anh chắc.
Hơn nữa lần đó là anh dấu diếm tôi chuyện Chân Tâm với Ni nên mới ra cớ sự.
Nếu anh chịu nói rõ suy nghĩ của anh thì ai lại biết không ổn còn để cho nó xảy ra chứ? Theo tôi, người phải thay đổi là anh mới đúng.
Đồ quân sư khó ưa.
Giờ lại còn trưng dụng Niệm cho cái kế hoạch gì đó.
Không thể nói rõ cho tôi biết được à? Dấu dấu diếm diếm, không có cái mục đích gì tốt.
Hừ, hừ, hừ…
“Thật bực mình.
Thôi, ra chuẩn bị sinh nhật cho Dạ, xả stress.
Ha ha”
---[2]---
“Sao rồi anh?” Nguyệt Dạ đã dạo quanh một vòng khu tổng bộ, khi trở lại văn phòng thì thấy Nhiễm Nam vừa nói chuyện với Lục Hồng Huấn xong.
Cậu ta còn vỗ bàn, mang bộ mặt khó chịu đi ra.
“Cái đám cao tầng chính phủ mấy nước khác đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ a” Nhiễm Nam càu nhàu.
Đa phần nhiệm vụ bọn họ gửi tới toàn là đám tội phạm “nghi ngờ” là dị nhân, chỉ nghi ngờ mà thôi.
Bọn họ xem biệt đội siêu nhân Miu Miu là cái gì chứ? Công cụ tìm hiểu thông tin tội phạm sao? Chưa kể, mấy cái nhiệm vụ này toàn ở vùng xa xôi hẻo lánh.
Dù cho có làm xinh đẹp tới cỡ nào thì cũng ít có khán giả để xem, khó truyền bá danh tiếng của đội nhanh được.
“Vậy tụi mình…” Nguyệt Dạ mơ hồ có chút lo lắng.
Cô sợ Nhiễm Nam nóng lên bị kích thích Tà Nam khiến tên điên đó xuất hiện, sẽ làm tổn thương các nàng lần nữa a.
“Lục Hồng Huấn từ chối hết rồi.
Anh ta nói dù sao tổng bộ cũng còn đang xây dựng, tầm hơn tháng nữa mới hoàn thành.
Làm nhiệm vụ cũng không vội vã gì.
Đợi tổng bộ xây xong, anh ta sẽ tìm một nhiệm vụ gây rúng động thế giới cho chúng ta làm xem như là khánh thành biệt đội siêu anh hùng.
Nhưng mà anh cảm thấy chúng ta vùi đầu tập luyện hoài cũng không tốt, cần có thực chiến một chút.
Nên đội chúng ta vẫn sẽ ra quân, mục tiêu để mai anh tìm kiếm sau vậy.” Nhiễm Nam vừa nghiêng đầu vừa nói, cậu ta lấy ra Xuyên Giới Liên tiến hành liên hệ với Niệm, Meow Meow và Quách Thị Hoa.
Thay mặt Dạ mời cả ba dự tiệc sinh nhật.
“Ô.
Sinh nhật Dạ hả? Uhm, cô bé này hơi cứng nhắc, chị sẽ tặng em ấy một cái trứng rung siêu cấp để em ấy mềm mại lại chút.
Hi hi” tiếng trả lời của Meow Meow khiến Nhiễm Nam buồn bực.

Nói chuyện với chị ấy hai ba câu là lại xoay quanh chủ đề tình dục a.
“Ok.
Em sẽ tới” Niệm có hơi phân vân, sau đó cũng nhanh chóng vui vẻ gật đầu.
Lúc này cô nàng đang cùng Demon Monkey bay về phía tổng bộ nhưng lại dừng lại giữa chừng.
Cô vốn định nhờ Demon Monkey tham gia biệt đội của nhóm, vừa để đảm bảo an toàn của nhóm vừa biểu thị sự có ích của mình.
Nhưng đang được Demon Monkey mang theo, bay trên bầu trời thì Lục Hồng Huấn gọi Xuyên Giới Liên tới.
Hắn thuyết phục cô và Demon Monkey tham gia một nhiệm vụ kỳ lạ.
Cô định hỏi tại sao phải dấu diếm việc này với Nhiễm Nam thì tên Huấn hình như đã đoán trước được liền chặn miệng cô bằng một câu “Đừng hỏi gì cả, cũng đừng cho Nhiễm Nam hay bất cứ người nào khác ngoài cô và hắn biết.
