Sổ Ước Luân Hồi

Chương 190: Nỗi Trăn Trở Của A Cẩu. Steame Sống Dai.




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

--- Lời Tác Thật ---

---[0]---

Lúc trước vì quá lo lắng cho Huỳnh Ni mà quên mất điểm mạnh của linh tu nên mới liều mạng lao tới như kẻ cận chiến khi Steame nắm đầu Ni bóp nát. Bây giờ Chân Tâm đã bình tĩnh lại, tuy vẫn phải đứng gần Steame vì phải che dấu ánh mắt của Ni, nhưng hắn đã tung ra hết bản lĩnh của mình.

Ngự Cầu bảo vệ vòng ngoài bản thân. Bên trong nữa là linh lực màu xám nâu do linh lực phật tông khi trước đã biến đổi vì Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp của Tuân Tử biến thành một lớp da mỏng bao bên ngoài làn da của Chân Tâm. Thật tế nó không chỉ là một màn mỏng như trinh nữ ở ngoài da mà còn chiếm trọn cả bên trong cơ thể. Lớp linh lực này chính là một Pháp của Ác truyền lại, nằm trong bộ công pháp Sinh Linh Khống Thần Công Pháp. Bộ công pháp này là thứ hạch tâm năng lực của Sổ Khống. Pháp này có tên là Hộ Tâm Tiên Thủ Pháp, chuyên dùng để bù đắp điểm yếu của linh tu về mặc phòng ngự cơ thể và tốc độ di chuyển.

Không giống tên chết nhát Epicol, thấy không ổn liền co giò bỏ chạy, Steame là tên máu liều, dù đã bị thương vô cùng thê thảm nhưng vẫn ỷ mình mạnh mẽ, sau khi nghĩ rõ ràng việc có kẻ đánh lén chỉ là tự mình dọa mình thì hắn liền xem thường đối thủ, thậm chí đến dị năng khóa xương khớp hắn cũng không dùng tới, chỉ định dùng chiến đấu vật lý, đá chết kẻ địch. Chân Steame vừa co lên vận lực sút cho Chân Tâm một đá nát thây thì kịch biến phát sinh.

Phá Cầu là một Pháp vận dụng linh lực đã biến đổi của Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp. Sát thương của nó không đến từ việc bùng nổ tạo ra thương tổn vật lý hay ma pháp mà đến từ sự ăn mòn khủng khiếp của nó lên vật chất và khả năng xuyên thấu vật chất, tấn công ăn mòn cả trong lẫn ngoài đối tượng. Nhất là đối với sinh vật sống, Phá Cầu càng thể hiện độ ăn mòn và xuyên thấu cực mạnh.

Chỉ tiếc, Phá Cầu không giống như Hắc Vận, nó không ngăn chặn được sự hô hấp của sinh vật khi chui vào người địch nhân. Steame có thể không ngăn được Phá Cầu xâm nhập vào bên trong da thịt nhưng cơ thể hắn lại cứng chắc mạnh mẽ. Dù Phá Cầu có xuyên đến nội tạng thì cũng không đủ sức làm tổn thương hắn ta. Cho nên muốn giết được tên này, Chân Tâm phải tăng cường uy lực cho nó.

Trước đây Chân Tâm đã tập luyện và thử nghiệm nhiều lần, hắn đã nắm vững cách dùng Phá Cầu để chiến đấu một cách tốt nhất. Đó là Phá Cầu có một thuộc tính cực kỳ bá đạo vô cùng, trừ khi bị một lực lượng cực lớn tác động lên toàn bộ Phá Cầu, vượt qua giới hạn chịu đựng của nó trong chớp mắt thì nó mới bị tiêu hủy. Còn không, nó sẽ liên tục hấp thu năng lượng từ ngoại giới, ví dụ như bắn một quả tên lửa nổ vào nó, nó sẽ hấp thụ hết sức nổ biến thành lực lượng của chính nó, gia tăng chính mình lên mức mạnh mẽ hơn.

Có thể nói, nếu không một đòn hủy được Phá Cầu mà cứ liên tục cung cấp năng lượng cho nó hút như vậy, thậm chí kéo dài mãi thì một lúc nào đó Phá Cầu có thể đủ sức giết cả một kẻ tu luyện cấp 1499 cũng không nói điêu nói ngoa dù cho ban đầu Chân Tâm chỉ là thả ra Phá Cầu của cấp độ 50 đi nữa.

Vì vậy để cung cấp năng lượng cho Phá Cầu mạnh mẽ lên, Chân Tâm quyết định dùng đến khả năng chính của Sổ Khống - triệu hồi sinh vật yếu hơn hoặc nhỉnh hơn chính hắn một chút từ thế giới khác đến.

Ba cái bóng sinh vật kỳ lạ chớp mắt đã hiện ra, thậm chí còn chưa rõ hình thù thì Chân Tâm đã lâm vào nguy hiểm cực độ. Steame tuy ngạc nhiên khi tự dưng có ba cái bóng đen xuất hiện nhưng hắn đang muốn đá chết Chân Tâm thì nào có bận tâm tới. Chân tên này vẫn đá về trước, cú đá với lực lượng mạnh đến 30 Tinh điểm, không biết là mấy trăm ngàn lực newton mà nói. Không khi trước mặt Steame dao động kịch liệt, dưới sự cố ý, không đến 1 phần ngàn giây, một luồng chân không dạng lưỡi đao như gió được hình thành, bay với tốc độ bàn thờ chém về phía Chân Tâm.

