Sổ Ước Luân Hồi

Chương 161: Chân Tâm Đối Thoại Cùng Ác. Lần Luân Hồi Thứ 500.000.




--- Lời Tác Thật ---

Truyện theo dõi có khó hiểu hay không rõ tình tiết không các đh?

---[0]---

Tạm rời Nhiễm Nam. Một nơi nào đó ở Nam Á. Trong một biệt thự xa hoa.

“Ặc… Ặc…”

“Khọt khọt…”

“Ẹc… Èo...”

Ba cái đầu sinh vật kỳ dị bị hai bàn tay ma mị hút chặt vào, thân thể cả ba run rẩy dữ dội, càng run chúng càng ngắn lại, nhỏ lại. Từ hai bàn tay tuôn ra vô số những điểm nho nhỏ màu đen bám lấy bọn chúng, phân giải bọn chúng.

Lại ba sinh vật đến từ Dị giới thuộc hệ thống Pháp Giới tu luyện linh lực bị Chân Tâm, 19 tuổi, triệu hồi đến và ra tay tàn nhẫn sát hại, hấp thu thể xác, linh lực vào người. Cấp bậc tu luyện của hắn lại tăng lên một chút, dù rằng chưa vượt cấp ngay nhưng lại bổ sung khiến cảnh giới ổn định, có dấu hiệu đột phá.

Từ khi tỉnh lại sau ba năm ngủ say vì tu luyện Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp của Tuân Tử đến nay đã gần một năm, Chân Tâm cứ cách vài ngày lại triệu hồi một đợt các sinh vật đến từ thế giới khác và hấp thụ chúng để tiến cấp.

Đa phần các sinh vật này điều là linh tu, độ phù hợp cao nên Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp mới giúp hắn không cần thiền để tu luyện, cũng không cần tốn nhiều thời gian mà đã từ cấp ba nhảy đến cấp 45. Nếu những sinh vật này đến từ các thế giới coi trọng thể tu thì có lẽ Chân Tâm không thể tiến nhanh như vậy được.

Tên này sau khi tỉnh lại, tìm mãi không được Ni và Nhiễm Nam, hắn đành ngậm ngùi lo phát triển thế lực của chính mình hy vọng một ngày nào đó nhờ kẻ dưới truy tìm giúp. Cũng may mắn hắn tìm thấy tàn dư của tổ chức sát thủ lừng danh một thời trong nước - Bàn Tay Đen của Tam Long.

Với thế mạnh từ thuộc tính linh tu của mình, Chân Tâm dễ dàng thu phục đám tàn dư này. Sau đó hắn lại gầy dựng lại Bàn Tay Đen lớn mạnh trở lại. Hoạt động của Bàn Tay Đen cũng dời từ trong nước ra nước ngoài là chủ yếu. Có như vậy hắn mới yên tâm phát triển nhân lực và thế lực. Một ngày nào đó sẽ quay trở về tìm kiếm Huỳnh Ni.

Hoa Nhi cũng bỏ nhà đi theo Chân Tâm, trở thành người thân cận với hắn nhất. Cô ngán ngẩm nhìn hắn hấp thu nốt cái chân còn lại của sinh vật xấu số mà tự hỏi “liệu một ngày nào đó anh ấy cũng sẽ giết mình như vậy sao?”

“Chân Tâm, anh có thể đừng hấp tươi bọn chúng được không anh? Với lại anh đừng hấp thu người khác nữa, em cảm thấy khó chịu lắm”

Hoa Nhi từ phía sau Chân Tâm, vừa xoa vai cho hắn vừa cố khuyên can. Tên này không chỉ hấp thu sinh vật ngoài hành tinh được gọi đến mà đến cả những dị nhân mà bị hắn phát hiện cũng không buông tha. Người hay không phải người hắn điều “ăn” sạch.

“Hừ, em thương tiếc bọn chúng làm gì? Ăn tươi thì ngon hơn là giết rồi mới ăn a. Còn bọn dị nhân, bọn chúng cũng không đáng sống đâu, không làm ác thì cũng không bị người mua mạng như vậy. 10 kẻ anh giết thì 9 kẻ là bị giết lúc chúng đang phạm tội rồi. Không phải anh nói em yếu đuối chứ em quan tâm đến những thứ này làm gì?”