Cũng đừng nói rõ nhiệm vụ với Demon Monkey, chỉ cần ông ta luôn đi theo cô là được.
Tốt nhất là liên tục vận dụng khả năng tàng hình của cô 24 trên 24 cho đến khi nhiệm vụ chấm dứt.
Có thể để bộ da người bên ngoài hiện hình cũng được nhưng bản thân cô ở bên trong thì phải tàng hình”
Niệm rất khó hiểu nhưng Lục Hồng Huấn là quân sư của Nhiễm Nam, đã không muốn nói chắc hẳn có lý do bắt buộc vì vậy đành chôn nghi hoặc vào sâu trong lòng.
Cô nói một tiếng với Demon Monkey rồi bắt đầu suy nghĩ xem nên mang theo quà gì trong sinh nhật Nguyệt Dạ.
“Cái tên Huấn quân sư gì đó nói là thật sao? Có đáng tin không? Nội dung nhiệm vụ chỉ đơn giản là đi theo con thôi sao?” Demon Monkey lên tiếng hỏi.
Ông ta cũng rất là thắc mắc điều mà Niệm vừa nói.
Cô nàng đã trịnh trọng nói như thế này “Demon thúc thúc, quân sư của Nhiễm Nam vừa giao một nhiệm vụ cho con và thúc.
Chỉ cần sau này hoàn thành được nhiệm vụ, sẽ chiếm được cảm tình lớn của Nhiễm Nam.
Sau này Bất Nhân Hình nhất định sẽ được cậu ta quan tâm.
Thời gian qua thúc cũng biết Nhiễm Nam là tu tiên giả rồi.
Thậm chí trong tay cậu ấy còn nắm giữ sức mạnh mạnh nhất thế giới là rất nhiều bom nhiệt hạch nữa.
Con cũng kể cho thúc biết rồi đó.
Nếu được cậu ta ủng hộ hết mình, không biết chừng trong tương lai, Bất Nhân Hình chúng ta còn có thể quang minh chính đại sống ở trái đất này luôn chứ không cần chui rút trong Thời Không Giới hoang vắng đó.
Còn về phần nhiệm vụ, việc của thúc chỉ là việc nghe theo lời con và luôn ẩn giấu đi theo con là được.
Việc khác thúc không cần biết, biết chỉ có hại cho nhiệm vụ”
Quách Thị Hoa đang ở một cửa hàng bánh ngọt.
Lúc cô nàng đang vơ vét hết tủ bánh người ta bày bán thì nhận được lời mời của Nhiễm Nam liền hưng phấn la hét, nhất định sẽ tặng một món quà cực kỳ thiết thực với cuộc sống cho em Dạ.
Nhiễm Nam hóa thần khí thành cái giường đôi.
Cùng dạ nằm lăn qua lộn lại trên đó, bay vèo vèo về Tây Ninh, trực chỉ nhà của Nguyệt Dạ.
Gió thổi y phục hai người lồng lộn, mát mẻ không gì sánh bằng, dù cho nắng đang gắt cũng không đổ một giọt mồ hôi nào.
“Thần khí của anh lạ ghê, biến thành thứ gì cũng được.
Muốn cứng là cứng, muốn mềm là mềm nha.
Nằm sướng quá” Nguyệt Dạ yêu thích chà hai bàn tay lên thần khí, tuy không nắm lên được nhưng cảm giác bồng bồng mềm mại như bánh pudding, rất là thích.
“Thì vậy mới gọi là thần khí chứ.
Em không biết đâu, nó còn thức tỉnh sinh ra linh hồn nữa đó.
Là một con ong rất đáng yêu.”
“Vậy ha.
Thích thật.
Không biết khi nào thì bộ bài của em cũng thức tỉnh giống thần khí của anh?”
….
Hai người nhanh chóng tới đích, hạ xuống một khu rừng cao su rồi cùng nhau đi bộ đến nhà Nguyệt Dạ.
Tâm tình Nhiễm Nam có chút hồi hộp khi tới cổng nhà.
Hai phụ huynh trong nhà còn chưa biết con gái họ khi xưa là bị cậu chàng đột nhập, thôi miên rồi hãm hiếp a.
Bây giờ xuất hiện dưới trạng thái là nữ nhân nữa…
“Ha ha.
Anh mà cũng biết sợ hả? Anh nói thật đi, hồi đó ngoài em ra, anh còn làm bậy với ai nữa không?” Nguyệt Dạ xéo mắt, truyền âm với Nhiễm Nam.