Khoảng cách hai bên không đến 30 mét, tốc độ quá nhanh Chân Tâm thậm chí còn không kịp thấy Steame ra đòn thế nào thì lưỡi đao chân không từ chân hắn đã bắn ra, to lên trong nháy mắt không kém gì cánh cửa chính một căn nhà. Sau đó chém Chân Tâm thành hai nửa, một đường chém kéo dài từ đỉnh đầu bên trái xéo đến nửa đùi bên phải.

Sau khi chém tên Chân Tâm làm hai, lực đạo còn dư tiếp tục chém một đường kéo dài trên quả cầu nâu xám đang nhốt cả hai. Lưỡi đao chân không tiếp tục bay thẳng về bầu trời phương xa, chém sát sạt bên người Huỳnh Ni khiến cô nàng giật mình đổ mồ hôi hột. Thật không biết Chân Tâm và tên địch nhân sống dai kia đánh nhau thế nào trong quả cầu khổng lồ nâu xám kỳ lạ đó mà chiêu thức bay cả ra ngoài khiến cô xuýt ăn đạn lạc. Một đòn này, dù không mạnh bằng ăn đòn trực tiếp như lưỡi đao cũng mang theo sức phá hoại khủng bố tầm cỡ hơn 20 Tinh điểm.

Cùng lúc đó, ba kẻ được triệu hồi đến cũng rời khỏi cổng không gian sau lưng. Cánh cổng của từng tên chỉ chớp nhoáng hiện lên là biến mất, cả ba đã hiện thân, hiện rõ ràng diện mục. Ba tên vừa xuất hiện liền la lên oai oái có vẻ không cam lòng. Toàn thân phát sáng, mỗi tên một màu tương ứng với thuộc tính linh lực của chúng, theo thứ tự từ trái qua phải, cơ thể cả ba tên lần lượt không nghe theo ý chí, tự động bay tới áp sát Steame.

Steame thấy thế khinh thường, từ khí thế của ba tên, hắn rõ ràng nhận ra cả ba toàn là cấp thấp. Dù chúng có lấy hết sức bú sữa mẹ ra cũng không làm gì được mình. Tuy nhiên hình dáng của chúng không giống con người, chẳng lẽ là đám dị nhân Bất Nhân Hình sao?

Thế là hắn ung dung co giò lên đá tiếp định bụng chém chết cả ba. Ba cú đá nhanh như chưa từng đá đã hoàn thành, ba lưỡi đao chân không lướt ra chém cả ba tên quái vật được Chân Tâm triệu hồi thành sáu mảnh.

Steame thấy thế cười tự đắc, đang định nói lời kiêu ngạo thì sáu tiếng nổ từ sáu phần thân thể đang phát sáng đó vang lên, lúc này cả sáu phần điều bay đập vào hắn rồi nổ tung. Vụ nổ không như nổ bom mà nó giống lựu đạn sáng nổ hơn, tuy nhiên mức độ và phạm vi thì không hề nhỏ. Toàn bộ quả cầu bao bọc bên ngoài Chân Tâm và Steame bị vụ nổ thổi bay tan nát, ánh sáng ba màu chiếu thành tia ra khắp nơi.

Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm, ầm...

“Chân Tâm...”

Huỳnh Ni kinh dị nhìn Chân Tâm trong lòng bàn tay mình. Hắn lúc này đã bị chẻ đôi nhưng lại không chết, phần bị lưỡi đao chân không chém nát mất đang nhúc nhích tái sinh, kết nối hai phần cơ thể lại với nhau. Nhìn giống như một người bị chém đôi rồi lấy cơm nguội dáng dính lại vậy. Máu nhuộm đỏ cả người hắn. Cú chém vừa rồi không chỉ chém hắn đứt đôi mà còn văng đi xuyên qua quả cầu lớn bay đập về phía Ni khiến nàng phải đỡ hắn một cú. Cả hai quay cuồng bay trên bầu trời một lúc mới dừng lại được.

“Chết… Hắn chết chưa?” Chân Tâm thiều thảo hỏi, cả người hắn vô lực, toàn bộ linh lực biến dị của hắn điều được dùng để chữa thương, cả đến bay cũng không làm được phải nhờ Ni giữ vai mới không bị rơi xuống mặt đất bên dưới.

Huỳnh Ni nhanh chóng để hắn lên nóc nhà kho. Nơi này là khu vực địa bàn của Impossible Club nên không có thường dân bén mảng, đàn em lặt vặt thì đã bị hắn và Ni giết hết lúc trước rồi nên tới bây giờ cũng không có người ngoài nào xía vô trận đánh của hai bên. Cho nên cô cũng yên tâm thả hắn xuống đây mà không sợ có kẻ nào mò tới ăn hôi, đánh lén Chân Tâm.

Không biết Chân Tâm đã làm gì nhưng nếu Steame chưa chết, tiếp theo phải do Ni chiến đấu rồi. So sánh về tốc độ, dù cô có muốn bỏ chạy kéo dài một phút cũng không được nên không thể đợi 10 phút cho Thời Không Giới Lệnh mở ra cổng Thời Không Giới mới. Liều mạng là cách duy nhất.

Huỳnh Ni vẫy tay một cái, thần khí Khí Bảy Màu liền bay vào tay cô. Mệnh lực vừa thăng cấp quán chú vào trong, sẵn sàng chiến đấu. Trong lòng có chút hồi hộp nhưng khi liếc nhìn thần khí của mình một cái, Ni liền nở nụ cười tự tin.

“Mẹ, để Nú Na Nú Nần giúp mẹ tiêu diệt địch nhân, hi hi” linh hồn thần khí liền truyền âm hồn lực với Ni. Nó là một linh hồn vừa sinh ra đã linh động mạnh mẽ hơn cả hai chị em Nũng Nịu, một con mèo có cái mũi và đuôi heo, bản tính tham lam.