“Em với mẹ anh, toàn lải nhải thứ gì không đâu nghe mệt óc quá đó. Khi còn đi học chúng ta chưa biết gì, còn ngây thơ thì không nói. Em và Mẹ đi theo anh bao lâu nay, cũng hiểu được mặt trái ghê tởm của xã hội rồi, tại sao vẫn còn nhân từ như thế chứ. Khôn sống, mống chết, mạnh được, yếu thua. Anh không giết chúng, hấp tươi chúng gia tăng sức mạnh bản thân. Một ngày nào đó chúng ta sẽ bị người hại đấy”

“Nhưng mà giết người cũng có nhiều cách giết, anh không thể… Nhân đạo hơn một chút sao, có cần ăn tươi hấp thụ khi họ còn sống sờ sờ như vậy không”

“Vớ vẩn, chết êm cũng là chết, chết đau đớn cũng là chết. Tiện lợi nhanh chóng thì làm thôi. Thôi thôi, em đừng có giống mẹ anh nữa, quá mềm yếu trước sau gì cũng hại chết hai người thôi.”

“Anh! anh chỉ muốn tìm cái cô Huỳnh Ni gì đó mà thôi chứ gì. Đừng tưởng em và mẹ không biết, anh xây dựng thế lực sát thủ vì là để tìm cô ấy, sát thủ thiện nghệ về việc tìm người và ám sát, đó mới là mục đích của anh. Anh muốn mau chóng mạnh lên chắc cũng vì để đoạt được cô gái đó thôi...”

Chân Tâm đứng bật dậy từ trên ghế một cách hùng hổ, uy áp phóng mạnh ép Hoa Nhi phải bật lùi về sau. Không giống hắn, cô chỉ tu luyện một cách bình thường, sau hơn ba năm chăm chỉ thì cô nàng cũng chỉ mới là linh tu cấp 10 mà thôi, không tài nào chịu nổi sức ép từ người tên này tỏa ra được.

“Hic hic”

“Hoa Nhi... ” Chân Tâm vuốt tóc mai để dài của Hoa Nhi, cố dịu giọng, nhẹ nhàng ấm giọng nói “Em không cần ghen với cô ấy. Tất cả tình cảm tâm tư mà em dành cho anh, anh điều sẽ ghi nhớ. Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em, anh hứa. Trừ khi em muốn, còn không thì trong tim anh luôn có nơi cho em trú ngụ. Còn Huỳnh Ni, cô ấy là người anh yêu, người anh muốn có được. Em và cô ấy, anh không muốn chọn ai bỏ ai cả, em có hiểu không?”

“Anh… Em...” Hoa Nhi cảm nhận vị đắng đắng trong lòng. Vì sao chứ? Cô ta có gì tốt, còn không ở bên anh ấy ngày nào, sao lại có thể quan trọng như vậy với anh?

“Hôm nay xong rồi. Em đi nghỉ ngơi trước đi” Chân Tâm liếc mắt thấy Sổ Khống của mình phát sáng kỳ lạ thì ngạc nhiên lắm, hắn muốn tìm hiểu xem đây là chuyện gì. Hoa Nhi đã không thích hắn hấp thụ kẻ khác thì cứ cho cô ta đi ra ngoài đi vậy.

“Sổ Khống, Trừ việc giúp ta triệu hồi sinh vật từ dị giới đến thì mi còn gì nữa hay không? Khả năng triệu hồi này làm sao để ta có thể tự mình sử dụng mà không phụ thuộc vào mi nữa?” Lật tới lui quyển Sổ Khống, Chân Tâm âm thầm mong ước.

“Rồi ngươi cũng sẽ có được khả năng của ta mà thôi”

Bùm…

Tầm nhìn của Chân Tâm bất ngờ bị hút vào một không gian kỳ lạ, khắp xung quanh là các loại luồng sáng như những con rắn bò ngoằn bò ngoèo trên không trung thắp sáng bóng tối xung quanh. Hắn ta đứng đó, trước mặt là Sổ Khống trong hình dạng trách bạch như tuyết, tỏa ra hào quang rạng rỡ.

Hai tên Chân Tâm, một lớn một nhỏ nhìn chằm chằm vào nhau.

