Chương 174 : Không Khí Của Bộ Lạc
Ngày hôm sau thông báo chính thức kia, bộ lạc Lạc Việt đã trở nên sôi động, không khí vui vẻ, tiếng cười đùa, hò reo vang vọng khắp nơi, hòa quyện cùng âm thanh rộn ràng với tiếng trống chiêng của những tộc nhân già.
Các nhóm thanh niên từ 10-15 tuổi tập trung tại khoảng sân lớn giữa bộ lạc, tranh thủ luyện tập từng động tác trong bài huấn luyện, mồ hôi lấp lánh dưới ánh nắng sớm.
Ở phía trước, Ry nhìn đám thanh niên quan sát, nó chỉ vừa nhận nhiệm vụ huấn luyện này lần đầu, bài huấn luyện đã được các tộc nhân biết từ lâu.
Nhưng đó là tự tập, nhiều lắm là một nhóm nhỏ hỗ trợ nhau, đây là buổi đầu tiên mà đám thanh niên này được tập chung lớn đến vậy, thậm chí bọn họ còn có chút lúng túng khi chứng kiến người đi săn tốt nhất bộ lạc quan sát.
Không ai muốn mắc sai lầm trước người kia, Ry là thần tượng, là mục tiêu mà những chiến sĩ tương lai này hướng tới, còn Ain là hình tượng quá xa vời, với họ Ain gần như bằng thần hộ mệnh của họ.
Bỗng Ry thấy gì đó, nó tiến lại một đứa nhỏ, mỗi bước đi là một trận rung động trong tim mỗi người ở đây, còn đứa nhỏ kia cứng đờ cơ thể, động tác của nó cứ như bị ngưng động.
Ry bước tới thằng nhóc, nhìn khuôn mặt cắt không còn giọt máu trước mắt, Ry thở dài, rồi nó mới nói nhẹ:
“Thả lỏng cơ thể ra, thực hiện lại động tác vừa rồi cho tôi.”
Thằng nhóc nghe vậy thì ngơ ngác, mãi tới khi Ry nhắc lại lần nữa mới lúng túng thực hiện lại, nhưng do tâm lý đang hoảng loạn, hoang mang nên những động tác của thằng nhóc vẫn cứng đờ và không chuẩn.
Ry thở dài lần nữa, nó cầm lấy cánh tay thằng nhóc chỉ dẫn từng chút một:
“Nắm chặt tay lại, chỗ này thả lỏng ra, rồi chỗ này vung mạnh ra, cái gì thế? Cậu chưa ăn sáng à? Vung mạnh lên, đúng rồi mạnh lên.”
Sau vài câu nói thì thằng nhóc mới làm chuẩn động tác, Ry mới đi lại vị trí ban đầu hướng đám thanh niên nói to:
“Mọi người tập trung.”
Chờ đám trẻ nghiêm nghị, Ry mới hô to:
“1”
“Hây”
“2”
“Hô”
“3”
“Ha”
“Tốt, tiếp, 1.”
Cứ như vậy mà bài huấn luyện buổi sáng nhanh chóng đi qua, một số tộc nhân trung niên nhìn đám trẻ tập luyện mà vui vẻ, tương lai của bộ lạc đang đặt lên vai những đứa trẻ này.
Nhìn những khuôn mặt non nớt nhưng bừng bừng khí thế, sinh long hoạt hổ sau buổi tập tương đối nặng, những người trung niên vui mừng, họ đã nỗ lực bảo vệ bộ lạc nhưng đã quá trễ, họ chỉ có thể mong chờ những đứa trẻ này.
…
Ain ngó qua bờ bên kia nhìn thằng Ry mà im lặng, hắn mới vừa thức dậy, đang định đi ra ngoài hít thở và tập luyện một chút, nghe huyên náo hắn mới ngó qua.
Thấy thằng nhóc đang hướng dẫn đám nhỏ khiến Ain hài lòng, như hệt hắn lúc đầu hướng dẫn tụi nó, chỉ là lúc đó đám Ry không có nền tảng cơ sở.
Còn đám trẻ này đã có nền tảng ban đầu rồi thành ra huấn luyện khá nhẹ nhàng, hắn cứ ngồi trước nhà mà quan sát. Một lúc sau, Opf đi ra đút vào quả dại cho hắn ăn rồi làm vài hành động xấu hổ, rồi cô nàng bỏ đi còn Ain ngồi đó.
Sau đó thì Eny đi ra mà ôm hắn cứng ngắt, cũng tội con bé, một tuần ở nhà kho cân đo đong đếm cho bộ lạc, không bị trầm cảm là nhẹ, dù thành viên và kiến thức số học cũng đã tăng cao so với năm xưa.
