Sổ Tay Làm Ruộng Của Thành Hoàng

Chương 23: Chương 23





"Ta không làm gì cả, chỉ ở yên một chỗ thì chúng đã thế rồi…” Quỷ nước vui vẻ: "Ta lợi hại không?"
"..." Ở đâu ra con quỷ tự tin như vậy, Vân Vô Lự nói: "Anh không oán thù với bọn họ, vậy thì đừng quấy rầy người ta..."
Vân Vô Lự còn chưa nói xong, quỷ nước liền cảnh giác nói: "Ta nghe ra được, ngươi muốn chiếm địa bàn của ta thì có, không có cửa đâu! Ta khó khăn lắm mới đến đây du lịch, muốn đuổi ta đi à, đừng hòng.”
“Du lịch?”
"Đúng vậy, ta vốn chết đuối dưới sông lạ, nhiều năm như vậy tới nay vẫn không thể rời khỏi con sông kia.
Mấy ngày trước, ông chú nhà này đi câu cá ở sông nọ, ta khổ sở lắm mới mượn được dương khí của hắn rời khỏi con sông kia." Quỷ nước vui vẻ dạo một vòng trong vại nước: "Nhà bọn họ còn có vại nước xinh đẹp như vậy, sân cũng rất lớn, ta ở rất thoải mái!"
“Anh bạn, anh thì thoải mái rồi, cả nhà trưởng thôn khó chịu muốn chết.”

Vân Vô Lự suy nghĩ một chút, lại mỉm cười xảo trá: "Tôi biết một chỗ, sân còn lớn hơn ở đây, còn có một hồ nước rất lớn, và một cái giếng có chất lượng nước siêu tốt.
Nếu như anh không muốn quay về con sông ban đầu, tôi dẫn anh đến đó du lịch."
Quỷ nước có chút động lòng: "Chất nước thật sự rất tốt sao?”
Vân Vô Lự gật đầu: "Thật đấy, so với nơi này tốt hơn nhiều, vại nước này đã lâu không thay đi, ở lại nữa cũng sẽ bốc mùi.
Bên kia còn có núi giả nữa đó.”
"Thôn này còn có chỗ tốt như vậy ư?"
Vân Vô Lự: "Đương nhiên, dựa lưng vào núi Lục Ấm, phong thủy bảo địa tuyệt hảo, quỷ bình thường tôi cũng không nói cho nó biết đâu.”
Quỷ nước điên cuồng rung động: "Ta bất chấp hiềm khích lúc trước, thu ngươi làm tiểu đệ đi.
Đi, dẫn đại ca đi xem chốn phong thủy bảo địa kia nào.”
Quỷ nước đi theo Vân Vô Lự rời khỏi nhà trưởng thôn, dường như nó không thể rời khỏi nước quá lâu.
Chỉ cần ở trên đường nhìn thấy nước, đều sẽ đi vào ngâm một chút rồi đi, để lại một chuỗi vết nước ướt sũng trên mặt đất.
Quỷ nước còn vô cùng không kiên nhẫn, đi vài bước liền hỏi còn bao lâu mới có thể đến.
Đại khái là cảm thấy việc chạy bộ này quá khô khan, nó bắt đầu truyền thụ cho Vân Vô Lự kinh nghiệm thành quỷ: "Tiểu đệ, ngươi biết vì sao ta lại chọn ông chú này không?"
“Tôi không biết.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.