Tên nhỏ thì hốt hoảng, nghi ngờ, không tin vào mắt mình, khó hiểu,... đủ loại nghi vấn tuôn trào trong đầu hắn. Mình đang ở trong hình dạng linh hồn thì phải? Đây là đâu? Tên “mình” khổng lồ trước mặt là ai? Sao lại có sự xuất hiện của Sổ Khống ở đây. Tất cả những điều này đại diện cho chuyện gì?

“Chào ta của quá khứ, Chân Tâm” Chân Tâm khổng lồ to như một tòa nhà 10 tầng mở to đôi mắt như chuông đồng nhìn xuống Chân Tâm tí hon ở dưới chân, giọng nói kỳ lạ gần xa bất nhất vang lên.

“Ngươi là ai? Tại sao lại có hình dáng của ta? Nơi này là nơi nào?” Chân Tâm cố gắng bình tĩnh hỏi. Kẻ trước mặt không hề tỏa ra một chút áp lực nào, tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy một luồng sức mạnh khủng bố bao trùm toàn bộ không gian nơi này.

“Ta là Ác, chính là bản thân ngươi trong tương lai mấy ngàn năm sau, đây là lần thứ 500 ngàn ta từ tương lai trở về quá khứ rồi, thật có cảm giác khác lạ làm sao”

“Đây có lẽ là lần đầu cũng như là lần cuối hai ta có thể gặp nhau, về sau nếu ngươi có gặp lại ta ở đây thì ta đã không còn là ta nữa, lúc đó ta đã bị Vũ Trụ này xóa bỏ linh trí rồi, trở thành một vong hồn thuần khiết. Mọi chuyện ta sắp nói ngươi, ngươi phải nhớ cho kỹ và phải làm cho được, nếu không, tương lai ngươi cũng giống ta, bị người xóa sổ, phải luân hồi về quá khứ lần thứ 500 ngàn không trăm lẻ một đấy”

“Chờ đã. Ngươi là ta trong tương lai, ta hiểu có đúng không?” Chân Tâm vội ngăn tên khổng lồ giống hệt mình nói tiếp. Cùng một lúc mà tên này cung cấp một nùi thông tin kỳ lạ khiến hắn có cảm giác đầu óc không đủ dùng.

“Đúng vậy.”

“Vậy ngươi là linh hồn của ta trong tương lai?”

“Đúng vậy”

“Cấp độ bao nhiêu?”

“1500, đạt đến Tân Hồn”

“Tân Hồn? Đạt tới cấp đó thì sẽ khổng lồ như vậy à? Được rồi. Ngươi nói mình đã trở về quá khứ lần này là lần thứ 500 ngàn, vậy là sao? Nếu là 500 ngàn lần vậy chẳng lẻ có tới 500 ngàn ta đang ở trong Vũ Trụ sao?”

“Không phải như thế. Thôi được, để ta kể lại tỉ mỉ từ đầu cho ngươi hiểu. Trước đó, ngươi đã gặp qua tên này rồi chứ” Ác vung bàn tay khổng lồ lên. Giữa không gian bao la xuất hiện một tấm mặt tròn ba chiều xuất hiện. Đó là gương mặt của Nhiễm Nam, rõ từng chi tiết đến cọng lông măng.

“A. Hắn là...”

“Tên này gọi là Nhiễm Nam, là Thần Chủ Thần Giới, kẻ sáng lập nên Thần Giới trong tương lai. Là một tên thâp ác bất xá, mọi sinh linh trong Vũ Trụ này cần phải ra sức tiêu diệt hắn.”

“Thần… Thần Chủ? Thần Giới? Không phải hắn chỉ là một tên béo thôi sao?” Chân Tâm há hốc mồm kinh ngạc. Tên khốn nạn bạn trai của Huỳnh Ni này, không ngờ hắn ta cũng có lai lịch lớn quá chứ? Đụng đến chữ “Thần” thì không thể nào tầm thường được.

“Đúng, ở thời điểm hiện tại hắn ta chỉ là một tên béo yếu ớt. Nhưng mấy ngàn năm sau, hắn chính là Thần Chủ Thần Giới, sinh linh duy nhất được công nhận là chiến lực top 2 Vũ Trụ. Kẻ duy nhất vượt qua được giới hạn tuyệt đối, giới hạn Tân Cấp, cấp 1500. Kẻ duy nhất dám đối mặt với Siêu Cổ Sinh Linh”

“Siêu Cổ Sinh Linh? Tân Cấp?”