“Không, không có ai nữa đâu” Nhiễm Nam chột dạ, vội vàng thanh minh, tay còn đặt lên ngực mình, nói láo không chớp mắt, mồ hôi đầy vành tai, lời thề son sắt “Lúc đó chỉ có em thôi”
“Ài… Vậy xem như là em… May mắn đi hả? Nhờ đó quen được anh.
Hi hi, còn được tu tiên nữa.
Trí lực của em tăng mạnh nhờ hồn tu, mấy cái thi thố trí tuệ em điều giải nhất hết.
Anh không biết đâu, cha mẹ em tự hào về thành tích của em sau khi em tu hồn lắm đó.
Nếu mà họ biết em quen bạn trai thần kỳ như vậy chắc sẽ vui lắm.
Haizz.
Anh mau tìm cách trở lại cơ thể nam nhân đi.
Để em còn dắt về ra mắt hai ông bà nữa.”
“Ừ…” Nhiễm Nam yếu ớt trả lời, nghe tới đây liền nghĩ tới Mẫu Hoàng.
Lại nhớ tới Hồ Nha, cô gái cực kỳ giống Hồng Nhan.
Lời tự hứa bên mộ rằng sẽ bảo vệ cô suốt đời còn vang vẳng bên tai mà nay Hồ Nha đã mất, lời thề như nhát dao cắt vào tim khi nhớ đến.
Nhớ đến Nha, cậu chàng lại nghĩ đến Hồng Nhan còn nằm trong mộ ở Thời Không Giới.
Không biết có biện phát nào hồi sinh cho mẹ con họ hay không nữa.
Chuyện này đành chờ tới khi cái tên khổng lồ trong Sổ Ước thức tỉnh lần nữa lại hỏi xem sao.
“Cha, mẹ.
Dạo này có cái dịch Cuồng Dục gì đó bên nước ngoài.
Trường có rất nhiều bạn sợ dịch tới chạy không kịp nên nghĩ học.
Con cũng không thích học nữa.
Bữa nay con dẫn bạn về chơi nè” Nguyệt Dạ quay vào trong cổng nhà la toáng lên, sau đó nắm tay Nhiễm Nam kéo đi vào cùng với cô.
Lão cha của Dạ đang nằm phơi nắng buổi trưa, tay cầm sách thánh hiền tụng niệm lầm bầm nghe thấy thế liền giật mình.
Rướng người nhìn ra cổng.
“Cha.
Cha đang đọc sách gì đó?” Nguyệt Dạ thả tay Nhiễm Nam ra, phòng người như gió tới bên cạnh cha nàng, mắt hạnh trợn lên.
“Cha già rồi còn đọc thứ này?”
“Tổ cha bây.
Già thì không được đọc à? Con phải biết trong Doraemon có rất nhiều bài học nhân văn sâu sắc”
“Nhân văn chỗ nào? Thằng Nô với con mèo máy mập toàn rình trộm Xuka tắm không thì có.
Dạy hư con nít”

“Cô thì hay rồi.
Ỷ thi thắng mấy cái cuộc thi, ỷ tháng nào cũng gửi tiền về cả chục triệu thì đâu có xem kiến thức ra gì nữa.
Cả đại học cũng dám bỏ ngang về đây chơi bời.
Hừ…” Lúc này lão cha mới để ý thấy có một cô gái xinh đẹp lung linh đứng sau lưng con gái mình.
Ông thoáng sửng sốt liền vội nhảy khỏi ghế bố, ba chân bốn cẳng chạy vào phòng riêng của mình.
Nháy mắt sau, cái quần cộc ông mặc trước đó đa biến thành quần tây, áo thun ba lỗ cũng biến thành áo sơ mi trắng.
Cả người thoáng cái trở nên đầy đủ khí thế bậc học giả tri thức.
Cái cặp kính lão cũng mang lại ngay ngắn.
“Có bạn đến chơi sao con không báo với trong nhà trước một tiếng? Cái con nhỏ này.
Vào nhà đi, con cũng vào ngồi chơi.
Sắp giờ cơm trưa rồi, ở lại ăn với gia đình bác bữa cơm quê luôn nha.
Dạ, con ra sau nhà chào mẹ con đi.
Cha đi pha trà đãi khách”
“Cha, bạn con xinh đẹp như vậy cha cho uống trà như mấy ông già hả? Khỏi đi.