Vụ nổ đã nuốt gọn Steame cũng trôi qua. Kết quả ngay lập tức xuất hiện.

---[1]---

Tại một hành tinh màu xanh khác cách xa trái đất không biết bao nhiêu năm ánh sáng. Một hành tinh cực kỳ lớn, to gấp 1000 lần quả cầu xanh mà nhóm Nhiễm Nam đang sinh sống. Do hành tinh này rât lớn, vật chất nhiều, mật độ cấu tạo cũng không nhỏ khiến cho trọng lực trên hành tinh này vô cùng khủng bố, trừ loài nhỏ như kiến ở trái đất, nếu sinh vật lớn hơn không có được cấu tạo cơ thể vững chắc phù hợp, bỏ lên hành tinh này sẽ lập tức bị trọng lực đè cho nhẹp đép như chuối ép.

Tuy vậy qua quãng đời cực kỳ lâu dài của nó, đầy đủ các loại vật chất, nguyên tố và chuỗi thức ăn từ cấp cao đến cấp thấp đã được hình thành và phát triển. Hành tinh có cái tên là Couple này không hoàn toàn giống trái đất khi có nhiều loại nguyên tố hóa học con người chưa từng biết đến, nhiều loại khoáng sản và thực vật lạ kỳ. Nó là hành tinh trung tâm của một Trung Giới, nằm ở gần một siêu lỗ đen, giữa một thiên hà dạng xoắn ốc xa xôi. Cả thiên hà này được biết với cái tên nếu chuyển đổi ý nghĩa sang tiếng việt chính là Dục Giới.

Đứng đầu chuỗi thức ăn ở hành tinh này là một loài cực kỳ mạnh mẽ và dâm ô, nền văn minh của loài này là văn minh ma pháp, chịu ảnh hưởng không nhỏ từ Pháp Giới, một Vô Giới văn minh ma pháp rộng lớn vô biên. Tất cả các cá thể của loài điều tu luyện linh lực. Các thế giới khác gần nó gọi chúng là loài Tentacle.

Loài Tentacle không chỉ chiếm lĩnh, làm bá chủ của hành tinh Couple mà chúng còn phát triển văn minh ma pháp của mình lên mức độ rất cao. Chúng xâm chiếm, nô dịch, đô hộ tất cả các loài khác yếu hơn trong thiên hà Dục Giới. Lấy Couple làm trung tâm văn hóa - chính trị. Kẻ mạnh nhất trong loài Tentacle hiện nay đang kẹt bước cuối cùng của cảnh giới Giới Tầng thứ bảy, cũng tức là cấp 799,5, ý là đang cố gắng để vượt qua cửa ải, tiến lên cấp 800, đạt đến Giới Tầng thứ tám.

Cách Couple gần nửa cái thiên hà, ở vị trí gần rìa của Dục Giới là một thế giới nhỏ hơn nằm dưới sự đô hộ của loài Tentacle. Thế giới Chuẩn Giới này có tên là Dục Nhục, diện tích chỉ là hai hệ mặt trời gộp lại. Có thể xem nó như là một tỉnh nhỏ diện tích vài năm ánh sáng trong một đất nước cực kỳ lớn diện tích hàng mấy trăm ngàn năm ánh sáng. Tỉnh Dục Nhục, quốc gia Dục Giới.

Kỳ thực nói là đô hộ thì không bằng gọi là nước nhỏ phụ thuộc nước lớn. Ngoài định kỳ cống nộp tài nguyên về người và của, cung cấp nhân công giá rẻ cho loài Tentacle ra, các hoạt động nội bộ của Dục Nhục điều không bị quấy nhiễu.

Tuy vậy thì với sức ảnh hưởng to lớn của nền văn minh Tentacle, các loài có trí thông minh của thế giới Dục Nhục điều bị ảnh hưởng ít nhiều về phong tục tập quán, khái niệm đẹp xấu, thời trang và phong cách. Có thể nói là bị đồng hóa không hề nhẹ.

Tentacle là một loài sinh vật trí tuệ cao có đặc điểm dễ nhận biết là những cái xúc tu quấn quanh người, tuy có cơ thể hình dáng như con người nhưng chúng không có tay như loài người, tay chúng chính là những cái xúc tu thịt.

Các loài khác bị chúng đô hộ cũng ít nhiều bị ảnh hưởng, loài không có xúc tu thì dùng ma pháp tạo xúc tu cho mình, một số loài thậm chí tiến hóa, đột biến mọc ra xúc tu ăn theo phong cách của loài Tentacle, thậm chí còn phá cách thành xúc tu đá, xúc tu kim loại, muôn kiểu xúc tu. Và loài Choitramnhay, kẻ thống trị thế giới Dục Nhục chính là một loài như vậy.

Nền văn minh của loài Choitramnhay chịu ảnh hưởng nặng nề từ văn minh văn hóa của loài Tentacle. Cơ thể loài này cũng có hình dạng con người, cũng mọc ra xúc tu. Khác biệt với cá thể Tentacle đó là loài Tentacle xúc tu không có gai, nhưng loài này thì có những chiếc gai thịt mềm mọc quanh xúc tu. Ngoài ra chiều cao của Tentacle thì cao gấp đôi loài người trong khi Choitramnhay thì lùn hơn loài người một phần tư, trung bình nam chỉ đạt 1 mét 5 trở xuống và nữ dưới 1 mét 3. Và Chúng có tay trong khi loài Tentacle thì không.