“Ừ. Hiện tại ngươi cũng không cần biết những điều này tránh cho đạo tâm không ổn định mà sinh chán nản. Theo cấp độ tăng dần, một ngày nào đó ngươi sẽ rời khỏi hành tinh này, bước vào tầng thứ cao hơn. Rồi cũng sẽ biết thôi. Cứ nhớ là nên có tôn kính nhất định với Siêu Cổ Sinh Linh là được. Kính nhi viễn chi đừng chọc giận là tốt nhất.”

“Vậy được rồi. Ta của tương lai, ngươi hãy kể câu chuyện của mình đi”

“Chuyện phải kể lại từ thời ban đầu, ở lần trở về quá khứ đầu tiên. Trước đó tên đại ác Nhiễm Nam cùng Huỳnh Ni là thanh mai trúc mã, hai nhà sống cạnh nhau. Ta cũng là hàng xóm của bọn họ. Từ nhỏ ta đã đem lòng yêu thích Huỳnh Ni thế nhưng cô ấy lại không thích ta mà lại thích tên mập đó. Ta đẹp trai như vầy, tại sao cô ấy không chọn ta, tại sao. Điều này khiến ta không thể chấp nhận nổi.”

“Rồi có một ngày, trái đất thay đổi. Trước mắt những thường dân như ta và mọi người bỗng xuất hiện cái gọi là tu tiên giả. Các học viện tu tiên nhanh chóng mọc lên như nấm mùa mưa”.

“Mãi đến về sau ta mới biết được, thì ra, trên trái đất có một di chỉ của một thế giới khác. Nơi đó cất giấu rất nhiều công pháp tu tập. Huỳnh Ni có thiên phú cực tốt, cô ấy được học viện mạnh nhất trái đất để ý đến, đón về trường.”

“Ta phải rất cố gắng mới có một xuất nhập học ở ngôi trường đó. Dù là vậy, bước tiến của ta mãi mãi chậm hơn cô ấy. Cô ấy là thiên tài tu luyện trong các thiên tài. Để gây chú ý với Ni, ta đã tìm mọi cách. Cuối cùng sáng chế ra công pháp của chính mình. Đó là Khống Pháp Xuyên Không, về sau hoàn thiện nó, đặt tên là Sinh Linh Khống Thần Công Pháp”.

“Đáng hận là tên Nhiễm Nam mập đó không có tài cán gì cả, việc tu luyện của hắn còn dậm chân tại chỗ như một thằng vô năng vậy mà vẫn được Huỳnh Ni yêu mến. Cô ấy xin đặc cách cho hắn ta được vào học chung học viện. Quả là thiên lý bất công a. Ta vô cùng căm ghét.”

“Sau đó có rất nhiều chuyện xảy ra. Thời đại mới tiến đến. Loài người bắt đầu du hành trong Vũ Trụ và biết nó rộng lớn vô cùng tận. Huỳnh Ni trở thành đại diện cho loài người trái đất, là người mạnh nhất, thần tượng của mọi kẻ tu tiên ở địa cầu. Tên Nhiễm Nam đáng ghét lúc nào cũng bám váy nàng, được nàng yêu thương khiến con tim ta rỉ máu. Dù có Hoa Nhi an ủi tâm hồn ta nhưng vết thương lòng này mãi sẽ không lành, trừ phi ta có được Huỳnh Ni.”

“Rất nhiều kẻ ghét Nhiễm Nam bởi hắn vô tài mà lại được thiên tài đệ nhất là Ni quan tâm. Vô số trò hãm hại được thi triển nhưng không làm gì được tên mập này. Hắn tuy tu luyện không tốt nhưng cái mạng lại dai vô cùng khiến những kẻ ganh ghét hận càng thêm hận.”