Bạn con sẽ ở lại chơi với con tới tối.
Tối nay con tổ chức sinh nhật ở nhà”
“À.
Vậy thôi để cha đi mua trà sữa về đãi.
Sẵn mua đồ về trang trí sinh nhật luôn.
Dạ, con đặt bánh kem chưa?”
“A, khỏi đi bác.” Nhiễm Nam vội bước ra.
Xem ra hai cái người đã dạy tư tưởng hư cho Dạ này cũng rất dung túng cho nàng ta nha.
Con gái bỏ học mà cũng chẳng trách tiếng nào.
Không phải nói gia đình nàng ấy là gia giáo lắm sao nhỉ?
“Khỏi sao được.
Mấy khi có bạn của nó ghé chơi đâu.” Lão cha không đồng ý, khuôn mặt già tự dưng không giận mà uy.
“Bánh kem thì khỏi đi.
Bọn con đặt rồi.
Bạn con đã bảo không cần thì đừng có mua trà sữa, mua về ba tự uống cho hết nha” Dạ vịnh vai Nhiễm Nam, khiêu khích nhìn cha mình.
Nhiễm Nam nhìn thấy như vậy thì càng không hiểu nhà Nguyệt Dạ gia giáo chỗ nào.
Chắc là người lớn trong nhà có vấn đề về hiểu nghĩa của cái từ này rồi.
Cứ như vậy.
Mẹ Dạ ra ngoài mua thức ăn tối đãi tiệc.
Lão cha thì mua đồ trang trí.
Nhiễm Nam lại cùng Nguyệt Dạ giúp mẹ nàng ta nấu ăn.
Cậu chàng dốt đặc nhưng Dạ lại rất rành rọt, cô cùng mẹ làm đồ ăn cứ thoăn thoắt.
Nhiễm Nam chỉ có thể ngồi nhìn mà học hỏi.
Cha mẹ cô cũng hỏi xem cô mời bao nhiều người đến.
Nhiễm Nam lại bảo Dạ mời thêm bạn bè của mình nhưng Dạ không chịu.
Cô nói chỉ cần người “trong nhà” là đủ.
Cuối cùng thì tiệc cũng tới.
Người dự chỉ có cha mẹ Dạ, Nhiễm Nam và các nàng Meow Meow, Niệm và Hoa.
Sáu giờ tối.
Đèn đuốc trong nhà sáng bừng.
Một bàn tiệc nhỏ được chuẩn bị.
Nhạc xưa cũng được bật với âm độ lớn.
Meow Meow, Niệm đã có mặt.
Còn Nhiễm Nam thì trốn góc khuất, lấy thần khí chở mình bay đi lấy bánh kem.
Cái bánh đặc biệt này cậu ta khi trước vào ban ngày đã đi đặt.
Chính là lúc định đến thăm hỏi việc luyện tập của nhóm Meow Meow trong Thời Không Giới, lúc đó ku cậu có đi ra ngoài rồi trở vào lại.
Đó là vì Nhiễm Nam nhớ tới sinh nhật Dạ mà ra ngoài đặt làm bánh kem.
Brừm.
Brừm.
Brừm.
Xịt.
Xịttttttt…
Một chiếc xe bốn bánh màu trắng sang trọng và dài sọc từ xa đỗ cái kịch trước cổng nhà.
Căn nhà của cha mẹ Dạ cũng không bề thế khang trang gì, chỉ là nhà bình thường có chút gọi là, không đến nổi giàu có gì.
Cánh cổng càng trông tầm thường hơn, chỉ là cổng song sắt.
Chiếc xe sang trọng đỗ lại ở đó khiến cho hình ảnh đối lập.
Làm ai nhìn tới cũng sửng sốt.
Hình như khách quý, khách đại gia ghé thăm.
Cửa xe mở.
“Đại Gia” bên trong xuất hiện.
Một cái chân thon xinh đẹp bước ra, váy dạ tiệc xẻ tà quý phái màu tím đen, hoa văn hoa ly sáng ngời lấp lánh.
Một mái tóc xõa dài bồng bềnh bóng mượt như gọi Saunsilk phất phơ trong gió.
Đôi gò má trắng trẻo phùng phùng.
Nàng ta bước xuống xe trong ánh mắt trầm trồ của người nhà Nguyệt Dạ và hàng xóm nhiều chuyện xung quanh.
Một vẻ đẹp đáng yêu, vừa nhìn đã muốn nựng.
Cô ta chính là…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.