Dưới ách thống trị theo kiểu phong kiến của loài Choitramnhay, các loại có trí tuệ cao khác bị ép buộc biến đổi và tiến hóa thành dạng sống có xúc tu bằng nhiều cách như sử dụng đan dược độc ác gây biến dị gen hay cấy ghép xúc tu của loài Choitramnhay.

A Cẩu chính là thuộc về một loài hạ đẳng, loài Hạ Cẩu chịu sự chi phối của loài Choitramnhay. Loài Hạ Cẩu này chuyên gia bị loài Choitramnhay bắt về nuôi dưỡng, huấn luyện thành những tay tra khảo trong các nhà giam, chuyên đối phó với phạm nhân giống cái.

Sau khi bị tống về từ trái đất. A Cẩu vô cùng đau khổ. Ở hành tinh kỳ lạ đó, nó đã biết yêu. Nó yêu một người con gái tên Mai. Cô gái sau khi trải qua đau khổ và phản bội trong tình yêu với tên bạn trai giàu có tên là Tập Bình. Cô đã gặp phải A Cẩu khi đó, là khoảng thời gian mà Nhiễm Nam đang bị trọng thương sau khi đối đầu với con quái vật đầu loa. Thất vọng vào tinh yêu, Mai trở nên cực đoan rồi bắt đầu nảy sinh tình yêu kỳ dị khác loài với A Cẩu, một con quái vật dạng chó có những xúc tu và trí thông minh không kém con người.

Sau khi gài bẫy khiến Tập Bình trọng thương. Mai ẩn danh và thời gian A Cẩu bị tống về thế giới Dục Nhục cũng đến. Hai bên phải chia tay nhau. Cái đau sinh ly đó khiến A Cẩu thảm thiết tru lên mấy tháng liền, phát tiết mãi vẫn không nguôi ngoai cõi lòng. Biết đến bao giờ nó mới được gặp lại Mai của nó? người duy nhất xem trọng cảm xúc của nó, không xem nó như thứ hạ đẳng. Chẳng lẽ nó phải vĩnh viễn không được gặp lại nàng?

Thời gian đầu khi vừa về, nó liền bị cấp trên bắt nhốt lại tra khảo xem khoảng thời gian hơn một tuần nó mất tích là đã trốn đi đâu. Thế nhưng dù chịu mọi đòn roi, nó vẫn không nói. Nó nằm trong bốn bức tường đá, chỉ biết thẫn thờ chờ một ngày nào đó Chân Tâm lại triệu hồi nó đến trái đất lần nữa.

Thế nhưng đã gần ba năm trôi qua rồi, niềm mong ước của nó vẫn bặt vô âm tính. Có lẽ Chân Tâm sẽ không bao giờ triệu hồi nó đến nữa. Những năm này, nàng sống thế nào? Có vui vẻ hay không? Đã có bạn trai mới hay chưa? Nó rất rất muốn nhìn thấy nàng lần nữa.

Nỗi nhớ nung nấu trong lòng A Cẩu ngày càng nhiều, ngày càng mãnh liệt. Tâm trí nó như bị thiêu đốt, cảm giác nhớ nhung ngày càng thôi thúc khiến nó đi đến một quyết định mạo hiểm. Mặc kệ tất cả, chỉ cần được gặp lại Mai mà thôi.

A Cẩu quyết định tiết lộ tất cả mọi chuyện. Trước đây nó không tiết lộ một phần là vì chuyện quá khó tin, nói ra chỉ mang hiềm nghi nói bậy để lắp liếm, không khéo còn chọc giận cấp trên thì không ổn. Thà là im lặng, bị đánh nhốt vài hôm rồi thôi. Nhưng bây giờ nó không chịu nổi thống khổ nhớ nhung nữa. Nó quyết định nói ra tất cả.

Tuy nhiên không phải cứ thế mà gặp cấp trên trực tiếp để mà nói vì như vậy chỉ khiến hắn bị xem như là bị điên mà thôi. Với tri thức của tầng lớp thấp như bọn cấp trên chuyên cai quản nhà giam, tù ngục, trong mắt A Cẩu, có nói cho họ cũng vô dụng. Muốn nói, vậy phải nói với những người đứng ở vị trí tối cao, tầm nhìn vĩ đại, kiến thức rộng lớn thì mới mong họ tin tưởng được, hơn nữa cũng chỉ có tầng lớp thống trị cấp cao này mới đủ sức giúp nó gặp lại Mai.

Điều này giống như một người làm nghề bốc vác bỗng nhiên khám phá ra công thức để đầu tư cổ phiếu luôn có lời mà lại đem đi kể cho mấy kẻ cấp trên làm nhiệm vụ giám sát công việc vận chuyển hàng hóa ở bến cảng, có nói ra thì bọn cấp trên này phần nhiều là sẽ không tin tưởng, mà có tin thì cũng không rành và không đủ khả năng hỗ trợ người bốc vác đó đi chơi cổ phiếu. Nhưng nếu đi nói cho chủ nhân của các tàu hàng, các doanh nhân kinh doanh lớn ở bến cảng thì với kiến thức hiểu biết về cổ phiếu có thể họ sẽ trọng dụng người bốc vác, đầu tư cho anh ta để thử nghiệm, nếu quả thật thành công thì họ sẽ làm theo để đạt lợi nhuận lớn hơn nữa.

Để được gặp lại Mai. A Cẩu lợi dụng một cơ hội nhỏ trốn khỏi trại giam tù nhân, bỏ ra cả tháng trời chui nhủi trên các phương tiện di chuyển xuyên hành tinh chỉ để tìm cách tiếp cận với quốc vương ở hành tinh chủ của Dục Nhục giới.