“Rồi bỗng một ngày, trong một chiến dịch cực kỳ to lớn của Huỳnh Ni nhằm cứu lấy nhân loại trước nguy cơ bị loài Alien tiêu diệt. Đấy là một chủng loài đến từ thế giới của những kẻ chuyên về thể tu, một hệ thống tu luyện hoàn toàn trái ngược của tu tiên giả. Trong trận chiến đó rất nhiều người đã hy sinh, nhiều hành tinh bị phá vỡ, nhiều tàu chiến bị đánh hỏng. Ta đã rất vui mừng khi hay tin tên đáng ghét Nhiễm Nam bị đánh trọng thương, bị hút vào một lỗ đen không gian, sống chết không rõ. Không chỉ ta mà còn rất nhiều kẻ khác cũng vui mừng. Vì cơ hội của chúng ta đến rồi. Chắc hẳn Ni đang rất buồn và cô đơn”

“Nhưng mà niềm vui ngắn chẳng tày gang. Tên chó chết Nhiễm Nam đó, chỉ một năm sau, hắn ta đã trở lại. Không chỉ trở lại bên cạnh Ni mà hắn còn trở nên khủng bố hơn bao giờ hết. Toàn bộ tu tiên giả của loài người không ai chịu nổi hắn quá 10 hiệp. Phong cách chiến đấu, lực lượng sử dụng mà hắn ta dùng đến hoàn toàn phá vỡ nhận biết về tu luyện của mọi người.”

“Đó không phải là tiên lực mà loài người đang sử dụng để xa chiến, nó cũng không phải là thể lực dạng cận chiến mà đám Alien từng dùng đến để tấn công loài người. Đó là một loại pha tạp giữa tiên lực và thể lực, giúp hắn vừa có thể gia cường thân thể để cận chiến mà vẫn có thể điều khiển linh khí hoặc vũ khí thông thường để tấn công từ xa, hắn gọi nó là mệnh lực.”

“Nhờ có hắn, Huỳnh Ni và loài người chiếm dần thế thượng phong, đảy lùi loài vật khát máu Alien đi, giành được chiến thắng sau cùng”

“Sau này ta mới biết, mệnh lực mà hắn có được đó là nhờ vào Sáng Tạo Lực của Siêu Cổ Sinh Linh. Hắn chính là nhờ ăn may mà hấp thụ được lúc Siêu Cổ Sinh Linh ngủ say. Ta và nhiều người cũng muốn giống hắn, được hấp thụ Sáng Tạo Lực. Nhưng đời không như mơ. Siêu Cổ Sinh Linh đã tỉnh giấc rồi, đến bao nhiêu điều sẽ chết bấy nhiêu.”

“Khi Siêu Cổ Sinh Linh tỉnh giấc, sức mạnh đó phát ra ảnh hưởng đến toàn bộ Vũ Trụ. Mọi mục đích xấu xa điều bị ngài phát hiện Nhiều kẻ dùng sức mạnh chính mình hòng trở về quá khứ trước khi Siêu Cổ Sinh Linh tỉnh giấc, mon men trộm lấy Sáng Tạo Lực, chính là bị năng lượng của ngài đánh bật ra khỏi dòng thời gian trước khi kịp trở về thời điểm ngài còn ngủ say.”

“Đa số những người đó đều bị đánh bật về hiện tại và mang theo thương thế cực nặng, có người vừa trở về đã chết. Quả báo nhãn tiền nên ta cũng không dám làm theo họ”

“Thời gian thoi đưa. Tên mập khốn kiếp Nhiễm Nam cũng thành lập Thần Giới, tự hắn còn dám phát tán rất nhiều Sáng Tạo Lực của Siêu Cổ Sinh Linh ra toàn vũ trụ khiến cho Vũ Trụ được gia cố vững chắc. Một thời đại mới của Vũ Trụ cũng đến. Nhờ có Sáng Tạo Lực mà các sinh linh có thể bắt đầu tu mệnh lực giống hắn. Nhưng đó chỉ là phúc của những sinh linh cấp thấp mà thôi. Những kẻ cao cấp bọn ta đã quá lún sâu vào tiên lực hoặc thể lực rồi, không thể chuyển tu mệnh lực được”

“Những sinh linh cao cấp nhận thấy được tiềm lực của Sáng Tạo Lực đó là gia tăng thọ mệnh. Thế là tất cả bắt tay vào nghiên cứu cách sử dụng. Phương pháp được mọi người ưa thích nhất chính là hấp thu nó trộn lẫn vào lực lượng của mình, hình thành sinh mệnh lực biến đổi, gia tăng tuổi thọ mở ra cơ hội và thời gian để tìm cách tu luyện vượt qua ranh giới vĩnh cửu, ranh giới Tân Cấp với hi vọng đạt được cấp độ 1501 và cao hơn nữa.”