Còn có một số thành viên đã đạt được những kinh nghiệm quản lý nhiều người, nhưng cũng vài ngày là Eny chạy qua xem một lần, cô muốn ngưng việc quản kho để tập trung chăm lo cho Ain và nhóm nấu ăn.
Nhưng Ain lại khuyên không bỏ, vì ai điên mà giao cho nhà kho cho một ai ngoài, người hắn tin còn chưa dám nữa là, chỉ có Eny là hắn đề cử vì nhiều nguyên nhân.
Hắn muốn cô bỏ nhóm nấu ăn nhưng cô nàng lại không chịu, thành ra tới giờ Eny vẫn giữ hai công việc, mà áp lực quá thì cô lại bám trên người Ain như mực trên giấy, rồi nhõng nhẽo đủ thứ.
Ain mỗi lần như vậy là cười khổ rồi xoa dịu cô nàng, nhưng cô ả cứ bám dai như đỉa làm Ain khó khăn trong sinh hoạt, hắn còn tưởng mình bị cây tầm gửi hút dinh dưỡng nữa.
Từ ăn, ngủ, nghỉ, vệ sinh Eny đều bám lấy Ain, mà không phải lúc nào cũng ôm chặt lấy hắn, cô nàng vẫn có lúc nắm lấy tay hoặc nắm chân, ba cô vợ kia thì chịu thua trước con bé này.
Ain nhẹ nhàng xoa vào tấm lưng nhỏ nhắn của Eny, hắn đưa mắt nhìn qua bên bờ, thấy Ry đã giải tán, Ain mới mang Eny ngủ say vào giường ngủ, hôn nhẹ vào trán Eny mới làm con bé buông tay khỏi mình.
Ain đi xuống bếp ăn vụng, Rin chỉ gõ trán hắn mấy cái rồi tiếp tục nấu ăn, bỏ mặc Ain ôm đầu đau đớn, hắn thấy vợ không phản ứng liền giận dỗi mà hôn lén cô nàng rồi chạy ra ngoài.
Ain đi dạo xung quanh nhà coi đàn sói làm gì, thấy hắn đi ra bầy sói con liền bám theo, hắn cười trừ rồi thong thả cùng đám sói con đi tới sân vận động.
Tới nơi, mấy thành viên canh gác chào Ain, rồi nghiêm túc làm việc, đúng ra chỗ này không có người canh gác nhưng do hiệu ứng ngày hôm qua, vì lo sợ mà Kai mới cử người tới trông coi.
…
Kai là một nhóm trưởng khá tốt, cu cậu còn trẻ nên cực kỳ năng nổ, cách làm việc của cậu cũng khiến cho một người khó tính như Dio hài lòng.
Từ một đội trưởng Chấp pháp, Kai đã phát triển nhanh chóng cho nhóm của mình, sau nhiều năm cố gắng, Kai đã thành công sáp nhập đội canh gác vào nhóm của mình.
Không những vậy mà một năm trước, cậu còn đề xuất cho Ain thành lập thêm một nhánh nhỏ trong nhóm là Cảnh vệ.
Đây là những thành viên hoạt động liên tục tuần tra trong bộ lạc, chịu trách nhiệm cho những hoạt động nhỏ như giúp đỡ các tộc nhân, xử lý các tội q·uấy r·ối, g·ây r·ối t·rật t·ự,..
Còn đội Chấp pháp thì được đổi sang chỉ được hoạt động khi xảy ra có những vấn đề ngoài tầm quản lý của Cảnh vệ, như những tiểu đội trưởng vi phạm, t·ội p·hạm nặng,...
Ain đương nhiên đồng ý hai tay hai chân, hắn còn đang phân vân có nên làm việc này không nữa là, gãy đúng chỗ ngứa, làm Ain duyệt đề xuất chưa đến một giờ khi thấy tờ giấy đề xuất.
…
Ain gật đầu chào lại rồi bước qua cánh cổng, mấy con sói con nhìn Ain đi mất thì cũng sợ hãi, bọn nó chưa tới đây bao giờ, đó giờ ở nhà hắn vui chơi thôi.
“Gâu, gâu, gâu.”
Bầy sói con sủa rầm lên, mấy người canh gác cũng phải ôm tai vì quá ồn, nhưng không ai dám làm gì, sủa một hồi không thấy Ain đi ra, một con sói mạnh bạo rón rén đi vào.
Thấy có đứa xung phong cả đám sói cũng mon men đi theo, một cảm giác yên tĩnh lạ lẫm, bọn sói con sợ sệt chỉ đám rên rỉ “Ư,ử” rồi cũng phải đi theo mùi của Ain để lại.
Bước qua cánh cửa lần nữa, bọn sói con mới lóa mắt trước khung cảnh, một mảnh đất đầy cỏ, còn có bãi cát lớn điều này chẳng khác nào là môi trường quá thích hợp cho bọn sói con.