Cuối cùng hắn cũng được toại nguyện, bị binh lính hoàng gia bắt lấy với tội danh thích khách. Tuy nhiên xét về thực lực và chủng loài, điều này quả là khôi hài. Một sinh vật linh tu, cơ thể có chút biến dị dạng cường hóa, chiến lực còn không bằng một tên đầu bếp tu luyện đến cấp 10. Yếu như vậy mà bảo là thích khách đi ám sát nhà vua có cấp độ gần 500 thì đúng là trò cười, cười tới rụng răng. Thế là A Cẩu bị nhốt vào ngục giam gần hoàng cung, trên một hành tinh chủ của Dục Nhục giới.

Nhờ sự kêu gào đòi gặp vua của A Cẩu và sự khôi hài trên. Nhà vua liền tò mò muốn biết, tại sao một kẻ hạ đẳng như nó lại muốn đến thích khách mình. Thậm chí ngài càng khinh thường không cần đến cận vệ hay ai ở bên cạnh, cứ thế triệu hồi A Cẩu vào cung gặp mặt.

Một tháng sau, phong hồi lộ chuyển. A Cẩu xưa đâu bằng nay. Nó bây giờ có thể một lời đè chết cấp trên cũ của mình, ngày ngày sống trong một dinh thự xa hoa cực kỳ rộng lớn, không nhỏ hơn cả chục ngàn mét vuông trên hành tinh chủ. Dưới trướng nó là cả triệu thủ hạ mặc sức sai khiến.

Thực lực của nó cũng theo địa vị lên mà lên theo, dùng vô số thiên tài địa bảo, mặc kệ tai họa ngầm, đúc thực lực của nó nhảy lên tới cấp 50 trong vòng một tháng. Cứ tiếp tục như vậy, thêm một hai tháng nữa khéo A Cẩu có thể tăng lên đến mức linh tu cấp 99 cũng không chừng. Còn về cấp độ 100, trừ khi có kỳ tích xảy ra, nếu không khi tấn cấp, đột phá gông xiềng, tai họa ngầm sẽ bộc phát mà không có thuốc nào cản nổi. Hắn sẽ dị biến mà tiêu đời hoặc trở thành kẻ không còn thần trí bình thường. Ngoài ra thì nó cũng được nhà vua tặng cho một công pháp trung cấp để tu luyện.

Để trả giá cho sự sung sướng này. A Cẩu phải chịu trách nhiệm tìm cách mở ra đại môn không gian đi đến trái đất, giúp loài Choitramnhay xâm chiếm và sở hữu một hệ hành tinh mới, từ đó có được tài nguyên nhiều hơn, đưa Dục Nhục giới nâng cao địa vị trong mắt loài Tentacle và đạt được nhiều ưu đãi hơn nữa.

Thật ra địa bàn mỗi nền văn minh không chỉ giới hạn ở một vị trí cụ thể mà còn là những nơi mà nó đã chiếm được. Ví dụ loài Tentacle chiếm lĩnh thiên hà Dục Giới và xem Dục Giới là “nhà chính”. Nhưng nó không chỉ có một nhà như vậy, nó có đi xâm chiếm các thế giới khác, các thiên hà khác và hệ hành tinh nằm ngoài Dục Giới. Tuy với thực lực hiện tại nó không dủ mạnh để chiếm lĩnh tới hai cái thiên hà nhưng những Chuẩn Giới nho nhỏ như Dục Nhục ở các thiên hà yếu hơn thì nhiều vô số.

Mà khoảng cách giữa các hành tinh trong vũ trụ đã vô cùng lớn rồi chớ nói đến khoảng cách giữa các thiên hà với nhau, có khi phải tính bằng triệu năm ánh sáng. Khoảng cách cực lớn như vậy, không thể đơn giản giao thông bằng phương tiện chuyên chở được mà phải thông nhau bằng các cánh cổng không gian khổng lồ. Mỗi cánh cổng như thế, muốn xây dựng là vô cùng tốn sức tốn của, tốn cả thời gian và sức mạnh của các tu giả cao cấp.

Loài Choitramnhay cũng như thế, ngoài Dục Nhục giới là “nhà chính” của chúng thì chúng còn sở hữu một vài thế giới nhỏ khác ở nơi vô định nào đó không thuộc về thiên hà Dục Giới, Chúng đô hộ các thế giới này thông qua các cánh cổng không gian khổng lồ. Dựa vào tài nguyên từ những “nông trường” này mà hàng năm hoàn thành yêu cầu cống phẩm mà loài Tentacle yêu cầu. Nếu có thể xâm chiếm được trái đất, thậm chí là cả thái dương hệ, mở rộng là cả thiên hà Milky Way thì càng tốt.

Từ khi nghe A Cẩu kể về trái đất và thế giới quan ở đó. Nhà Vua liền nhận ra một chuyện kinh hỉ. Trái đất là một thế giới yếu ớt vô cùng. Ở nơi đó không có lượng lớn người tu luyện. Từ việc đa phần người mà A Cẩu nhìn thế điều không thể sử dụng phép thuật liền có thể thấy được điểm này. Tuy ở đó có rất nhiều thiết bị kỳ lạ kiểu dáng theo triết lý của Vô Giới Khoa Giới nhưng rõ ràng con người không có sức chiến đấu tự thân gì đáng kể, kể cả dấu hiệu của “thể lực” hay còn gọi là đấu khí cũng không thấy. Một thế giới như vậy, chỉ cần tốn chút thời gian là có thể thu về tay rồi.