“Tiếc là chẳng có ai thành công vượt qua nó cả ngoại trừ tên mập trời đánh Nhiễm Nam”

“Mặc kệ chuyện đó, ta vẫn không thể nào quên Ni được. Vũ Trụ cũng thật diệu kỳ. Một ngày ta gặp được một linh hồn có bộ dáng giống hệt Huỳnh Ni. Khi đó ta mới biết, đây mới là Huỳnh Ni chính thống. Người con gái mà trước giờ ta mong mỏi thật ra không phải là Huỳnh Ni, cô ấy chỉ là kẻ cướp đi thể xác của Huỳnh Ni thật sự mà thôi”

“Ta yêu là yêu thân hình của Ni, nụ cười của Ni, má lúm đồng tiền của nàng. Ánh mắt đẹp như nắng ban mai của nàng. Ta yêu cái tư thế oai hùng của nàng khi chỉ huy mọi người chiến đấu. Phải, ta yêu là vẻ bề ngoài của nàng, bởi ta có được gần gũi với nàng ngày nào đâu mà biết tâm hồn thật sự của nàng như thế nào chứ.”

“Huỳnh Ni nào cũng là Ni, thế là ta chấp nhận linh hồn cô ấy thay cho Huỳnh Ni trước giờ ta yêu. Thể xác và tiền thân của linh hồn (tg: ý nói ý thức, tinh thần khi chưa thăng hoa thành linh hồn có hồn lực) vốn sinh ra là một cặp. Linh hồn người A không thể tồn tại trong linh hồn người B được, trường hợp của Ni là ngoại lệ, còn vì sao thì cả cô ấy cũng không thể biết được.”

“Linh Hồn Ni chính thống buộc phải tạo ra các cơ thể nhân bản giả để sử dụng, sau một thời gian các cơ thể này lại thối rữa và hỏng mất do hệ thống miễn dịch gây ra, bài xích linh hồn cô ấy nhưng vì linh hồn quá mạnh mà bị tác dụng ngược, thay vì tống khứ dị vật là linh hồn cô ấy thì lại gây thối rữa chính bản thân nó. Ta đã giúp cô ấy bằng mọi cách, mọi giá nhưng không được. Vậy là cái biệt danh ‘Ác’ từ đó mà có”

“Cứ như vậy, linh hồn Ni chính thống đau khổ sống lay lắt. Ta không thể chịu đựng nổi khi thấy cô ấy như vậy. Chúng ta bàn nhau, âm thầm ra tay đối phó với Huỳnh Ni kia, cướp lại thể xác vốn là của mình lại.”

“Tên điên Nhiễm Nam chính là vì muốn cứu lại Ni kia và tra tìm hung thủ mà đã tạo ra một quyển Sổ, giống như Sổ Khống của ta làm nơi trú ngụ cho linh hồn hắn. Mang theo tin tức trở về quá khứ nhằm báo cho chính hắn trong quá khứ để ý và cứu vãn nàng”

“Đó chính là lần luân hồi đầu tiên. Tuy ta và hắn rất mạnh, điều có thể trở về thời điểm ba năm trước, lúc đó Siêu Cổ SInh Linh còn chưa thức tỉnh. Vì mục đích của chúng ta không phải là để trộm cắp Sáng Tạo Lực từ tay ngài nên ngài không cảm ứng được và cũng không ngăn cản. Nhưng với cấp độ 1500 và kể cả hắn, chúng ta điều không đủ sức đi xa hơn nữa, không thể trở về quá khứ xa hơn. mà một vài năm sau thì Siêu Cổ Sinh Linh đã bị tên Nhiễm Nam đó đánh thức rồi. Với sức mạnh linh hồn còn sót lại, ta không có cách nào tìm đến và ngăn chặn chuyện này được. Hiện tại bất cứ lúc nào ta cũng có thể bị Vũ Trụ đánh cho tan tành ý thức. Ta chỉ có thể ngăn cản quy tắc của Vũ Trụ thêm được vài phút nữa mà thôi.