Chúng nó ào tạt chạy vào bãi cỏ, một số tộc nhân đang bảo dưỡng sân thấy vậy thì sợ hãi, chạy lại cản chúng nhưng số lượng sói con quá đông.
Ain đi ra khỏi phòng chờ ở sân thì thấy cảnh mấy thành viên bảo dưỡng đang cố bắt mấy con sói con, còn có đám trẻ nhỏ của bộ lạc cũng đang cố bắt nhưng đám sói con tưởng đang giỡn mà chạy lung tung.
Ain chỉ có thể lắc đầu, cười khổ, hắn chỉ muốn đi thăm thú một chút rồi dẫn đám sói con về, Ain chỉ nghĩ mấy con sói con ở bên ngoài chứ không dám vào đây.
Ai mà ngờ tụi nó lại đám đi theo mình, Ain mới đưa tay lên miệng huýt một tiếng:
“Huýt!”
Đám sói con đang tung tăng nghe tiếng kêu liên quay đầu, thấy Ain đứng đó, bầy sói chạy lại mừng rõ, đám người bảo dưỡng nhìn cảnh này mới thở ra một hơi.
Nhìn xung quanh cỏ bị xới tung lên, mấy người lớn cười khổ nhưng còn đỡ hơn là tiếp tục cho đám sói phá tiếp.
Mấy đứa nhỏ thở dốc sau khi cố dí mấy con sói con.
Đây là lần đầu tụi nó được tiếp xúc với con sói con, trước đó chỉ dám đứng từ xa quan sát mà thôi, tụi con nít thì vô cùng hâm mộ Ain khi có thể chỉ huy đám sói con.
Ở bộ lạc, cũng có một số đứa nuôi thử mấy con vật nhỏ nhưng rồi cũng phải trả lại cho nhóm nuôi thú, không phải ai cũng đủ tâm trí chăm sóc cho thú nuôi.
Một số đứa nhỏ dè dặt chạy lại chỗ Ain xin sờ mấy con sói con, Ain gật đầu rồi lựa mấy con sói có tính hiền trong bầy đưa cho thằng nhóc, tận tay sờ mó sói con làm đứa nhỏ sáng mắt ra.
Rồi mấy đứa nhỏ khác chạy tới đòi Ain cho sờ sói con, làm hắn đổ mồ hôi trán, ngồi lựa mấy con sói có tính hiền giao cho mấy đứa nhỏ, dù tính hiền lành nhưng bị một đám nhân loại mò mẫm có khiến sói con bực tức mà gầm gừ.
Điều này chẳng khác nào kích thích tính chọc chó trong đám trẻ, Ain nhìn cảnh sói con sủa inh ỏi còn đám nhóc thì cười thích thú, có lúc hắn sợ hãi khi có con sói muốn táp ngón tay một đứa nhỏ.
Nhưng đám nhỏ nào sợ hãi, chúng càng chọc cho sói con càng tức thì chúng càng vui, Ain vội vàng cho bầy sói con trở về, còn mấy đứa nhỏ nhìn bầy sói biến mất mà hối tiếc.
Mục tiêu ban đầu của tụi nhỏ là đi đá bóng hoặc tập luyện cơ bắp, chúng đa phần là những đứa dưới tuổi huấn luyện và thể chất kém, chúng phải tự tập riêng để mong tới buổi khảo sát kiểm tra đạt hay không?
Nhưng giờ sân đã lủng lỗ từa lưa, tụi nó chỉ có thể phụ giúp mấy người đội bảo dưỡng lấp sân chờ cho cỏ tươi tốt mới đá được, mấy đứa nó hôm nay được nghỉ học nên muốn đi chơi một chút.
Giờ sự cố này, tụi nó chỉ ủ rũ đi về, trên đường còn không quên nhìn đám sói con đang nằm mà càng buồn chán hơn, bỗng Ain ngó ra, trên tay hắn cầm một cái thau cơm.
Ain mới nói về phía đám nhỏ:
“Mấy đứa đi lại chỗ chòi chờ ta nhé.”
Đám nhỏ nghe tiếng của tộc trưởng gọi thì vui vẻ, chúng chạy lại chỗ chòi theo lời hắn, còn đám sói con nghe mùi từ thau cơm thì đứng phắt dậy, không quên quẫy đuôi mừng rỡ.
Ain cầm thau cơm đi ra chỗ căn chòi, sau lưng hắn lúc nhúc bầy sói con, mấy con sói mẹ chỉ chăm chú vào chỗ tô cơm của mình, mấy con sói này mỗi ngày chỉ đi săn có một buổi rồi chờ Ain cho ăn.
Tấu chương xong.