Mở rộng suy luận ra. Nếu thiên hà Milky Way có một chủng tộc hùng mạnh thống trị thì trường hợp lạc hậu về văn minh tu luyện như trái đất không thể xảy ra được. Cho nên vua của loài Choitramnhay liền cuồng hỷ, vui mừng phát điên.

Chỉ cần chiếm được trái đất, xây dựng một cổng không gian lưu thông đủ lớn. Từ đó đem quân đến đóng chiếm, làm bàn đạp xâm chiếm ra toàn bộ thiên hà. Chỉ cần làm đủ bí mật không để các loài đối đầu khác biết, nhất là không để loài Tentacle phát giác. Loài Choitramhay bọn chúng có thể tự mình sở hữu cả một trung thế giới. Tài nguyên cuồn cuộn sẽ khiến chủng tộc bọn chúng lớn mạnh. Có khi vài trăm triệu năm sau là có thể sánh ngang với Tentacle rồi.

Vì vậy, dưới mệnh lệnh của nhà vua, A Cẩu liền trở thành phó quản đốc cho kế hoạch tìm kiếm tọa độ không gian của trái đất. Dưới ủng hộ của nhà vua, mọi tầng lớp dân chúng, các loài chịu sự thống trị của chủng tộc Choitramnhay điều được phát một loại thiết bị ma pháp kỳ lạ. Buộc tất cả điều phải mang theo trên người không được tháo ra và cung cấp linh lực cho chúng hoạt động.

“A Cẩu đại nhân, có dị biến” Một kẻ đang quan sát một quả cầu kỳ lạ hét lên, bên trong nó là hình chiếu của toàn bộ thiên hà Dục Giới ở dạng ba chiều và có một cổng không gian nho nhỏ ở phần đáy quả cầu. Hiện tại nó chủ yếu là phóng to khu vực giới Dục Nhục để quan sát. Trong đó có vô số điểm sáng lấp lóe đại biểu cho vị trí của các thiết bị ma pháp đã phân phát.

“Thế nào?” A Cẩu mừng húm, từ trên chiếc giường cực to của hắn trong đại sảnh hắn nhảy một phát thẳng đến kẻ vừa hét lên.

“Vừa rồi có một thiết bị biến mất khỏi Dục Giới...”

“Thật? Lập tức điều tra vị trí xem nó đi đâu, nhanh lên, còn chờ gì nữa?” A Cẩu gắp gáp hét lên, đây có thể là cơ hội để nó gặp lại Mai. Mai, A Cẩu ta nhất định sẽ lần nữa đến bên cạnh em, sinh linh đầu tiên đối xử tôn trọng với nó.

Kế hoạch tìm kiếm tọa độ trái đất là do nó đề ra. Thực tế kế hoạch này vô cùng đơn giản và cũng phụ thuộc rất nhiều vào may mắn, đây cũng là không có cách nào tốt hơn để lựa chọn. Chỉ là lợi ích nếu kế hoạch thành công mang lại quá lớn nên nhà vua mới kiên nhẫn ủng hộ nó thực hiện mà thôi. Cụ thể gói gọn trong một câu mà thôi “chờ đợi Chân Tâm lần nữa triệu hồi ngẫu nhiên bất kỳ ai trong Dục Nhục giới”. Mà vũ trụ thì vô cùng lớn, chẳng biết đến năm tháng nào mới có người ở thế giới này bị tên đó ngẫu nhiên triệu hồi trúng nữa, vì vậy kế hoạch này phụ thuộc rất lớn vào khí vận.

Thế nhưng hôm nay đã có tiến triển. Một kẻ đã biến mất khỏi Dục Nhục giới một cách thần kỳ, mất tích khỏi cả Dục Giới. Khả năng cực cao là Chân Tâm đã triệu hồi trúng kẻ này. Trong vật ma pháp đã phân phát có một cổng không gian siêu nhỏ chỉ dùng để vật này có thể truyền thông tin tọa độ về tổng bộ chỗ A Cẩu cho dù có xa đến nửa vòng Vũ Trụ. Chỉ cần năng lượng duy trì đủ cho tín hiệu đủ mạnh để xuyên không gian bay về quả cầu chủ thì tọa độ sẽ lặp tức nắm trong tay A Cẩu.

Thiết bị ma pháp kết hợp với khoa kỹ này chỉ có một điểm yếu duy nhất đó là khoảng cách giữa quả cầu chủ và vật truyền tin càng xa, đường hầm không gian nối giữa cổng không gian của thiết bị và quả cầu chủ càng dài và thiếu ổn định. Muốn tín hiệu đi hết được đường hầm này thì năng lượng cung cấp phải duy trì liên tục mới được.

Có thể nghĩ thế này. Vũ Trụ là tập hợp của vô cùng tận các mặt phẳng gọi là p. Những mặt phẳng này chồng chéo lên nhau tạo thành không gian ba chiều. Một cổng không gian muốn từ đầu này mặt phẳng thông tới đầu kia mặt phẳng, vậy nó phải đủ mạnh để tạo ra lực kéo, bẻ cong hai đầu mặt phẳng lại gần nhau, đây gần giống như nguyên lý của bước nhảy alpha xuyên không gian các loại vẫn còn nằm trên mặt ý tưởng của loài người.

Tuy mặt phẳng bị bẻ cong nhưng thế giới 3 chiều bên ngoài vẫn sẽ bình thường vì dù sao cũng chỉ có một vài trong số hàng sa số các mặt phẳng bị ảnh hưởng mà thôi, biểu hiện phá hoại duy nhất khi mặt phẳng không gian bị bẻ cong chính là hai cái cổng không gian hiện hình và sức phá hoại của nó tới vật chất quanh nó.