“Về đến đây, linh hồn chúng ta lại bị Quy Tắc Vẹn Toàn của Vũ Trụ đánh đánh cho ngủ say cho đến khi không thể chống lại nữa mà bị nó tẩy trắng hoàn toàn thành một linh hồn mới không có ký ức gì mới thôi. Trong một thời điểm không thể có tới hai ‘mình’ tồn tại trong Vũ Trụ được, nó chính là luật thép. Những khẻ khi trước trở về quá khứ nhằm lấy cắp Sáng Tạo Lực nếu không bị Siêu Cổ Sinh Linh đánh bật trở về thì cũng bị Vũ Trụ đồng hóa tan xác mà thôi. Linh hồn chúng sẽ bị tẩy trắng thành những dạng tồn tại khác mà không phải là chính họ nữa.”

“Cho nên nói mặc dù ta là lần thứ 500 ngàn trở về quá khứ nhưng bản chất thì cũng chỉ có một mình ta mà thôi chứ không hề có tới 499 ngàn 999 ‘ta’ nào khác. Tất cả những “ta” kia điều đã tan biến vào Vũ Trụ hư vô rồi.”

“Mỗi lần chúng ta phá vỡ thời không trở về quá khứ, tác động lên quá khứ điều khiến Vũ Trụ bị lung lay, thế cho nên không chỉ từ thời điểm chúng ta về đến trong quá khứ mà thậm chí là thời gian trước đó cũng bị thay đổi. Ở lần trở về quá khứ đầu tiên, ta , Nhiễm Nam và Huỳnh Ni là hàng xóm với nhau. Nhưng những lần sau đó thì không như thế. Lần này chắc hẳn cũng đã bị thay đổi rồi có đúng không?”

“Đúng vậy, lần này vốn là quen biết Huỳnh Ni trong một dịp tình cờ mà thôi, nụ cười của cô ấy đã lấy mất tâm hồn của chính ta” Chân Tâm gật đầu.

“Có một điều mà không ai có thể ngờ tới chính là dòng thời gian của Vũ Trụ là bất biến và duy nhất. Khi quá khứ bị xâm hại, dòng thời gian sẽ biến mất cùng với tất cả những gì tồn tại trong nó và được thay bằng một dòng thời gian khác. Trừ khi có người mạnh hơn cả Vũ Trụ như Siêu Cổ Sinh Linh thì mới có thể thay đổi những sự kiện mấu chốt.”

“Mặc dù ta và Nhiễm Nam cùng nhiều sinh linh cao cấp khác điều trở về quá khứ. Hắn ta thì muốn đem thông tin báo cho chính mình nhằm cứu và ngăn chặn Ni kia bị hại. Ta và những kẻ khác chính là trở về với hy vọng giúp đỡ chính mình tiêu diệt Nhiễm Nam từ trong trứng nước. Nhưng điều gì đến vẫn cứ sẽ đến dù bằng cách này hay cách khác.”

“Tên mập khốn kiếp Nhiễm Nam đó vẫn sẽ sở hữu được lượng Sáng Tạo Lực khổng lồ. Hắn vẫn sẽ là kẻ mở đường cho con đường Mệnh Tu. Thể xác Huỳnh Ni vẫn sẽ bị Huỳnh Ni kia chiếm lấy, linh hồn chính thống của Huỳnh Ni vẫn sẽ phải phiêu bạt đau khổ. Và ta, hoặc phải nói là ngươi vẫn sẽ gặp yêu thích cả hai cô ấy, vẫn sẽ gặp Huỳnh Ni chính thống.”

“Vì giúp cô ấy lấy lại thể xác, cả hai nhất định sẽ lại ra tay với Ni kia. Bởi vì Ni kia không yêu ngươi nhưng Huỳnh Ni chính thống thì khác, cô ấy chỉ có người là chỗ dựa mà thôi. Để rồi cuối cùng lịch sử lập lại. Hắn vẫn sẽ tạo ra quyển sổ đó để trở về quá khứ. Nếu không phải hắn, nếu hắn thành công cứu Ni kia vậy thì chính hắn sẽ chết và Ni kia lại bắt chước theo hắn, tạo ra quyển sổ và trở về quá khứ để cứu hắn. Vòng luẩn quẩn này đã kéo dài 500 ngàn lần rồi. Haizz”

Chân Tâm im lặng lắng nghe. Sau đó hắn không kìm được, phải cất tiếng hỏi “Nói như vậy dù là hắn hay Ni hay Ngươi có trở về quá khứ đi nữa thì cũng vẫn không thay đổi được gì sao? Vậy tại sao ngươi, ‘ta’ thứ 500 ngàn vẫn quay trở về đây?”

“Đó là bất đắc dĩ mà thôi. Để tạo ra quyển sổ đó, Nhiễm Nam hắn ta đã rút hết sinh mệnh lực của tất cả các sinh linh có sử dụng đến Sáng Tạo Lực mà hắn thả ra Vũ Trụ đã biến hóa thành sinh mệnh lực, gắn liền với sinh mệnh của kẻ hấp thụ nó. Một khi chính ngươi bị rút hết sinh mệnh lực thì sẽ chết, Linh hồn dù đạt đến Tân Cấp vẫn không thể nào tồn tại lâu dài mà không có thể xác được, sẽ từng ngày yếu bớt cho đến khi tan thành mây khói.”

“Nhiễm Nam rút lấy sinh mệnh lực toàn vũ trụ, nếu không muốn chết mà vẫn không làm gì được, không cam lòng chết như thế thì chỉ có thể đặt cược vào quá khứ mà thôi. Chính vì vậy mà có 500 ngàn lần luân hồi như ta đã nói. Chúng ta ký thác một hy vọng mong manh thần kỳ nào đó, khi mà dòng thời gian bị thay đổi thật sự, có lẽ Nhiễm Nam sẽ bị giết và mọi chuyện này sẽ chấm dứt. Hoặc giả ta và Huỳnh Ni chính thống bị giết trước khi kịp hại Ni kia thì mọi chuyện mới có thể chấm dứt được”

“Vì vậy, Chân Tâm, tiếp theo đây ta sẽ dạy ngươi toàn bộ Sinh Linh Khống Thần Công Pháp và Hộ Tâm Tiên Thủ Pháp. Sau này ta cũng sẽ bị Vũ Trụ tẩy trắng. Ta vốn ngủ say nhưng gần đây người học được công pháp dị loại, hấp thu máu huyết và cả linh hồn người khác mới bổ sung được cho linh hồn của ta tỉnh lại. Nhưng Vũ Trụ rất bá đạo, nó giống như là mẹ vậy, chúng ta là con thì không bao giờ có thể đối kháng lại được. Lần này tỉnh lại cũng có lẽ là lần cuối cùng ta còn giữ được mọi ký ức, lần sau, khi ta bị tẩy trắng, hy vọng ngươi sẽ đối xử tốt với ta.”

“Mặc dù nhờ công pháp dị loại đó mà tiên lực ngươi tiến nhanh thế nhưng điểm yếu bất hủ của tu tiên giả vẫn còn đó, chính là tốc độ di chuyển và khả năng phòng ngự của cơ thể, nhất là phòng ngự vật lý. Với Hộ Tâm Tiên Thủ Pháp, ngươi sẽ bổ khuyết được hai điểm yếu này.”

“Thêm vào phương pháp khống chế sinh linh khác chiến đấu cho mình của Sinh Linh Khống Thần Công Pháp thì ngươi sẽ đủ sức đứng vững trong Vũ Trụ đầy nguy cơ. Nhớ, không nên làm chuyện quá sức mình, không được triệu hồi hoặc khống chế những kẻ mạnh bằng hoặc hơn mình hoặc những kẻ trời sinh thiên phú về mặt linh hồn nếu không muốn bị chúng phản lại làm hại mình”

“Sau đây là nội dung công pháp ...”

“Người nhìn thấy những luồng sáng bay múa này chứ? Đó chính là khế ước triệu hồi. Khi trở về quá khứ, trước khi ngủ say ta đã kịp dùng Sinh Linh Khống Thần Công Pháp tấn công những sinh linh trong phạm vi gần với trái đất, âm thầm áp đặt khế ước lên linh hồn và thể xác của bọn chúng nhằm trợ giúp ngươi khi còn nhỏ yếu. Nhớ kỹ lời ta đã nói, không được triệu hồi những kẻ mạnh hơn mình nếu không muốn bị chúng hại chết. Nhớ lấy, nhớ lấy.”

“...”

--- Lời Tác Giả ---

Các chương sau: Chân Tâm phát hiện Huỳnh Ni. Nhiễm Nam Lập Đội Lên Đảo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.