Khoảng cách giữa hai đầu cổng không gian muốn dịch chuyển, truyền tải tín hiệu càng xa thì mức năng lượng cần để duy trì càng lớn. Nếu năng lượng không đủ, cổng không gian hai đầu vẫn có thể liên kết với nhau nhưng đường hầm không gian giữa chúng sẽ bị kéo dài ra.

Vì vậy nếu kẻ biến mất nói trên đến trái đất, do cổng không gian trong vật phẩm ma pháp chỉ là loại siêu nhỏ nên nó không đủ mạnh để hai cổng đầu bên đây và bên kia vẫn giữ khoảng cách như cũ làm cho đường hầm không gian ở chiều ẩn liền bị kéo dài ra. Hậu quả là để tín hiệu có thể đi hết đường hầm không gian thì cần năng lượng duy trì liên tục và thời gian để đi hết quãng đường này cũng lâu hơn.

“Nhưng mà A Cẩu đại nhân, không có tín hiệu truyền về… Có vẻ đã xảy ra biến cố gì rồi… Thời gian đã qua vài tiếng do số lượng điểm định vị phải quan sát quá nhiều, tới bây giờ mới phát hiện nó biến mất. Đã qua lâu vậy mà nó vẫn không truyền thông tin tọa độ về đây, có vẻ như...”

“Thất bại sao? Là do khoảng cách quá xa khiến kẻ biến mất không đủ sức duy trì linh lực hay là do kẻ này đã chết trước khi tín hiệu kịp truyền về tới đây?” A Cẩu thất vọng thở dài tự hỏi. Nó lại nghĩ đến Mai, ánh mắt từ từ kiên định.

Nếu quả thật kẻ biến mất này là do Chân Tâm triệu hồi, vậy chắc chắn sẽ còn lần sau nữa. Cái A Cẩu sợ chỉ là Chân Tâm đã chết hoặc không triệu hồi ai nữa. Nếu tên nhóc đó vẫn triệu hồi, thì một ngày nào đó sẽ có cơ hội cho hắn thu được tọa độ trái đất mà thôi. Đến lúc đó, Mai, anh sẽ ở mãi bên em, không rời xa nữa.

---[2]---

Trong vũ trụ thì khái niệm thời gian giữa các thế giới và cách đo đếm có thể khác nhau nhưng trừ vài nơi cấm kỵ đặc biệt trong vũ trụ, đa phần toàn bộ vũ trụ điều nằm trong một trục thời gian chung mà thôi. Vì vậy, dựa theo thời gian chuẩn của vũ trụ, chúng ta hãy trở lại vài tiếng trước khi A Cẩu được thông báo có kẻ biến mất.

Ba kẻ vừa được Chân Tâm triệu hồi ngẫu nhiên đến, chưa kịp nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh đã bị luồng ý chí kỳ lạ điều khiển cơ thể. Trong số chúng, một tên có cơ thể dạng người nhưng tay chân khẳng khiu dài bất thường, cả người cao đến ba mét, trên người mọc đầy lân phiến. Một tên khác lại giống một người chim cánh đỏ, trên đầu còn có một sừng, nhìn sơ rất giống một dị nhân Bất Nhân Hình, chính kẻ này đã khiến Steame lầm tưởng cả ba là dị nhân Bất Nhân Hình. Kẻ cuối cùng nhìn như một con cá đứng bằng hai chân, đầu dẹp, mắt lồi, đặc biệt nhất là trên người có một dám xúc tu thịt màu xanh lục ngúng nguẩy loạn xạ nhìn rất dị hợm.

Cả ba tên không cam lòng cố đoạt lại quyền khống chế nhưng không được. Đan điền nơi ẩn chứa Linh Châu của chúng dị động kịch liệt. Linh lực bên trong cuồng bạo tụ hợp lại, chuẩn bị tự bạo. Cả ba trơ mắt nhìn cơ thể của chính mình lao đầu tìm chết, sau đó là nổ tung.

Vụ nổ linh lực to lớn liền lập tức nhất chìm thân ảnh của Steame và Chân Tâm cũng bị thổi bay về phía Huỳnh Ni. Sau vài giây, vụ nổ lắng lại và biến mất. Một khí thế cuồng nộ từ nơi đó thổi ra. Một thân hình cụt hai tay và một chân hiện lên. Gân xanh Steame nổi lên từng cục. Toàn thân hắn, máu rỉ ra xối xả, từng giọt máu vừa hiện ra liền bốc khói xanh biến mất. Tất cả điều bị quả Phá Cấu đang chụp lên người hắn ăn mòn phá hủy. Có thể thấy tên dị nhân Phó Hội Chủ Impossible Club này trâu bò cỡ nào, bị thương nặng như vậy, hai lần mất máu lớn mà lúc này vẫn còn sống nhăn.

Phá Cầu khi này, sau khi hấp thụ sức nổ từ vụ từ bạo của ba sinh vật vừa rồi do Chân Tâm đạo diễn thì nó đã mạnh mẽ lên trông thấy. Cả trong lẫn ngoài Steame bắt đầu không thể kháng cự nổi nữa, chậm rãi bị ăn mòn. Da dẻ bắt đầu nứt nẻ, bong tróc lộ ra lớp cơ thịt bên trong, mạch máu nứt toác ra. Bên trong càng kinh khủng và đau đớn hơn, các cơ quan nội tạng bị hòa tan khiến hắn hít thở không thông, khắp nơi điều là cảm giác cắn xé đau đớn khó chịu không gì kể xiết.

“A a aaaa. Tao giết hết hai đứa bây” Steame gầm thét điên cuồng. Dị năng lập tức bộc phát. Một luồng khí nhẹ lướt qua không gian áp lên người Ni và Chân Tâm. Nếu không giết tên khốn kiếp đang điều khiển quả cầu ăn mòn kỳ lạ trên người nhanh chóng, hắn sẽ chịu không được bao lâu, sẽ chết chỉ còn bộ xương, không, thậm chí xương cũng sẽ rã ra.

Chân Tâm và Huỳnh Ni liền cảm thấy các khớp xương toàn thân kêu “kịch” một tiếng, ngay sau đó liền muốn cử động cũng không được nữa.

Steame hai mắt xung huyết, khóe mắt bị ăn mòn, cả người đỏ hỏn những cơ thịt. Vết thương ở hai tay và chân vốn đã ngưng chảy máu do máu hắn có độ đông đặc cực nhanh lại bắt đầu vỡ ra, tiếp tục chảy máu tồ tồ. Hắn đã đến trình trạng cùng đường. Tuy vậy thực lực hắn vẫn còn đó, dù đang bị hủy hoại toàn thân nhưng nếu miễn cưỡng hắn vẫn có thể đá ra sức mạnh gần 30 Tinh điểm thêm mấy cú nữa.

“Giải quyết nhanh bọn bây, ta còn phải về dưỡng thương. Mẹ kiếp, chết đi”

Uỳnh…

Mái tóc Ni bị gió mạnh lướt qua thổi cho bay ngược ra sau phần phật.

Chỉ một mili giây mà thôi. Steame đã lướt qua Huỳnh Ni, xuất hiện ầm ầm trước mặt Chân Tâm, hắn muốn giết tên này trước để thoát khỏi Phá Cầu. Sau đó sẽ bắt Huỳnh Ni về hành hạ để báo thù cái thê thảm ngày hôm nay của hắn.

Do khi trước dùng lưỡi đao chân không vẫn không giết được Chân Tâm, lần này hắn quyết tâm va chạm thật sự để giết tên này. Chân hắn đưa lên cao, từ trên không, đập thẳng xuống ngay đầu Chân Tâm.

“Mi chết đi, cái thứ khốn kiếp này sẽ mất khống chế, không bám lên người ăn mòn ta được nữa, không ai có thể cản ta ở đây nữa. Mi muốn bảo vệ con nhỏ xinh đẹp kia phải không, hừ, ta sẽ chơi nó tới chết, chết rồi thì tiếp tục chơi tới nát xác. Chết đi”

Vụt.

Phụt.

Máu tươi bắn tung tóe, thậm chí cả một chút óc trắng cũng bay ra. Khung cảnh thê lương đầy thảm thiết.

--- Lời Tác Giả ---

Các Chương sau: Nhiễm Nam Khoe Khoang Chiến Tích Bị Chửi Sấp Mặt Lợn. Lôi Kéo Quách Gia. Meow Meow giúp Nhiễm Nam Mần Thịt Quách Thị Hoa. Nhiễm Nam Phẫn Nộ Rút Quân. Kế Hoạch Trả Thù Giai Đoạn Tiếp Theo.

Quyển 1: Khởi Đầu.

Quyển 2: Quách Gia, Biển Lớn.

Quyển 3: Trái Đất Tân Kỳ.

Các tên chương và số chương sau đây có thể thay đổi khi tác thấy không đúng với nội dung chương khi viết tới đó - đây chỉ là gợi ý ý tưởng để về sau còn nhớ mà viết :))

Sổ ước Chương 15x: 10508vinguoiyeu.

Sổ ước Chương 2xx: Trái Đất Lâm Nguy

Sổ ước Chương 2xx: Tận Thế

Sổ ước Chương 2xx: Tam Đại Thế Lực Hậu Thảm Họa Toàn Cầu

Sổ ước Chương 2xx: Liên Hiệp Quốc Hậu Thảm Họa

Sổ ước Chương 2xx: Nhiễm Nam Võ Lâm Minh Chủ

Sổ ước Chương 2xx: Chân Tâm Phản Loài

Sổ ước Chương 2xx: Hiệu Trưởng Khủng Bố

Sổ ước Chương 2xx: Dục Giới Khủng Bố

Sổ ước Chương 2xx: Quốc Chủ Ngu Ngốc. Tiêu Diệt Minh Chủ

[Thông Tin]

Tiểu Giới

là một hành tinh có một hoặc nhiều nền văn minh gộp lại thành một xã hội chung.

ko có hoặc tu sĩ cấp dưới 200.

Chuẩn Giới :

là một hoặc vài hệ hành tinh nằm dưới quyền khai thác của một hoặc nhiều nền văn minh lớn gộp lại thành một xã hội chung, tất cả các hành tinh điều nằm dưới sự sử dụng của những nền văn minh này.

tu sĩ dưới 500.

Trung Giới:

Cả một thiên hà nằm dưới sự khai thác của một hoặc nhiều nền văn minh gộp lại thành một xã hội chung.

tu sĩ dưới 800.

Văn minh đủ sức chống chọi với lỗ đen, nâng cấp hành tinh

Đại Giới:

Tập hợp của nhiều hoặc rất nhiều hệ thiên hà dưới sự khai thác của một hoặc nhiều nền văn minh gộp lại thành một xã hội chung.

tu sĩ dưới 1100.

Vô Giới:

Tập hợp của nhiều hoặc rất nhiều Đại Giới dưới sự khai thác của một hoặc nhiều nền văn minh gộp lại thành một xã hội chung. Diện tích chiếm trên một phần năm vũ trụ trở lên.

tu sĩ đến cấp 1500.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.